Chiến Thần Xuất Kích

Chương 1119



Chương 1119: Cố ý sắp xếp

Du Huyền không tin rằng vận may của mình lại có thế tốt như vậy.

Nhưng, có thể đi đến bước này, cô thực sự cảm ơn Giang Cung Tuấn.

Giang Cung Tuấn đang kiên nhẫn chờ đợi trận đấu tiếp theo.

Bởi vì chỉ có một khối lệnh bài trong tay, anh xếp ở vị trí cuối cùng, nếu là chiến đấu mà nói, anh hắn là người chiến đấu đầu tiên Không có gì bất ngờ cả.

Anh là người đầu tiên chiến đấu.

Lúc này, võ đài được chia thành nhiều khu vực.

Giang Cung Tuấn ở trong khu vực của mình Một đệ tử Thần Viện cầm trong tay một danh sách, đọc: “Trong trận quyết đấu đầu tiên, Giang Cung Tuấn sẽ đấu với Nguyên Thuyền”

Theo sau âm thanh, một người đàn ông bước ra, xuất hiện ở khu vực trung tâm của võ đài.

Võ đài to như vậy được chia thành nhiều võ đài nhỏ, bốn phía của võ đài nhỏ đều có không ít tu sĩ.

Giang Cung Tuấn nhìn người đàn ông vừa xuất hiện, anh biết đây là đối thủ Nguyên Thuyền của mình, hiện tại chỉ cần đánh bại Nguyên Thuyền là được, sau đó chờ hỗn chiến, trong cuộc hỗn chiến một trăm người, chỉ cần có thể năm trong mười người đứng đầu là có thể trở thành đệ tử của Thần Viện.

Anh bước ra ngoài và xuất hiện trên võ đài.

Đệ tử Thần Viện nhìn hai đối thủ vừa xuất hiện, liền nhắc nhở: “Đây chỉ là một cuộc tỷ thí, không phải là trận chiến sinh tử, có thể tổn thương tính mạng người ta, nếu như không hiểu rõ đối thủ, có thể lựa chọn nhận thua, một khi nhận thua, đối thủ không thể ra tay nữa, nếu không hủy tư cách thi đấu, hiểu rồi chứ?”

“Hiểu rồi”

Giang Cung Tuấn và Nguyên Thuyền đồng thời lên tiếng.

“Được rồi, trận chiến bắt đầu”

Đệ tử Thần Viện nói một tiếng, sau đó lùi ra phía sau Giang Cung Tuấn nhìn Nguyên Thuyền.

Nguyên Thuyền, nhìn qua không già lắm, mặc một chiếc áo choàng đỏ, trong tay cầm trường kiếm, anh ta nhìn Giang Cung Tuấn nói với vẻ tự tin: “Cậu nhóc, muốn không chịu khổ thì hiện tại nhận thua vẫn còn kịp”

“Ha!”

Giang Cung Tuấn cười nhạt.

Ngay sau đó, thân thể chợt lóe lên, xuất hiện ở trước mặt Nguyên Thuyền.

Nguyên Thuyền còn chưa kịp phản ứng, thân thể liền bị một quyền, bay ngược ra ngoài, trực tiếp ngã quy trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi.

“Cái này?”

Những người theo dõi trận chiến xung quanh há hốc mồm.

“Một chiêu đã đánh bại sao?”

“Giang Cung Tuấn này mạnh nha?”

Ngay cả đệ tử Thần Viện cũng bị chấn động, không nghĩ tới Giang Cung Tuấn lại mạnh như vậy, chỉ bäng một chiêu mà đã đánh bại đối thủ “Giang Cung Tuấn, thành công lọt vào vòng trong.”

Nghe được giọng nói của đệ tử Thần Viện, Giang Cung Tuấn cười nhạt, xoay người rời đi, đi về phía khu nghỉ ngơi.

Du Huyền đợi ở khu nghỉ ngơi nhìn thấy Giang Cung Tuấn đi tới, lập tức chạy qua, mỉm cười hỏi: “Anh Giang, thế nào rồi?”

Giang Cung Tuấn cười nói: “Thẳng”

“Lợi hại”

Du Huyền giơ ngón tay cái lên.

Giang Cung Tuấn cười nhạt, đến khu nghỉ ngơi, khoanh chân ngồi trên mặt đất, bắt đầu toàn tâm toàn ý tu luyện.

Tình hình hiện tại trên trái đất rất gay gắt, anh không muốn lãng phí thời gian nữa, anh muốn tận dụng từng phút từng giây, anh dự định chờ trở thành đệ tử của Thần Viện rồi, liền tiến vào Tiên phủ, ở trong đó tu luyện một thời gian dem sức mạnh tăng lên một cách nhanh nhất, để trở về trái đất càng sớm càng tốt.

Vì trên trái đất, có vợ và con gái của anh.

Anh không muốn vợ và con gái lo lắng.

Trận chiến tiếp theo, Giang Cung Tuấn không quan tâm chút nào.

Anh nghiêm túc tu luyện, Cuộc thi vẫn tiếp tục.

Rất nhanh, ngoại trừ một trăm người đứng đầu, tất cả mọi người đều tỷ thí một lần, người thẳng cuộc được lọt vào vòng trong, còn người thua cuộc được xếp ngẫu nhiên để tiếp tục chiến đấu, nếu thắng vẫn có thể lọt vào vòng trong.

Ngay sau đó, những người vào vòng trong đã được quyết định.

Trận chiến phía sau đơn giản hơn nhiều.

Đó chính là một trăm người hỗn chiến.

Mỗi khi lọt danh sách mười người trong trận hỗn chiến, vậy là có thể trở thành đệ tử của Thần Viện.

Lần này chiến đấu chỉ có một võ đài.

Giờ phút này, ở võ đài trung tâm.

Trưởng lão của Thần Viện Tiêu Minh Hoàng xuất hiện, nhìn những tu sĩ còn lại xung quanh, lớn tiếng nói: “Tiếp theo, chính là nhiều người hỗn chiến. Nhiều người hỗn chiến cũng không có quy tắc gì, có thể sử dụng bất cứ vũ khí nào, sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào, rớt xuống võ đài là mất đi tư cách chiến đấu.

Thắng đến khi trên võ đài chỉ còn lại mười người, nhưng, cũng không phải mất đi tư cách chiến đấu là không còn cơ hội. “

“Chờ sau khi mọi người đã tham gia trận chiến, nếu những người trúng tuyển còn chưa đủ một nghìn người, vẫn sẽ tiếp tục các trận đấu ngẫu nhiên cho đến đủ danh sách một nghìn người mới thôi”

Giọng của Tiêu Minh Hoàng vang lên.

Khi những lời này nói ra, tất cả mọi người đã sẵn sàng để di chuyển €ó thể vào đến khu vực trung tâm, những người lọt vào vòng trong đều là thế hệ người xuất sắc của những năm trước, và họ rất tự tin vào thực lực của chính mình.

Ngay sau đó, có đệ tử Thần Viện bước lên võ đài và bắt đầu đọc tên, và những người được đọc tên sẽ lên võ đài để thi đấu.

Vòng thứ nhất một trăm người, không có Giang Cung Tuấn.

Mà Du Huyền cũng không tham gia lầu tiên của trận chiến bắt đầu.

chiến rất khốc liệt, trăm người chiến đấu với nhau, đạo quang kiếm ảnh, bóng người lập lòe.

Du Huyền xem rất nghiêm túc, cô rất căng thẳng, như thể cô đang chiến đấu trong võ đài vậy, nhưng Giang Cung Tuấn lại không để ý tời, thực lực của những đệ tử khảo hạch này so với anh có khoảng cách, anh cũng lười đến xem, liền nghiêm túc tu luyện.

Trận chiến đầu tiên giãng co vài giờ đồng hồ mới kết thúc.

Ngay sau đó, trận chiến thứ hai bắt đầu, Lần này, vẫn chưa đến lượt Giang Cung Tuấn.

Giang Cung Tuấn cũng không sốt rột mà kiên nhẫn chờ đợi Cứ như vậy, giäng co hơn mười mấy hiệp.

“Giang Cung Tuấn”

Giang Cung Tuấn đợi thật lâu, cuối cùng cũng chờ được đến lượt mình.

Anh đứng dậy.

Du Huyền ở bên cổ vũ anh: “Anh Giang, cố lên: “ừ Giang Cung Tuấn nhẹ nhàng gật đầu.

Ngay sau đó, thân thể nhảy lên và xuất hiện trên sàn đấu Đệ tử Thần Viện không ngừng đọc tên của họ.

Dưới võ đài, Du Huyền rất căng thẳng, nghiêm túc lắng nghe.

Giờ phút này, cô thực sự muốn lên võ đài ở bên cạnh Giang Cung Tuấn, bởi vì chỉ cần cô ở bên cạnh Giang Cung Tuấn, thì cô có thể lọt vào vòng trong và trở thành đệ tử Thần Viện.

Tuy nhiên, ngày càng có nhiều người trên sàn đấu nhưng vẫn chưa đọc đến tên cô.

Vào lúc này, hơn chín mươi người đã xuất hiện trên võ đài.

Nhìn thấy quá nhiều người xuất hiện trên võ đài như vậy, Du Huyền rất thất vọng, cô biết rằng cô không có cơ hội vào Thần Viện.

Không ở cùng võ đài với Giang Cung Tuấn, cô lên võ đài khác, thì sẽ bị đánh bại trong vòng một giây.

“Du Huyền”

Ở thời điểm Du Huyền đang thất vọng.

Đệ tử của Thần Viện đọc đến tên cô, Khi cô nghe thấy tên của mình, cô nghĩ rằng mình đã nghe nhầm, ngưng trệ một lúc, vài giây không có phản ứng “Du Huyền”

Âm thanh lại một lần nữa vang lên.

Lúc này Du Huyền mới phản ứng lại, nhanh chóng bước lên võ đài, vừa lên đến võ đài, cô đã chạy về phía Giang Cung Tuấn, vẻ mặt kích động kêu lên: “Anh Giang, anh Giang, tôi lên đây, tôi lên đây cùng anh. “

“Thật tốt”

Giang Cung Tuấn vui mừng bật cười.

Anh không ngờ rằng Du Huyền sẽ đứng chung võ đài với anh.

Có anh ở đây, bảo vệ Du Huyền lọt vài danh sách mười người căn bản không phải là việc khó.

Đúng lúc này, Tiêu Minh Hoàng xuất hiện trên võ đài, ông ta nhìn trăm người trên võ đài, liếc mắt nhìn Giang Cung Tuấn một cái.

Ông ta là đặc biết sắp xếp Giang Cung Tuấn và Du Huyền ở cùng một chỗ, bởi vì ông ta luôn nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Giang Cung Tuấn, ông ta biết thực lực của Giang Cung Tuấn rất mạnh, cũng biết thực lực của Du Huyền rất yếu Mà cả trăm người này đều được ông ta sắp xếp cẩn thậ Thực lực của trăm người này rất mạnh, nếu thực sự sắp xếp đối thủ một cách ngẫu.

nhiên mà nói, trăm người này hẳn đều có thể trở thành đệ tử của Thần Viện.

Trong trăm người này, có vài người đạt đến cảnh giới Nhập Thành, ngoài Giang Cung Tuấn còn có một người khác ông ta nhìn trúng, người này tuy khiếm tốn, nhưng thực  lực hiển hiện rất mạnh, không dưới Giang Cung Tuấn.

“Các vị, cố gắng lên, mười người còn đứng trên võ đài đến cuối cùng sẽ trực tiếp trở thành đệ tử của Thần Vi Tiêu Minh Hoàng nhìn một trăm người, cổ vũ họ.

Sau đó, liền rút khỏi võ đài.

Ngay khi ông ta rời khỏi võ đài, những người trên võ đài liền nhanh chóng tản ra, giữ khoảng cách nhất định với đối thủ, vì sợ bị đánh lén mà mất đi tư cách thi đấu.