Chỗ Nào Không Đúng

Chương 173: Canh gà có độc



"Sư huynh ngươi nghe ta giải thích a!"


Giản Thành ôm đùi Trần Húc Chi quỷ khóc sói gào, Trần Húc Chi một bước cũng không bước nổi, chỉ có thể bất đắc dĩ mà trở lại án thư.


Trên mặt y một bộ thần sắc buồn bực, trong lòng nhưng thật ra nhẹ nhàng rất nhiều.


Còn đỡ, Giản Thành còn ăn cái chiêu này, còn có thể từ đen ninh thành trắng.


Giản Thành khóc xong rồi, hắn thật cẩn thận nhìn sắc mặt Trần Húc Chi, trong lòng cư nhiên cũng rất kiên định!


A nha trong lòng sư huynh quả nhiên có ta, vừa khóc một cái y liền không còn tức giận nha ~


Giản Thành tuy rằng trong lúc yêu đương chỉ số thông minh thỉnh thoảng offline, nhưng hắn cũng không phải là đồ ngốc, Trần Húc Chi nếu nói ra loại lời nói tam sinh tam thế, có phải y cũng đã quyết định mặc kệ thượng cùng bích lạc hạ hoàng tuyền, y đều nguyện ý ở bên cạnh hắn không?


Nghĩ nghĩ như vậy, trong lòng Giản Thành vui vẻ giống như là rốt đầy mật.


Còn về việc khóc thành cẩu thực mất mặt? Hắc, hắn nếu không khóc thành cẩu, sao có thể nghe loại lời nói như vậy?


Trần Húc Chi ngồi trở lại, dư quang khóe mắt y nhìn chằm chằm biểu tình Giản Thành, khi phát hiện gia hỏa này giống như là con gấu mù ăn vụng được mật ong, nhịn không được cong cong khóe miệng.


Y phát ra thở dài sâu kín: "Giản Thành, ta biết ngươi không muốn đi ma môn."


Đối với gia hỏa đầu óc nước vào như Giản Thành, không thể cưỡng chế một mặt.


"Kỳ thật ta cũng hy vọng ngươi có thể lưu lại tông môn, ngươi hiện tại mới thanh tỉnh từ trong nhập ma, nếu đi ma môn thật sự tẩu hỏa nhập ma, lại chỉ có một mình ngươi, thật là phải làm như thế nào cho phải?"


Trần Húc Chi một bộ buồn rầu: "Nhưng mà ngươi chung quy là Dương Thần đại năng, có lẽ không bao lâu, ngươi liền có thể trở lại cảnh giới ở đời trước, trước đến nay có vài đại năng Dương Thần cường hãn cuối cùng đều tan thành mây khói, một ngày chưa làm rõ nguyên nhân trong đó, ta liền sẽ lo lắng ngày đó."


Giản Thành nghe đến tâm hoa nộ phóng, hắn nửa quỳ bên người Trần Húc Chi, đôi tay cầm tay Trần Húc Chi đặt ở đầu gối, hắn ngưỡng đầu, con ngươi đen bóng chiếu ảnh ngược của Trần Húc Chi, hắn nghiêng đầu: "Sư huynh lo lắng cho ta, ta thật cao hứng đâu, nhưng mà sư huynh nếu như lo lắng sốt ruột, ta lại cảm thấy trong lòng khó chịu."


Trần Húc Chi nghe xong trong lòng mềm nhũn, y rốt cuộc lộ ra tươi cười: "Ân, đây là quan tâm quá sẽ bị loạn sao."


Y nói: "Ngươi yên tâm, nếu như ngươi có năng lực.............. sự tình kỳ thật cũng dễ giải quyết."


Trần Húc Chi hạ giọng, cười ấm áp mà ôn nhu, y ở bên tai Giản Thành tinh tế nói tiếp.


"Đại Nhật Tiên Tông cùng Thái Thanh Kiếm Các liên thủ, ma môn bên kia cũng sẽ không thờ ơ, bọn chúng cũng nhất định sẽ tiến hành vài hành động cùng loại với hội minh, tam tông ma môn ngoài ma tu nhân tài kiệt xuất, tất nhiên cũng có rất nhiều tán tu ma môn, ma môn cũng cần thống nhất lực lượng tán tu."


"Ngươi nếu như không muốn rời đi thời gian dài, không bằng lấy thân phận tán tu gia nhập liên minh ma môn, ta tin tưởng chỉ cần ngươi lộ ra phát hiện về chuyện phi thăng của Hóa Thần với tu sĩ Nguyên Anh, bên kia có rất nhiều ma tu hai mặt, bọn chúng khẳng định cũng muốn biết bí mật."


Thanh âm Trần Húc Chi nhỏ đến gần như không thể nghe thấy: "Nếu ma môn không muốn liên minh bị tán loạn, tất nhiên sẽ phải thả ra một ít tin tức, dựa theo lời nói của Linh Nguyệt sư thúc, dù cho là tin tức giả, cũng đủ cho sư thúc cân nhắc."


"Sau khi lấy được tin tức, ngươi nếu như có thừa lực, trực tiếp xử lý Thiên Quý, sau đó ngươi giả trang thành Thiên Quý, đem toàn bộ lực lượng ma tu bắt vào tay!"


Giản Thành kinh ngạc ngẩng đầu, không thể tin tưởng mà nhìn Trần Húc Chi.


Trần Húc Chi diện vô biểu tình nói: "Mặc kệ là con đường phi thăng của Thiên Quý muốn đi như thế nào, dựa theo rất nhiều đặc tính của bí pháp ma môn, hiến tế, thả cổ, chém giết.......... những thứ đó đều yêu cầu máu tươi cùng thần hồn, Thiên Quý đánh bàn tính lợi dụng chính đạo tu sĩ, chúng ta cũng có thể lợi dụng ma tu làm như vậy."


Tóc dài màu đỏ rơi bên tai Giản Thành, màu sắc như lửa đỏ tựa hồ chặn hết thảy ánh sáng, trước mắt Giản Thành chỉ còn lại ngọn lửa thiêu đốt.


Thanh âm của thanh niên tóc đỏ ôn nhu cực kỳ: "Đến lúc đó lợi dụng vô số máu tươi cùng thần hồn của ma tu, vì ngươi chuẩn bị con đường thăng thiên, ngươi cảm thấy chủ ý này như thế nào?"


Giản Thành: "..............."


Hắn bị dọa đến mồ hôi lạnh cũng toát ra.


Linh Nguyệt chưởng tôn tuy rằng tàn nhẫn, nhưng nàng tốt xấu chỉ nghĩ lấy tình báo từ chỗ Thiên Quý lão nhân, nhưng sư huynh trước mặt càng thêm ngoan độc, sau khi lấy được tình báo liền xử lý Thiên Quý, sau khi giả trang thành Thiên Quý, đem ma tu trở thành tài liệu huyết tế, dùng phương pháp của Thiên Quý mở ra con đường phi thăng..........


Giản Thành đột nheien cảm thấy chính mình đời trước sở dĩ có thể giết chết Trần Húc Chi, chính phần là bởi vì Trần Húc Chi muốn chết ở trên tay hắn = =


Hắn cứng nhắc nói: "........ Sư huynh, ta, ta nếu như phi thăng,vậy không phải là cùng ngươi tách ra sao?"


Giờ khắc này, Giản Thành đột nhiên cảm thấy mình thông minh cực kỳ!


"Ta muốn chậm một chút, ổn thỏa một chút, chúng ta cùng nhau phi thăng, được không?"


Trần Húc Chi chớp chớp mắt, con ngươi màu đen chậm rãi tràn ra ý cười, y chậm rãi nói: "Ta vừa mới tiến giai Nguyên Anh, muốn tiến tới Hóa Thần, chỉ sợ muốn hao phí thêm mấy trăm năm........."


Giản Thành cười hắc hắc: "Không có việc gì, ta chờ là được."


Hắn liều mạng bán Amway (nghĩa là đề cử thứ tốt cho ai đó), hoàn toàn quên mất trong lòng không tình nguyện khi Linh Nguyệt chưởng tôn đưa ra đề nghị: "Cho nên chúng ta không cần phải vội như vậy, từ từ tới đi, ta cảm thấy đề nghị của Linh Nguyệt chưởng tôn không tồi, sư huynh, ngươi cảm thấy sao?"


Trần Húc Chi thở dài, dùng giọng điệu sủng nịnh nói: "....... được rồi, vậy nghe lời ngươi."


Trần Húc Chi: A, quả nhiên canh gà tuy rằng hữu dụng, nhưng canh gà có độc càng hữu dụng!


Giản Thành: Thật tốt quá, ta cư nhiên có thể thuyết phục được sư huynh nha!


Nhìn đến biểu tình mỹ tư tư của Giản Thành, Trần Húc Chi cười mà không nói.


Y ngân nga nói: "Ngươi đi nghỉ ngơi đi, Cung Thiên Trọng liền ở ngay tại cách vách ngươi, các ngươi cũng có thể hảo hảo thân thiết một phen."


Giản Thành giật mình, đột nhiên nhớ tới trước đó Trần Húc Chi nói Cung Thiên Trọng tỉnh!


Trần Húc Chi tiếp tục nói: "Ngày mai ngươi có thể hảo hảo thương lượng cùng Linh Nguyệt sư thúc làm thế nào để tìm Thiên Quý nói lời khách sáo, muộn rồi, ta đi nghỉ ngơi."


Y đi đến cạnh cửa, lộ ra gương mặt tươi cười rạng rỡ với Giản Thành: "Ngủ ngon ~"


Thẳng đến khi Trần Húc Chi rời đi, Giản Thành mới hoàn hồn khỏi tươi cười của thanh niên tóc đỏ, hắn sờ sờ cằm, hắc hắc cười.


Hôm nay thật là một ngày được mùa, không phải sao?


Bất quá chờ đến khi hắn gặp được Cung Thiên Trọng, không khỏi hoảng sợ.


Oa! Bất quá mới mấy ngày không gặp, tiểu tử này liền từ cao bằng hai cái đầu biến thành cao bằng ba cái đầu!!


Trách không được Trần Húc Chi bảo hắn thu Cung Thiên Trọng làm con trai hoặc là cháu trai hoặc đệ đệ đâu, bộ dáng này của Cung Thiên Trọng đích xác không tiện lưu lại bên cạnh Trần Húc Chi.


Nhìn thấy Giản Thành đã lâu không gặp, Cung Thiên Trọng kỳ thật trong lòng rất vui vẻ.


Nhưng chờ hắn đối diện với đôi con ngươi màu đen kia của Giản Thành, Cung Thiên Trọng nháy mắt bị dọa đến cả người đều đổ mồ hôi lạnh.


Hắn chung quy từng là ma tu thuần túy nhất, trong nháy mắt đối diện, Cung Thiên Trọng chính là từ trong mắt Giản Thành tháy được thâm trầm cùng hắc ám thuộc về ma tính độc hữu của Vực Ngoại Thiên Ma.


Giản Thành thật sự hóa ma.


Giản Thành đầu tiên là bị thân hình của Cung Thiên Trọng hấp dẫn, chờ khi lấy lại tinh thần, liền phát hiện hắn đã vô thức mà đi đến trước người Cung Thiên Trọng, cũng duỗi tay vuốt ve khuôn mặt nhỏ của Cung Thiên Trọng.


Tiểu oa nhi chỉ cao bằng ba cái đầu ở dưới bàn tay y hơi hơi phát run, thoạt nhìn tựa hồ sợ cực kỳ.


Giản Thành đột nhiên buông tay, giống như là tặc xem xét trái phải, sư huynh không thấy được một màn vừa rồi đi?


Cung Thiên Trọng lập tức co rúm mà lui về sau một bước, tiểu oa nhi thiếu chút nữa đụng vào ngăn tủ bên cạnh.


Nhìn biểu tình kinh nghi sợ hãi trên mặt Cung Thiên Trọng, Giản Thành nhíu mày, hắn cẩn thận quan sát Cung Thiên Trọng trước mặt, sau đó biểu tình ngày càng kỳ quái.


"....Vì sao ta giống như là bị ngươi hấp dẫn?!" Trên mặt thanh niên tóc đen hoàn toàn không còn cảm giác ngây ngốc khi đứng trước mặt Trần Húc Chi, ngữ khí hắn thực lạnh, trong mắt hiện lên sát ý lạnh băng: "Cung Thiên Trọng, ngươi làm cái gì?"


Cung Thiên Trọng sắp oan chết!


Hắn lắp bắp mà nói: "Ta là cửu âm thân thể bẩm sinh, lô đỉnh trời sinh, đối với ma tu có lực hấp dẫn lớn, tu sĩ bình thường cũng rất khó không bị ta hấp dẫn."


Cung Thiên Trọng sau khi nói xong tâm muốn chết cũng có, hắn cũng không muốn như vậy a!!


Giản Thành sửng sốt, sau khi nghe xong phản ứng đầu tiên không phải là mình có thể bị hấp dẫn, mà là.........


"Ngươi về sau không được phép xuất hiện trước mặt sư huynh!!!'


Cung Thiên Trọng: Ai nha, Giản Thành không cứu được nữa.


Hắn thật cẩn thận nói: "Trần đạo hữu kiến nghị ta dùng cái tên Thành Diệp này."


Giản Thành nghe vậy sắc mặt tốt hơn một chút, hắn thậm chí nghĩ, sư huynh nhất định là vì hắn mà tị hiềm, mới làm như vậy ~


Sau khi nghĩ như vậy, Giản Thành cư nhiên trong vài giây liền trở nên cao hứng!


Hắn cười hì hì mà duỗi tay sờ đầu Cung Thiên Trọng, mỹ tư tư mà nói: "Vậy làm đệ đệ của ta đi, Thành Diệp, tên này cũng không tệ lắm, ngày mai ta liền đưa ngươi đi Huyễn Nguyệt phong."


Nhóm già trẻ lớn bé ở Luân Hồi Cung chính là phi thường cảm thấy hứng thú với cửu âm thân thể, đem Cung Thiên Trọng đưa đến chỗ kia, có lẽ không tới mấy ngày Cung Thiên Trọng đã bị hủy đi, Giản Thành lại không muốn để Cung Thiên Trọng có bất cứ tiếp xúc gì với Trần Húc Chi, đương nhiên là ném đến Huyễn Nguyệt phong nha ~


Giản Thành thậm chí nghĩ, hắn có thể dùng Cung Thiên Trọng làm trao đổi với Linh Nguyệt chưởng tôn.


Hắn đồng ý uống trà nói chuyện phiếm cùng Thiên Quý, thuận thế làm cho Linh Nguyệt chưởng tôn thu Cung Thiên Trọng.


A nha, hắn thật là quá thông minh ~


Cung Thiên Trọng nhìn Giản Thành trong vài giây từ thất thần, đến bạo nộ, đến sát khí bốn phương, lại đến tươi cười ôn hòa như xuân về hoa nở.............. tâm hắn chìm vào đáy cốc.


Hỉ nộ không ngừng, biến ảo muôn vàn, quỷ quyệt khó lường, đây chính là đặc tính của Ngoại Vực Thiên Ma a.


Trần Húc Chi biết chuyện này không? Y nhất định biết đi?


Mặc kệ y có biết hay không, Cung Thiên Trọng đều quyết định thức tỉnh Trần Húc Chi, rốt cuộc thì mình cùng Giản Thành có khế ước tương liên, Giản Thành xong đời, chính mình dù chuyển thế trùng sinh cũng vô dụng a!


Một đêm không ngủ.


Sáng sớm ngày thứ hai, Giản Thành liền mang theo Cung Thiên Trọng đi tìm Linh Nguyệt chưởng tôn.


Trần Húc Chi trước đó hao phí tâm từ vì chuyện của Giản Thành, lo lắng hồi lâu, hiện giờ miễn cưỡng xem như giải quyết viên mãn, một lần ngủ này của y cư nhiên tới khi mặt trời lên cao.


Ánh mặt trời rơi vào trong nhà, Trần Húc Chi nhịn không được cọ cọ chăn mỏng, duỗi cái eo lười, chỉ cảm thấy toàn thân tâm đều sảng khoái hơn nhiều.


Y ngồi ở trên giường, gục đầu xuống, nhìn linh thảo gieo trồng ở bên cửa sổ, hoa nhỏ hồng nhạt nhẹ nhàng lay động ở trong gió, chứa đầy ánh nắng màu vàng, nhìn qua sinh cơ dạt dào, sức sống tràn đầy.


A, thật là một ngày đẹp trời.


Nhưng vào lúc này, một con linh điểu bay vào Tam Khê Các, trực tiếp dừng ở bên ngoài cửa sổ Trần Húc Chi.


Linh điểu hé miệng, thanh âm Bạch Anh chưởng tôn vang lên.


"Húc Chi, tới nơi này của ta một chuyến."


Trần Húc Chi: "..............."


Ai nha!!


Y nhớ tới một chuyện!!


Ngày hôm qua Giản Thành đã outcome! Còn ở trước mặt sư phụ sư nương nói ái mộ mình thật sâu!!


Mồ hôi lạnh trên đầu Trần Húc Chi nháy mắt xông ra, y phải giải thích như thế nào cũng Bạch Anh chưởng tôn chuyện này đây?


===============


Tác giả có lời muốn nói:


Yêu đương nhão dính dính hạ màn, tiếp theo là cốt truyện.