Chinh Phạt

Chương 19: Chương 19




Đảo Ác quỷ - hòn đảo có diện tích 60 triệu Km2, cách Thủy quốc 70000 Km hướng Bắc. Vì nơi này được tương truyền rằng là khởi nguyên của tội ác, vùng đất bị nguyền rủa nên những phạm nhân mang tội ác ngập trời đều tụ tập về nơi đây sinh sống, hơn tám phần những người nơi đây là các ninja vĩ đại nhưng tội ác chồng chất, phần còn lại là số lượng rất ít các samurai, âm dương sư, dị thuật giả,…
Các thế lực nơi chia hòn đảo này thành ba khu vực là khu dành cho tạp dân, trong khu này tập trung các samurai, âm dương sư,… các chức nghiệp nhỏ, họ được thống lĩnh bởi Kimin một âm dương sư vô cùng mạnh mẽ và tà ác, đây là khu nhỏ nhất trên đảo Ác quỷ với số lượng người hơn 10 triệu.
Tiếp đến là khu thượng tộc, nơi đây được chiếm đóng bởi các ninja, số lượng người đã đạt đến đẳng cấp Đạo giả chiếm phần lớn nơi đây, khu thượng tộc được một số ít Chân nhân và Thần giả thống lĩnh. Tổng số lượng người nơi đây lên đến 40 triệu.
Và cuối cùng là ác thần khu, nơi đây tập trung số lượng khổng lồ các ninja hùng mạnh tích tụ suốt hơn 10000 năm tồn tại kể từ khi đảo Ác quỷ được khám phá, những người nơi đây chiếm địa vị tối cao trên đảo, họ là những đại ác nhân đã gây ra những tội nghiệt không thể tha thứ trên đại lục Akasai và bị các Thiên nhân vĩ đại trấn áp đến nơi này. Tích tụ tội ác xuyên suốt 10000 năm lịch sử khiến bầu không khí trong ác thần khu luôn chìm trong âm trầm sát khí, khí tức sát phạt nơi này nặng nề đến mức không có một sinh vật yếu ớt nào có tồn tại ở đây, chiếm diện tích hơn phân nữa hòn đảo ác thần khu tụ tập trên 70 triệu các Chân nhân, Thần giả, Thánh giả và gần 100 Thiên nhân.
Tất cả những người đang sống trên đảo không hề biết trung tâm của hòn đảo Ác quỷ có một sơn cốc, trong cốc có bốn vị Tiên nhân, họ là những Tiên nhân ẩn thế, cũng là những ninja bị tống đến vùng đất nguyền rủa này và họ đã tu luyện tại đây, có những kì ngộ khiến họ đạt đến Tiên nhân cảnh Nơi này được bốn vị Tiên nhân đặt cho cái tên Lạc Diệp cốc. Lúc này một chiếc thuyền bằng nước phá vỡ vùng sương mù tiến đến khu tạp dân.

Bên bờ biển khu tạp dân hôm nay xuất hiện một nhóm samurai đang đi ven bờ biển bởi thủ lĩnh của bọn họ phát hiện dấu hiệu bất thường phát ra từ vùng sương mù ba ngày trước, ngay lúc này.
Xoạt!
Bảy bóng người xuất hiện trước mắt họ. một thằng bé với mái tóc bạch kim ra hiệu cho hai thằng nhóc khác tầm tuổi nó, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng:
-Giết chúng đi!
-Ngông cuồng….
Nhóm Samurai nổi giận, họ tuốt kiếm và xả chúng vào hai thằng bé đang xông đến, nhưng nơi họ chém đến chỉ còn lại hai thân hình một bằng cát của thằng nhóc tóc đỏ, một bằng nước của thằng bé tóc đen. Cả nhóm Samurai kêu lên hoảng sợ:
-Nhẫn thuật của Ninja! Chết tiệt, liều thô…i...
Ầm!... Xoẹt!

Hai thằng nhóc hiện ra sau lưng nhóm samurai với một tia sáng lóe lên, cả hai vẻ mặt vô cảm đi về hướng cậu bé tóc bạch kim, chỉ thấy cậu ta nhắm mắt lại như hồi tưởng gì đó rồi nói:
-Quá tệ, chia tay ở đây thôi, nhóm các ngươi vẫn chưa có nắm được ý nghĩ của ký tự “Sát”. Đi săn lùng những con mồi tiếp theo đi, hy vọng lần tới khi gặp lại các ngươi không làm ta thất vọng.
-Đã biết!.
Cả hai cùng nói sau đó biến mất trong cánh rừng ven bờ biển. Cậu bé tóc bạch kim hơi thì thầm gì đó rồi dẫn theo bốn người còn lại lững lờ tiến về hướng trung tâm đảo.

Đang lúc xuyên qua khu rừng Mikari hơi nghi hoặc hỏi:
-Sao em lại để bọn chúng tự do giết người thế, như thế chúng sẽ chìm trong giết chóc không thoát ra được.
Nghe Mikari nghi vấn, Ngọc Văn mỉm cười giải thích:
-Sasuke và Gaara đều là người mang nỗi đau đớn vô cùng lớn, có thể xem họ như một hạt mầm Tiên nhân, nhưng vấn đề là làm sao để hạt mầm này bộc phát thành cây đại thụ. Đó chính là sự giết chóc, là máu tươi, những điều này sẽ giải phóng cảm xúc của cả hai và giúp họ có được linh hồn của một Tiên nhân chân chính. Em biết một bí thuật cổ xưa, nó do một Ninja có ngộ tính siêu cường sáng tạo ra, ông ta cho rằng sát lực có thể chuyển hóa bản chất của Chakra và khiến cho người sử dụng bí thuật này sẽ đạt đến một mức độ không tưởng nổi nếu giết chóc càng nhiều. Đáng tiếc ông ta đã chết khi giết đến người thứ 2 triệu.
Hơi dừng một chút khi thấy vẻ sợ hãi của Kakashi và Akina, thấy được sự hoảng sợ trong mắt họ Ngọc Văn mỉm cười nói:
-Đừng lo Sasuke và Gaara sẽ không sao đâu, bởi có hai vấn đề, đầu tiên là ta đã cải tạo lại bí thuật này, cơ bản thì vẫn như cũ nhưng ta đã thêm yếu tố linh hồn vào trong bí thuật. Linh hồn, cơ thể, Chakra phải đồng thời lột xác mới có thể đạt đến Tiên nhân cảnh giới. Thứ hai là Sasuke và Gaara khác với vị ninja sáng tạo ra bí thuật này ở một điểm – họ có hạt mầm Tiên nhân, đây chính là điều quan trọng nhất.
-Nhưng cho dù thành Tiên nhân thì cuộc đời về sau họ sẽ chìm trong giết chóc không thoát ra được,…
Gikuya lên tiếng nhắc nhở Ngọc Văn, cậu ung dung cười với cô:

-Không, hai người họ sẽ lột xác. Giết người vì được ra lệnh, nhận được khoái cảm khi thấy máu tươi, sa đọa vào giết chóc, đắm mình vào sát giới để quên đi nỗi đau trong tim, từ trong đó vùng ra khỏi sự trụy lạc vì máu, biến giết người thành nghệ thuật và thưởng thức nó như một tách trà, cuối cùng là tùy tâm sở dục - cảnh giới của Tiên nhân. Chakra của họ cũng sẽ theo sự biến đổi của sát khí mà tăng lên. Cơ thể được rèn luyện qua hàng triệu trận chiến sẽ thăng hoa. Mà nếu cuối cùng Sasuke và Gaara không thoát được thì em cũng đã an bài kẻ sẽ kéo họ quay lại – Naruto, người có năng cảm hóa mạnh mẽ tâm hồn con người.
Kakashi vô cùng bội phục sự tính toán và chuẩn bị của Ngọc Văn. Nhóm năm người hướng về Lạc Diệp cốc tại trung tâm đảo Ác quỷ.

Tại trung tâm khu thượng tộc, Ngọc Văn lúc này đang nhìn thật sâu vào Akina, được một lúc thì cậu nói:
-Sau hai tuần đi chung, cứ xem như là ta cho cô thời gian suy nghĩ, bây giờ cô có lựa chọn như thế nào, đi hay ở?.
-Ta… ta...
Akina ánh mắt dãy dụa nhìn Kakashi đứng ngoài xa, cô muốn thốt lên ta đi nhưng Nhìn Kakashi khiến Akina không tài nào nói được lời đó bỡi lẽ cô biết một khi thốt ra thì không bao giờ có thể gặp lại anh lần nữa, Ngọc Văn âm thanh nhẹ nhàng như gió nói:
-Ta nhìn ra Kakashi rất thích cô, ta không giết cô ngay lúc gặp mặt bởi ta nhận ra được tình cảm của cô dành cho anh ấy, rất chân thành, rất mãnh liệt. Mặc dù có lẽ chính cô cũng biết sự liên quan về huyết thống giữa hai người. Tùy cô thôi, nhưng ta nhắc nhở, hãy quyết đoán và đi theo con tim, lý trí trong một số trường hợp sẽ làm hại cô, tạm biệt.
Ngọc Văn quay lưng bước đi thì sau lưng cậu vang lên giọng nói kiên định của Akina:
-Ta sẽ ở lại.
Không quay đầu, Ngọc Văn nhếch miệng mỉm cười, cho dù cô đi hay ở cũng như nhau thôi, nếu đi cô sẽ đến lúc quyết định trong trận chiến với Lục Đạo cô quay đầu cắn ngược hắn, nếu không đi thì Akina sẽ là gián điệp trong quân Lục Đạo, tình cảm chính là thứ quyết định hành động của một người con gái, cậu chưa từng nghe qua ngoại lệ nhất là những cô gái có tính cách như Akina. Đi đến bên Kakashi, Ngọc Văn lên tiếng:
-Kakashi, bây giờ anh sẽ ở lại vùng đất này tập luyện, nếu cảm thấy mình đủ khả năng thì hãy đến ác thần khu, Akina là một Thiên nhân và ta tin cô ấy sẽ không để anh chết, nhớ nhé là-không-để-chết.
Nói rồi Ngọc Văn mang theo Gikura và Mikari biến mất. Kakashi ở lại nhìn Akina bẻ tay rôm rốp mà âm thầm chảy mồ hôi lạnh khắp lưng. Ngọc Văn miệng hơi lẩm bẩm:

-Tình cảm không phải thứ tốt đúng chứ Lục Đạo.
...
Ba người hiện thân tại một hồ nước xanh biếc trong suốt, Mikari hắng giọng cất tiếng gọi khá lưu manh:
-Ra đi bốn lão bất tử, có khách tới chơi.
Không thấy có người ra thì Gikuya chuẩn bị nổi bão, Ngọc Văn đưa tay ngăn cản nói:
-Sức mạnh là vô ích, ở nơi đây nếu đánh vào hồ nước thì Chakra sẽ chuyển hóa mạnh mẽ và tán đi năng lượng xung kích, thậm chí còn không gợn lên được con sóng trong hồ, ta đoán ba người đây đang chơi trò giải đố thôi.
Ngọc Văn nhìn vào hồ và bỗng nhiên cậu một bước bước xuyên vào hồ, cả hai cô gái đứng trên không ngẩn ngơ, dễ dàng vậy sao. Cả hai cũng bắt chước Ngọc văn và bước xuống.
Ting!.
Mặt hồ không động đậy, cả hai đang muốn dùng sức thì nhớ đến lời Ngọc Văn nói, Cả hai bình tâm lại và suy nghĩ, Ngọc Văn buồn cười nhìn hai bà chị nóng tính và hiếu thắng này, cậu lẳng lặng hướng đáy hồ nói:
-Ta đã đến rồi mà bốn vị vẫn chưa chịu hiện thân sao, đó không phải là thói quen tốt khi có khách đến thăm nhỉ?.
-Ha ha ha, cậu bé, cậu làm bốn lão già chúng ta thấy xấu hổ đấy.
Trước mặt Ngọc Văn hiện lên bốn bóng người.

Rầm…!
-Chết tiệt! Tên này dai quá. Gaara phóng cát bao phủ hắn lại.

Rítttttttttt!.....
-Dứt điểm đi Sasuke.
-Sát nhân kiếm thức thứ nhất – HOẠT SÁT!.
RÉTTTTTTT…..
Ánh kiếm lóe mạnh, bùng nổ và rít lên trong không trung của Sasuke bổ quả cầu bằng cát bên trong có đối thủ đã được Gaara vây lại thành 8 khối, bên trong hiện ra một người hình dáng dị hợm đang tóe máu khắp nơi.
Sasuke cắm thanh kiếm xuống đất và ngồi thở khá khó khăn bởi chiêu thức vừa rồi. Gaara đến bên vỗ vai cậu:
-Chém đẹp lắm.
-Không có gì! Nghỉ ngơi chút rồi đến hang ổ tên Zizuka phía nam, tên này là một Âm dương sư khá mạnh đấy,…
Sasuke hơi mỉm cười nói với cậu bạn tóc đỏ có khí chất khá giống mình. Trải qua một tháng giết chóc và chiến đấu cạnh nhau ngày đêm, hai người đã phối hợp khá ăn ý. Gaara nhìn ngôi biệt thự trước mắt nói:
-Bên trong còn hơn 7000 tên samurai rác rưởi, dọn sạch chúng rồi đến nơi kế tiếp. đừng làm Người đó thất vọng,
-Giết sạch 10 triệu người khu tạp dân à, lúc nghe Người đó giao phó ta đã suýt nôn mửa đấy. Sasuke nhẹ giọng lẩm bẩm.
-Ok! Dọn dẹp bọn chúng thôi.
Hơi liếm nhẹ khóe môi mình một cách vô ý thức mà cả hai đều không hay biết, Sasuke và Gaara gầm lên:
SÁT!...
Hai thân ảnh lóe lên rồi biến mất, căn biệt thự bên trong máu tươi văng tung tóe đầy trời.