Dụ Kiều Nga cầm quyển sách lên xem, đây là một cuốn tiểu thuyết đam mỹ máu chó tra công tiện thụ.
Tra công thì tra cỡ nào ư, có hệ thống chim hoàng yến thì biết. Tiện thụ, tiện cỡ nào à, đầu truyện không có miếng liêm sỉ, cuối truyện thì sang chảnh, làm giá với tra công, ngược ngọt có hết.
Bá tổng hay là tra công, tên là Bá Cửu Lục, tổng tài tuổi trẻ đẹp trai tài năng, không thiếu phụ nữ hay phụ nam làm ấm giường. Nhưng vì giữ thân trong sạch cho bạch nguyệt quang trong lòng, còn giữ vững một thân xử nam nguyên chất nguyên lượng.
“Hớ hớ!”
Đọc tới đây, Dụ Kiều Nga cười muốn ná thở, không chút hình tượng ghé đầu vào gối, ôm bụng kêu cười ra tiếng vịt đực. Bá đạo tổng tài tên Bá Cửu Lục? 96? Há há, tác giả là lười đặt tên tới cỡ nào vậy trời? Truyện tình cẩu huyết sắp thành truyện hài rồi.
[...] Nó cảm thấy cậu đang cười nhạo chỉ số thông minh của nó. Bá Cửu Lục tên ngầu đét, mắc cười chỗ nào?
Bá Cửu Lục trong truyện lúc đầu yêu bạch nguyệt quang Dung Bạch đến chết đi sống lại, nhiệt tình công khai theo đuổi tình yêu trước sự chứng kiến của vô số khán giả.
Nhưng, Dung Bạch chỉ nói rằng anh ta xem Bá Cửu Lục như anh trai mưa, không có ý gì khác, mong hắn suy nghĩ lại, làm bạn tốt là được.
Bá Cửu Lục trái tim tan nát, thất tình tìm tới rượu, thuốc, làm cho bản thân sa sút, độ đẹp trai giảm đáng kể. Dung Bạch không lâu sau tới tìm Bá tổng, anh ta nói muốn ra nước ngoài học sâu, từ biệt anh trai mưa, dứt áo ra đi.
Dung Bạch đi, Bá Cửu Lục bị anh trai nhà mình ném đi cải tạo, từ thằng ăn nhậu chơi bời lắc mình biến thành bá đạo tổng tài, tự mình lập công ty, điều hành tập đoàn.
Trong một lần ứng tuyển nhân viên, hắn gặp Dung Chanh, em trai song sinh thất lạc từ bé của Dung Bạch.
Rồi, một xô máu chó đầu tiên xuất hiện.
Dụ Kiều Nga không nhịn được mồm: “Dung Bạch là F0, Dung Chanh là F1, tới tao thì là F2. Thằng nam chính cứ thích lai giống ha, tưởng mình là Menden hay gì? Một thế thân không đủ, còn kiếm thêm, tính lập một đội bóng bạch nguyệt quang à?”
[...] Ai biết thằng não tàn suy nghĩ cái gì, Dụ Kiều Nga làm thế thân cho Dung Chanh, Dung Chanh làm thế thân cho Dung Bạch. Vòng lặp hoàn hảo.
Bá Cửu Lục gặp Dung Chanh trong công ty, nhờ cái gương mặt giống Dung Bạch mà cậu ta được ưu ái hơn. Nhưng tính cách Dung Chanh hoàn toàn trái ngược Dung Bạch, làm hắn không hài lòng.
Dung Chanh là loại ăn mềm không ăn cứng, nhu nhược, yếu đuối, còn thêm thiết lập nhà nghèo phải đi làm công kiếm tiền nuôi gia đình nữa. Cậu ta từ bé đã bị Dung gia đánh mất, bản thân đang ở cùng gia đình nhận nuôi, không biết mình là Dung nhị thiếu gia.
Câu chuyện tình lâm li bi đát bắt đầu từ đây.
Tra công làm tròn trách nhiệm tra nam của mình, một chân đạp mấy cái thuyền buồm, có trai có gái, còn có hôn thê gia tộc an bài. Bá Cửu Lục cảm thấy còn chưa đủ kích thích, ở trước mặt Dung Chanh chơi trò trái ôm phải ấp.
Truyện xưa tiếp tục khi Dung Chanh phát hiện ra mình chỉ là thế thân của Dung Bạch, cậu ta chịu không nổi bi thương, muốn chạy ngay đi. Bá tổng không cho, hành hạ tiện thụ dã man con ngang, châm chọc, vũ nhục, nhốt phòng tối dạy dỗ.
Dung Chanh sắp bị tra công hành hạ hỏng hóc rồi, nam phụ si tình mới nhảy ra cứu vớt đời trai, đem cậu ta đưa ra nước ngoài sống, làm lại cuộc đời mới.
Bá Cửu Lục lúc đó cánh chim còn nhỏ yếu, gia tộc của nam phụ sinh tình so với tra công thì giàu hơn mấy chục lần, giấu người tới chết luôn cũng không ai tìm được.
Vài năm sau Dung Chanh đã trở thành ngôi sao điện ảnh về nước, Bá Cửu Lục hối hận, lãng tử quay đầu, theo đuổi tiện thụ.
Cái kết truyện không cần đọc cũng biết, tra công quay đầu là bờ, truy thê hỏa táng tràng, làm lại con người mới, dùng khổ nhục kế này kia với tiện thụ, kết quả là HE, hoàn mỹ đôi bên, ân ái tới già.
“...” Rất thái quá.
Dụ Kiều Nga chính là một trong số trái ôm phải ấp của Bá Cửu Lục. Vì cậu xinh đẹp, mặt mày cũng có phần giống thằng anh sinh đôi của tiện thụ nên được ưu ái làm chim hoàng yến cho hắn nuôi nhốt.
Bá Cửu Lục là kiểu người có tính chiếm hữu, còn cố chấp, muốn gì được nấy, không ăn được thì đạp đổ. Dung Chanh xui xẻo mấy trăm kiếp mới dây dưa với loại đàn ông như hắn.
Đọc tới gần cuối truyện thì Dụ Kiều Nga dụi mắt, buồn ngủ lắm rồi.
Chim hoàng yến Dụ Kiều Nga chính là chất xúc tác làm cho tiện thụ chạy, khiêu khích cậu ta hắc hóa.
May mà mới đầu truyện thôi, Bá tổng cũng vừa mới nuôi Dụ Kiều Nga được vài ngày, Dung Chanh cũng chưa biết.
Dụ Kiều Nga đặt đầu lên gối, ngáp ngắn ngáp dài, bình luận: “Thật là nhạt nhẽo, tao mà là Dung Chanh tao thiến của quý của thằng gia cầm đó lâu rồi.”
Tình cảm yêu đương cần gì phải la liếm hèn mọn như vậy, công thụ trong truyện đều là loại não tàn chỉ biết hành hạ nhau, yêu nhau lắm cắn nhau đau, mà cậu thấy cắn là nhiều.