Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần

Chương 108: Sự Cố Chấp Của Em Trai



Ngày hôm sau cũng là ngày cuối cùng của cuộc thi tuyển chọn cấp tỉnh.

Dựa theo lịch trình thi đấu, trận chung kết ban đầu dự kiến vào buổi chiều, buổi sáng sẽ là trận đấu của nhóm đã thua trước, người thắng trong nhóm thua sẽ giành vị trí thứ ba và cũng sẽ thi đấu với tư cách đại diện của tỉnh Kinh Sở.

Nhóm thua đương nhiên là hai anh em Hậu Tinh Vân và Hậu Tinh Đào.

Hậu Tinh Đào không nghĩ trước được rằng mình sẽ bị loại ở bán kết, mà không ngờ sau khi bị loại, ông anh trai gần như bất khả chiến bại của anh cũng đã bị loại để đồng hành cùng anh.

Sau khi bị Tô Diệu đánh bại, Hậu Tinh Đào nghĩ rằng cơ hội đánh bại anh trai của mình trên sân để chứng tỏ bản thân sẽ bị đoạn tuyệt. Không ngờ trời không tuyệt lòng người, hai anh em thực sự gặp lại nhau trong nhóm người thua cuộc.

Biểu hiện của hai anh em trong cuộc thi này khác xa so với dự đoán trước trận đấu. Vốn dĩ họ đang gấp rút giành chức vô địch và á quân, lúc trước có vẻ như ít nhất chức vô địch của Hậu Tinh Vân cũng phải ổn định.

Nhưng điều không ngờ là hai anh em cùng kéo khố vật nhau trên sân, thậm chí còn không giữ được vị trí thứ hai..

Tuy nhiên, đối với Hậu Tinh Đào, điều tồi tệ là tình trạng của anh ta không hoàn hảo.

Mọi người đã xem tình hình trận chiến của Tô Diệu và Hậu Tinh Đào ngày hôm qua, trước sức ép vô cùng mạnh mẽ của bộ giáp khoa học viễn tưởng của Tô Diệu, Hậu Tinh Đào phải sử dụng chiêu "Thuật Bạo Huyết" tự tổn hại bản thân, cuối cùng thân thể cùng một lúc phải chịu chấn thương cực lớn và tải trọng rất lớn.

Mặc dù trong ban tổ chức cuộc thi có những Dị Năng Giả có thiên phú về trị liệu nhưng việc điều trị cũng còn hạn chế. Trước khi trận đấu diễn ra, nhiều người thậm chí còn tự hỏi liệu trạng thái cuối cùng của Hậu Tinh Đào có còn xuất hiện trên sân hôm nay nữa hay không.

Cho nên dự đoán trước trận đấu này, không thể sai lầm lần nữa đúng không?

Tất cả các chuyên gia của Kinh Sở bây giờ đều bàng hoàng, mỗi trận đấu năm nay đều như một cái tát trời giáng, giáng thẳng vào miệng giới chuyên môn.

Có vẻ như mọi trận đấu nên là một trận đấu không có kết cục hồi hộp, nhưng nó hoàn toàn không phù hợp với những dự đoán hợp lý, giống như chính trận đấu đang cố tình làm xấu mặt các nhà chuyên môn.

Trong vòng một đêm Kinh Sở nhiều hơn một đám lớn bóp dái lẫn nhau. Nào là Vương bóp dái, Lý bóp dái, Tôn bóp dái, Hoàng bóp dái..

Trong cuộc thi năm nay, đạo diễn Trương bóp dái đồng đội thế hệ đầu tiên đã có thể trở thành người thắng lợi lớn nhất, chỉ trong vài ngày, ông ta đã có một số lượng lớn đồng đội!

Tất cả các chuyên gia ở Kinh Sở (bây giờ đã được gọi đùa là "Thiên Đoàn Bóp Dái"), không ai trong số họ tin vào ma quỷ.

Khi tất cả các dự đoán trong các trận đấu trước đều sai lệch coi như bỏ đi, vậy liệu có thể xảy ra sự cố trong trận đấu hôm nay sao?

Hậu Tinh Vân và Hậu Tinh Đào là anh em ruột, có năng lực hoàn toàn giống nhau và các kỹ năng thông thường giống hệt nhau. Nhưng chưa kể Hậu Tinh Vân còn có lợi thế hơn em trai anh một tuổi, ngay cả việc đặt lợi thế này sang một bên, nếu so sánh Hậu Tinh Đào với đàn anh của mình vào thời điểm này năm ngoái, thì rõ ràng anh ấy đã bị tụt lại một chút.

Bởi vì đây chính là chênh lệch thiên phú. Cho dù là anh em ruột, nhưng hai người lại rất khác biệt về tài năng.

Đây chỉ là so sánh điểm mạnh trên giấy tờ, và tình hình thực tế còn tồi tệ hơn đối với Hậu Tinh Đào.

Ngay cả trước hôm nay, rất nhiều người vẫn cảm thấy thương thế của anh không thể tái chiến được, ngay cả khi thực sự có thể lên sân, thì anh ta cũng khó có thể sử dụng chiến pháp quái đản khiến đối phương bị tổn thương một nghìn bản thân bị thương tám trăm nữa rồi.

Liệu anh ta có thực sự có hy vọng đánh bại anh trai mình trong tình huống này không?

Lúc này ngay cả đạo diễn Trương qua mấy trận đấu cũng một lần nữa không dám cẩu thả phát biểu, to gan lớn mật mạnh dạn dự đoán rằng trận này Hậu Tinh Đào sẽ không còn cơ hội.

Trong tình huống này, liệu Hậu Tinh Vân còn có thể cho ông lật xe bóp dái nhau nữa hay sao?

Chín giờ sáng, trước sự chứng kiến của vô số khán giả, Hậu Tinh Đào một lần nữa lên sân.

Nhiều khán giả đã dành cho anh những tràng pháo tay râm ran.

Hậu Tinh Đào của ngày hôm qua mặc dù là người thua cuộc, nhưng màn trình diễn trên sân sự kiên trì, ý chí của anh đã giành được sự ngưỡng mộ và ghi nhận của khán giả.

Anh ấy đã nỗ lực hết mình trong trận chiến đến giây phút cuối cùng, thể hiện niềm tự hào của mình như một chiến binh.

Sau khi đã trải qua tất cả những điều đó, anh vẫn quay trở lại đấu trường này ngày hôm nay.

Mặc dù khí sắc của Hậu Tinh Đào xấu hơn trước rất nhiều, nhưng tư thế của anh ấy vẫn rất mạnh mẽ kiên cường, và hành động của anh ấy không có gì bất thường.

Hậu Tinh Vân đứng ở đầu sân bên kia, mặt không biểu cảm nhìn em trai mình.

"Em có chắc là muốn làm điều này không?" Anh hỏi với giọng nhẹ nhàng, vững vàng, "Em nên biết rằng điều đó không có ý nghĩa."

"Tất nhiên là có." Hậu Tinh Đào trả lời, "Chưa đánh, làm sao anh biết nó là vô nghĩa?"

"Chúng ta đã đánh với nhau quá nhiều lần rồi." Hậu Tinh Vân nói.

"Đúng vậy, nhưng lần này còn chưa có đánh."

Hậu Tinh Đào nói và bắt đầu hoạt động gân cốt, nóng lòng muốn được so tài.

"Khi em bị loại khỏi cuộc chơi trước đó, em đã nghĩ rằng mình không còn cơ hội." Khi anh ấy nói, anh ấy trông tràn đầy năng lượng hơn ngày hôm qua, "Nhưng bây giờ em vô tình có cơ hội thứ hai, một món quà. Nếu anh nghĩ rằng em sẽ từ bỏ, thì anh cũng không hiểu em nhiều lắm, anh à."

Hậu Tinh Vân im lặng một lúc, anh mới chậm rãi hỏi: "Sao em cố chấp như vậy?"

"Bởi vì anh chưa bao giờ là kẻ phải chạy theo người khác, từ xưa đến nay chưa bao giờ là người lớn lên trong cái bóng của anh em mình, nên anh tất nhiên sẽ không hiểu, anh à."

Hậu Tinh Đào chuẩn bị xong, anh ấy nhìn anh trai mình một cách nghiêm túc và nói.

"Bởi vì điều này rất quan trọng đối với em."

Hậu Tinh Vân không có nói nữa.

Tiếng chuông bắt đầu trận đấu vang lên.

Hậu Tinh Đào gần như lao ra ngoài với chuỗi tiếng chuông dài êm tai.

Hư ảnh lướt qua như một chiếc xe phóng nhanh trên đường cao tốc, lướt qua sân vận động như một cơn gió. Chỉ thấy một đám hình ảnh mờ ảo ở hai bên sườn của thân hình Hậu Tinh Vân đang thoảng qua, quyền ảnh đánh tới thái dương của anh ấy như vô hình.

Hậu Tinh Vân đứng yên tại chỗ nửa bước, chỉ hơi nghiêng người, lòng bàn tay nhanh như chớp chặn lại quả đấm này.

Hậu Tinh Đào tiếp tục tăng tốc, thân hình tăng tốc theo hướng ngược chiều kim đồng hồ, quyền cước như mưa rơi liên miên oanh tới. Hậu Tinh Vân chỉ đứng tại chỗ từ đầu đến cuối, xoay người theo chuyển động quỹ đạo của cậu em trai đồng thời lấy lòng bàn tay ra giải quyết.

Trong mắt người ngoài, Hậu Tinh Đào quá nhanh căn bản không thể dùng mắt thường bắt kịp được, nhưng trước mắt Hậu Tinh Vân thì không, anh đã hóa giải được bất kỳ chiêu thức nào của Hậu Tinh Đào, thậm chí sau hơn chục hiệp, anh cũng chỉ phòng ngự tại chỗ, thậm chí không có tỏ ra ý định chống trả lại.

Nếu như anh nghiêm túc phản kích, có lẽ anh ta có thể chiến thắng tên em trai ngu ngốc này trong vài hiệp.

Hậu Tinh Đào cũng nhận thấy điều này, anh biết rằng nếu anh trai mình không lưu thủ, anh thậm chí sẽ không có cơ hội để xuất chiêu.

Trong chốc lát, anh từ bỏ công kích, rút lui lui ra ngoài, thân hình hóa thành một loạt hư ảnh bay về phía sau mười thước, cả người đứng vững.

"Quả nhiên đúng như mong đợi."

Hậu Tinh Đào tự cười chế nhạo, sau đó vẻ mặt trở nên nghiêm nghị.

Hai tay anh nắm chặt, trên trán nổi lên gân xanh, khí thế xung quanh cũng thay đổi.

Hậu Tinh Vân sắc mặt hơi biến "Em.."

Hậu Tinh Đào nghiến răng và nở một nụ cười khó hiểu.

"Tuy rằng đây là lần thứ hai, hiệu quả hẳn là kém hơn một chút.. Nhưng anh vẫn là nhìn cho kỹ, anh à, đây là thủ đoạn của em để đuổi kịp anh.. Không, là thủ đoạn vượt mặt anh!"

Khi anh ta đang nói thì mắt đã đỏ bừng, khí huyết dâng lên, trán và bàn tay nổi đầy gân xanh.

Thuật Bạo Huyết!