Chỗ Nào Không Đúng

Chương 192: Cặn bã thủ đoạn độc ác



Tốc độ của Trương gia thực nhanh, trong Đại Nhật Tiên Tông, một vị đệ tử ngoại môn họ Trương sau khi nhận được tin tức trong nhà, tức khắc tự hỏi.


Đệ tử này gọi là Trương Tĩnh, đúng là đại nhi tử của Trương gia chủ, nhập môn mười mấy năm, luyện khí tầng chín, sắp đánh sâu vào cảnh giới Trúc Cơ.


Nếu có thể thành công lên Trúc Cơ, Trương Tĩnh có thể trở thành đệ tử nội môn, vạn nhất được chưởng môn cùng phong chủ để mắt, có lẽ còn có thể trở thành đích truyền đâu!


Trương Tĩnh tu luyện trong tông môn nhiều năm, cũng tích lũy được không ít nhân mạch.


Giới Luật Đường lệ thuộc với chủ phong nội môn, nhưng đồng dạng vẫn sẽ phát nhiệm vụ với ngoại môn, Giới Luật Đường sẽ phát ra một ít nhiệm vụ dọn dẹp, khi nhân thủ không đủ cũng sẽ thu đệ tử ngoại môn làm nhân viên tuần tra.


Bất quá Giới Luật Đường tuyên bố nhiệm vụ của ngoại môn có bình cảnh, niên hạn nhập môn chưa tới mười năm, điểm cống hiến tích lũy không đủ một nghìn, tu vi chưa tới luyện khí tầng tám không có tư cách nhận nhiệm vụ của Giới Luật Đường.


Trương Tĩnh ở bốn năm trước đạt tới tiêu chuẩn cơ bản, liền thử đi Giới Luật Đường làm công tác quét dọn, hiện giờ hắn đã tiến giai tới luyện khí tầng chín, cũng ở Giới Luật Đường lăn lộn đến quen mặt, có thể đi theo sư huynh nội môn của Giới Luật Đường cùng xuất môn tuần tra.


Hiện giờ gia tộc yêu cầu hắn hỗ trợ tìm hiểu tin tức, Trương Tĩnh tất nhiên đạo nghĩa không thể chối từ, nhưng mà tìm hiểu như thế nào cũng là một câu hỏi.


Trương Tĩnh cẩn thận tự hỏi hồi lâu, mới đứng dậy rời đi sân cư trú.


"Trương sư huynh?!" một thanh niên nhìn thấy Trương Tĩnh, khóe môi cong lên, lộ ra tươi cười: "Mau mời vào."


"Sao lại gọi ta là sư huynh?" vẻ mặt Trương Tĩnh mang thần sắc hổ thẹn: "Phải là ta gọi ngươi là Tạ sư thúc!"


Tu sĩ họ Tạ lắc đầu: "Ta bất quá mới tiến giai Trúc Cơ, có lẽ không tới bao lâu, Trương sư huynh cũng có thể thành công tiến lên Trúc Cơ."


Hắn mời Trương Tĩnh vào sân của mình, nhìn sân có chút loạn, Tạ tu sĩ có chút xấu hổ: "Xin lỗi, vốn tính toán hai ngày này dọn vào nội môn, chính là sư phụ bên kia có việc gấp tìm ta..........."


"Tạ sư huynh không cần phải thế." Trương Tĩnh nghĩ nghĩ, vẫn là xưng hô đối phương là sư huynh: "Kỳ thật lần này ta tới, cũng vì bất đắc dĩ."


Sau khi vào nhà, Trương Tĩnh đem chuyện trong nhà nói cho Tạ tu sĩ, hắn thở dài nói: "Nhà ta lần này bị Giản gia kia hại thảm, trong nhà nuốt không được khẩu khí kia, muốn phó thác ta hỏi thăm một chút, ta nhiều năm chịu ơn trong nhà, cũng không thể làm như không thấy."


"Nhưng mà sự tình liên quan đến Trần tiền bối, ta nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể tìm huynh."


Tạ tu sĩ nghe xong sửng sốt.


Tu sĩ này tên Tạ Vũ, hắn trước đây cũng là đệ tử ngoại môn, giống Trương Tĩnh, không có việc gì liền đi nhận nhiệm vụ của Giới Luật Đường, ý đồ làm quen.


Bất quá vận khí của Tạ Vũ mạnh hơn so với Trương Tĩnh, ở một lần hành động nọ nhờ hắn cẩn thận quan sát, lại am hiểu câu thông với người, phát hiện chỗ kỳ quặc trước tiên, không chỉ vãn hồi khả năng xuất hiện tổn thất, còn giúp tiểu đội hoàn thành nhiệm vụ.


Vì thế Tạ Vũ này đã được một vị tu sĩ Kim Đan nội môn của Giới Luật Đường nhìn trúng, thu làm đệ tử ký danh, chỉ đợi sau khi Tạ Vũ tiến giai liền thu vào môn trướng.


Vị sư tôn kia của Tạ Vũ ở trong Giới Luật Đường địa vị không thấp, nếu như hắn có tâm tìm hiểu, ngược lại cũng có thể làm được.


Tạ Vũ tự hỏi vài giây, hắn nói: "Ta có thể giúp Trương sư huynh hỏi thăm một chút, nhưng ta không xác định có thể có kết quả hay không."


Trương Tĩnh nghe xong đại hỉ: "Đa tạ!"


Tạ Vũ cười cười: "Năm đó nếu không có Trương sư huynh viện thủ, ta có thể cũng đã chết, hiện giờ có cơ hội hồi báo, với ta mà nói cũng là một chuyện tốt."


Ân tình nếu có thể trả sớm, tương lai khi tiến giai cũng ít chút nhân quả.


Trương Tĩnh thở dài trong lòng, trên mặt lại cười nói: "Có những lời này của Tạ sư huynh, ta cũng có thể an tâm, bất quá việc này có kết quả hay không, chuyện năm đó tất nhiên xóa bỏ toàn bộ."


Tạ Vũ cười gật đầu đồng ý.


Loại trình độ tìm hiểu này thực nhanh liền chuyển tới trước mặt Trần Húc Chi, còn tặng kèm chân tướng.


Nghe nói Trương gia chủ cố ý điều tra Giản gia, Trần Húc Chi lâm vào trầm tư.


Trải qua chuyện khảo hạch, Trần Húc Chi đã đại khái thăm dò ra tính cách của vị Giản gia chủ này.


Giản gia chủ tính cách hám lợi, thủ đoạn tàn nhẫn còn thêm cả gan làm loạn, chỉ xem trọng lợi ích, là một tiểu nhân đích thực.


Đối với loại người này, chỉ cần trước sau đều mạnh hơn ông ta, Giản gia chủ liền sẽ là người hầu trung thành nhất.


Nhưng cũng chỉ cùng phú quý, tuyệt không có khả năng cùng hoạn nạn, thậm chí nếu thật sự gặp phải nguy hiểm, còn sẽ bị Giản gia chủ thọc một đao.


Người như vậy nếu trở thành khí hậu (nôm na là cánh cứng cáp), tương lai không chừng Giản Thành sẽ bị lợi dụng, Trần Húc Chi cũng có chút nguy hiểm.


Vừa lúc này, Trần Húc Chi lại thu được thư nhà được quốc sư Lâm quốc đưa tới.


Nhìn thư nhà, Trần Húc Chi bừng tỉnh phản ứng lại.


Đúng rồi, y chỉ chú ý Giản gia chủ, lại xem nhẹ vợ cản Đỗ đại phu nhân của Giản gia chủ!


Không có biện pháp, ai bảo Đỗ đại phu nhân trong nguyên tác cơ hồ rất ít khi lên sân khấu, vẫn luôn làm phông nền, chờ sau khi Giản Thành tính toán về nhà, Giản gia chủ lại động thủ trước, làm Đỗ đại phu nhân [chết bệnh], Trần Húc Chi tất nhiên không có ấn tượng gì với Đỗ đại phu nhân.


Nhưng trên thực tế, làm nhịp cầu giữa Giản gia cùng Đỗ gia, sự tồn tại của Đỗ đại phu nhân là quan trọng nhất.


Trần Húc Chi thực nhanh liền có chủ ý.


Không thể làm Giản gia chủ có khả năng quật khởi, nhưng ngại với Giản Thành, Trần Húc Chi cũng không thể thực sự để Giản gia chủ chết, không bằng để Đỗ đại phu nhân tới nhìn chằm chằm Giản gia chủ!


Trần Húc Chi nhớ tới Giản Dục ở ngoại môn, không tự chủ được mà mỉm cười.


So với trượng phu là gia chủ, nếu như nhi tử trở thành gia chủ, nói vậy Đỗ đại phu nhân càng cao hứng hơn đi?


Thực nhanh Tạ Vũ liền có một chút tin tức, cũng chuyển cáo cho Trương Tĩnh.


Trương Tĩnh cảm tạ vạn phần, suốt đêm truyền tin tức trở về.


Trương gia chủ nhận được tin của nhi tử, vội vàng mở ra, đọc nhanh như gió sau đó nhịn không được cười ha ha.


Trong mắt lão hiện lên một tia lãnh lệ: "Giản gia, a!"


Đại trưởng lão Trương gia tinh thần rung lên: "Quan hệ của Giản Dục kia cùng đích truyền của tông môn như thế nào?"


"Yên tâm đi, con ta đã tìm hiểu được." Trương gia chủ hạ giọng nói: "Trần tiền bối đích xác có chút liên quan với Giản Dục, bất qúa liên quan này lại bắt nguồn từ thê tử của Giản An Đỗ thị, chúng ta chỉ cần không động tới Đỗ thị, liền không sao."


Đại trưởng lão Trương gia sửng sốt: "Đỗ thị? Nhưng Đỗ gia cùng Giản gia là quan hệ thông gia, nếu Đỗ gia khăng khăng giúp đỡ........."


Trương gia chủ cười lạnh: "Chúng ta không cần giết chết Giản An."


Đại trưởng lão Trương gia tròng mắt vừa chuyển, lộ ra tươi cười.


Thực nhanh, Trương gia liền hành động, tu sĩ Phàn Thành bắt đầu chèn ép tu sĩ Ung thành, thậm chí lan đến người phàm.


Hoàng đế Cảnh quốc không thể không ra mặt điều đình, sau khi câu thông mãi, Trương gia cùng Giản gia quyết định lấy luyện khí, Trúc Cơ cùng với gia chủ hai nhà đấu ba tràng làm kết quả tranh chấp giữa hai nhà.


Đối với phương án điều đình này, khắp nơi đều tiếp nhận rồi.


Trương gia gọi Trương Tĩnh trở về nhà, làm tu sĩ luyện khí sắp đột phá lên Trúc Cơ, thực lực của Trương Tĩnh không tầm thường, đối chiến với Giản gia tuyệt đối có thể thắng.


Mà đệ tử tiểu bối của Giản gia thực lực không đủ, trận này nhất định sẽ thua.


Giản gia trên dưới gấp thành chảo nóng.


May mà tại thời khắc mấu chốt, Giản gia chủ xuất quan!!


Ông ta được linh dược trợ giúp, rốt cuộc đột phá Trúc Cơ trung kỳ, trở thành tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ.


Giản gia chủ vừa xuất quan liền nhanh chóng biết rõ tình thế, ông ta tính toán một chút chênh lệch thực lực ở hai bên, cảm thấy tuy rằng phần thắng không lớn, nhưng có Đỗ gia làm hậu thuẫn, dù cho Giản gia thua cũng không sao.


Chỉ cần cho ông ta thời gian, Giản gia chắc chắn quật khởi!


Sự thật cũng đích xác như Giản gia chủ sở liệu, trận đầu so đấu luyện khí, Trương gia thắng; trận thứ hai so đấu Trúc Cơ, đệ đệ Giản gia chủ ra sức một trận, miễn cường bất phân thắng bại với đối phương, tức khắc trận tranh đấu giữa gia chủ trở thành mấu chốt.


Giản gia chủ xoa tay hầm hè, tin tưởng tràn đầy trên mặt, sau đó bị Trương gia chủ đánh tơi bời một trận.


..........Không có biện pháp, Giản gia chủ tuy rằng đã tiến giai Trúc Cơ hậu kỳ, chính là Trương gia chủ đã dừng ở Trúc Cơ hậu kỳ gần mười năm a!


Người ta tu vi thâm hậu hơn Giản gia chủ, linh lực càng thuần túy, ngay cả chuyển hóa Linh khí cũng càng mượt mà, sử dụng như hai cánh tay, Giản gia chủ dù cho lợi hại, cũng bất quá mới tiến giai, còn chưa quen thuộc cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ liền so đấu cùng Trương gia chủ, đây không phải là đợi bị hành hung sao?


Giản gia chủ liền tính dù bị hành hung, trừ bỏ khi bị nhục nhã tâm sinh hận ý, nhưng thật ra vẫn chưa nản lòng.


Tương lai còn dài mà!


Nhưng mà Trương gia chủ lại không nhìn ra tâm tư của Giản gia chủ?


Trương gia chủ cười lạnh ba tiếng, lão sau khi nặng tay đả thương Giản gia chủ, bắt lấy vạt áo Giản gia chủ, mắng vài câu.


Thắng bại đã định, Triệu tu sĩ của Đỗ gia cùng vị tu sĩ Kim Đan của Trương gia đảm đương làm hậu thuẫn kia đều xem như chuyện này kết thúc, người thắng bắt lấy vạt áo kẻ thua cuộc mắng vài câu là chuyện bình thường.


Nhưng ai cũng không nghĩ đến, Trương gia chủ thừa dịp lúc mọi người không chú ý, đột nhiên ra tay phế đi kinh mạch trong cơ thể Giản gia chủ!


Giản gia chủ trực tiếp phun ra một búng máu, chết ngất.


Triệu tu sĩ giận tím mặt, tu sĩ Kim Đan của Trương gia giật mình, nhưng cũng kịp thời phản ứng lại, chắn trước người Triệu tu sĩ


Trương gia chủ sau khi phế đi Giản gia chủ vui sướng cười to, sau đó tuyên bố tại chỗ, ân oán của Trương gia cùng Giản gia toàn bộ xóa bỏ, xong việc tuyệt không trả thù.


Những lời này vừa ra, Triệu tu sĩ ngược lại không tiện động thủ, rốt cuộc thì Giản gia tuy rằng gặp đả kích, nhưng vẫn chưa lâm vào tuyệt cảnh, chỉ tổn thất một mình Giản gia chủ, đệ tử khác của Giản gia vẫn còn tốt!


Trương gia thong thả ung dung rời đi, Giản gia lập tức lâm vào nội loạn.


Cuối cùng Đỗ đại phu nhân bằng vào lực lượng của Đỗ gia cùng với nhi tử ở tông môn, bảo vệ vị trí gia chủ của trượng phu, bất quá Giản gia chủ thành phế nhân, tương lai sự vụ của gia tộc chỉ có thể từ đệ đệ Giản gia chủ ra mặt, Giản gia tức khắc xuất hiện xu thế phân liệt.


Có được kết quả cuối cùng Trần Húc Chi đầu tiên là hoảng sợ.


Y nhịn không được hỏi thủ hạ tâm phúc chịu trách nhiệm theo dõi.


"Kinh mạch Giản gia chủ bị hủy? Là loại hủy nào?"


Kinh mạch bị hủy có thể lớn có thể nhỏ, có kinh mạch bị hủy là vô pháp hồi phục, nhưng có một vài lại có thể thông qua thiên địa linh dược trọng tố kinh mạch.


Đệ tử khuôn mặt bình thường thấp giọng nói: ".......... Trương gia chủ kia tuy rằng tính cách không tốt, nhưng thực ra thực thông minh, lão phế rất có kỹ xảo, có thể dùng linh vậy quý trọng trong tông môn khôi phục."


Tâm Trần Húc Chi rốt cuộc rơi xuống bụng.


Đích truyền nội môn Đại Nhật Tiên Tông cần làm các loại nhiệm vụ để kiếm điểm cống hiến, điểm cống hiến có thể đổi một ít linh vật đặc thù tông môn tích góp, Trần Húc Chi tuy rằng ít khi xuất môn du lịch làm nhiệm vụ, nhưng mặc kệ là y trước đó ở chỗ Bạch Anh chưởng tôn làm quản lý, hay là đi Giới Luật Đường làm đường chủ, đều sẽ có điểm cống hiến cố định nhập trướng, ngược lại cũng tích lũy một ít điểm cống hiến.


Hiện giờ loại cục diện này là hoàn mỹ nhất, nếu như Giản Thành thật sự có chút tình cảm vương vấn với vị phụ thân kia của hắn, Trần Húc Chi liền đổi linh vật quý trọng làm thuận nước giong thuyền, nếu Giản Thành không để bụng người cha này, bút điểm cống hiến này có thể bớt đi, Trần Húc Chi chỉ cần Giản gia chủ đừng thật sự tìm chết là được.


Tự hỏi mọi chuyện một phen, xác nhận sự tình đã trần ai lạc định, y phất tay để đệ tử kia lui ra, tâm tình cực tốt.


Tuy rằng chỉ số thông minh của Giản Thành mỗi ngày không có online, nhưng chỉ có y mới có thể lừa dối khi dễ Giản Thành.


Người cha này của Giản Thành vẫn là thôi đi!