Giọng nói của Giang Nha có chút khàn khàn, cô liếm đôi môi khô khốc của mình, sau đó nhắm mắt lại: “Em làm đi.”
Em làm đi.
Những lời này khiến máu trong người Bạc Kỳ như muốn trào ra. Cậu biết, giờ phút này Giang Nha đã tỉnh táo lại, cô biết mình đang làm gì.
Nếu cô không hối hận, vậy thì cậu sẽ không cho cô cơ hội để hối hận.
Bạc Kỳ nâng chân cô lên, nhìn đến huy*t nhỏ đang phun ra mật dịch, đỡ lấy côn th*t của mình rồi đẩy vào.
Có lẽ vì có đủ nước nhờn bôi trơn nên lúc này quy đ*u có thể tiến vào dễ dàng, nhưng của cô vẫn rất chặt.
Dù sao đây cũng là lần đầu, mà côn th*t của Bạc Kỳ lại lớn như vậy, Giang Nha không khỏi thấy đau đớn.
“Đau…”
Cô đau đến nỗi mồ hôi lạnh đều chảy ra. Cô không nhịn được mà đưa tay xuống, sờ sờ âm đế của mình, nhẹ nhàng xoa nắn.
“Em, em sẽ nhẹ lại.”
Bạc Kỳ lúc này cũng không biết phải an ủi cô như thế nào. Cậu thấy có chút kỳ lạ, không phải trước đây cô đã từng làm với Tiêu Khải Minh sao, sao có thể đau đớn như vậy được chứ?
Dừng lại một chút, côn th*t tiếp tục từ từ tiến vào bên trong, sau đó, quy đ*u chạm vào một lớp màng mỏng.
Bạc Kỳ sửng sốt một hồi lâu mới phát hiện ra đây là cái gì, trên mặt khó nén được sự kinh ngạc: “Chị Nha Nha, chị, đây là lần đầu tiên của chị sao?”
“…”
Vô nghĩa.
Giang Nha cạn kiệt sức lực mà nghĩ như vậy. Cô cũng không nghĩ tới lần đầu tiên của mình lại giao cho thằng em trai lớn lên từ nhỏ với mình.
“Chị Nha Nha.”
Bạc Kỳ cúi người xuống hôn cô. Kỹ thuật hôn của cậu đã cải thiện hơn một chút, ít nhất cậu không còn đụng răng vào miệng cô khi hôn nữa.
Giang Nha hé miệng cùng cậu hôn môi.
Trước kia cô đã từng xem một số truyện tranh cấm trẻ dưới 18 tuổi, trong đó nói, một người đàn ông có kỹ thuật hôn cao có thể khiến một người phụ nữ đạt đến cao trào chỉ bằng một nụ hôn.
Giang Nha bị cậu dụ thè lưỡi ra ngoài. Trong lòng ngẩn ngơ suy nghĩ, không biết lúc nào kỹ thuật hôn của Bạc Kỳ mới có thể siêu phàm đến mức có thể hôn cô đến cao trào nhỉ.
“Đang suy nghĩ gì vậy?”
Côn th*t của Bạc Kỳ đã tiến được hơn một nửa vào bên trong cô, cậu buông môi cô ra, hôn lên mắt và mũi cô.
Giang Nha nói: “Suy nghĩ xem khi nào kỹ thuật hôn của em mới cải thiện thêm chút nữa.”
Bạc Kỳ: “Sau này chị có thể luyện tập nhiều hơn với em, chúng ta sẽ làm chuyện đó mỗi ngày, chị cũng sẽ không bị đau nữa.”
“Phì.”
Giang Nha bị cậu chọc cười: “Tuy còn trẻ, nhưng đừng ỷ vào việc mình còn trẻ mà làm bậy, coi chừng con cháu bị tiêu diệt hết đấy.”
“Chị Nha Nha đừng lo.”
Bạc Kỳ tiến thêm về phía trước một chút nữa, côn th*t lại đi vào thêm một ít, khiến Giang Nha rên rỉ.
Cậu giống như một đứa trẻ đã thành công trong việc đùa dai, cắn vào vành tai Giang Nha rồi nói: “Thắt lưng của em rất dẻo.”
“…”
Tai là điểm nhạy cảm của Giang Nha, cô không chịu nổi mà ưm a thành tiếng: “Được, được, được, chị biết thắt lưng của em rất dẻo, a…”
Đầu lưỡi của cậu chui vào lỗ tai cô, liếm láp.
Giang Nha không khỏi rùng mình, hai chân vô thức siết chặt lấy thắt lưng cậu, thậm chí còn nhấc cả mông lên.
“Thoải mái sao?”
Bạc Kỳ dường như đã biết được điểm yếu của cô, cậu vừa liếm láp lỗ tai cô, vừa dùng một tay đùa bỡn với núm v* của cô, từ từ đẩy hạ thân thẳng tiến vào bên trong.
“A…”
Giang Nha không thể chịu nổi. Tuy rằng bị đau, nhưng bị cậu đùa bỡn như vậy, cơ thể cô dần trở nên tê dại.
“Bạc Kỳ…”
Hai mắt Giang Nha như đắm chìm trong nước, đuôi mắt cong lên vô cùng quyến rũ, cô nói: “Chị muốn hôn em.”
Cô vòng tay qua cổ cậu, vội vàng hôn lên bờ môi mỏng của cậu. Khi côn th*t đã tiến vào lút cán, Giang Nha vẫn còn đau đớn rên rỉ.