Ngày thứ hai vòng đấu loại, trong không gian Rừng Rậm.
Sáng sớm trong cánh rừng tràn ngập không khí ẩm ướt, ánh nắng từ giữa các kẽ cây chiếu ra mờ mịt. Đồng dạng cũng lại là một con Thủy Quỷ nhìn như lạc đàn, ngơ ngác ở chỗ cố định đi loanh quanh trong khu vực lặp lại dọc theo một lộ tuyến y như nhau.
Đây là bãi săn đặc biệt được chọn lọc dành cho chúng, hai người bạn đồng hành của nó hiện đang ngồi chờ trong một boong-ke gần đó, chú ý cẩn thận quan sát.
Khi nó quay trở lại cùng một tuyến đường lần thứ ba, con mồi đầu tiên của ngày hôm nay đã được đưa đến cửa.
Một chàng trai và một cô gái con người, mang ba lô đồng phục, xuất hiện ngay trước mặt nó.
Thủy Quỷ lắc đầu và cảm thấy khinh bỉ sự ngây thơ của những con người nhỏ bé này.
Theo kinh nghiệm của Thủy Quỷ, loài người luôn kiêu căng ngạo mạn, cho rằng mình thông thái vượt trội, điều này khiến họ rất dễ dàng sa vào một số cạm bẫy đơn giản.
Quả nhiên sau khi tiếp đất, nam thanh niên lao thẳng về phía Thủy Quỷ mà không nói một lời.
Thủy Quỷ không sợ hãi chút nào, vì nó biết đồng đội ở gần đó và sẵn sàng hỗ trợ bất cứ lúc nào, hai đứa oắt con này chắc nghĩ đã là cá trong chậu rồi, nhưng không đoán được sự thật hoàn toàn ngược lại.
Bây giờ nó chỉ cần giả vờ là không đánh lại được và dụ hai con người này buông lỏng sự cảnh giác, sau đó có thể lợi dụng tình hình để chống trả và biến hai kẻ thù liều lĩnh này thành bữa sáng tươi ngon.
Thủy Quỷ muốn tiến một bước theo hướng cậu bé kia đang lao tới, nhưng ngạc nhiên thấy rằng nó không thể làm được.
Cái lạnh thấu xương nhanh chóng leo lên dưới chân nó. Một dòng nước mảnh mai ngấm vào đất thần không biết quỷ không hay vô tình thấm đến chân của con Thủy Quỷ, trước khi hai người bắt đầu hành động, nó đã hình thành các tinh thể băng đem hai chân Thủy Quỷ cố định ngay tại chỗ.
Thủy Quỷ bối rối lấy làm kinh hãi.
Thì ra hai đứa nhóc con này cũng không phải là loại côn đồ cứ xông lên mà không cần suy nghĩ, đã có tính toán trước rồi, hơn nữa còn mang con Thủy Quỷ ra sắp đặt rõ ràng trước khi khai chiến.
Nhưng không sao cả, nó vẫn có đồng đội, bây giờ chỉ cần giả vờ không đánh lại được là có thể đánh trả dễ dàng khi có ba đồng đội đến trợ giúp.
Lúc này, cậu bé đã lao tới một đoạn ngắn, và những nắm đấm trong đôi găng tay sợi cường lực màu đen đánh tới trước mặt.
Khi con Thủy Quỷ giơ cánh tay phải của mình lên, toàn bộ cánh tay của nó được vung về phía má của cậu bé. Cánh tay của nó dài và mạnh mẽ, khi nó vung ra có âm thanh xé toạc không khí. Nhưng cậu bé không né tránh, như thể cậu ta không nhận ra các mối đe dọa xung quanh mình.
Ầm!
Đó là tiếng cánh tay của con Thủy Quỷ va vào mặt nước.
Trong nháy mắt như tốc độ ánh sáng, đất cát trong dòng nước từ lòng bàn chân cậu bé bắn nhanh ra như điện, tạo thành một dòng nước trong suốt như tròng mắt chặn bên người cậu bé thiếu niên, giống như một tấm khiên chắn.
Cánh tay của Thủy Quỷ đập vào tròng mắt, làm tung ra những tia nước, nhưng không xuyên qua được hàng phòng ngự.
Cùng lúc đó, quyền ảnh của cậu bé rơi xuống mặt Thủy Quỷ.
Thủy Quỷ nguy rồi!
Các anh em đâu nhanh lên cứu người!
Tao bây giờ không phải là giả vờ như không đánh lại được.. Mà thật sự không có đánh lại được!
Với một cú đấm, đã làm cho con Thủy Quỷ hoa mắt chóng mặt, và cơn đau dữ dội đã làm chậm cử động của nó.
Càng thêm nhiều quyền cước theo sau đánh tới.
Bang bang bang Thủy Quỷ bị đấm như bao cát, chỉ sau vài nhịp thở, nó đã nuốt chửng hàng loạt cú đấm trơn tru và dữ dội.
Nhưng vào giây phút cuối cùng trước khi chết, với cái đầu "IQ cao ngất ngưởng" của nó, cuối cùng nó cũng hiểu ra được, hình như nó đã bị đồng đội bán đứng rồi..
Tô Diệu lấy ra viên đá nguyên năng thạch mà mình đã chuẩn bị, và nhanh chóng hấp thụ nguyên năng của Thủy Quỷ.
Giang Hiểu Nguyệt đứng sau lưng hắn, nói "Bọn chúng chạy rồi."
"Đó cũng không phải là đúng lúc sao." Tô Diệu thu hồi viên đá, đứng lên, "Cũng giống như mong đợi."
Thông qua cuộc đụng độ giao chiến cả ngày hôm qua, Tô Diệu đã tổng hợp lại thói quen của những con Thủy Quỷ này.
Khi chúng nó cảm thấy "Đợt này có thể đánh" thì sẽ lập tức cùng nhau xông lên, song khi bọn chúng cảm thấy chuyện không thể làm được thì sẽ không chút do dự lập tức chạy trốn, bán đứng cả đồng đội thì cũng không có chút gánh nặng nào ở trong lòng.
Vì vậy, chỉ cần bạn thể hiện lực chiến mạnh mẽ nghiền nát khi lần đầu tiên chạm mặt con Thủy Quỷ mồi nhử, thì những con Thủy Quỷ còn lại sẽ sợ hãi bỏ chạy ngay tại chỗ.
Có điều chạy đi đâu đây?
Tuy rằng chỉ là suy đoán thuần túy, nhưng Tô Diệu cảm thấy rằng một chủng tộc giống như Thủy Quỷ có thể nghĩ ra chiến thuật và hợp tác với đồng đội, nếu có cái nơi ở bầy đàn nào đó thì hắn là tuyệt sẽ không ngạc nhiên.
Cho nên sẽ có hay không có loại khả năng này -- có một nơi ẩn nấp nào đó trong không gian Rừng Rậm này, thực sự là một cứ điểm nơi mà một số lượng lớn Thủy Quỷ tụ tập?
Có lẽ những hoạt động mạo hiểm đi ra canh chừng này của Thủy Quỷ, chỉ là đến để tìm thức ăn và các nguồn tài nguyên khác?
Mặc dù một ý tưởng như vậy là vô căn cứ, nhưng ít nhất nó cũng đáng để kiểm chứng.
Cho nên đây là mưu kế do hắn sắp đặt, quan sát trước vị trí của Thủy Quỷ phục kích, giả vờ không để ý tới chúng, dùng cấp độ sức mạnh nghiền ép giết chết Thủy Quỷ làm mồi nhử, cố ý dọa những con Thủy Quỷ còn lại.
Cuối cùng chỉ cần theo dõi Thủy Quỷ còn lại, nói không chừng có thể sẽ tìm ra vị trí cứ điểm của bọn chúng.
Đây là những gì họ đang làm bây giờ.
Các giác quan khác nhau của Thủy Quỷ rất chậm nên rất dễ theo dõi chúng. Tô Diệu và Giang Hiểu Nguyệt từ xa treo lơ lửng sau lưng hai con Thủy Quỷ, mà chúng hoàn toàn không hề hay biết.
"Bạn có chắc rằng điều này có thể không?" Giang Hiểu Nguyệt hỏi với tư thế nghiêng đầu trong quá trình theo dõi.
"Nói thật là.. Cũng không chắc lắm." Tô Diệu nhún vai, "Nhưng là ai mà biết được? Đi xem một chút tóm lại cũng không phải là xấu."
"Cho dù chúng ta tìm ra địa điểm có rất nhiều Thủy Quỷ sống thành bầy như vậy, bạn cho rằng hai người chúng ta vẫn có thể xử lý hết sao?"
"Đương nhiên.. Không thể." Tô Diệu mỉm cười, "Nhưng sau đó chúng ta có thể nghiên cứu địa hình, ở trong ổ phục kích, theo dõi ám sát, cố gắng dụ kẻ thù gì đó.. miễn là chúng ta sẵn sàng suy nghĩ, sẽ luôn có cách."
Giang Hiểu Nguyệt không nói gì.
Mặc dù trên lý thuyết đã nói rằng cô ấy mới là một trong hai người thiên tài kia, cô mới là ứng cử viên cho đội đại diện của tỉnh, nhưng có vẻ như Tô Diệu luôn đưa ra quyết định sau khi hai người lập tổ đội, và cô chỉ im lặng làm theo.
Cũng không phải Tô Diệu cố ý muốn làm rõ rằng quyền lãnh đạo trong tiểu đội này của hai người bọn hắn là ai, chỉ là hắn luôn luôn có thói quen phân tích vấn đề và đưa ra quyết định, đồng thời đã có quyết định và lý do của riêng mình.
Giang Hiểu Nguyệt thấy rằng mình lần nào cũng vậy có thể bị hắn ta thuyết phục, vì vậy sau số lần như thế cô ấy cảm thấy như thể tuân theo mệnh lệnh của Tô Diệu cũng đã trở thành chuyện đương nhiên.
Hơn nữa ít nhất cho đến nay, Tô Diệu chưa một lần mắc sai lầm.
Lần này cũng thế.
Đi bộ xuyên rừng hơn nửa tiếng, bọn họ thực sự đi theo ba con Thủy Quỷ tìm ra cứ điểm, là nơi tụ tập của Thủy Quỷ.
Một số lượng lớn những con Thủy Quỷ đang đóng quân trong bãi đất trống khép kín bên dưới, hoạt động di chuyển theo cặp tốp năm tốp ba, trông giống như trước sau giờ ăn cơm ở quảng trường trong công viên thành Lâm Giang.
Nơi này cực kỳ gần với mép của vòng thi đấu, mà nếu nhìn vào bản đồ sẽ thấy rằng nó đồng thời là nơi có khoảng cách xa nhất từ điểm xuất phát và với điểm kết thúc của trận đấu.
Điều này có nghĩa là ít thí sinh có thể đến đây, và nó thực sự là một vị trí cứ điểm tốt.
Tô Diệu cảm thấy có khả năng cao là người của ban tổ chức cuộc thi có lẽ cũng biết đến nơi này, nhưng bọn họ lại thả cho đám Thủy Quỷ này tự chơi, cũng không xử lý.
Lúc này, Tô Diệu và Giang Hiểu Nguyệt đang ngồi xổm ở phía xa trên ngọn cây nhìn xuống quan sát.
Giang Hiểu Nguyệt nghiêng đầu qua, hỏi "Bây giờ thì thế nào? Bước tiếp theo kế hoạch là gì?"