- Chị có nghĩ là...nó sinh ra là một đôi rồi không?
- À, cái đó thì...chị không biết
Yuka biết Ann vẫn chưa thể chấp nhận tình cảm của cô lúc này nên cũng hơi chạnh lòng, nhưng không sao, cô tin rằng một ngày nào đó cô sẽ là người mang lại hạnh phúc cho Ann.
Yuka nhìn Ann và nói, những lời nói xuất phát từ tận đáy lòng, giờ đây cô đã biết và cảm nhận được tình cảm của Yuka dành cho mình là thật, nó làm cho cô cảm thấy vô cùng bối rối, có chút gì đó xao xuyến, bổi hổi trong lòng, cô không biết phải nói gì với Yuka, rồi không khí lại chìm vào im lặng.
- ---
Thấm thoát, ngày sinh nhật của Kat cũng đã tới. Hôm nay, rất nhiều món quà, tin nhắn, những lời chúc đã được gửi đến nhà cô, một phần là của đồng nghiệp, phần còn lại là của những fan cuồng hâm mộ cô. Cô rất vui, từ sáng sớm cô đã bị nào là hết đồng nghiệp rồi đến học trò kéo đi, đến mãi tối cô mới về đến nhà. Hôm nay, Ann đã đợi cô suốt buổi tối trước nhà cô. Cô vừa tới cửa, đang định mở khóa vào nhà thì nghe giọng của Ann, Ann đang đứng ngay sau cô.
- Cô Kat, cô về rồi sao?
- Ann? Em đến tìm cô sao?
Nhìn gương mặt có phần tái nhợt vì lạnh, Kat không khỏi lo lắng cho Ann.
- Dạ, em đã đợi mãi mà không thấy cô về..
- Mau vào trong đi, sao không gọi điện cho cô
- Không cần đâu cô, em đến chỉ là muốn nói lời chúc mừng sinh nhật cô
Ann đã mua bó hoa hồng rất to đến tặng Kat. Ann bước đến gần, nhìn cô và đưa cho cô bó hoa. Kat rất vui và cảm động, không ngờ Ann lại tình cảm đến vậy, ngồi chờ cô về trong trời đông giá rét như vậy. Ann còn có một món quà muốn tặng cô, đó là chiếc dây chuyền cô cùng Ann đã đi chọn.
- Cô hãy nhận thêm món quà này nữa nhé, đó là tất cả tình cảm của em
- Là gì vậy?
Kat ngạc nhiên khi Ann mở hộp quà nhỏ trên tay ra, chiếc dây chuyền với mặt pha lê, đúng là chiếc cô rất thích bữa đó. Thế là Kat đã hiểu ngay, cô không thể đáp lại tình cảm của Ann và cũng không muốn Ann phải đau buồn vì cô nữa.
- Ann à, cô rất cám ơn em nhưng cô không thể nhận món quà này của em
- Cô, tình cảm của em chắc cô cũng biết, em không thể có một cơ hội sao?
- Cô xin lỗi, cô không muốn em buồn nhưng cô cũng không thể nói dối em, cô rất yêu quý em Ann à, nhưng còn về chuyện tình cảm thì cô đã có người.. trong tim rồi, cô xin lỗi..
Lúc này chắc chẳng ai có thể hiểu được nỗi thất vọng mà Ann đang chịu đựng, hôm nay cô đã rất khó khăn mới lấy được dũng khí để nói lời yêu với Kat, đã chuẩn bị trước tinh thần cho tình huống xấu nhất xảy ra là bị từ chối rồi, mà sao trái tim cô vẫn đau nhói thế này. Cô cố gắng kìm nén mọi cảm xúc của mình xuống, cô không muốn Kat thương hại và lo lắng cho mình. Cô cố nặn ra một nụ cười gượng ép, nói.
- Em hiểu rồi.. Cám ơn cô đã cho em biết... em làm cô khó xử rồi phải không..
- Sao em lại nói vậy! Với cô, em vẫn rất quan trọng mà
- Đúng rồi.. em còn phải giúp cô nhiều dự án sau này nữa mà. Thôi cô vào đi.. em về trước
- Khoan đã Ann à, để cô đưa em về..
- Không cần đâu cô, em muốn đi một mình, cô đừng lo, em không sao
Nói rồi, Ann bước đi thật nhanh, khuất bóng qua ngã tư. Nước mắt cô hòa quyện vào những bông tuyết trắng, cô buồn bã vô cùng, cô đã không về lại ký túc xá đêm nay, cô nghé vô quán rượu nhỏ kiểu Hàn Quốc bên đường, ngồi uống hết ly này đến ly khác. Cô uống như thể mọi chuyện sẽ qua hết sau khi cô say vậy. Cô đã yêu Kat, yêu rất thật lòng, cô từng nghĩ nếu Kat đồng ý chấp nhận tình cảm của cô, cô sẽ làm tất cả để Kat thấy hạnh phúc. Nhưng giờ mọi thứ đã không còn, cô chỉ mãi mãi là cô học trò bé nhỏ trong mắt Kat mà thôi, không một vị trí nào trong trái tim Kat là dành cho cô cả. Uống,, rồi lại khóc, rồi lại uống... nước mắt nhạt nhòa cứ thế lan dài trên gương mặt xinh đẹp của cô.
- ---
Kat quay về phòng, lòng không khỏi lo lắng cho Ann. Cô quăng giỏ xách lên giường và vào phòng tắm gội. Sau đó, cô lên giường, vì muốn biêt tình hình của Ann lúc này nên cô đã gọi cho Ann nhưng Ann đã khóa máy từ lâu. Cô đành thôi, để mai gọi lại.
Cô vẫn không thể chợp mắt dù đã rất mệt. Cả ngày hôm nay cô đã có một ngày rất vui và bận rộn bên bạn bè nhưng cô vẫn thấy cô đơn, cô nhớ Ella quá, hôm nay lẽ ra là ngày cô sẽ thấy hạnh phúc nhất nếu Ella ở bên cô. Cả ngày Ella không hề nhắn tin hay gọi điện cho cô, ""chẳng lẽ Ella không nhớ ngày sinh nhật của mình nữa sao? "" Với cô giờ chỉ cần một lời nhắn của Ella cũng quá xa vời thì phải. Nghĩ vậy, nước mắt cô lại rơi, trái tim quặn đau thắt lại, cô nằm co ro, cô đơn, lạnh lẽo trong đêm tối..
Còn về phần Ella, chắc chắn cô không thể quên ngày quan trọng này được rồi. Cô đã tìm đến nhà Kat mấy lần nhưng Kat đều không có nhà, lại không dám gọi điện. Cô đành lặng lẽ ra về.
- --
Hôm nay, Ella quyết tâm sẽ đợi Kat về dù trời có khuya và đã qua sinh nhật Kat. Tối đến, cô kêu tài xế Gani chở đi. Gần đến nơi, cô xuống xe phía xa nhà Kat.
- Chú về trước đi, không cần đợi
- Dạ, tôi biết rồi thưa cô
Ella co ro đi vào con đường, đến trước cửa nhà Kat. Kat đã đi đâu từ chiều vẫn chưa về. Một tiếng, hai tiếng, ba tiếng đồng hồ.. đã trôi qua, Ella run run vì lạnh, tuyết phủ trắng cả đôi vai, mỗi hơi thở tỏa ra những làn khói càng về đêm trời càng lạnh thêm. Cô đưa tay lên xem đồng hồ, đã quá 11h. Cô nhìn ra xa, xem thử thấp thoáng có bóng Kat về chưa.
Đợi mãi, nhưng đành vô vọng, cô lại đành bước đi ra về. Lần này, cô để lại món quà của mình trước thềm nhà Kat rồi lặng lẽ bước đi, tâm trạng cô bây giờ đúng là rất tuyệt vọng. Cô cứ thế, đi bộ trong trời tuyết rơi trắng xóa.
- ---
Kat vừa về đến nhà cũng đã 12h. Cô thấy một hộp quà trước cửa nhà, đang được phủ bởi những bông tuyết trắng, cô cũng rất ngạc nhiên. Cầm lên tay, mắt đảo nhìn xung quanh, không hề thấy một bóng người nào cả. Cô nhẹ kéo dây nơ của hộp quà ra, thấy một tấm thiệp màu hồng rơi xuống. Cô cầm lên và chăm chú.
"" Hôm nay là lần đầu tiên em nói lời chúc mừng sinh nhật cô. Trước đó, đã có rất nhiều dự định em muốn làm cùng cô và có rất nhiều điều em muốn nói với cô nhưng giờ lại chẳng biết nói gì nữa cả... Thật tệ, đúng không!
Đây là món quà em muốn tặng cô, tên của cậu ấy là Pen, con trai của em. Em rất muốn cùng cô chăm sóc cho cậu ấy nhưng giờ có lẽ không được nữa rồi! Cô đừng lo, Pen rất ngoan và vui nhộn, có Pen bên cạnh cô, em sẽ không lo lắng nữa.
Cô biết không, nếu em có một điều ước trong ngày sinh nhật của cô, em ước gì cô đang ở bên cạnh em lúc này. Em sẽ không giải thích thêm bất cứ điều gì nữa, em chỉ muốn cô biết rằng em yêu cô, điều đó không bao giờ thay đổi - Happy birthday my love""
Đọc đến đây, Kat không thể kìm chế được cảm xúc nữa, cô khóc rất nhiều, cô cũng rất yêu Ella. Cô nhẹ nhàng ngồi xuống, khẽ mở hộp quà ra, bên trong là một chú cún mũm mĩm, được ủ ấm trong chiếc nệm, đang ngủ rất ngon lành. Cô khẽ mỉm cười.
Cô đã rất muốn gặp Ella từ hôm Harry vô tình gặp cô trong quán bar và để lộ mọi chuyện, ngay đêm đó cô đã biết hình như cô đã tránh nhầm Ella, cô đã rất muốn gặp để hỏi rõ mọi chuyện, còn tình cảm của cô thì chắc chắn vẫn như vậy. Cô liền gọi điện cho Ella. Một cuộc, hai cuộc.. cuối cùng Ella cũng bắt máy, Ella không nói lời nào. Kat hồi hộp, nhẹ nhàng hỏi cô, trong giọng nói tràn đầy nỗi nhớ.
- Em đang ở đâu vậy.. Ella?
- ...
Ella vẫn không trả lời, nước mắt cô rơi khi nghe được giọng nói quen thuộc ấm áp ngày nào của Kat. Cô rất sợ mỗi khi nói chuyện với Kat vì mỗi khi gặp Kat dường như trái tim cô lại bị tổn thương, cứ như thêm một nhát dao đâm vào. Kat càng lo lắng hơn, giọng như cầu xin, nài nỉ.
- Hãy nói cho cô biết, em đang ở đâu..được không Ella?
- Em...
- Cô rất nhớ em.. xin em đó. Em đang ở đâu vậy?
Kat nài nỉ, miệng nói mà trong lòng cồn cào nỗi nhớ, cứ như cô đã tha thứ và quên hết mọi chuyện, chỉ còn muốn đến bên Ella ngay lúc này.
- Em..em..đang ở cầu Pichurt
Nói xong, Kat phóng xe như bay đến chân cầu, từ xa cô đã thấy Ella, Ella đang đứng bên cạnh bờ sông, nhìn xa xăm, thờ thững mặc cho tuyết phủ trắng mái tóc mình. Kat bật tung cây dù và bước xuống xe, cô thấy thoảng mùi của hạnh phúc đang đến gần. Bước lại gần Ella hơn, cô đứng phía sau đưa dù che lên cho Ella.
- Em vẫn cứ định phong phanh như vậy đến bao giờ?
Nghe tiếng Kat, Ella lập tức quay lại, gương mặt ngạc nhiên, mắt vẫn đang mở to nhìn Kat. Kat nhìn cô âu yếm rồi nhẹ tay phủi một vài bông tuyết đang dính trên mái tóc Ella xuống.
Ella thầm nghĩ""Có phải là mơ không, cô đang ở đây sao"".
Kat nhìn sâu vào mắt Ella, giọng ngọt ngào nói.
- Em sao vây? Không phải điều ước của em thành sự thật rồi sao!
Không thấy Ella nói gì, Ella lúc này mắt thì đỏ gay, ngân ngấn lệ, sắp sửa trào ra, chăm chăm nhìn Kat. Cô biết Ella đang xúc động khi thấy cô ở đây. Kat cũng đứng đó, cả hai nhìn nhau rất lâu, cái nhìn chất chứa bao niềm thương nhớ. Ella đã đợi giây phút này rất lâu rồi, thấy Ella như vậy Kat cũng đã hiểu, mãi một lúc lâu cô mới dám lên tiếng.
- Trước đó, cô đã rất muốn nghe em giải thích mọi chuyện...nhưng bây giờ khi gặp được em rồi...cô thấy nó chẳng còn quan trọng nữa. Điều quan trọng với cô lúc này là cô muốn biết em vẫn còn yêu cô đúng không?
Nghe Kat nói như vậy, Ella đoán được Kat đã tha thứ cho cô, mặc dù cô không phải là người có lỗi. Nước mắt cô cứ thế tuôn xuống, có lẽ là giọt nước mắt của hy vọng, cũa niềm hạnh phúc. Ella ngậm ngùi, mãi không thể nói được lời nào. Thấy vậy Kat lại ngẹn ngào nói.
- Cô đã làm em buồn rồi!
Cô xin lỗi...nếu em không thể tha thứ cho cô, cô cũng sẽ không trách em đâu. Em đừng như vậy, đừng.. khóc. Cô thấy..rất..đau
Nói rồi, nước mắt cô cũng rơi, nghĩ chắc đã quá trễ, mình đã không còn cơ hội quay lại với Ella. Cô không khỏi đau buồn, nhìn Ella một lúc lâu, cô liền quay lưng bước đi mà lòng đau như cắt.
Bỗng một vòng tay ôm chặt lấy eo cô, Ella giờ chỉ có thể nói được một câu ngắn gọn vì cô đang quá hạnh phúc, đang quá nghẹn ngào. Vừa ôm Kat, cô vừa nhẹ nói trong tiếng nấc như thều thào.
- Cô đừng đi, đừng rời xa em một lần nào nữa
Kat lặng người khi nghe và biết tình yêu mà Ella dành cho cô vẫn còn rất sâu đậm. Cô vội quay lưng lại, nhìn vào đôi mắt đang long lanh của Ella.
- Em nói đi..hãy nói cho cô biết là em vẫn còn yêu cô?
Ella không thể kìm chế thêm được nữa, cô tiến đến sát mặt Kat và đặt lên môi Kat một nụ hôn thay cho câu trả lời. Chưa kịp dứt ra, cô đã bị Kat giữ chặt đầu, hôn đáp trả mãnh liệt hơn nữa như muốn chiếm lĩnh lấy Ella ngay lúc này. Và thế là cứ như vậy, nụ hôn hòa quyện cùng niềm hạnh phúc và những giọt nước mắt rơi vào nền tuyết trắng, ánh điện đầy sắc màu từ cây cầu phản qua hai người đang yêu nhau, đẹp tựa như một bức tranh. Sau đó, Kat đưa Ella về nhà, Kat chồm qua tháo dây an toàn cho Ella rồi khẽ nói trong nụ cười.
- Mau vào nhà đi, về tới cô sẽ gọi
Ella ngập ngừng nhìn Kat, nụ cười mà bao lâu nay cô mới lại thấy, làm trái tim xao xuyến, càng không muốn rời xa Kat chút nào.
- Cô.. Lần sau dù có bất cứ chuyện gì.. cô cũng vẫn phải tin tưởng em nhé, được không?
- Được..cô hứa, em cũng đừng rời xa cô
- Cô à! có phải em đang mơ không?
Nghe Ella nói vậy, Kat bật cười nhìn Ella rồi nhẹ nhàng vươn người qua ghế cô, hôn lên môi cô một cái và tinh ranh nói.
- Vậy cô sẽ hôn em cho đến khi em tỉnh lại nhé
- Em nói thật đó.. tại sao cô lại đối xử với em như vậy, không phải.. cô đã rất giận em sao?
Kat đưa mặt mình đến gần Ella hơn, âu yếm nhưng cũng rất nghiêm túc nói.
- Ngốc ạ..vì em là người đã cướp đi trái tim của cô. Quá khứ, hiện tại hay tương lai dù có bất cứ chuyện gì xảy ra đi nữa, cuối cùng cô vẫn sẽ tìm em và yêu em như vậy, không bao giờ thay đổi
Kat thật ngọt ngào làm sao, Ella chỉ còn biết mỉm cười trong niềm hạnh phúc, cô ôm chặt lấy Kat. Cô nhớ lại lời nói của Anh ""nếu chị ấy cũng yêu chị, thì chị hãy đợi thời điểm thích hợp, chị ấy sẽ tìm về với chị thôi"". Vừa ôm, Ella vừa thủ thỉ vào tai Kat.
- Cô à, em không muốn xa cô một chút nào cả
Kat khẽ buông Ella ra, dịu dàng dỗ dành cô.
- Trời sắp sáng rồi, lát nữa cô phải tới bưu điện nữa. Em ngoan ngoãn vào nhà ngủ một giấc đi nha
- Vậy cô chở em về nhà cô đi, em sẽ ngủ ở nhà cô, được không?
Kat nhìn Ella nhăn nhó như trách yêu, cô biết Ella sợ mất đi tình yêu một lần nữa, cô mỉm cười.
- Cô sẽ không bao giờ rời xa em nữa
- Nhưng em..em thực sự rất nhớ cô. Chiều em một lần nhé!
Ella nói những lời yêu thương với bộ mặt ngây thơ, đáng yêu như vậy lại làm trái tim Kat lỗi nhịp, thổn thức và đập rộn ràng hơn. Cô gõ nhẹ lên trán Ella, đôi chân mày hơi nhăn lại.
- Em vẫn ngang bướng như ngày nào, được rồi cô sẽ chiều em, chiều hết được chưa!
Thế là Kat quay đầu xe chở Ella về nhà mình. Đến nhà cũng đã 3h sáng, đi cả ngày hôm qua tới tận tờ mờ sáng như bây giờ, Kat thật sự đã có chút mệt mỏi. Kat nhanh chóng mở cửa và kéo Ella vào trong, rồi bế chú cún Pen vào theo sau đó. Đứng trước cửa, một tay với đóng cánh cửa một tay cô vẫn ôm Pen, vuốt ve chú nhóc, giọng hờn dỗi, trách yêu Ella.
- Em thật ác Ella, em tính cho Pen mồ côi mẹ đúng không?
- Có mẹ Kat rồi mà, lo gì nữa, hìhì
- Cô không muốn bất kỳ ai phải mồ côi cha mẹ đâu
- Nhưng Pen không có cha mà, đúng không ^^
- Vậy từ nay cô sẽ là cha... của con em nhé!
Kat đáp lời Ella đầy ranh mãnh, ánh lên một nụ cười gian xảo. Ella liếc nhẹ rồi thầm cười trong lòng, cô đến bên Kat siết chặt một cái ôm, thật ấm áp làm sao, Kat tất nhiên phải là cha của những đứa con của cô rồi. Ôm mãi, cảm giác này đã rất lâu rồi cô mới lại có được. Cô thì thầm vào tai Kat, giọng nhõng nhẽo.
- Cô có muốn làm cha một đứa bé thực sự bây giờ không!
Ella tinh ranh dụ dỗ, quyến rũ Kat lên giường vì cô không thể chịu thêm được nữa. Kat thấy vậy liền chọc ghẹo.
- Với em sao, hình như nó không khả thi lắm hehe
- A, cô dám nói vậy hả? Em ghét cô
- Cô đùa thôi mà nhưng nếu nó làm Ella của cô thấy hạnh phúc thì cô tình nguyện
Nói rồi, Kat hôn Ella đắm đuối giữa phòng khách, cả hai nhanh chóng lên tới động của Kat. Mặc dù đã rất mệt nhưng Kat vẫn không thể cưỡng lại nổi men tình trong trào dâng trong cô.
Cô đẩy mạnh một cái cho Ella yên vị trên giường rồi lần mò từ dưới lên tới miệng Ella. Vẫn như vậy, Kat luôn là người chủ động mỗi khi hai người gần gũi. Cô trườn lên phía trên, hôn khắp khuôn mặt Ella, rồi tham lam nuốt trọn đôi môi thơm nồng mùi cherry của Ella. Vẫn mùi hương đó, cô đã quen thuộc với nó trước đây. Ella đắm chìm trong nụ hôn mãnh liệt và ngọt ngào của cô. Đầy khiêu gợi Kat tự động cởi những chiếc áo đang vướng bận trên người mình ra, chỉ để lại chiếc áo ngực trắng mỏng manh đang che đậy hai viên kim cương trên mình. Cô tiến đến lại quấn lấy lưỡi của Ella một lúc lâu rồi nói tinh quái.
- Sắp sáng rồi, sao em hành hạ cô quá vậy nè..
- Không phải có người nói tình nguyện sao, vậy mau xuống đi
Không nói gì, Kat cười nham nhở rồi đè hai tay Ella xuống, hôn tới tấp khắp da thịt Ella, Ella cũng từ từ bắt nhịp, đưa đẩy nhịp nhàng khiến Kat càng bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ mạnh.
Kat nhẹ nhàng đẩy Ella dựa vào đầu giường, ngay lập tức, Kat vòng lấy cổ Ella và phủ miệng vào miệng Ella. Cánh tay Ella cũng vòng quanh cổ Kat rồi kéo sát gần vào mình và hôn đáp trả một cách mãnh liệt.
Kat rút lại để thở, nhưng Ella lại giữ chặt cô và hôn mạnh hơn. Lưỡi chạm nhẹ lấy nhau rồi Kat bắt đầu thăm dò khắp mọi ngóng ngách trong khoang miệng Ella, nồng nàn hơn, nóng bỏng hơn, dần đưa hai người vào những nụ hôn sâu hơn, dài hơn.
Bàn tay Kat bắt đầu lần mò, mơn mớn những đường cong và chiếc núi cao ngọt ngào của Ella làm Ella phải phát ra những âm thanh nho nhỏ day dứt, ngập ngừng. Đôi môi của Kat thoát khỏi môi Ella trượt xuống cằm, xuống cổ. Kat chui tọt vào lớp áo của Ella, rồi chậm chạp chạm vào làn da đang nóng bừng của Ella.
Ella ngả đầu ra sau khẽ rên nhẹ khi bị Kat để lại dấu răng trên cổ. Đôi mắt họ gặp nhau trước khi Kat nói.
Bất ngờ Ella đẩy tay xuống dưới chiếc áo ngực mỏng manh của Kat, ôm trọn lấy bộ ngực quyến rũ của Kat. Viên kim cương của Kat đã nằm gọn trong lòng bàn tay Ella. Ella nhìn Kat đầy ham muốn thều thào nói.