Franco vội vã trở về doanh trại, đến chỗ nhốt Cao Mộc, nơi đó trừ kẻ canh gác, đã không còn ai.
Vẻ mặt Franco đầy lạnh lẽo, nhanh chóng đoán được ai thả Cao Mộc ra.
Dám tự tiện thả người mà chưa được sự đồng ý của ông!
Trước đó ông rời khỏi đây một thời gian, đến gặp Ogavin, sắp xếp kế hoạch tiếp theo.
Người Hyde xâm nhập họ cần phải ngăn cản, mà quả thật họ có che giấu Đường Vũ và Ian, chỉ là những thứ đó không cần người liên bang biết.
Không ngờ, đối với họ Ian vẫn không thực tâm, nhưng không sao hết, chỉ dựa vào mình anh và Đường Vũ, vẫn không thể làm loạn kế hoạch của ông.
Franco đang định đi hỏi Ian về chuyện này, thì gặp một thanh niên tóc trắng đi tới.
“Noah.” Franco cười chào hỏi, “Thân thể hồi phục ra sao rồi?”
Thân thể Noah đã không còn trở ngại gì lớn, chỉ gầy hơn trước kia nhiều, sắc mặt còn tái.
Thấy Franco ra khỏi phòng giam, Noah đáp lại một câu, rồi nói: “Cao Mộc là do tôi thả đi, trước đó không liên hệ với ông được, Rice lại thúc giục quá gấp, cho nên thả người ra, tôi nghĩ, tôi có quyền này.”
Nghe hắn nói thế, sắc mặt Franco không tốt lắm.
Noah đã đứng về bên Ian rồi.
Rất nhanh, ông lại cười, “Thiếu tướng Noah, đương nhiên cậu có quyền này. Hiện nay người ngoài tinh hệ xâm lược, bảy đại liên bang cần hợp lực lại, cho nên chuyện của Cao Mộc tạm thời chúng tôi cũng không định truy cứu, đương nhiên, nếu cậu có thể đánh tiếng với tôi trước, thì tốt hơn.”
“Xin lỗi, lần sau tôi sẽ làm vậy.” Noah gật đầu với Franco, rồi đi ngang qua đối phương.
Lúc thả Cao Mộc đi, người đến tiếp ứng là Ken.
Khi gặp lại người đó, tâm trạng Noah rất phức tạp.
Hắn vốn ôm thái độ có hay không cũng vậy với người này, tuy hai người đã từng lên giường một lần, nhưng không đến mức khiến hắn sinh ra cảm xúc ỷ lại.
Nhưng khi đối phương vì hắn mà xả thân vào nguy hiểm, cùng hắn trải qua đoạn thời gian gian nan mà người thường không thể tưởng tượng nổi, tâm trạng của hắn đã bắt đầu có một vài chuyển biến.
Mà sau chuyện lần đó, đối phương cũng chín chắn hơn, trưởng thành hơn, không còn làm những hành động ấu trĩ nữa.
Lần này gặp mặt, không nói những lời không nên nói, cũng không làm những hành động ấu trĩ không nên làm, khiến hắn cho rằng trong một đêm, đối phương đã trưởng thành.
Nhưng sau khi người đó đón Cao Mộc đi, câu nói cuối cùng vẫn rất bức người.
“Lần sau đến, người tôi đón đi, là anh.”
Con người tự đại.
Có thể sống đến lần sau hay không còn không biết.
Nghĩ đến đây, mặt Noah dịu hòa đi nhiều.
Không khí trong quân doanh càng lúc càng căng thẳng, những quân nhân vốn khi gặp mặt còn nói nói cười cười cũng không còn tâm trạng trêu đùa, chỉ tùy ý chào nhau, tiết tấu huấn luyện cũng tăng nhanh.
“Các cậu có thấy nhân loại ngoài tinh hệ tướng mạo ra sao không?” Trong quân doanh, một binh sĩ hỏi.
“Nghe nói chúng ta bắt về hai người, nhưng cấu tạo cơ giáp của họ rất đặc biệt, đã đưa đi nghiên cứu rồi, không biết người điều khiển bên trong thế nào.”
“Sẽ giống sinh vật buồn nôn ghê tởm trong hình tuyên truyền của liên bang hay ghi chép trong sách sử sao?”
“Không ai biết, cầu mong vĩnh viễn cũng không biết mới tốt.”
Hai binh lính vừa kết thúc ca trực vừa đi vừa nói.
Đường Vũ vừa kiểm tra số liệu mới nhất của Sisyphus, khi đang đợi Ian, thì nghe có người thảo luận về tướng mạo của người ngoài tinh hệ.
Nếu những người này biết tướng mạo kia căn bản không thể phân biệt từ ngoại hình, có lẽ sẽ càng hoảng sợ.
Thậm chí, có lẽ trong hai người kia, có một người là người Hyde…
“Đang nghĩ gì đó?” Lúc Ian tới, thấy Đường Vũ đang nhìn theo bóng lưng hai binh lính đã đi rất xa.
Đường Vũ lắc đầu.
“Mệt rồi?”
Biết thân thể Đường Vũ càng lúc càng suy yếu, Ian trở nên thân thiết quan tâm hơn nhiều.
Nếu là trước kia, Đường Vũ căn bản không dám tưởng tượng, Ian sẽ như một bà mẹ thân thiết hỏi han an ủi cậu.
“Tay lạnh thế, tôi dẫn cậu đi.” Ian kéo tay Đường Vũ về phòng.
Đường Vũ không nói với Ian thân thể cậu thế nào, nhưng từ biểu hiện của anh, có lẽ anh đã đoán được.
Hơn nữa gần đây người này còn tích cực hỏi cậu có tin tức của Lunerb chưa, xem ra cũng đặt hết hy vọng lên người “tình địch”.
Đường Vũ vừa về phòng, tiếng cảnh báo của quân doanh đã vang lên.
Ian nghe tiếng cảnh báo, nhíu mày nói với Đường Vũ: “Đợi tôi một chút, tôi qua xem thử.”
“Tôi đi cùng anh.” Theo tính toán trước đó, lần này lực chiến đấu của người Hyde đã cao hơn, tuyệt đối không dễ bị bắt như lần trước, mà trình tự viên như cậu không đi, Ian sẽ có nguy hiểm.
“Yên tâm đi, tôi gọi Phùng Dương. Hy vọng lúc tôi về, cậu đã ngủ yên đợi tôi.”
Từ sau khi trở thành trình tự viên của Ian, cậu vẫn chưa chân chính một lần thực hiện trách nghiệm.
Nhiều lần bất ngờ, và quá nhiều chuyện phát sinh tại liên bang và trên người cậu, đã đủ khiến cậu buồn bực.
Cậu ôm suy nghĩ dù có thế nào lần này cũng phải thực hành trách nghiệm của mình, chuẩn bị thuyết phục Ian.
Kết quả vừa mở miệng, cảm giác bị bài xích đó lại đến.
Sắc mặt Đường Vũ tái nhợt, túm chặt mép giường, trước mắt xuất hiện từng hư ảnh.
Ian thấy cậu như vậy, chỉ do dự một chút, rồi lập tức liên hệ với tiền phương, thông báo Linda tạm chỉ huy thay anh, anh sẽ đến trễ một chút, có thể Sisyphus không thể xuất chiến.
Ian nói gì, Đường Vũ đã nghe không rõ, ảnh trùng càng lúc càng nghiêm trọng, lúc nghiêm trọng nhất, cậu cảm thấy thân thể tiếp nhận một phần ảnh, mà mắt cậu tiếp nhận một phần ảnh khác, giống như, cậu và thân thể, đã hoàn toàn tách ra!
“Đường Vũ, Đường Vũ!” Trên mặt người đó không có chút huyết sắc, ngay cả miệng cũng tái nhợt khủng bố.
Lòng Ian chấn động, mơ hồ cảm thấy, chỉ sợ chuyện anh sợ hãi nhất sắp thành sự thật…
Đường Vũ hôn mê, lần này không phải là mười mấy phút, mà không biết khi nào sẽ tỉnh dậy.
Đội trị liệu tốt nhất của Hick được Ogavin phái đến trị liệu cho Đường Vũ, kết quả trị liệu là thân thể Đường Vũ không có bất cứ điều gì bất thường.
Ian biết, cái này đại biểu Đường Vũ có lẽ vĩnh viễn cũng không trở về được.
Sau một đoạn trầm mặc ngắn ngủi, cuối cùng Ian cũng lao vào trận chiến đang dần bùng phát.
Đối với việc Ian có thể bình tĩnh tiếp nhận chuyện này, Phùng Dương tỏ vẻ rất khó hiểu.
“Không phải anh ta rất yêu Đường Vũ sao, tại sao Đường Vũ biến thành như thế, anh ta không có chuyện gì hết?” Không yên tâm giao Đường Vũ cho người khác, Phùng Dương ném Malak lại, đích thân trông coi Đường Vũ.
Malak đứng bên cạnh, vô cùng xoắn xuýt, mái tóc đỏ đã dài thêm không ít, cột lại sau đầu, trông càng thêm âm trầm, chẳng qua trước mặt Phùng Dương, lại giống như thê nô dám giận không dám nói.
Đối với hắn, đương nhiên thượng tá có suy nghĩ của mình, Đường Vũ xảy ra chuyện gì, người khó chịu nhất khẳng định là người đàn ông đó, bây giờ người đó đang cố không bị ảnh hưởng chiến đấu trên chiến trường, chắc nói rõ Đường Vũ không bị gì…
Cho dù có việc gì, thìcũng nằm trong dự liệu của anh, là chuyện có thể giải quyết.
Tuy bị Phùng Dương ảnh hưởng mới bắt đầu mù quáng sùng bái Ian Clermont, nhưng khi hắn thật sự hiểu rõ sự tích của người này, hắn đã kính phục người này từ tận đáy lòng.
Hắn tin, thượng tá Clermont của liên bang kiên cường bất khuất, cho nên người yêu của thượng tá, nhất định cũng có thể được bảo vệ tốt.
Cùng lúc này, Ian Clermont đang toàn lực đối kháng với người Hyde cũng chìm vào khổ chiến.
Mệnh lệnh của thượng tướng Franco là vây khốn hoặc kéo chân tất cả người Hyde.
Nhiệm vụ này còn khó khăn hơn toàn diện tấn công.
Người Hyde ra khỏi không gian nhiễu loạn đang tăng theo cấp số nhân, thực lực của họ càng lúc càng mạnh, hơn nữa xem ra dự định phân tán ra cả tinh hệ để tấn công.
Muốn ngăn cản người Hyde, dù Ian có mạnh đến đâu cũng vô dụng, binh lực của Derek dù sao cũng có hạn, kẻ địch càng lúc càng nhiều khiến họ rơi vào khổ chiến.
Người Hyde đến trước rất nhanh chú ý có một người thực lực siêu mạnh đang cản trỏ họ, tạo nên phiền phức lớn.
Những người này không biết đang nghe lệnh ai, tạm thời từ bỏ thâm nhập vào nội bộ tinh hệ, ngược lại cùng nhau bao vây chiếc cơ giáp màu đen mang đến phiền phức cho họ.
“Phá vòng vây, đưa thượng tá Clermont ra ngoài, năng lượng cơ giáp của anh ta đã hạ xuống dưới mức cảnh báo!” Trong phòng thao tác, Noah nhìn Sisyphus đã bị người bao vây một ngày một đêm, mặt đầy lo lắng.
Càng lúc càng có nhiều người Hyde tấn công Ian, dường như họ đã nhận định Ian là người quan trọng, chuẩn bị xử lý anh, rồi mới xâm nhập vào tinh hệ.
Người Hyde cũng âm thầm kinh ngạc, theo lý giải của họ, kỹ thuật của tinh hệ này kém họ rất nhiều, vậy mà chiếc cơ giáp kia lại có thể chống đỡ lâu như thế, xem ra đã là cơ giáp cấp đỉnh.
Nhưng thấy bên ngoài bắt đầu ào lên không ít người tới cứu viện, muốn đột phá vòng vây của họ, thì có thể đoán ra chiếc cơ giáp này cũng sắp không còn năng lượng nữa.
Cho dù thời gian của họ vô cùng khẩn cấp, nhưng nếu đã lãng phí nhiều thời gian như vậy, không bằng giải quyết chiến sĩ liên bang đáng gờm nhất này trước đã.
“Thế nào rồi?” Thượng tướng Franco đến, nhìn điểm sáng hiển thị trên màn hình.
Điểm sáng đại biểu cho Ian vẫn bị mấy chục chiếc cơ giáp bao vây chi chít, thượng tướng Franco cũng nôn nóng.
Kế hoạch của ông là để Ian dẫn người dụ đối phương, từ đó kéo dài thời gian, họ sẽ ở bên ngoài bố trí lực lượng ngăn cản, khiến người Hyde không thể tiến sâu vào tinh hệ, như vậy tất cả đều còn chỗ vãn hồi.
Nhưng ông không ngờ những người Hyde này lại chỉ tấn công một mình Ian.
Abner đáng ghét, nhất định là ông ta giở trò!
Ian là người điều khiển chiến thần, chuyện đó rất nhiều người biết, nhưng vì Ian vẫn không thể điều khiển chiến thần, ông cứ tưởng Abner đã thả lỏng cảnh giác, không ngờ…
Người thả lỏng cảnh giác, là bản thân ông!
Sớm biết như vậy, ông không nên phái Ian ra!
“Đường Vũ có một bộ hệ thống trình tự có thể hấp thụ tổn thương chuyển thành năng lượng, nhưng cậu ta còn đang hôn mê, hiện tại không ai có thể làm được.” Phùng Dương nóng ruột đi vòng vòng, lầm bầm.
Lần này trình tự viên của Ian không phải là cậu, vì chuyện lần trước, cậu tự cảm thấy không thể gánh lấy áp lực do làm trình tự viên của Ian thất bại, cho nên cự tuyệt sắp đặt của Noah.
Trình tự viên của Ian là cộng sự cũ Elijah.
Sắc mặt Elijah trầm ổn, có thể nhìn ra đã từng trải sa trường, chỉ là trong mắt lộ vẻ bi thương, hắn đã không còn cách nghịch chuyển tình huống này, người vây công Ian càng lúc càng nhiều.
Nhưng, khi tất cả mọi người đều cảm thấy lần này Ian không chạy thoát được, một cảnh tượng đáng kinh ngạc xảy ra.
Chỉ thấy Sisyphus với mức năng lượng đã tụt xuống thấp nhất, phát ra một tiếng cảnh báo, rồi quanh thân đột nhiên bùng phát ánh sáng vàng, như lớp vỏ ngoài cứng chắc bao chặt lấy Sisyphus.
Tất cả tổn thương trên người Sisyphus bị hút đi tựa như cung ứng năng lượng cho vỏ ngoài, ánh sáng càng lúc càng mạnh.
“Đó là cái gì!” Phòng thao tác nổ ra những câu hỏi không ngừng.
Phùng Dương nhìn vỏ ngoài màu vàng đang bọc lấy toàn thân Sisyphus, lớn mạnh như măng mọc sau mưa xuân, đột nhiên nhớ ra Đường Vũ từng nói, muốn lắp đặt trang bị tuần hoàn năng lượng cho Sisyphus.