Chỗ Nào Không Đúng

Chương 96: Minh ám



Thiên Quý lão tổ.


Từ nguyên tác mà xem, lão tổ Hóa Thần này xem như là một chiêu bài của ba tông ma môn, một cái hình tượng, một chút mặt mũi cuối cùng của ma môn.


Nhưng từ giáo dưỡng mà Trần Húc Chi ở Đại Nhật Tiên Tông mấy năm nay tiếp thu mà xem, sự tình cũng không có đơn giản như vậy.


Đầu tiên phải sửa đúng khái niệm, Hóa Thần cũng không phải là thần.


Sau khi tu luyện tiến vào Nguyên Anh, các tu sĩ đều cần phải luyện thần hồn của bản thân. Khi Nguyên Anh, cái đại biểu cho bản chất của một người, đều quy về thần hồn, liền có thể vượt qua Nguyên Anh kỳ, tiến vào Hóa Thần kỳ.


Tu sĩ tu luyện Hóa Thần kỳ đều có thể tự xưng là tu sĩ Hóa Thần, tỷ như vị Thiên Quý lão tổ nay của ba tông ma môn, lão chính là lão tổ Hóa Thần.


Giản Thành cuối cùng được xưng là Dương Thần lão tổ, cái này thuyết minh hắn đã vượt qua cảnh giới Luyện Thần Phản Hư, luyện hóa thần niệm toàn thân thành nguyên thần thuần dương vô âm, đây mới thành Dương Thần lão tổ.


............. Đương nhiên, Giản Thành ở trên phương diện tu luyện là thiên phú dị bẩm, nhưng mà đầu óc có hố, cảnh giới không thể đề lên.


Từ tổng thể mà xem, Dương Thần lão tổ tất nhiên thực lực bưu hãn hơn Hóa Thần lão tổ.


Cho nên trong nguyên tác, Giản Thành có thể nhảy vào ma môn, xử lý Thiên Quý lão tổ, cũng đem Huyết Cổ Ma Quật khống chế ma khí của y đạp thành nát nhừ, chính là một chuyện thực bình thường.


Chính là chuyện này cũng không đại biểu Thiên Quý lão tổ là một con gà rù.


Ít nhất Lan Hải chưởng tôn đối đầu với Thiên Quý lão tổ, chỉ có bị hành một trận = =


Ở thế giới tu sĩ, loại sự tình như vượt cấp chiến đấu có phát sinh, nhưng xác suất phát sinh phần lớn đều tập trung ở trong chiến đấu của tu sĩ cấp thấp.


Tu sĩ luyện khí đại viên mãn có lẽ có có lẽ không K.O rớt tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ.


Tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ có lẽ có thể chạy thoát từ trong tay Kim Đan sơ kỳ.


Nhưng mà tu sĩ Kim Đan hậu kỳ đối mặt với tu sĩ Nguyên Anh, liền rơi vào tình huống có chút khó xử, muốn chạy trốn cần hao phí đại giới cực đại.


Còn về Nguyên Anh hậu kỳ đối đầu với Hóa Thần sơ kỳ...............


Không cần giãy giụa, cảnh giới ngộ đạo bất đồng, giãy giụa thế nào cũng là một chữ chết.


Muốn đối phó với lão tổ Hóa Thần, cũng chỉ có tu sĩ cùng đẳng cấp xuất động.


Trần Húc Chi liều mạng gãi đầu tóc, y làm sao nói với Diệp Vô Cấu, Lan Hải chưởng tôn sắp treo, sư nương ngài nhanh chóng cứu người a!


Diệp Vô Cấu cũng không phải những chấp sự này đó của Giới Luật Đường, chỉ dùng một cái tình báo ba phải cái nào cũng được là có thể làm nàng tin tưởng.


Hơn nữa làm không tốt một cái, vị cô nãi nãi này, trực tiếp lật xem ký ức thần hồn của y, vậy y liền xong đời = =


Đây là chuyện rất có khả năng phát sinh, phải biết răng bên trong Giới Luật Đường có một bộ thẩm vấn, Trần Húc Chi còn chưa kịp tới tham quan, nhưng từ trên tự liệu đến xem, địa phương đó khẳng định không thể nào tốt đẹp, Trần Húc Chi cũng không muốn đem mình thành chuột bạch, tự mình thể nghiệm một chút bộ thẩm vấn này vận hành như thế nào.


Chính mình không thể nói, vậy để người Diệp Vô Cấu tín nhiệm nói đi.


Theo cái ý nghĩ này, trong đầu Trần Húc Chi hiện lên sư phụ nhà mình cùng Linh Nguyệt chưởng tôn.


Sư phụ nhà mình.......... pass, sư phụ quá hiểu y, dễ dàng biến thành khéo quá hóa vụng, cũng không dễ lừa.


Nhưng Linh Nguyệt chưởng tôn bên kia, có thể thử một phen.


Trần Húc Chi cào đầu tóc mình thành ổ gà, cuối cùng phát ra một tiếng thở thật dài.


Rõ ràng đã quyết định không cần phải chuyện gì cũng đều đi làm phiền Giản Thành, nhưng chuyện tới nay, y vẫn chỉ có thể đi tìm Giản Thành.


Trần Húc Chi có chút thất bại, đòng thời càng thêm mãnh liệt khát vọng với tu vi cùng thực lực.


Nếu như thực lực của y còn mạnh hơn Diệp Vô Cấu, tội gì phải nghĩ cách đả động Diệp Vô Cấu xuất mã? Chính y xuất môn một chuyến là được!


Quyết định, chờ sau khi sư phụ kết hôn, y phải xuất môn du lịch, tăng lên thực lực!!


.......... Đương nhiên đây đều là chuyện sau đó, Trần Húc Chi vứt nhưng suy nghĩ lung tung rối loạn này ra sau đầu, bắt đầu liên hệ Giản Thành.


Giản Thành bị hoảng sợ.


Trần Húc Chi hỏi hắn: "Ở đâu vậy?"


Giản Thành cứng nhắc trả lời: "Ở trên đường, làm sao vậy?"


Trần Húc Chi trầm mặc một hồi mới nói: "Ngươi có thể đuổi tới Chử Giang Lâm Trạch không?"


Giản Thành nghe xong quả thực tâm hoa nộ phóng.


Trước đó Cung Thiên Trọng ra chủ ý cho Giản Thành, để hắn cũng đuổi đến Chử Giang Lâm Trạch, nhưng đừng nói ra ngoài, chờ sau khi cứu Tiêu Thâm Thủy ra lại khoe thành tích với Trần Húc Chi, kể từ đó Trần Húc Chi khẳng định sẽ phi thường cảm kích đối với hắn?


Giản Thành nghe xong cực kỳ đồng ý, liền chạy tới Chử Giang Lâm Trạch cả đêm, lại không nói cho Trần Húc Chi.


Cung Thiên Trọng còn phân tích cho hắn một chút, nếu Trần Húc Chi chủ động nhờ hắn hỗ trợ, nhất định phải lấy lui làm tiến, nhân cơ hội này đề xuất một vài yêu cầu nhỏ, hoặc là nói làm cho Trần Húc Chi áy náy một chút, gia tăng địa vị ở trong lòng Trần Húc Chi.


Giờ phút này cơ hội đưa đến trước mắt, tim Giản Thành đều đang nhảy bang bang.


Giản Thành: "Đi Chử Giang Lâm Trạch? Từ nơi này qua khẳng định chậm một chút, xảy ra chuyện gì?"


Hắn cân nhắc trong lòng, làm thế nào để lấy lui làm tiến đây?


Trần Húc Chi: "Ta lo lắng ma môn xuất động lão tổ Hóa Thần, Thiên Quý lão tổ."


"A?! Thiên Quý?" lấy lui làm tiến trong đầu Giản Thành biến mất không còn một mảnh: "Lão sao có thể ra? Chăng lẽ nói mục tiêu của ma môn là Lan Hải chưởng tôn?!"


"Ân, ta cảm thấy khả năng này rất lớn." ngữ khí Trần Húc Chi thực trầm trọng, y lẩm bẩm nói: "Kỳ thật sự tình sớm đã có manh mối, từ Vọng Đoạn sơn, đến bí cảnh ba tông bắt tay nhau, người có thể làm cho ba tông ma môn quên đi ngăn cách cùng ám đấu, đồng tâm hiệp lực làm việc, trừ bỏ vị lão tổ Hóa Thần kia, còn có thể có ai?"


Giản Thành dứt khoát mà nói: "Ta đã biết, yên tâm giao cho ta đi, còn ba ngày ta phỏng chừng là có thể tới Chử Giang Lâm Trạch!"


"............." Trần Húc Chi theo bản năng mà nhìn bản đồ, ba ngày lộ trình? Dựa theo bản đồ tới tính chính là..........


Y kinh ngạc nói: "Ngươi đang ở Thanh Lương Sơn? Ngươi đã trở lại trước?"


Giản Thành: ".............." a nha, lỡ miệng!


Hắn cứng nhắc nói: "............. ân, lập tức liền rời khỏi Thanh Lương Sơn."


Trần Húc Chi kỳ quái nói: "Ngươi không phải nói muốn đi Tây Nguyệt quốc làm việc sao?" vẫn là giúp cha mẹ Cung Thiên Trọng thắp hương = =


Giản Thành lập tức nói: "Nhưng ta lo lắng ngươi a."


Trần Húc Chi sửng sốt.


Giản Thành đột nhiên nhanh trí mà nói: "Ta cũng thực hiểu biết tông môn, hiện tại trong tông môn cơ hồ không có người nào có thể giúp ngươi, Sóc Nguyệt không thiện chuyện vặt, Bạch Anh chưởng tôn cùng Diệp Vô Cấu mang theo tiểu sư muội trải qua sinh hoạt vui vẻ, Hà Minh cùng Lâm Dữu có thể xử lý tốt chuyện trên phong của mình đã không tồi, huống chi là giúp ngươi?"


"Hoa Điệt nhưng thật ra cũng có thể giúp ngươi, nhưng thương thế của hắn đã tốt sao? Tám phần là đang tu dưỡng đi?"


Giản Thành phát ra một tiếng thờ dài, thanh âm mang theo ý cười tràn ngập bao dung cùng ấm áp.


"Sư huynh, cần hỗ trợ liền trực tiếp nói ta là được, không cần suy xét quá nhiều."


"Có thể giúp đỡ ngươi, ta thực vui vẻ."


Trần Húc Chi nghe xong ngơ ngẩn.


Thanh âm của y không tự giác ôn nhu xuống, nhẹ nhàng ân một tiếng: "Cảm ơn."


Tâm y ấm áp dạt dào, phảng phất một dòng nước ấm chảy qua.


Cắt đứt liên hệ với Giản Thành, Trần Húc Chi ngồi trên ghế phát ngốc.


Y vô ý thức mà gọi ra Kim âm kiếm, thanh tiểu kiếm thúy sắc oánh nhuận, bên trong có một tia lửa vàng đỏ nhẹ nhàng lưu dộng, tản ra ánh sáng mỹ lệ mà bắt mắt.


Thanh âm của tiểu Kim vang lên trong đầu Trần Húc Chi.


"Đại ca?"


Trần Húc Chi cười cười: "Không có gì."


Y đột nhiên cảm thấy, một ngày đem Kim dương kiếm giao cho Giản Thành kia, làm thật là quá đúng.


Không, hoặc là nói có thể nhận thức Giản Thành chân chính, mà không phải là gia hỏa giả dối trong sách kia, thật sự là quá tốt.


Trong lòng Trần Húc Chi đột nhiên tràn ngập động lực cùng nhiệt tình.


Tròng mắt y vừa chuyển, đột nhiên nghĩ ra một cái chủ ý không tồi.


Trần Húc Chi tìm tới đại chấp sự: "Giúp ta truyền một tin tức cho Linh Nguyệt chưởng tôn, cần phải dùng con đường nhanh nhất truyền qua."


Đại chấp sự tiếp nhận ngọc giản truyền tin của Trần Húc Chi, gật gật đầu, không hỏi lại vì sao, xoay người liền đi.


Trần Húc Chi buổi sáng gửi tin tức, vào lúc ban đêm Linh Nguyệt chưởng tôn liền thu được ngọc giản.


Hoặc là nói khi Giới Luật Đường toàn lực hoạt động, tin tức truyền lại không chỉ mau lẹ mà còn chuẩn xác.


Khi Linh Nguyệt chưởng tôn nhận được ngọc giản còn có chút khó hiểu, Trần Húc Chi gửi cho nàng tin tức gì?


Chờ sau khi nhìn kỹ ngọc giản, Linh Nguyệt chưởng tôn tức khắc có loại dự cảm không tốt.


Người làm tình báo hằng nắm sẽ có một ít trực giác cùng dự cảm đối với sự tình nào đó, ngọc giản của Trần Húc Chi chỉ nói một vài chuyện.


Đầu tiên là Tiêu Thâm Thủy mất tích, Lan Hải chưởng tôn trước sau chưa nói khi nào hồi tông môn.


Tiếp theo nói cảm xúc của Bạch Anh chưởng tôn trước tân hôn có chút gợn sóng, người khác nhìn không ra, Trần Húc Chi làm đồ đệ đích truyền đã nhìn ra, liền gạt Bạch Anh chưởng tôn truyền tin cho Linh Nguyệt chưởng tôn, dò hỏi Lan Hải chưởng tôn khi nào trở về, hảo an ủi Bạch Anh chưởng tôn một chút.


Ngay sau đó Trần Húc Chi lại nói gần nhất tu sĩ Kim Đan của ma môn đang tập kích những thành thị quan trọng, nhân lực trong tông môn không đủ, hy vọng Linh Nguyệt chưởng tôn sớm chút trở về chủ trì đại cục.


Cuối cùng nói chính là Diệp Vô Cấu tiến giai Hóa Thần cảnh giới, chuyện này người biết đến không nhiều lắm, nhưng suy xét đến tầm quan trọn g của tu sĩ Hóa Thần đối với tông môn, Trần Húc Chi nhắc nhở Linh Nguyệt chưởng tôn, trở về tặng lễ mà nói tốt nhất chuẩn bị hai phần.


Linh Nguyệt chưởng tôn gắt gao nhìn chằm chằm trên tin tức tu sĩ Kim Đan của ma môn tập kích thành thị, nhân thủ của tông môn không đủ này, sau một lúc lâu, nàng rời đi tiểu tông môn tạm thời nghỉ chân, suốt đêm lên đường chạy đến thành thị gần nhất.


Nàng vừa đọng, ba vị tu sĩ Nguyên Anh của ma môn lập tức phát hiện dị thường.


"Chẳng lẽ nàng phát hiện vấn đề?"


"Tìm cơ hội, xử lý nàng!"


Tốc độ của Linh Nguyệt chưởng tôn cực nhanh, lại đột nhiên rời đi, ba vị tu sĩ Nguyên Anh của ma môn chưa kịp bao vây, chỉ có thể đuổi theo phía sau.


Linh Nguyệt chưởng tôn hồn nhiên không biết, nàng đi vào thành thị gần nhất, tìm được cứ điểm của Giới Luật Đường Đại Nhật Tiên Tông, lật xem tình báo mới tới, lại nghe được hướng đi mới nhất của Giới Luật Đường, tức khắc mồ hôi lạnh rơi xuống.


Nếu nói Trần Húc Chi còn cần dùng đầm lầy Vân Vụ làm yểm hộ cho Chử Giang Lâm Trạch, sau khi Linh Nguyệt chưởng tôn nhìn xem tình báo của Trần Húc Chi xong, hiểu rõ mệnh lệnh của Trần Húc Chi, lập tức liền đoán ra địa điểm tập kích của ma môn có khả năng tập kích nhất định là Chử Giang Lâm Trạch.


Chử Giang Lâm Trạch cách mỗi năm mươi năm, phía trên nó sẽ xuất hiện một cái vết nứt không gian, sẽ có linh đảo tiểu Bồng Lai xuất hiện trên không.


Bốn phía tiểu Bồng Lai đều là nước biển, nước biển đó là Huyền Nhất Trọng Thủy, thủy khắc hỏa, nếu Lan Hải chưởng tôn bị nhốt ở tiểu Bồng Lai, đừng nói người xuất động là tu sĩ Hóa Thần, chỉ cần mấy tu sĩ Nguyên Anh thuộc tính thủy, là có thể giết chết Lan Hải chưởng tôn!!


Nghĩ đến đây, Linh Nguyệt chưởng tôn rốt cuộc không thể ngồi yên, nàng lập tức truyền tin cho Diệp Vô Cấu, để nàng khẩn cấp xuất động, đi đến Chử Giang Lâm Trạch trước.


Trần Húc Chi ở tông môn đợi một ngày, sáng ngày hôm sau, khi y nhìn thấy Diệp Vô Cấu ở Giới Luật Đường, cả người đều nhẹ nhàng thở ra.


Diệp Vô Cấu một thân váy đỏ thẫm, biểu tình túc sát, trong mắt lập lòe ánh sáng lạnh băng, biểu tình nhu hòa trước đó biến mất không còn một mảnh.


—— Mặc cho ai trước khi kết hôn bị người phá đám, tâm tình đều sẽ không tốt nổi đi = =


Nàng mất mười lăm phút, nhanh chóng lật xem tình báo vốn có cùng với tin tức Trần Húc Chi gửi cho Linh Nguyệt chưởng tôn, tựa tiếu phi tiếu liếc mắt nhìn Trần Húc Chi một cái, xoay người rời đi tông môn.


Tâm Trần Húc Chi cuối cùng cũng trở xuống bụng.


=====================


Tác giả có lời muốn nói:


Một đoạn này rất nhanh thì kết thúc