Chỗ Nào Không Đúng

Chương 78: Tà Linh Hàng Lâm



Đây là một chỗ rừng cây rậm rạp, bốn phía cây tử đằng rậm rạp quấn quanh, làm cho người ta vô pháp nhìn trộm tình hình bên trong.


Nhánh dây tử đằng nhẹ nhàng quấn quanh, chặn bốn phía, Nhập Dung, Vân Phỉ cùng với một tu sĩ Tà Tâm Tông khác mật đàm tại đây.


Vân Phỉ nói: "Tình huống hiện tại là Tú Thủy của Quy Nguyên Tông đã nắm giữ vị trí Nguyên Thủy Âm Liên, nàng hy vọng sư huynh ngài thiết trí một trận pháp có thuộc tính phá tan cấm chế?"


Nhập Dung hai mắt khép hờ, hai tay đan vào nhau, gã nỉ non nói: "Âm dương tương giao ra hỗn độn, âm dương cũng có thể tương hỗ, đáng tiếc đáng tiếc, lúc ấy nếu có thể bắt Hoa Điệt kia trở về thì tốt rồi, nếu ta đoán không sai, thuộc tính trong thân thể hắn hẳn là đã bị chuyển thành âm."


Tu sĩ Tà Tâm Tông họ Lương, tên Lương tu sĩ này cười tủm tỉm nói: "Không biết Tú Thủy đạo hữu có từng nói ra vị trí của Nguyên Thủy Âm Liên?"


Nhập Dung lắc đầu: "Nàng nói sẽ gửi tin tức cho ta vào ba ngày sau."


Lương tu sĩ cùng Vân Phỉ đồng thời nhíu mày: "Ba ngày sau? Gửi tin tức?"


Nếu bọn họ cách nơi trong tin tức quá xa, dù cho biết được vị trí của Nguyên Thủy Âm Liên, chỉ sợ cũng không lấy được Nguyên Thủy Âm Liên.


Vậy thì..............cũng chỉ có thể xác định vị trí sau đó thiết trí mai phục?


Vân Phỉ cười nói ngọt ngào: "Sư huynh cần hỗ trợ? tuy nói tu sĩ Đại Nhật Tiên Tông cùng Thái Tố Cốc kết bạn mà đi, nhưng chung quy vẫn là có một vài tán tu, bắt mấy tên tán tu lại đây, cũng có thể làm mắt trận."


Lương tu sĩ hai mắt sáng lên: "Hai vị muốn đoạt thức ăn trên miệng lão hổ sao? Nếu như vậy, vậy đơn giản đổi mục tiêu là được, tu sĩ Đại Nhật Tiên Tông kia đều túm tụm với nhau, nếu bọn họ cùng nhau đáng sâu vào trận pháp, không biết Nhập huynh có thể chịu đựng được không? Nếu là chịu đựng không nổi, chúng ta vẫn là đổi tu sĩ Thái Tố Cốc đi."


Vân Phỉ cười ngâm ngâm nhìn Lương tu sĩ: "Đạo hữu cũng có thể hứng thú?"


Lương tu sĩ gật đầu: "Tất nhiên là có hứng thú."


"Đại danh của bí thuật Hải Thị Thận Lâu kính đã lâu, hai vị nếu như liên thủ bày trận, vậy mấy tên tu sĩ Thái Tố Cốc kia tất nhiên không phải là đối thủ, đến lúc đó các ngươi tự mình chọn vật dẫn, mà đồ vật trong túi càn khôn trên người vật dẫn kia cho ta một chút là được."


Vân Phỉ nghe xong rất là tâm động, trong nhiệm vụ cướp đoạt bí cảnh của ma môn trước đó, tu sĩ Huyễn Mộng Tông vẫn chưa tham gia, ra mặt chỉ có Quy Nguyên Tông cùng Tà Tâm Tông, cho nên lúc này đây nàng cùng Nhập Dung tới tham gia bí cảnh, bất quá là tới tìm cơ duyên cho mình mà thôi, nhưng thật ra không quá chấp nhất với Nguyên Thủy Âm Liên, nhưng vị Lương đạo hữu này..................


"Đạo hữu không nghĩ muốn Nguyên Thủy Âm Liên sao?" nàng hỏi.


Lương tu sĩ cười nói: "Tất nhiên là muốn, bất quá thời gian ở bí cảnh là liên tục một tháng, tương lai còn dài."


Trước cứ làm việc trước mắt, còn về Nguyên Thủy Âm Liên...........chờ gã tìm được Thủy Nhu, hai người hợp lực mai phục Tú Thủy, xác suất thành công cũng cao hơn.


Vân Phỉ mỉm cười gật đầu: "Nếu Lương đạo hữu cũng cảm thấy hứng thú, vậy quyết định vậy đi."


Nhập Dung: "Đổi nơi khác."


Vân Phỉ phụ họa: "Mấy dãy núi kia không thể làm trung tâm bố trí trận pháp nữa, không bằng chúng ta đổi một nơi, rừng rậm phía đông thế nào? Bên kia hình như chưa có tu sĩ nào đi qua thăm dò."


Lương tu sĩ: "Rừng rậm phía đông có linh vật gì sao? Nếu không vô pháp hấp dẫn tu sĩ Thái Tố Cốc................"


Vân Phỉ tươi cười xinh đẹp: "Dù cho không có, chúng ta cũng làm cho có."


Lương tu sĩ hiểu rõ.


Cung Thiên Trọng chính là ở thời điểm này nhìn thấy dấu hiệu của đám người Vân Phỉ lưu lại.


Hắn vốn chạy đến Huyền Vũ Lâm ở phía đông giúp Giản Thành tìm hùng yêu, giờ phút này nhìn đến dấu vết Vân Phỉ lưu lại, lập tức chuyển sang hướng tây, lại hướng nam, lại tiếp tục chuyển hướng nhiều lần, tuy rằng chỉnh thể phương hướng vẫn như cũ là phía đông, nhưng giờ phút này vị trí của hắn đã không phải là hướng chính đông như ban đầu, mà là chỗ hơi hướng về phía nam.


Cung Thiên Trọng vừa mới lộ diện, đã bị Lương tu sĩ canh gác phát hiện.


Lương tu sĩ đương nhiên mời Cung Thiên Trọng gia nhập kế hoạch săn tu sĩ của họ.


Cung Thiên Trọng vì sự to gan lớn mật của ba kẻ này mà khiếp sợ.


"Các ngươi dùng bí thuật Hải Thị Thận Lâu, hút nhiều thần hồn của tu sĩ Thái Tố Cốc vào trong trận pháp, sau đó Nhập Dung cùng Vân Phỉ nghĩ đoạt xá tu sĩ Thái Tố Cốc? Mà ngươi định nhân cơ hội đánh cướp?"


Lương tu sĩ gật đầu: "Đúng vậy, thật nhiều cơ hội a, đến khi toàn bộ thần hồn của bọn chúng bị phong ấn trong bí thuật Hải Thị Thận Lâu, đoạt lấy toàn bộ túi càn khôn của chúng, đây là cuộc mua bán một vốn bốn lời a!"


Cung Thiên Trọng không thể tưởng tượng nói: "Ngươi có thể trong thời gian ngắn đánh vỡ cấm chế của tu sĩ Thái Tố Cốc lưu lại trên túi càn khôn sao?"


Lương tu sĩ nhún vai: "Tới đây chỉ có mười tên tu sĩ Thái Tố Cốc đâu, vận khí sẽ không kém như vậy đi? Hơn nữa, chúng ta đều là tu sĩ Kim Đan bọn chúng mới Trúc Cơ."


"............" là nga, nghe tới xác suất thành công cực cao, tiền lời hẳn cũng phong phú, Cung Thiên Trọng cũng tâm động.


Tâm động liền hành động, hắn nói: "Thêm ta một người."


Lương tu sĩ lập tức mỉm cười: "Được a, làm thêm một phiếu."


Tú Thủy còn không biết Nhập Dung đã ném mất mắt trận dùng để bày trận, lần đầu bày trận đã thất bại, nàng bay nhanh tơi hồ trước đó phát hiện Nguyên Thủy Âm Liên.


Đi được nửa chặng đường, vượt qua một cái huyền nhai, ánh mắt nàng đột nhiên ngưng lại, hình như thấy được tu sĩ hôn mê?


Tú Thủy tâm cũng động theo, thân ảnh giữa không trung trong phút chốc xuất hiện ở phía sau tu sĩ hôn mê ở kia.


Từ bóng dáng nhìn lại, tu sĩ kia tựa hồ là một nữ tu?


Tú Thủy cảnh giác mà nhìn bốn phía, không phát hiện manh mối gì, liền trở tay vung lụa dài, giữa tơ lụa tung bay, diện mạo của nữ tu kia lộ ra.


"Thủy Nhu?!"


Đây không phải là Thủy Nhu của Tà Tâm Tông sao?


Nháy mắt nhìn đến khuôn mặt của Thủy Nhu, tâm Tú Thủy liền nói không ổn, nàng xoay người muốn đi, nhưng mà đã chậm.


Thủy Nhu liều mạng bất chấp hậu quả hạ xuống tu vi cảnh giới, sau khi đoạt xá một con xà yêu vớt thân thể của mình ra, mất trăm cay nghìn đắng công sức, bố trí phiến rừng cây này thành một Tà Linh Hàng Lâm Trận, chỉ cần lấy lực lượng thần hồn của bản thân hiến tế, là có thể triệu Vực Ngoại Thiên Ma, đem địch nhân đánh chết!!


Mà đại giới nàng phải trả chính là mạnh mẽ hạ xuống một cấp, từ Kim Đan biến thành Trúc Cơ.


"Tâm hóa muôn vàn, niệm trung sinh ma! Triệu hồi Vực Ngoại Thiên Ma! Thỉnh đến!!"


Giữa hấp tấp , trong mắt Tú Thủy hiện lên một tia thần sắc tàn nhẫn, linh lực toàn thân bành trướng, nháy mắt liền thấy sắp tự bạo, đột nhiên một cỗ vui thích từ đáy lòng đột nhiên sinh ra.


Đều nói tiên nhân hảo, ta nói tiên nhân lão, nhân sinh sao từ từ, hoan hỉ vô hạn diệu.


Tú Thủy nhịn không được nghĩ, vì sao muốn tự bạo đâu? Tự bao rất đau a, nàng thực đẹp đẽ, thực hạnh phúc, thực mỹ lên, nàng đang tận hưởng vô hạn hoan hỉ, nếu không còn thì tu luyện có cái gì đáng nói?


Còn không bằng đi đến Cực Lạc Chi Địa kia, trở thành nơi tự do tự tại vĩnh viễn vui sướng.........


Thân thể Tú Thủy mềm mại ngã xuống đất, thần quang trong mắt nàng dần dần biến mất, cuối cùng lặng yên không một tiếng động.


Thần hồn cùng linh lực của Tú Thủy đã bị Vực Ngoại Thiên Ma Thủy Nhu mời đến cắn nuốt sạch sẽ, Vực Ngoại Thiên Ma kia lặng yên không một tiếng động tới, lại lặng yên không một tiếng động đi, Thủy Nhu nhìn thấy Tú Thủy thực sự đã chết, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, về tới trong thân thể của mình.


"Cư, cư nhiên là Tú Thủy............."


Thủy Nhu uể oải dựa vào bên cạnh đại thụ, nàng từng ngụm từng ngụm thở dốc, nhìn Tú Thủy vô thanh vô tức chết, vẫn còn không thể tin tưởng.


Ước nguyện ban đầu của Thủy Nhu khi bố trí trận pháp này, là muốn tìm một kẻ chết thay, tùy tiện là ai cũng được, chỉ cần là tu sĩ, nàng có thể nhân cơ hội này khôi phục thực lực, chỉ là trăm triệu lần không nghĩ tới, Thủy Nhu sẽ xuất hiện ở chỗ này? Còn dẫm một chân vào bẫy rập?


"................ chẳng lẽ ta đây vật cực tất phản?" Thủy Nhu lẩm bẩm lầu bầu: "Tất cả xui xẻo trước đó đều là vì giờ khắc này?"


Chính nàng bổ não ba vạn chữ từ bình phàm đến khúc chiết những gì đã trải qua, sau đó vỗ vỗ mặt, đứng dậy đi đến trước người Tú Thủy.


Thủy Nhu lột xuống tất cả đồ vật trên người Tú Thủy nhét vào túi càn khôn của mình, sau đó tùm được lớp ngụy trang thân phận của đệ tử Thái Tố Cốc.


"A nha? Tú Thủy cư nhiên thành đệ tử Thái Tố Cốc? Cái thân phận này không tòi, không bằng liền dùng cái thân phận Minh Nguyệt tiên tử này đi." Thủy Nhu sau khi thu thập hết thảy đồ vật, lập tức lợi dụng đan dược trong túi càn khôn của Tú Thủy chữa thương cho mình, sau khi ổn định thương thế, Thủy Nhu nhìn thi thể Tú Thủy, lộ ra một tươi cười quỷ dị.


Nàng duỗi tay, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve qua ót của Tú Thủy, theo cuống đến dưới xương cổ, cuối cùng đi vào xương cụt.


Theo tay của Thủy Nhu xẹt qua da thịt trắng tinh không tì vết, một đạo linh lực bạch quang tản ra thấm vào trong thi thể của Tú Thủy, thi thể của Tú Thủy dần dần rút đi diện mạo, ngoại hình, biến thành một đoàn linh lực thuần trắng.


Thân thể tu sĩ đồng dạng ẩn chứa lực lượng cường đại, tuy rằng chín phần đều bị Vực Ngoại Thiên Ma kia cắn nuốt, nhưng một phần dư lại này cũng đủ cho Thủy Nhu dùng.


"Dung thần!"


Giọng nói rơi xuống, Thủy Nhu nuốt một đoàn linh lực kia vào trong cơ thể, vốn dĩ bị thương cùng tụt giảm tu vi làm cho thần hồn bị tổn hại tử phủ nhanh chóng được bổ sung, thậm chí sau khi tu bổ, lực lượng thần hồn của Thủy Nhu còn có tăng trưởng!


Ước chừng sau hai canh giờ, Thủy Nhu cảm thấy mỹ mãn rời đi rừng cây nhỏ.


Vận khí nàng đúng là không tồi, tiếp theo..............


Bước chân Thủy Nhu dừng lại một chút, biểu tình hơi vặn vẹo, cái gì mà nhiệm vụ ma môn!? Cái gì mà vật phẩm nhiệm vụ!? Đều lăn đi!


Nàng muốn báo thù!! Nàng muốn tìm tên vương bát gọi Thành Hạo kia báo thù!!


Nghĩ đến đây, nàng thay đổi bước chân, rời đi huyền nhai cùng hồ nước nơi này.


Thời gian trong bí cảnh trôi đi rất thong thả, khi thì ban ngày khi thì đêm tối, bất đồng với tốc độ thời gian lưu chuyển ở bên ngoài, nếu không có người cố ý tính toán thời gian, chỉ sợ rất khó phân biệt một ngày ở bí cảnh, lại là hai ngày ở bên ngoài bí cảnh.


Cứ như vậy sau khi mười ngày trôi qua, một lời đồn dần dần lưu truyền trong các tu sĩ.


Có hau tên tu sĩ một nam một nữ đang âm thầm tập kích tán tu, trong đó có một người thậm chí là tu sĩ Thái Tố Cốc!


Cùng với lời đồn truyền ra còn có một tin tức không biết là thật hay giả.


Trong Huyền Vũ Lâm ở phía đông của bí cảng có một con đại hùng yêu Kim Đan hậu kỳ, con hùng yêu này gắt gao bảo hộ một cái động phủ!


Chỉ cần giết hùng yêu kia, là có thể được đến bảo vật trong động phủ!


Trong nhất thời tin tức này nhanh chóng truyền khắp, vì thế đông đảo tu sĩ bắt đầu chạy đến rừng rậm phía đông.