Càng làm cho hắn bất ngờ hơn là hai người này có quan hệ ái muội. Nếu là để người trong thiên hạ biết được Cung chủ Hàn tinh các cùng Các chủ Nguyệt tinh các có mối quan hệ như vậy chắc chắn sẽ tạo ra một oanh động lớn đây.
Vì ai có thể tưởng tượng được hai người này sẽ ở bên nhau chứ.
" An trại chủ đây là không muốn vào trong sao? " Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn An Hải thất thần đứng ngoài cửa không chịu vào.
An Hải nghe tiếng nói nữ tử vang lên mới thoát khỏi suy nghĩ của mình mở miệng nói nâng bước chân đi vào " Nguyệt các chủ sao có thể nói bổn trại chủ như vậy. Ta chỉ là quá kinh ngạc khi được cùng một lúc gặp được hai vị mà thôi ".
Tư Đồ Thiên Tuyết ngẩn đầu nhìn An Hải " Xem ra An trại chủ biết hai người chúng ta là ai ".
" Nguyệt các chủ của Nguyệt tinh các cùng Hàn cung chủ của Hàn tinh các có ai trên giang hồ…không phải là tứ quốc ai mà không biết ‘’ An Hải nói.
Hắn tuy không hay ra trại nhưng người trong trại lại cách một khoảng thời gian đi ra ngoài để mua thức ăn, vật dụng. Thuận tiện cũng tìm hiểu chút tin tức về nói cho hắn.
Cho nên An Hải mới biết được tứ quốc xuất hiện thêm mấy tổ chức đặc biệt là ba năm tới đây có hai tổ chức ngang nhiên xuất hiện còn phát triển rất nhanh chóng.
Và người đứng đầu của hai tổ chức này chưa bao giờ để lộ mặt, hơn nửa võ công cao cường trên người luôn mặc ngân y. Không ai biết bọn họ bao nhiêu tuổi tên thật là gì.
Đến An Hải nghe xong cũng tò mò, nằm mơ cũng muốn gặp hai người này.
" Không biết hôm nay hai vị ghé thăm Lạc An trại là vì chuyện gì? " An Hải nhìn hai người Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết hỏi mục đích của hai người khi đến gặp hắn.
" Bọn ta tới cứu Lạc An trại " Tư Đồ Thiên Tuyết nói thẳng vào vấn đề chính.
" Cứu Lạc An trại của ta?.Ta là trại chủ còn không biết Lạc An trại của ta cần hai vị cứu giúp. " An Hải nghe đến Tư Đồ Thiên Tuyết nói cứu Lạc An trại thì buồn cười.
Lạc An trại của hắn cần người khác cứu sao?.
Hắn còn không biết Lạc An trại gặp phải chuyện gì mà hắn không giải quyết được. Còn làm ơn hai người này cứu giúp.
*
Đối lập lúc này
Bên trong phòng thong thả nói chuyện. Bên ngoài Hạ Đình đã dẫn ngự lâm quân đi vào bao vây xung quanh Lạc An trại.
Không khí căng thẳng lên bọn thổ phỉ đang nhậu với nhau nhanh chóng nhìn vũ khí bên cạnh lên nhìn nhóm quan binh đang xoay quanh.
" Các ngươi muốn gì? " Một thổ phỉ lên tiếng.
" Trại chủ của các ngươi đâu?. Ta muốn gặp trại chủ của các ngươi? " Hạ Đình nhìn đám người thổ phỉ lên tiếng.
Đứng bên người Ngô Sa một vị phó thủ lĩnh Tam Đa nhìn thuộc hạ bên cạnh kêu hắn chạy đi tìm trại chủ.
Thủ hạ liền nhân lúc không ai để ý lùi về sau qua đám người chạy đi về hướng phòng trại chủ.
An Hải nhìn hai người Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết trước mặt không nói gì nữa.
Căn phòng yên tĩnh không một tiếng động.
Ket… ket…
Lúc này tiếng động mở cửa vang lên.
An Hải quay đầu lại xem là ai.
" Có chuyện gì? " An Hải nhìn đến người đến là người bên cạnh Tam Đa.
Trên mặt hắn lo sợ, hơn nữa cả người đầy mồ hôi, quần áo còn có chỗ bị rách. Những dấu vết này đều là do chạy gấp gáp mà có. Trên mặt hắn lo lắng xem ra là đã xảy ra chuyện bên ngoài.
" Trại chủ có …có quan binh triều đình đến " Hắn vừa thở vừa nói.
" Quan binh… " Sao quan binh triều đình có thể tìm được lối vào.
An Hải đang suy nghĩ thì hắn chợt nghĩ đến lời nói của Các chủ Nguyệt tinh các ’ bọn ta tới cứu Lạc An trại ’ thì ra mọi chuyện đã được bọn họ sắp xếp từ trước hết rồi.
Hắn nhìn hai người nam nữ trên ghế thấy người nam tử đang đưa tay đút trái cây cho nữ tử ăn.
Trong lòng đã ra quyết định.
" Hai vị nếu có thể cứu được Lạc An trại của ta. Ta An Hải tùy theo hai vị " An Hải quỳ một chân xuống trước mặt hai người Đông Phương Huyền Phong cùng Tư Đồ Thiên Tuyết.
Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn An Hải đang quỳ một chân xuống đất rồi lại nhìn Đông Phương Huyền Phong thấy hắn gật đầu.
Nàng quay đầu lại nhìn An Hải lên tiếng " Đây là ngươi nói " nàng cùng Phong chưa nói gì cả " Vậy từ bây giờ mạng của ngươi thuộc về chúng ta ".
An Hải ngẩn đầu nhìn hai người đã đứng lên.
Lúc này Đông Phương Huyền Phong đưa tay sửa lại y phục cho Tư Đồ Thiên Tuyết xong cầm tay nàng hướng đi ra ngoài.
An Hải thấy vậy nhanh chóng đứng lên.
Vì hắn biết từ bây giờ hắn An Hải không chỉ là trại chủ Lạc An trại mà còn là thuộc hạ của hai người này.
Nhưng hắn An Hải không hối hận chỉ cần bảo vệ được Lạc An trại già trẻ trên dưới không sao?. Như vậy rất đáng.
Hơn nữa An Hải có linh cảm hắn chọn đi theo hai người này là quy định đúng đắn nhất từ trước cho đến giờ.