Chỗ Nào Không Đúng

Chương 194: Lòng dạ hẹp hòi



Trần Húc Chi đào hố, nhưng đại chấp sự ở Giới Luật Đường làm việc nhiều năm, cũng là lão nhân thành tinh.


Nghe được Trần Húc Chi giữ lại, đại chấp sự liên tục thở dài: "Đường chủ chớ nên chê cười ta, kỳ thật ban đầu khi lão phu đề nghị với ngài, không nghĩ tới ngài sẽ trực tiếp đáp ứng."


Kỳ thật sau khi đại chấp sự biết được Trần Húc Chi đi tìm chưởng môn nói chuyện, trong lòng lão liền lộp bộp một cái.


Trần Húc Chi lần này quá dễ nói chuyện, quả thực giống như là người hiền lành tính tình ôn hòa.


Được rồi, Trần Húc Chi ở trong đánh giá của đệ tử tông môn là sư huynh tốt ôn nhuận như ngọc quân tử đoan chính.


Nhưng mà Giới Luật Đường thì khác a!


Trong Giới Luật Đường mặc kệ là chấp sự hay đội trưởng hoặc là đệ tử bình thường, đều minh bạch dưới tính tình ôn hòa kia của đại sư huynh là tàn nhẫn cùng kín đáo, mà lần này Trần Húc Chi cư nhiên trực tiếp đồng ý khuyên bảo của đại chấp sự, còn không phải là có vấn đề sao?


Vì phòng ngừa bị thủ đoạn kế tiếp của Trần Húc Chi thu thập, đại chấp sự nhanh chóng quyết định, trực tiếp trình đơn xin từ chức.


Đại chấp sự nhìn qua thành khẩn cực kỳ.


"Ta đã sửa soạn hồ sơ bao năm qua, ngài có vấn đề gì trực tiếp tìm đọc là được rồi, ta cũng đã công đạo tốt với phó thủ, bọn họ sẽ thành thành thật thật nghe theo mệnh lệnh của ngài, ngài muốn ai nhậm chức đại chấp sự cũng không vấn đề gì, tuyệt đối sẽ không xuất hiện bất luận lời đồn nào."


Lão thậm chí còn lấy ra một kế hoạch phát triển Giới Luật Đường nhìn qua phi thường tốt tính chấp hành phi thường cao.


"Ngài xem, vốn dĩ đâu ta muốn dùng cái này để ngài nhả ra, kế quả ngài trực tiếp đồng ý rồi, lão phu trong lòng đặc biệt bất an, thật sự thật sự đứng ngồi không yên a."


"Xem ở ta vì Giới Luật Đường vất vả lâu như vậy, ngài liền buông tha ta đi!"


Lời nói đã đến phân thượng này rồi, Trần Húc Chi lại giả vờ liền có vẻ quá khinh thường đại chấp sự.


Y thở dài thật sâu, thành khẩn kéo tay đại chấp sự: "Ngài thật sự quá khách khí, ngài như vậy liền đi, lòng ta thực không yên ổn a, thật giống như là ta đuổi ngài đi, ta cũng đứng ngồi không yên a!"


Hai nhân tinh cứ mãi nhún nhường, đại chấp sự thành khẩn xin lỗi, Trần Húc Chi cũng không phải hạng người lòng dạ hẹp hòi, cuối cùng hai người nhất tiếu mẫn ân cừu —— có vẻ vậy.


Trần Húc Chi nhỏ giọng hỏi đại chấp sự: "Ngài từ đâu nhìn ra?" Y còn chưa có nhóm lửa đâu, đại chấp sự liền mặc đồ phòng cháy = =


Đại chấp sự đồng dạng nhỏ giọng nói: "Tất cả mọi người đều biết ngài là người như thế nào, lần này lại đáp ứng quá nhanh." Sư đệ a, OOC rồi (out of character)


Trần Húc Chi nghe xong nghiêm túc nghĩ lại, y cực chấp nhận nói: "Đa tạ chỉ điểm, ta còn phải tiếp tục tu hành a."


Đại chấp sự thở dài thật sâu, còn tu hành? Lại tu hành nữa liền thành tinh a!


Đại chấp sự thành công chạy trốn trong buổi sáng cùng ngày, nhị chấp sự cùng tam chấp sự cũng sôi nổi tới trình đơn từ chức.


Thú vị chính là, tam chấp sự vừa lúc mở một cái hội nghị đội trưởng chấp pháp, khi nhận được tin cũng đã chậm nửa canh giờ.


Chờ khi lão vội vàng cầm đơn xin từ chức tới tìm Trần Húc Chi, nhị chấp sự đã thành công chạy trốn, mà Trần Húc Chi cũng phản ứng lại.


Kết quả trừ bỏ đại chấp sự cùng nhị chấp sự, nhóm nhân tinh lấy tam chấp sự cầm đầu đều chậm một bước, bị Trần Húc Chi mạnh mẽ đè ép xuống hết.


Trần Húc Chi: Ha hả, chạy hai tên đã là y sơ suất trọng đại, sao có thể để những tên khác cũng chạy trốn?!


Tỷ như Chu Bái Bì của bộ thẩm vấn muốn về hưu chuyên tâm tu luyện, hắn vốn dĩ tính toán để đồ đệ ngoan Tạ Vũ tiếp nhận vị trí, kết quả Trần Húc Chi tung chiêu bất ngờ, trực tiếp đem Chu Bái Bì lên làm đại chấp sự, tiếp nhận chức vụ của đại chấp sự trước.


Chính thức trở thành nội môn đệ tử Tạ Vũ gần quan được ban lộc, lắc mình biến thành phó chủ quản của bộ thẩm vấn.


Tạ Vũ: Mộng bức.jpg


Chu Bái Bì đặc biệt không vui, công việc của đại chấp sự vừa phức tạp lại phiền toái, hắn mới lười làm đâu!


"Đường chủ a! Ta là một người làm bên tình báo, ngài để ta chủ quản nội vụ, ta thực sự không có năng lực a!"


Trần Húc Chi cười ha hả: "Được a, ngươi không muốn tiếp nhận chức vụ của đại chấp sự, không bằng đi làm nhị chấp sự đi ~"


Chưởng quản tình báo nhị chấp sự cũng chạy trốn, vừa lúc nhị chấp sự là người lãnh đạo trực tiếp trước kia của Chu Bái Bì, lúc này Chu Bái Bì lại không thể lấy cớ, chỉ có thể khổ hề hề mà tiếp nhận vị trí nhị chấp sự.


Sau khi hai chấp sự chạy trốn vốn định đem phó thủ của mình đẩy lên, kết quả Trần Húc Chi trực tiếp đề ra Chu Bái Bì, toàn bộ trung tầng không thay đổi, kể từ đó đã không có chấp sự chống lưng, đội trưởng a phó thủ a của trung tầng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, ngược lại bị Trần Húc Chi thu cả vào trong túi.


Mà xui xẻo đản tam chấp sự sau khi bị hai đồng bạn vứt bỏ, hoàn toàn quy phục.


Một phen cân nhắc kéo đánh, Trần Húc Chi rốt cuộc thu Giới Luật Đường vào trong tay.


Chức vị đại chấp sự tân nhiệm bị Trần Húc Chi giao cho Lâm Trọng.


Nhị chấp sự chính là Chu Bái Bì cả người không nhiệt tình muốn về hưu.


Tam chấp sự không đổi, lão họ Lý, Kim Đan hậu kỳ, chưởng quản phương diện chấp pháp cùng chiến đấu.


Sau đó nhóm ba vị chấp sự mới nhậm chức công tác ngày đầu tiên, liền kiến thức được lòng dạ hẹp hòi của Trần Húc Chi.


Trần Húc Chi ngữ khí đặc biệt ôn hòa, y rút ra một đơn tử giao cho Chu Bái Bì: "Đem cái này giao cho Quản tiền bối."


Quản tiền bối chính là tiền đại chấp sự.


Chu Bái Bì không rõ nguyên do, hắn nhìn lướt qua đơn tử, đây hiển nhiên là tin tức truyền đến từ Huyễn Thiên Bộ bên kia.


Trần Húc Chi cười tủm tỉm như cũ: "Nói cho Quản tiền bối, nhiệm vụ này tương đối quan trọng, mời lãp thận trọng đối đãi."


Chu Bái Bì nga một tiếng, tâm nhắc tới cổ họng, đường chủ đây là muốn thu sau tính sổ?


Trên đơn tử Huyễn Thiên Bộ đưa tới chỉ viết nhân vật mục tiêu sắp đến phường thị dưới chân núi tông môn, yêu cầu Giới Luật Đường lập tức phái nhân viên làm công tác tiếp ứng tốt.


Chu Bái Bì đi tìm tam chấp sự Lý đạo hữu cùng với đại chấp sự Lâm Trọng tìm hiểu tình huống, kết quả hai người kia cũng lắc đầu, tỏ vẻ không rõ nội tình lắm, nhưng bọn hắn sẽ liên tục chú ý việc này.


—— Rốt cuộc thì bọn họ hiện tại cũng là chấp sự a = =


Chu Bái Bì tự mình tới cửa tìm Quản tu sĩ, đem tờ nhiệm vụ giao cho đối phương.


Quản tu sĩ nhận được nhiệm vụ cảm thấy không ổn, muốn đi Giới Luật Đường tìm hiểu tin tức một chút, nền hà Giới Luật Đường giờ phút này đã sớm bị Trần Húc Chi chỉnh thành thùng sắt, ngay cả ba chấp sự mới nhậm chức cũng không biết, càng đừng nói đệ tử phía dưới.


Quản tu sĩ nhịn không được đi tìm tiền nhị chấp sự Ngô tu sĩ cùng hắn chạy ra hai người hiệp thương một phen, cảm thấy.......... Trần Húc Chi lại hố bọn họ như thế nào, cũng sẽ không liên quan đến tính mạng sinh tử, nhiều lắm ném chút da mặt?


Việc này vốn không liên quan đến Ngô tu sĩ, nhưng suy xét đến thủ đoạn của Trần Húc Chi, lão quyết định cùng Quản tu sĩ cùng nhau dựa theo thời gian cùng địa điểm ghi trên đơn tử đi tiếp mục tiêu nhiệm vụ, trước tiên dự phòng.


Bọn họ dựa theo yêu cầu nhiệm vụ đi vào địa điểm chỉ định, ba ngày sau, rốt cuộc gặp được mục tiêu nhiệm vụ.


Ngày đó, màn đêm buông xuống, ngoài phường thị, một nam tử trung niên nhìn qua có chút dáng vẻ hào sảng thản nhiên xuất hiện.


Nam tử trung niên khuôn mặt ủ dột, cằm phát xanh, tất cả đều là ria mép giống như là gai ngược, bên hông hắn treo một cái hồ lô lớn, cầm trên tay một cái gậy chống, liền lung lay như vậy mà đi vào phường thị.


Nháy mắt nhìn thấy người này xuất hiện, mặt Quản tu sĩ liền tái rồi.


"Sư, sư phụ?!"


Ai nha, vị Túy Tinh chân nhân này có một đồ đệ, chính là tiền đại chấp sự của Giới Luật Đường Quản tu sĩ nha ~


Trong nháy mắt, biểu tình của Ngô tu sĩ ở bên cạnh cũng xoát cái thay đổi.


Tuy rằng bị Nguyên Anh chân nhân này không phải sư phụ lão, nhưng cái này chứng minh một vấn đề.


Mấy năm này sư phụ lão chưa ngã xuống, chỉ sợ cũng sẽ về tông môn!


Trách không được Trần Húc Chi dễ nói chuyện như vậy, nguyên lai là ở chỗ này chờ họ đâu?!


Nếu như bọn họ không có lưu loát chạy trốn, chờ sư trưởng bọn họ trở về Giới Luật Đường còn có chỗ cho họ nói chuyện sao? Phải biết rằng những trưởng bối đó cũng từ đi qua con đường họ đi hiện tại, bọn họ cũng từng trải qua Giới Luật Đường hoặc là Huyễn Thiên Bộ hoặc là Luân Hồi Cung a!


Cái gì? Đồ đệ không hảo hảo làm việc? Không sao không sao, vừa lúc nhóm sư phụ chấp sự đã trở lại, không bằng để sư phụ lại đây thay đồ đệ thu thập cục diện rối rắm a~


Ngô tu sĩ dám thề, Trần Húc Chi nhất định dám làm thế!


Vì sao?


Liền bởi vì Trần Húc Chi tuy rằng chỉ là tiểu bối, nhưng y là tu sĩ Nguyên Anh a!!


Lão cũng có thể tưởng tượng trên khuôn mặt tuấn tú kia tràn đầy nụ cười đáng giận, còn ngữ khí ôn nhu mà nói: "A nha Giới Luật Đường mấy năm nay trì hoãn những tiền bối đó, làm cho tu vi bọn họ dừng lại không tiến, hiện giờ chư vị sư thúc đã trở lại, vừa lúc có thể tới đây hỗ trợ nha, cũng có thể để các tiền bối Giới Luật Đường hảo hảo tiềm tu, tranh thủ khi thọ nguyên gần hết có thể tiến vào cảnh giới Nguyên Anh........."


Ngô tu sĩ giơ tay che mặt.


Nếu sư phụ lão nghe được lời như vậy, khẳng định sẽ tức điên.


Trần Húc Chi bất quá mới hai mươi bảy liền đạt được cảnh giới Nguyên Anh, bọn họ nhưng chấp sự này còn đang ở Kim Đan, bị tiểu bối đuổi ra còn chưa nói, còn bị trực tiếp tìm tới sư trưởng, này này này.......


Bọn họ đấu không lại người này, sư phụ bọn họ càng không đấu lại được!


Nhóm sư phụ bọn họ trở về sẽ bị chưởng môn cười nhạo đến chết, chính bọn họ cũng sẽ bị sư phụ nhà mình đánh tơi bời đến xong đời!!


Ngô tu sĩ lẩm bẩm: "Tàn nhẫn, quá độc á."


Nhận được tin Trần Húc Chi vỗ tay cười to, tâm tình vui sướng cực kỳ.


Muốn tính kế y? Vậy làm tốt chuẩn bị bị tính sổ đi!


Ba chấp sự mới nhậm chức nhìn tình báo, biểu tình đều một lời khó nói hết.


Đường chủ thật sự là.........


Trần Húc Chi không để ý biểu tình nhan nghệ (biểu tình thay đổi liên tục) của ba chấp sự bên cạnh, y ném bút xuống, một bên truyền tin tức cho Bạch Anh chưởng tôn, một bên rời khỏi Giới Luật Đường, tính toán tự mình đi nghênh đón vị tiền bối Nguyên Anh đầu tiên Túy Tinh chân nhân trở về.


Dựa theo tin tức trên tình báo, vị Túy Tinh chân nhân này tính cách lười nhác, thích rượu như mạng, thu đồ đệ còn lười dạy, còn ném cho một vị chưởng tôn Nguyên Anh chủ phong khác dạy, cho nên Quản tu sĩ mới có thể tiến vào Giới Luật Đường, tính cách cũng hoàn toàn khác với Túy Tinh chân nhân, nghiêm cẩn kín đáo.


Ai, thật làm khó cho Linh Nguyệt chưởng tôn, cư nhiên có thể đem người như vậy đuổi về tông môn, không dễ dàng a!


Bất quá vị tiền bối này vận khí không tốt.


Trần Húc Chi cười tủm tỉm mà nghĩ, Bạch Anh chưởng tôn sở dĩ đồng ý cho Trần Húc Chi tạm hoãn công tác dò quét, chính là Trần Húc Chi đề ở muốn ở trước liên minh tiến hành đại bỉ cho đệ tử, không chỉ hảo hảo cổ vũ một chút cho đệ tử, cũng kích phát ý chí chiến đấu của họ, cũng đem lực chú ý của mọi người đều chuyển lên chuyện đại bỉ.


Trần Húc Chi muốn theo dõi Giới Luật Đường, căn bản không rảnh tiếp nhận chuyện đại bỉ này.


Vì thế xui xẻo đản Túy Tinh chân nhân vừa lúc đụng phải.


Tuy nhiên có đệ tử làm thay, đã không còn công tác ở Giới Luật Đường, nói vậy tiền nhiệm đại chấp sự, hiện giờ là Quản tu sĩ sẽ rất có động lực trợ giúp Túy Tinh chân nhân trù bị cho đại bỉ của đệ tử.


Ai nha, Ngô tu sĩ cũng đi hỗ trợ sao ~


Trần Húc Chi cảm thấy mình thật quá là săn sóc người, Túy Tinh chân nhân nhất định sẽ cảm tạ y.


Túy Tinh chân nhân còn chưa biết Bạch sư huynh hồi lâu không gặp cùng với Trần sư điệt còn chưa từng gặp mặt đều chờ hắn đâu, hắn hữu khí vô lực mà bước vào phường thị dưới tông môn, liếc mắt một cái liền thấy được đồ đệ mặt mũi tái nhợt.


Túy Tinh chân nhân tức khắc tỏ vẻ ghét bỏ: ".............. Sao nhiều năm như vậy, ngươi còn chưa có tới Nguyên Anh a?!"


Tiền đại chấp sự · Quản tu sĩ: "............"


Đau lòng, sư phụ.