Sáng sớm hôm sau, danh sách trận đấu của bán kết đã được công bố.
Không giống như các trận tứ kết trước, các trận đấu của bán kết được phân bổ hoàn toàn ngẫu nhiên, vì có ba đấu thủ sẽ tham gia với tư cách đại diện, và chỉ một người bị loại.
Coi như có ai không may mắn, vòng đầu bị đánh bại bởi người sẽ tranh giải quán quân, thì anh ta cũng có được cơ hội giành trở lại từ việc đánh bại người khác trong trận sau.
Nói cách khác, bước đi này phần lớn không liên quan đến may mắn, tuy rằng bán kết thực ra chỉ còn cách chiếc ghế đại diện cấp tỉnh một bước, nhưng bước cuối cùng chỉ có thể dựa vào thực lực.
Cuộc thi hôm nay có hai trận đấu, Tô Diệu đã được xếp vào trận buổi sáng, và đối thủ của hắn ta là Hậu Tinh Đào.
Nói cách khác buổi chiều tất nhiên là trận chiến của Hậu Tinh Vân với Giang Hiểu Nguyệt.
Bởi vì qui định thi đấu cạnh tranh, thật khó để nói ai là người may mắn, nhưng theo cách này, về cơ bản không có sự hồi hộp trong cuộc thi.
Mọi người, bao gồm cả khán giả, về cơ bản đã nhìn thấy kết thúc -- trận chung kết cuối cùng giữa hai anh em Hậu Tinh Vân và Hậu Tinh Đào, còn Giang Hiểu Nguyệt sẽ đánh bại Tô Diệu ở nhóm thua để giành suất đại diện cuối cùng của tỉnh.
Trong trường hợp này, xét về kết quả, danh sách thí sinh giống như dự đoán trước trận đấu, nhưng sự phân bổ này có chút đáng tiếc cho Giang Hiểu Nguyệt.
Bởi vì nếu rút trúng Hậu Tinh Đào thay vì Hậu Tinh Vân ở lượt đầu tiên, cô ấy vẫn có thể giành được danh hiệu á quân, với sự phân bố thế trận như hiện tại, cô ấy chỉ có thể giành được ngôi hạng ba.
Chín giờ sáng, Tô Diệu lần nữa trở lại đấu trường, còn đối thủ của hắn ta, Hậu Tinh Đào cũng đang từ từ bước ra khỏi lối đi dành cho thí sinh phía đối diện.
Những tiếng hò hét ầm ĩ từ khán đài gần như nhấn chìm mọi thứ một lần nữa.
Tô Diệu bước đến vị trí chỉ định trên sàn đấu, và Hậu Tinh Đào cũng đứng đối diện với hắn.
Tiếng hò hét dần dần nhỏ xuống.
"Họ đều nghĩ rằng bạn không có cơ hội chiến thắng," Hậu Tinh Đào bình tĩnh nói, "Tôi nghĩ rằng bạn không có vốn để đấu với tôi."
"Ồ? Vậy bạn nghĩ sao?" Tô Nghiêu thản nhiên hỏi.
"Tôi biết nhìn bề ngoài thì thế nhưng bạn cũng không dễ đối phó." Hậu Tinh Đào nghiêm túc nói, "Bạn không chỉ gọi là "Sức mạnh hệ Dị Năng Giả", tôi biết bạn vẫn còn có những năng lực khác."
Tô Diệu mỉm cười, không có trả lời.
Hậu Tinh Đào nói ngược lại là không sai, đáng tiếc anh cũng không biết Tô Diệu năng lực cụ thể là cái gì, tự nhiên trước đó cũng không thể nào mà chuẩn bị được.
"Nhưng điều tôi muốn nói là điều đó không quan trọng." Hậu Tinh Đào đột nhiên cao giọng, "Tôi biết bạn khác với những gì người ngoài nói. Bạn rất mạnh, bạn chắc chắn có đủ tư cách để đứng trên đấu trường này vào lúc này.
Nhưng! Điều đó không thể thay đổi bất cứ điều gì. Tôi phải đánh bại bạn và đó là cách duy nhất. Trận đấu này chỉ là bàn đạp để đạt được mục tiêu thực sự đối với tôi. Nó không khác gì những lần khiêu chiến khác mà tôi đã đến mọi trường học trước đây. Tôi đã chiến thắng cho đến ngày hôm nay và lần này tôi sẽ tiếp tục chiến thắng!"
Anh ta có giọng điệu kiên định, ánh mắt không có chút bối rối, ánh mắt của anh ta giống như một thanh gươm sắc bén lấn át gai nhọn, khiến cho việc nhìn trực diện trở nên khó khăn.
Tô Diệu nhìn anh ta, ôn tồn nhắc nhở, "Kỳ thực, trước đây anh đã thách đấu với Giang Hiểu Nguyệt và thua.."
Hậu Tinh Đào "..."
Khí thế của anh ta đột nhiên như sụp đổ.
Tô Diệu mỉm cười "Còn nữa, tay của bạn đã bình phục lại chưa?"
Khi Tô Diệu bay thẳng trực tiếp qua toàn hiện trường đến để giành lấy phần thưởng của nhiệm vụ kia trong tòa lâu đài trước đó, Hậu Tinh Đào đã cố gắng đánh chặn hắn giữa chừng, nhưng thay vì thành công, anh ta đã đưa Tô Diệu đi nhờ một đoạn đường. Lúc ấy cánh tay của anh cũng miễn cưỡng ăn một sút của bộ khung vỏ ngoài giày chiến Tô Diệu, bị đá một phát nứt cả xương.
Tuy rằng tình hình lúc đó phức tạp, đối mặt không thể coi là nghiêm túc đánh nhau, nhưng dù sao thì Hậu Tinh Đào cũng thua một chiêu.
Cho nên nếu phải lên tiếng, anh cũng có thể coi như thất bại dưới tay Tô Diệu.
Hậu Tinh Đào hừ một tiếng "Chớ đắc ý. Lần trước là do tôi bất cẩn. Hôm nay bạn không thể tìm được cơ hội như vậy nữa. Tôi đã nói rồi, tôi sẽ không đánh giá thấp bạn, nhưng tôi cũng không định thua trận này. Tôi sẽ đánh bại bạn và lọt vào trận chung kết."
* * * Sau đó thì đánh bại người đó và chứng minh cho cả thế giới thấy rằng mình không hề kém cạnh anh ta.
Tiếng chuông báo hiệu trận đấu chính thức bắt đầu trận đầu tiên.
Cả hai bên trên sàn đấu di chuyển cùng một lúc.
Như thể di chuyển ngay lập tức, thân hình của Hậu Tinh Đào biến mất tại chỗ cùng với một tiếng "Vù", và không còn dấu vết của anh trên sàn đấu.
Cùng lúc đó, Tô Diệu xoay người giơ nắm đấm lên, trên cánh tay xuất hiện những đường màu đỏ sẫm, vô số bộ phận áo giáp nổi lên từ không khí mỏng, định vị chính xác và di chuyển, hoàn thành việc lắp ráp trên cánh tay.
Một luồng điện màu xanh nhạt phụt ra từ nắm đấm kim loại sáng chói.
Oành!
Đó là âm thanh của nắm đấm thép từ trên không xuống và chạm xuống mặt đất của võ đài.
Dòng không khí hỗn loạn quay cuồng trong sân, khuấy động bức màn bụi bay thành hình phễu. Trên sàn thi đấu giống như cát bay đá chạy, võ đài kiên cố bị nứt ra dưới sức công phá của lực lạ. Vô số đá vụn nhỏ bị ném lên không trung dưới chấn động mạnh, bị cuốn theo luồng sóng, bắn xuyên qua bức màn bụi và thổi bay ra khỏi sàn đấu.
Toàn bộ khán giả xôn xao.
"Tình hình thế nào? Chuyện gì đang xảy ra?" Bình luận viên Lý Hải Đông lớn tiếng nói, "Thí sinh Tô Diệu vừa mới làm cái gì? Năng lực gì có sức công phá đáng kinh ngạc như vậy?"
Người quay phim tỏ ra rất "Thân mật" và ngay lập tức quay ống kính về phía bình luận viên chuyên nghiệp đạo diễn Trương, nhưng chỉ quay được vẻ mặt đầy cay đắng của đạo diễn Trương với đôi lông mày xoắn lại thành một nhúm.
Đạo diễn Trương biểu thị rằng các bạn đều nhìn tôi thì có cái tác dụng méo gì chứ, tôi mẹ nó chứ cũng còn đang muốn biết cái gì đang xảy ra đây!
Điều này làm mở mang tầm mắt cho tất cả những người luôn tin rằng Tô Diệu chỉ là một "Sức mạnh hệ Dị Năng Giả".
Bất cứ ai có mắt đều có thể nhận ra rằng sức mạnh hủy diệt như vậy hoàn toàn không phải là Sức mạnh hệ cấp F.. Không, nó không phải là cấp bậc mà bất kỳ Dị Năng Giả cấp F nào cũng có thể đạt tới!
Độ mạnh năng lực của Dị Năng Giả bị giới hạn bởi cấp bậc nguyên năng, đây là kiến thức phổ biến mà mọi người ai cũng biết. Hiệu quả phát huy của Dị Năng Giả cấp F bị giới hạn bất kể họ có năng lực như thế nào đi chăng nữa.
Ít nhất trong các kỷ lục ghi chép cho đến nay, chưa có bất kỳ một Dị Năng Giả cấp F nào có sức công phá mãnh liệt như vậy.
Vào lúc này, trên sân thi đấu.
Dư ảnh màu đen xé toạc tấm màn bụi nặng nề, rút lui và bay ngược lại với tốc độ rất cao, kéo đến vị trí cách Tô Diệu khoảng mười mét thì dừng lại.
Hậu Tinh Đào ngồi xổm trên mặt đất, nhìn bụi bay phóng đại trước mặt, sàn nhà giống như một cái hố bị lựu đạn nổ tung, sắc mặt trở nên nghiêm túc một chút.
Vì anh ta di chuyển quá nhanh nên hầu hết khán giả và bình luận viên đều không nhìn thấy, nhưng chỉ có người trong cuộc như anh mới biết nó nguy hiểm đến mức nào.
Nếu không phải tốc độ phản ứng của anh rất nhanh, trong nháy mắt nghìn cân treo sợi tóc quyết định thu chiêu lùi về phía sau, thì cú đánh vừa rồi không hề nghi ngờ chắc chắn sẽ đem anh cuốn vào trong.
Nhìn cái hố to bị nổ tung trên sàn đấu, anh thậm chí cũng không muốn tưởng tượng ra sẽ như thế nào nếu mình va chạm trực diện bị một chiêu kia đánh trúng.