“Thống lĩnh Tân, chỉ sợ rằng đến lúc đó anh không thể nào chịu trách nhiệm được” Lý Vy tức giận không gì bằng.
Không chỉ có cô ta mà còn rất nhiều nữ tu Hàn Bích Vân cũng đều phẫn nộ.
Trong mắt họ, hành động này của Tân Trạm quả là vô trách nhiệm và ngạo mạn tột cùng!
Cần phải biết sự ra đời của một bộ thuật pháp đều phải trải qua sự mài giữa và sửa đổi đại năng từ năm này qua năm khác.
Sau khi ra mắt cũng cần phải trải qua thời gian kiểm nghiệm.
Cho dù công pháp không bị phản phệ đi chăng nữa, thì cũng không có nghĩa là thành công.
Bởi vì sự tốt xấu của công pháp, còn liên quan đến uy năng và độ khó của nó.
Vì vậy các loại thuật pháp truyền đến bây giờ đều đã trải qua thời gian kiểm chứng.
Những phương pháp nổi bật nhất sau cùng mới được lưu giữ lại.
Một bộ thuật pháp công pháp trải qua quy trình phức tạp như vậy mới đủ để tu sĩ sử dụng vào tu luyện.
Nhưng Tân Trạm chỉ trong một đêm tu bổ hoàn chỉnh thuật pháp, rồi muốn hàng trăm người Hàn Bích Vân dùng nó tu luyện.
Anh nghĩ mình là ai? Dù có tu luyện loại công pháp này thì cũng vô dụng.
Nhìn thấy tất cả nữ tu đều hơi chống đối, Tân Trạm thở dài một tiếng.
Anh biết sự lo lắng của đối phương là đúng nhưng chuyện này không tài nào nói rõ chân tướng cho được.
“Như vậy đi, chúng ta đặt cược.
Nếu như việc tu luyện xảy ra vấn đề, thậm chí chỉ là uy lực không đủ thì tôi sẽ từ bỏ vị trí Thống lĩnh, nhường lại cơ hội đi Thánh Sơn cho phó Thống lĩnh Ngô, mọi người đã hài lòng chưa?”
Cho nên Tân Trạm đã thẳng thắn không giải thích nhiều, trực tiếp đánh cược với đám người Hàn Bích Vân.
“Thống lĩnh Tân không nên kích động!” Ngô Đông cũng sửng sốt.
Đem công pháp tu bổ hoàn chỉnh chỉ trong một đêm ra để đánh cược, anh lấy đâu ra sự tự tin đó?
“Anh nói thật sao?”
Con ngươi của Lý Vy liền sáng lên, so với Tân Trạm khiến người ta không mấy dễ chịu này, bọn họ đương nhiên càng tin tưởng vào sự lãnh đạo của Ngô Đông lời “Là thật, quân tử nói lời gị Tân Trạm nói: “Nhưng điều kiện trước tiên là mấy ngày này mọi người phải nghiêm túc tu luyện.
Nếu vì không thông thạo mà xảy ra vấn đề thì đó không phải là trách nhiệm của tôi”
“Việc này anh yên tâm, chúng tôi tuy là phụ nữ nhưng để nói về lòng danh dự thì cũng không thua kém gì nam tu các anh” Lý Vy lạnh lùng hậm hực nói.
“Anh có thể nói như vậy coi như anh vẫn có chút trách nhiệm.
Nhưng mà tôi vẫn muốn nói với anh, công pháp không phải là thứ dễ dàng hoàn thiện như thết Đợi tới lúc chúng tôi hoàn thành tu luyện như lời anh nói mà đến cuối cùng vẫn không có uy năng, xem anh giải thích thế nào!”
“Được, tôi cũng rất mong đợi!”
Tân Trạm cười nhạt, bất luận thế nào, nhìn bộ dạng Hàn Bích Vân gật đầu với vẻ mặt kích động muốn học như vậy, có lẽ họ sẽ tu luyện cẩn thận Băng Thần Kiếm Quyết này.
“Còn nữa, trong lúc tu luyện các cô dùng cái này.”
Anh phất tay, ngay lập tức hàng trăm thanh trường kiếm trắng như ngọc toả ra từng luồng khí băng giá bay lượn trong không trung, đâm xuyên qua mặt đất cạnh đó.
Băng Thần Kiếm Quyết có yêu cầu bình thường về chất lượng kiếm nhưng có yêu cầu rất cao đối với kết cấu, những phi kiếm này của Tân Trạm vừa khéo đáp ứng được điểm này.
“Anh thật tốn không ít tâm huyết đấy nhỉ?” Lý Vy tò mò cầm lên một cây, cảm nhận được linh khí trong suốt toát ra từ thân kiếm, có chút bất ngờ liếc nhìn Tân Trạm.
“Tóm lại, các cô muốn đá tôi đi thì hãy nỗ lực luyện tập, mau chóng tu luyện Băng Thần Kiếm Quyết cho tốt!”
Tân Trạm bàn giao xong, phất tay bay đi.
“Đông sư tỷ, thật sự phải luyện cái này sao?” Có một nữ tu mở lời hỏi.
“Đương nhiên, suy cho cùng cũng là việc mà Thống lĩnh Tân giao phó, chúng ta cố găng thử xem sao, biết đâu lại thật sự xảy ra kỳ tích!”
Ngô Đông cũng thở dài một hơi, thật ra cô cũng thấy không được khả quan lắm..