Chiến Y Của Tôi Có Thể Siêu Thần

Chương 85: Tức Chết Đi Được



Đêm sau vòng sơ loại, điện thoại của Tô Diệu gần như phát nổ.

Khi màn hình được mở khóa, QQ và Wechat đều được đánh dấu "99+", nhắc nhở hắn ta rằng đã có một thông báo nhiều tin nhắn đọc mãi cũng không hết được.

Hơn nữa ngay lúc này khi hắn cầm điện thoại di động lên, con số này vẫn đang tăng lên, cứ trung bình nửa giây điện thoại sẽ phát ra một chuỗi tin nhắn nhắc nhở rõ ràng, ngay cả khi hắn ta có ý định trả lời cũng không có cơ hội nào cả.

Lần này hắn thực sự nổi tiếng rồi.

Tốc độ lan truyền tin tức trong thời đại này khá nhanh, nhất là đối với những cuộc thi quy mô lớn như tuyển chọn giải Liên đấu cấp ba. Bảng xếp hạng vừa được công bố vào buổi chiều, Tô Diệu bây giờ cảm giác như cả thế giới đều biết tên mình.

Trước hết, bố và mẹ là những người đầu tiên gửi tin nhắn để hỏi thăm. Tin nhắn của họ chắc chắn phải được trả lời, Tô Diệu đã dành thời gian để gọi lại cho họ, nói với họ rằng mọi thứ đều ổn, trận đấu đang diễn ra tốt đẹp và hắn ta đã thông báo cho họ về lịch trình tiếp theo sắp xảy ra.

Theo quy định của cuộc thi đấu, những học viên bị loại ở cuối vòng sơ loại có thể rời đi, nhưng tám người đã tấn thăng lên phải ở lại đây để chuẩn bị cho vòng tứ kết.

Thời gian đấu tứ kết được ấn định sau đó một tuần, bởi vì các thí sinh vừa trải qua ba ngày trong không gian Rừng Rậm có thể sẽ cần thời gian để nghỉ ngơi và hồi phục, một số người có thể đã bị thương ở vòng sơ loại cần điều chỉnh và nghỉ ngơi.

Ban tổ chức cuộc thi đặc biệt bố trí các Dị Năng Giả có tài năng về trị liệu để đảm nhận công tác hậu cần, cũng như tư vấn tâm lý chuyên nghiệp, giúp tất cả các thí sinh tham gia cuộc thi được điều chỉnh thể trạng tốt nhất trong tuần tới.

Phía sau khách sạn còn có một sân võ đường đặc biệt, những thí sinh có thiện chí có thể tận dụng bảy ngày này để tăng cường huấn luyện, nhưng mọi người cũng hiểu rằng loại thời gian này phần lớn là vô nghĩa.

Ban tổ chức giải đấu đã hào phóng để lại những viên đá nguyên năng làm chiến lợi phẩm của vòng sơ loại cho các thí sinh, muốn hấp thụ thêm nguyên năng trong bảy ngày này không phải là không thể.

Nhưng việc hấp thụ nguyên năng không phải là chuyện một sớm một chiều, cho dù bạn có một viên đá trong tay thì nguyên năng mà cơ thể bạn có thể chịu được trong thời gian ngắn cũng có giới hạn. Bảy ngày có lẽ có thể tăng nhẹ nguyên năng tích lũy, nhưng nếu muốn cải thiện phẩm chất thì chắc chắn là không thực tế.

Trừ khi bạn thực sự là một hoàng đế châu Âu -- hơn nữa là loại mặt trắng đến phản quang kia, vừa vặn ngay trong bảy ngày này đột phá vào cảnh giới tiếp theo, nếu không cũng không có khả năng trong bảy ngày này thực lực đột nhiên tăng mạnh.

Đương nhiên điều đó chỉ là lúc bình thường.

Mà Tô Diệu cũng không phải người bình thường.

Sau toàn bộ vòng sơ loại, hắn ta hiện có hơn 3000 năng lượng được lưu trữ trong hệ thống!

Hắn đã đặc biệt dặn dò qua điện thoại bảo bố mẹ mang tất cả các dụng cụ làm mô hình giấy của mình vào khách sạn, việc mang loại sản phẩm giải trí theo sở thích này vào hoàn toàn không vi phạm qui định cuộc thi.

Trong bảy ngày, đã quá đủ để hoàn thành hai phần cuối cùng của bộ giáp. Bằng cách này, hắn ta chắc chắn sẽ có thời gian để ghép một bộ áo giáp hoàn chỉnh trước trận đấu.

Không nói những cái khác, ít nhất sẽ không có góc chết trong phòng ngự của hắn ta, đó chắc chắn là một sự cải thiện rất lớn về sức mạnh.

Sau đó, hắn đã dành gần như cả đêm để trả lời tin nhắn.

Chắc chắn không có cách nào để trả lời tất cả các tin nhắn, hắn chỉ có thể chọn một số trong số đó để trả lời.

Trương Tường, Ngô Dật Tranh, Triệu Siêu những người anh em tương đối quen thuộc, vẫn là nên trả lời lại, ít nhất là cảm ơn họ vì những lời chúc mừng.

Sau đó là tin nhắn của Nguyệt Khả Tuệ cũng được trả lời, dù sao cũng khá quen thuộc.

Còn có tin nhắn của anh họ. Hắn bốn tháng trước khi tham gia cuộc thi đã có được tiến triển to lớn như vậy cũng không thể bỏ qua công lao của anh họ hắn, Tô Diệu cảm thấy nếu sau này có cơ hội có lẽ nên cảm tạ trước mặt một chút.

Tin nhắn của Tô Cẩm Nghị cũng có phong cách riêng của anh ấy, chỉ cần một vài từ ngắn gọn "Làm tốt lắm".

Sau đó là hết.

Không hiểu vì sao, Tô Diệu nhìn ba chữ này không chút biểu cảm, thậm chí không có dấu chấm câu, như thể hắn ta có thể não bổ cho sinh động dáng vẻ của người anh họ bị liệt mặt đang nói trước mặt mình..

Còn có tiểu sư phụ Khương Vũ Đồng của hắn cũng không thể quên.

"Đa tạ sư phụ Khương đã bồi dưỡng đào tạo! Đệ tử không phụ sự nhờ vả, tiến vào tứ kết với vị trí Top một trong vòng sơ loại! (Cười)"

Trên thực tế, trước khi tin nhắn được gửi đi, từ "Sư phụ Khương" đã được đặt sau từ "Tiểu", nhưng cuối cùng có thể là do muốn sống không muốn chết, nên Tô Nghiêu vẫn là xóa từ "Tiểu" đi với một sự miễn cưỡng..

Khương Vũ Đồng không khách sáo chút nào, "Hahahaha, em xứng làm đệ tử của chị! Nhưng cũng đừng lên mặt, ở điểm này thì chị chỉ tính là em cũng vừa vặn đạt tiêu chuẩn mà thôi, tiếp tục cố gắng!"

Kỳ thật những gì cô ấy nói cũng không sai, ở một mức độ nào đó, "Top một trong vòng sơ loại" này quả thực chỉ là xem như đạt tiêu chuẩn mà thôi.

Cái tên Top một này càng thu hút những mánh lới quảng cáo, vì khán giả hóng hớt thích xem những con Hắc Mã.

Nhưng nếu thực sự hỏi những chuyên gia đó, liệu Tô Diệu có thể đánh bại Hậu Tinh Vân trên sân thi đấu không?

E rằng không ai nghĩ như vậy.

Tuy rằng Tô Diệu là Top một, nhưng dù sao vòng sơ loại cũng không phải là đối đầu trực tiếp. Nhiều người cho rằng qui định thi đấu kiểu này sẽ dẫn đến cơ hội cho thí sinh tận dụng, dù có về điểm kết thúc đầu tiên cũng có thể chỉ là may mắn, không có nghĩa là sức mạnh cứng hơn những người dưới danh sách.

Ngay cả khi kết quả nằm ngoài dự đoán của mọi người, điểm của Hậu Tinh Vân chỉ xếp ở vị trí thứ ba, nhưng điều này không thay đổi được gì.

Mọi người vẫn tin rằng anh ấy sẽ dành được chức quán quân trong cuộc thi tuyển chọn, không nghi ngờ gì nữa.

Lúc Tô Diệu đặt điện thoại xuống đã hơn mười giờ tối.

Một số tin nhắn không phải do hắn không muốn hồi âm, mà thực sự là không cần thiết.

Đối với những bạn học cấp ba không nói chuyện với hắn nhiều kể từ khi nhập học, ngay cả các bạn học cấp hai và thậm chí là các bạn cấp một cũng gửi tin nhắn ân cần thăm hỏi hắn.

Thậm chí, có một cậu bạn mà hắn không nhớ được tên đã gửi tin nhắn, tự xưng là bạn cùng lớp ngủ với hắn trong lúc ngủ trưa ở trường mẫu giáo..

Một bạn học khác cũng thêm hắn vào danh sách bạn bè, hầu hết đều là những cái tên mà hắn còn chưa từng nghe qua, cả đêm danh sách kết bạn cũng đầy ắp.

Hắn cũng không biết nhiều người lấy thông tin liên lạc của hắn ở đâu.

Tô Diệu đoán chắc địa chỉ e-mail của hắn bây giờ cũng không tốt hơn là bao nhiêu, nhưng tạm thời cũng lười kiểm tra, đơn giản tắt điện thoại, đi tắm rồi lên giường đi ngủ.

Bố mẹ hắn đến đây vào sáng sớm ngày hôm sau, thuận tiện mang theo những vật liệu làm mô hình mà hắn ta muốn.

"Con vẫn còn thời gian để nghịch cái này à?" Mẹ hắn tò mò hỏi.

"Giải trí thôi ạ. Dù sao vẫn còn một tuần trước trận đấu. Không thể rời khỏi đây cũng không có việc gì làm mà." Tô Diệu mỉm cười, cũng không định giải thích cặn kẽ.

Tiếp sau đó, bố và mẹ hắn đã khen ngợi biểu dương hắn một hồi, mẹ hắn nói rằng bố hắn đã nhảy lên vì vui sướng khi biết tin vào ngày hôm qua, như một đứa trẻ con chạy loạn trong nhà.

Bà cũng nói rằng khi cuộc thi của Tô Diệu kết thúc, bố hắn còn đang định kéo một loạt người thân và bạn bè có thể liên lạc được đến để làm một bữa tiệc ăn mừng.

Nói là "Tiệc ăn mừng", thực ra ai cũng biết đây là sự tụ họp của ba dì sáu cô đến để khoe khoang luôn một thể, tiết kiệm cho bố hắn khỏi phải đi hết nhà này đến nhà khác tán dóc.

Bố hắn thậm chí đã chuẩn bị sẵn bài phát biểu "Ai dà, con trai tôi thực sự cũng không phải là không ra hồn. Tôi đã bảo nó phải chăm chỉ học tập đừng có mà suốt ngày nghĩ đến những cái Siêu Năng Lực gì gì đó rồi chém chém giết giết, nó cũng không nghe. Đã không nghe thì thôi lại còn cứ vậy mà làm một cái Top một toàn tỉnh quay về, thật sự là tức chết đi được..".