Nhìn khoé miệng Tân Trạm nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo, hơi thở của Doãn Lăng Vinh dân dần suy yếu, trong lòng cũng cảm thấy hối hận.
Kẻ điên này, Tân Trạm dường như đã điên cuồng đến cực điểm.
Bản thân anh ta vốn dĩ tưởng rằng đó là một cơ hội tốt để kết giao với Sử Thi Vũ, lại không nghĩ tới vì vậy mà phải trả giá bằng cả mạng sống.
Không quan tâm cuối cùng Tân Trạm sống hay chết, Sử Thi Vũ có thành công hay không, chính bản thân anh ta đã chết lại là sự thật.
Phệ Thiên Trùng bịch một tiếng, xuyên thủng ý thức của Doãn Lăng Vinh, trong giây phút đó, nguyên thần của Doãn Lăng Vinh ngay lập tức bị đàn Phệ Thiên Trùng ùa đến cắn nuốt.
Tân Trạm tận mắt nhìn thấy Doãn Lăng Vinh chết, anh đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy Sử Thi Vũ đang sai khiến vạn quỷ đánh về phía anh.
Doãn Lăng Vinh đã chết rồi!
Ánh mắt lạnh lẽo vô tình đó của Tân Trạm, như thể vô số thanh kiếm xuyên vào tim, làm cho trái tim của Sử Thi Vũ ngay lập tức run rẩy, hoảng sợ vô cùng.
Anh ta trơ mắt nhìn, Doãn Lăng Vinh tạo thành đỉnh phong cảnh hợp thể, sử dụng phương pháp bảo vệ tính mạng, kết quả vẫn phải chết dưới tay của Tân Trạm.
Còn bản thân chẳng qua chỉ là hợp thể cảnh cửu phẩm, cách đỉnh phong vẫn còn một bước dài.
“Tân Trạm này vì Tô Uyên mà trở nên điên rồi, mình không thể so đo với một tên điên được”
“Đại ca mình tương lai sẽ là Môn chủ Cực Hoả Môn, mình còn muốn kế thừa cơ nghiệp khổng lồ của nhà họ Sử, có đại ca giúp đỡ, mình có tiền đồ hoàn mỹ, sau này sẽ trở thành chủ canh giữ Bắc Vực. Cho dù hôm nay mình có tập kích Tô Uyên, cuối cùng cô ấy vẫn bình an, Cực Hàn Băng Cung sẽ không làm gì mình, mình cũng sẽ không vì vậy mà mất mạng: “Chạy trốn, thằng nhóc này toàn thân bị thương nặng, tốc độ của nó chắc chắn không bằng mình, mình có thể chạy thoát. Chỉ có chạy thoát, cùng lắm ở trên gia tộc trốn vài trăm năm, đến lúc đó, mình công phá độ kiếp cảnh, cậu ta làm sao có thể giết được mình?
Sử Thi Vũ đã quyết định, nghiến răng rồi hét lớn, màn sương đen xung quanh sôi trào dữ dội tuôn ra.
Muôn ngàn ác quỷ, giương nanh múa vuốt, hùng hổ nhào về phía Tân Trạm.
Đây là thủ đoạn mạnh nhất của anh ta, có thể giết được Tân Trạm liền giết. Không giết được, cũng có thể ngăn cản Tân Trạm một chút.
Cùng lúc đó, Sử Thi Vũ đột nhiên lùi về sau, không quan tâm gì hết, hướng về phía sau bỏ chạy.
“Muốn chạy?”
Tân Trạm lạnh lùng cười, anh ngẩng đầu lên, đổ xuống rất nhiều tiên đan. Đồng thời, sinh khí trong cơ thể không ngừng lưu chuyển.
Kim độc của Doãn Lăng Vinh thực sự rất mạnh, mặc dù bản thân nhìn có vẻ không có gì lo ngại, nhưng vì Tân Vương thể cấp bậc hoàn mỹ, khiến Tân Trạm tránh được trăm độc xâm nhập. Có điều vẫn cảm nhận được một chút bệnh trạng.
Còn về thương tích do kim độc đâm vào, dựa vào phương pháp tu luyện thân thể mạnh mẽ đã cung cấp năng lực tái sinh, làm cho sinh khí trong cơ thể không ngừng lưu chuyển.
Mặc dù vị trí các vết thương không kịp xử lí nhưng vẫn dư sức để giữ kinh mạch và phủ tạng.
Tân Vương thể và tiên khí cũng phát huy tác dụng, chữa lành những vết thương trong cơ thể.
Tận mắt nhìn lệ quỷ đến gần, Tân Trạm trực tiếp bóp nát mấy viên nguyên châu lửa trong tay và thu thập thêm nguyên châu kiếp lôi.
Muốn nói quỷ quái sợ nhất vật gì, thì chắc chắn lửa và sấm sét đứng hàng đầu.
Các ngọn lửa rải rác khắp nơi, giống như một con ngựa hoang thoát cương.
Sấm sét nổ tung, vô số hồ quang điện lập loè, sấm chớp kinh hoàng.