Chiến Thần Vĩ Đại Nhất - Tần Trạm

Chương 2858: 2858




Cực Hàn Băng Cung quan hệ không mấy thân thiết với hai thế lực này, bọn họ lại đột nhiên đồng ý giúp đỡ, không chừng lại liên quan đến tên này.

Hỏa Thanh nheo mắt nhìn Tân Trạm, tên này đã phá không ít tông môn, nhất định phải tìm cơ hội tiêu diệt anh.

“Nhóc Tần, lúc nãy khi tôi và Thượng Nguyệt cung chủ bay đến, chúng tôi tình cờ phát hiện trong một thung lũng có ẩn chứa rất nhiều tiên thảo, vì vậy tôi lượn một vòng muốn lấy thêm cho cậu một ít.

Đây, mấy cái này đưa cho cậu”
Sau đó, gia chủ nhà họ Tăng cười cười đưa cho Tân Trạm ba gốc tiên thảo và thuận miệng giải thích.

Tân Trạm nhìn tiên thảo trong tay, khóe miệng giật giật, có chút dở khóc dở cười.

.

????hanh‎ ????à‎ không‎ có‎ quảng‎ cáo,‎ chờ‎ gì‎ tì????‎ nga????‎ ||‎ ????RÙM????R‎ U????Ệ????.????n‎ ||
Cả ba gốc tiên thảo này đều là tiên thảo ngũ phẩm.

Hai người thuộc Độ Kiếp kỳ như các người lại đi lấy những thứ này, muốn gạt ai vậy chứ?
Trong khoảng thời gian này, những loại tiên thảo như vậy hiển nhiên không phải thứ có thể mọc ở trong đất tuyết.

Chắc hẳn là do gia chủ nhà họ Tăng sợ anh không vui, vì vậy đã lấy chúng từ trong túi trữ vật ra.


Có điều Tân Trạm cũng không vạch trần, căn răng nhận lấy tiên thảo.

“Vậy thì xin cám ơn hai vị tiền bối”
Sau đó, Thượng Nguyệt cung chủ đến chào hỏi Cực Hàn cung chủ.

Bọn họ đều ở gần Mạc Thành, tuy rằng bọn họ không thân nhau lắm, nhưng cũng tính là có chút liên hệ.

“Hỏa môn chủ, nếu chúng tôi đã có mặt đông đủ, vậy xin mời người của ông tránh ra, đừng cản trở Cực Hàn Băng Cung chúng tôi tiến vào Cực Địa”
Cực Hàn cung chủ đi đến trước mặt Hỏa Thanh, lời nói của bà ấy làm cho sắc mặt đối phương đỏ cả lên.

Vẻ mặt Hỏa Thanh ủ rũ, sắp xếp người của mình lui ra phía sau, rời đi vị trí gân Cực Hàn Băng cung nhất.

Hai vị trưởng lão phối hợp với gia chủ nhà họ Tăng phóng ra linh quang, phá vỡ băng trận tạo thành một thông đạo rộng lớn, chiếu sáng mọi cảnh tượng bên trong Vĩnh Cực Thánh Tông.

“Đi”
Nhìn thấy thông đạo được hình thành, Tân Trạm dẫn đầu, Tô Uyên và đám người Ngô Đông cũng lần lượt bay vào trong đó.

Vừa mới bay vào, cơ thể Tân Trạm lập tức cảm thấy ấm áp.


Nhiệt độ của nơi này không quá lạnh như thế giới bên ngoài, ngược lại vô cùng thích hợp.

Cũng bởi vì như vậy mà xung quanh cây cối hoa lá xum xuê, quang cảnh tràn đầy sức sống hoàn toàn trái ngược với cánh đồng phủ đầy tuyết bên ngoài.

Tuy nhiên, dù nhiệt độ ở đây thích hợp nhưng linh khí của đất trời lại vô cùng khác thường.

Linh khí phong phú được trộn lẫn với một loại linh khí đặc biệt nhất định, khi mọi người hấp thụ, nó sẽ khiến kinh mạch của họ cảm thấy đau đớn như bị kim châm.

“Đây chính là cực khí.”
Tân Trạm có chút trầm tư, Vĩnh Cực Thánh Tông luôn yêu cầu tất cả phải đạt tới trình độ cao nhất.

Ngay cả tiên khí và linh lực mà tu sĩ cần tu luyện, bọn họ cũng muốn phải phát huy đến mức tối đa.

Những linh khí này chứa nhiều năng lượng hơn, nhưng cũng dữ tợn hơn, giống như kiếm khí bình thường, có thể dễ dàng làm tổn thương kinh mạch của tu sĩ.

Ngoài trừ cực khí bên ngoài ra, lại còn có Cực Thạch.

Sau khi trải qua một số quá trình, sẽ ngưng tụ thành tinh linh, biến thành những viên đá trong suốt tương tự như ngọc thạch.

Nơi ngưng tụ những viên Cực Thạch này cũng được tạo ra một cách ngẫu nhiên, và không có vị trí cố định.

Sau khi Tân Trạm bước vào cũng không có di chuyển, chỉ đơn giản quan sát xung quanh, anh phát hiện có thứ gì đó kỳ quái.

Cách mặt đất không xa, nó giống như một cái cây đang phát triển, có khoảng mười mảnh lớn nhỏ cỡ nắm tay ngưng tụ xung quanh.

Đó chính là Cực Thạch..