Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 346: Ngoại truyện (Lại yêu 7)



Lạc Phàm Vũ cảm thấy, mình đúng là điên rồi.

Sáng sớm hôm sau, quản lý phía dưới nơm nớp lo sợ chạy lên nói với anh, Dụ Thiên Nhu gửi đơn xin chính thức từ chức cho ông ta, khuyên như thế nào cũng không được, trực tiếp rời khỏi công ty.

Lạc Phàm Vũ nghe có chút lớn đầu.

—— cô nhóc này, thật sự làm tới?

Thật sự anh không rõ ngày hôm qua mình bị làm sao vậy, không thể hiểu được đã ầm ĩ lên với cô, những lời tàn nhẫn mà trước kia chưa hề nói qua với bất kỳ phụ nữ nào đều lấy ra nói hết với cô, rốt cuộc là vì cái gì? Từ khi nào thì anh đã trở nên độc miệng như vậy?

Tiếp theo đó là điện thoại của trợ lý, nói cho anh biết, Dụ Thiên Nhu đã dọn khỏi căn hộ ở khu Bích Vân, vào khoảng 10 giờ sáng nay, gửi lại chìa khóa cửa còn ký tên sổ đăng ký, hết thảy đều giao cho bảo vệ cổng.

Lạc Phàm Vũ ngồi trên ghế xoay, chậm rãi nhắm mắt lại, xoa trán, cảm thấy đã rất lâu rồi không có phiền não thế này.

Di động lại lần nữa reo vang.

Sáng sớm tiếp mấy cuộc điện thoại phiền lòng liên tục, vì thế cầm điện thoại lên lạnh lùng nói: “Ai?”

Đối diện giật mình, giọng nói trầm thấp du dương của Nam Cung Kình Hiên vang lên: “Cậu đang bận?”

“À,” Lạc Phàm Vũ phục hồi tinh thần: “Không có, vừa mới nhìn một hợp đồng nên bực bội, sao vậy? Sao điện thoại cho mình vào giờ này?”

“Bên mình có một hợp đồng không biết cậu cảm thấy hứng thú hay không, Thiên Tuyết sắp đến ngày sinh, mình không muốn bận bịu việc gì nữa, lại không muốn chuyển hợp đồng tốt này cho người khác, cậu nhận mail của mình xem có hứng thú hay không, nếu cậu chịu làm thì rất có lợi nhuận, cậu xem kỹ càng tỉ mỉ tư liệu và kết quả rồi trả lời cho mình.” Nam Cung Kình Hiên chậm rãi nói.

“Ha…… Cậu thật sự muốn rảnh rang hơn nửa tháng này à,” Lạc Phàm Vũ cười, chuyển động ghế xoay, đến trước laptop di chuột nhận mail, đại khái quét mắt sơ qua: “…… Trung tâm giải trí Nhã Minh cũng mua hợp đồng phân đoạn? Loại hợp đồng đầu to này mà cậu cũng chịu chuyển qua cho mình làm? Đầu óc cậu bị nước vào à!”

“Cậu không có hứng thú thì mình qua tay cho người khác, tóm lại, trong khoảng thời gian này mình không muốn bận rộn.” Giọng nói của Nam Cung Kình Hiên nhàn nhạt như cũ.

“Đừng,” Lạc Phàm Vũ ước lượng một chút vẫn là nói tiếp: “Mình làm, nhường cho người khác thì mình đúng là dại dột.”

“Vậy mình kêu trợ lý đưa tư liệu cho cậu,” Nam Cung Kình Hiên dừng một chút, tùy tiện hỏi:

“Đúng rồi, Thiên Nhu công tác ở bên cậu thế nào? Thiên Tuyết kêu mình hỏi, cậu cũng biết cô ấy ôm cái bụng to, đi đâu cũng không tiện!”

“……” Lạc Phàm Vũ nắm di động, phiền muộn vừa mới áp xuống đáy lòng lại lần nữa nhói lên.

Anh không muốn trầm mặc, nhưng trong đầu, trong mắt trong lòng, đều tràn ngập ánh mắt lành lạnh của cô nhóc tối hôm qua, sự kiên cường tận trong xương cốt của cô khiến tim anh đập hơi nhanh, có làm như thế nào cũng không áp chế được, nắm giữ không được.

“Cô ấy rất tốt.” Lạc Phàm Vũ đè nén

chapter content