Mãi đến khi Celin đưa quyển sổ hồng đến tận tay, hắn vẫn còn chìm trong sang chấn cực lớn từ thể xác đến tâm hồn. Trên hôn thú, hắn nhìn mình trong ảnh cười lộ ra hàm răng trắng, trong mắt không dấu được ý cười, mà vẻ mặt Celin Kelsa cũng thả lỏng, cười khẽ.
Trông thế nào cũng là anh tình em nguyện ngọt ngào cùng đi đăng ký kết hôn.
Hein hoảng hốt chỉ vào ngày kết hôn: "Tháng 10 năm tinh lịch 8102?" Bây giờ không phải đang là năm 8100 sao? Sao tự dưng nhảy đến hai năm sau?
Câu trả lời của Celin khiến hắn càng sốc hơn.
"Bây giờ là năm tinh lịch 8105, ba ngày trước là kỉ niệm kết hôn ba năm của chúng ta."
Hein hít sâu một hơi, gian nan chấp nhận tuyến thời gian lằng nhằng này.
Khép quyển sổ hồng lại, hắn phức tạp nhìn về phía Celin.
Không ai hiểu Hein hơn chính bản thân hắn, Celin Kelsa không hề phù hợp với tiêu chuẩn chọn bạn đời của hắn. Từ trên xuống dưới, chỗ đáng khen duy e là chỉ có vẻ ngoài, những đó cũng khác xa người đẹp áo bông nhỏ mà hắn theo đuổi. Còn nói đến tính tình... thì không dám khen. Song, sổ hồng có thể làm giả nhưng pheromone không thể gạt người.
Hắn hoàn toàn không biết mình đã kết hôn thì lúc nào, càng không rõ tại sao bản thân lại quyết định chọn người bạn đời trái lòng mình như vậy.
Hein lặng người. Hắn nhìn Celin, phát hiện đối phương cũng đang lạnh nhạt nhìn mình chằm chằm, bèn vội vàng dời mắt.
—— Cứu! Rốt cuộc là thế quái nào hắn lại dính líu với tên này vậy?! Trong ấn tượng của hắn, hai người vẫn đang trong giai đoạn tranh tình cảm của Hill.
Celin lái xe một đường như chớp đến bệnh viện trung tâm, đến nơi bèn dắt ông chồng ỉu xìu ra khỏi ghế sau.
"Bác sĩ, đầu anh ấy thật sự có vấn đề."
Hôm nay Hill nghỉ phép, người trực ban là một bác sĩ già. Ông nhanh tay lật xem lịch sử bệnh án của Hein, đưa ra kết luận: "Giống như chẩn đoán trước đó, thân thể không sao nhưng sau gáy bị đập mạnh. Ngay cả khi kết quả CT não cho thấy không có máu bầm cũng không loại trừ khả năng để lại di chứng." Celin chỉ vào Hein ngồi yên bất động bên cạnh: "Trí nhớ của anh ấy bị lùi về năm năm trước."
Năm năm trước, Hill đến tinh cầu Asa du học. Mà hai người họ đăng ký kết hôn vào năm thứ hai Hill đi, cũng tức là ba năm trước.
Bác sĩ già loạt xoạt viết mấy nét bút sắp xếp vài mục xét nghiệm.
"Đúng thật là mất trí nhớ." Mười ngón tay của vị bác sĩ già gõ phím như bay, nói: "Trước hết để xem kết quả xét nghiệm đã."
Celin cầm đơn đưa Hein đến phòng xét nghiệm.
Hein miễng cưỡng hoàn hồn từ việc "mình là Alpha đã kết hôn với Omega", vừa lúc thấy được lịch sử bệnh án lưu trên trí não. Hắn hiểu được có lẽ mình đã bị thương rồi quên đi vài thứ.
"Celin..." Hắn thử gọi một tiếng, có hơi không biết phải đối mặt ra sao với Omega bỗng dưng thành bạn đời này. Trong tiềm thức, Hein của 5 năm trước không cách nào tiếp nhận kiểu chuyển biến quan hệ như thế. Celin bỗng nắm lấy tay hắn: "Sẽ không sao, trước hết đừng nói gì cả."
Hein chợt thấy ấm lòng, sự quan tâm của Omega làm hắn hơi cảm động.
Celin: "Tôi sợ nghe anh nói nhiều sẽ không nhịn động tay được."
Hein: "..."
Lúc có kết quả, bác sĩ yêu cầu nói chuyện riêng. Celin đỡ ông chồng mất trí nhớ ngồi trên ghế dài, theo bác sĩ vào văn phòng.
"Tất cả chức năng cơ thể của ngài Calvid đều bình thường, não cũng không có bất thường. Nhưng đại não là cơ quan phức tạp nhất trên cơ thể con người, tạm thời tôi chưa có manh mối nào về nguyên nhân khiến hắn mất trí nhớ tạm thời nên cũng không thể cho được nhiều lời khuyên."
Lòng Celin trầm xuống: "Nếu anh ấy mãi không nhớ lại thì sao?"
Nhưng mà 5 năm trước cậu vẫn chưa phải là bạn đời của hắn!
"Khả năng mãi mãi không nhớ ra tầm bao nhiêu phần trăm?" Celin nhìn bác sĩ, ánh mắt thoáng phức tạp: "Có thể nói tôi biết không?"
Bác sĩ yên lặng thật lâu mới mở miệng: "Cao đến 65%."
Celin rũ mắt.
Bác sĩ nghĩ cậu bị sốc bèn khuyên mấy câu: "Chuyện này không có quy tắc. Trong y học, rất khó để áp dụng xác suất với não bộ, đôi khi chỉ một câu đã có thể đánh thức trí nhớ của người bệnh, có lúc bày hết tất cả những thứ người bệnh thích trước mặt họ cũng không hiệu quả."
"Cảm ơn bác sĩ, tôi hiểu." Celin ngẩng đầu, đôi mắt xanh lục nhạt nhìn qua không có cảm xúc gì.
Sau đó, bác sĩ lại dặn dò một ít chuyện cần chú ý.
Lúc Celin bước ra, sắc mặt thoạt nhìn không mấy khả quan.
Hein ngước mắt đánh giá, tình cờ chạm phải một ánh mắt phức tạp.
"..." Cơn chột dạ khó hiểu bỗng quét qua lòng Alpha khiến hắn không nhịn được dời mắt.
Celin bước đến trước mặt hắn, nhìn ông chồng nhà mình lạnh nhạt. Lòng cậu không có cảm giác phẫn uất vì bị bội tình bạc nghĩa, chỉ là sắc mặt có chút ảm đạm.
Mấy ngày nay, cậu gần như không có đêm nào yên lòng ngon giấc. Nhớ đến Hein đang bất tỉnh trên giường, lòng Celin chỉ sót lại sợ hãi. Khi đó cậu nghĩ, chỉ cần Hein mau chóng tỉnh lại, cậu bằng lòng trả bất cứ giá nào.
Nhưng không ngờ rằng, Hein thật sự tỉnh dậy nhưng trí nhớ lại dừng ở năm tháng hai người còn là thiếu niên vô tri.
Celin nói: "Nhìn tôi."
Mặt Hein cứng đờ. Ừ thì bọn họ đã là chồng chồng AO, nhưng sao con hàng này có thể nói chuyện với bạn đời của mình bằng cái giọng hách dịch đó vậy?
—— Quả nhiên.
Hôn nhân cũng không cách nào khiến tên đáng ghét này học được dịu dàng.
Bị chủ nghĩa đại Alpha quấy phá, Hein Calvid mất đi ký ức tình yêu tươi đẹp liền vờ như không nghe thấy mệnh lệnh này, đứng dậy nhìn về phía trước nói: "Nhìn đâu?"
Celin: "..."
Dường như Hein nghe thấy tiếng nghiến răng.
Celin: "Về nhà!"
Trên đường về nhà, ngài Calvid trẻ ra 5 tuổi ấp ủ thật lâu, quyết định tâm sự với bạn đời của mình một phen. Hắn trộm liếc nhìn bên cạnh, phát hiện Celin đã giao quyền cho AI tự động lái xe. Cậu đang xuất thần nhìn khung cảnh ngoài cửa xe, ánh mắt sâu thẳm, đôi môi mấp máy và lông mày nhíu chặt tỏ rõ tâm tình phiền muộn của cậu.
Celin: "Nói gì thì nói đi."
Hein: "..."
Hắn rụt cổ, sau đó cảm thấy phản ứng này thật mất mặt Alpha, lập tức nghiêm mặt nói: "Celin, tôi mất đi đoạn trí nhớ đó, không nhớ rõ những gì đã xảy ra giữa chúng ta... Nhưng nếu chuyện đã rồi, là một Alpha, tôi sẽ không bỏ mặc bạn đời của mình, nhưng chuyện gì cũng cần thời gian làm quen..."
Celin Kelsa mặt không đổi sắc cắt ngang hắn: "Tôi hiểu. Vào đêm trước khi Hill đến tình cầu Asa, anh vẫn còn là tên khốn đã ném thiết bị của tôi xuống cống."
Hein sững người, sau đó nóng mặt, nghiêm túc nói: "Không. Tôi đâu có."
Omega của hắn lạnh lùng nhìn: "Sau khi kết hôn, anh nghĩ anh giấu được bí mật gì?"
Hein chột dạ ngồi thẳng lưng: "Thật ra tôi chỉ giấu đi thôi..."
Celin nới lỏng cà vạt, ghi một món nợ cho gương mặt quen thuộc này.
Hein ngu ngơ biện minh: "Tôi không ác đến mức phá hỏng thiết bị của người khác, chỉ cần cậu xuống nước, tôi nhất định sẽ trả lại cho cậu."
Cuộc trò chuyện ngớ ngẩn như trẻ trâu này khiến cho Celin Kelsa đã kết hôn ba năm nổi da gà. Mối tình đầu đẹp đẽ luôn được thời gian tô điểm gần như hoàn mỹ. Song, vận mệnh trớ trêu biến Alpha chững chạc nhà cậu về lại dáng vẻ học sinh mới biết yêu, cũng tàn nhẫn vạch trần một sự thật —— Thấy chưa! Đây là con hàng cậu thích thời thiếu niên vô tri.
Celin chỉ ra: "Nhưng cuối cùng anh vẫn không trả cho tôi."
Ánh mắt Hein ngơ ngác: "Vậy... vậy sau đó thì sao?"
Nếu không nộp lên kịp thì sẽ bị lùi hạn tốt nghiệp. Alpha nhà ai lại làm chuyện quá đáng như vậy với Omega tương lai của mình?
Không đúng —— Ai biết được tên Omega đáng ghét này về sau sẽ là bạn đời của hắn chứ?
Celin mỉm cười: "Đương nhiên là phải làm lại một phần."
Hein lại càng chột dạ hơn. Hắn nhớ rõ Celin chuyên nghiệp đến biếи ŧɦái. Tuy rằng học cùng đại học thủ đô nhưng hắn cũng đọc không hiểu nghe không vào những công thức và lý luận như sách trời đó.
Tầm mắt hắn lén lướt qua xoáy tóc của Celin, thầm nghĩ: nghe nói quá nửa học sinh ngành đó còn trẻ đã có dấu hiệu bị hói. Nhưng mà... mái tóc đen của Celin vẫn dày như xưa, chất tóc trông cũng mềm mại, có lẽ sờ rất đã.
Hein: "..."
Hắn hít sâu một hơi, ngoảnh mặt đi.
Nhất định là bị pheromone thao túng!
"Không, sao chúng ta lại..." Hein nỗ lực lấy lại lý trí, hỏi một cách mơ hồ.
"À, là vì sao lại kết hôn?" Biểu hiện của Celin vô cùng thản nhiên, chỉ là cái tay rũ bên chân khẽ siết lại: "Đương nhiên hôn nhân sinh ra là dựa trên tình cảm của hai bên, anh nói xem vì sao?"
"Nhưng tôi có thích cậu đâu?" Hein vô tri hỏi ra nghi vấn trong lòng mình lần nữa.
Celin: "..."
Nhìn khóe mắt Omega bên cạnh lóe lên tổn thương, Hein muộn màng áy náy, vô thức bù lại một câu: "Tôi, là tôi không nhớ rõ mà?"
Celin dời mất khỏi người Alpha.
Không ngờ Omega nhỏ nhen này vậy mà không có hành vi quá khích, chỉ lạnh nhạt nói một câu.
"Ừm, nhớ kỹ lời anh nói hôm nay."
Hein: "..."
Cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng thẳng tắp của gia chủ Calvid trẻ tuổi.