Chồng Cũ Cuồng Bạo Thế Này Sao

Chương 94: Ngoại truyện (3)



Sau thời gian nghỉ hộ sản sau sinh nở và để chăm con được cứng cáp. Vợ chồng cô đã thuê thêm người để phụ giúp dì Yến chăm sóc hai bé. Cả Lộ phu nhân cũng hết lòng cùng dì ấy chăm cháu giúp hai vợ chồng trẻ. Ban đầu cô không muốn dì Yến và mẹ chồng vất vã nên muốn thuê người trông nom các nhóc tì, nhưng dì Yến và Lộ phu nhân không an tâm nên muốn đích thân chăm cháu, mướn thêm người cũng chỉ để hỗ trợ.

Tối nay cả hai sẽ tham dự một show diễn thời trang với tư cách là khách mời đặc biệt. Cô đứng trước gương, nhìn ngắm lại dáng vẻ xinh đẹp hoàn hảo của mình.

Sau khi sinh con, cô đã cực lực luyện tập thể thao để lấy lại vóc dáng săn chắc, bây giờ trong cô có khác gì thiếu nữ, thân hình thon thả quyến rũ, thật chẳng nhìn ra cô đã là mẹ của hai đứa bé. Quả thật gái hai con trông mòn con mắt đây mà.1

Là một nhà thiết kế thời trang, gu ăn mặc của cô rất đa dạng và thời thượng, đặc biệt nhiều lúc có chút sexy, như lúc này cô đang khoác trên mình chiếc đầm màu vàng nhạt với chất liệu vải kim tuyến ánh kim, trong rất sang trọng và nổi bật. Điểm đặc biệt của chiếc đầm này là thiết kế hở lưng, khoe trọn tấm lưng ong trần trắng nõn nà. Phía trước dạng bắt chéo chữ X, khéo léo che đậy đôi gò bồng đảo căng tròn. Phần váy phía dưới xẻ tà cao một bên, để lộ đôi chân mướt mịn dài miên man. Đây cũng là lần đầu tiên cô diện đầm sexy như vậy kể từ sau khi sinh bé thứ hai.

Cô luôn có thói quen chuẩn bị trước khoảng hơn nửa tiếng để tránh mất thời gian và để có thể sửa soạn bản thân thật chỉnh chu. Tố Du xịt thêm ít nước hoa, hương thơm nhẹ nhàng sang chảnh. Các con đã được gửi sang nhà dì Yến để cô và anh yên tâm đi dự show thời trang.

Sở Triệu ngồi ở ghế sofa, gương mặt đẹp trai, phong thái lịch lãm lại vô cùng phong độ khi khoác trên mình bộ vest đen nam tính.

Anh nhíu mày nhìn về phía cô, dáng vẻ này, thật quá đỗi hấp dẫn. Không thể ngồi yên mà nhìn ngắm thêm được nữa, anh bước đến vòng tay ôm lấy eo cô từ phía sau, nhẹ nhàng đặt lên cổ vợ một nụ hôn, trong mắt Sở Triệu thấp thoáng lửa ghen. Anh kề sát tai cô, hơi thở phả ra đều đặn:

- Bộ đầm này...hở lưng hơi nhiều đấy.1

Cô nở nụ cười, lúc này Tố Du vẫn ngây ngô nghĩ rằng anh chỉ đùa vui thôi.

- Phần lưng là điểm nhấn của chiếc đầm này khi mặc lên người mà.

Anh xoay nhẹ người cô lại, lúc này lời nói nghiêm túc hơn bội phần:

- Nhưng nó hơi hở hang, anh không muốn người khác cứ dán mắt vào vợ anh.

Lúc này cô mới nhận thấy anh đang nói thật. Nhưng Tố Du cũng rất vững vàng trước quyết định của mình.

- Chỉ là thiết kế đặc biệt một chút thôi mà. Em rất thích chiếc đầm này.

Sở Triệu đưa tay chạm vào má cô:

- Em chỉ nên mặc để anh ngắm thôi.

Trong show diễn hôm nay có rất đông khách mời, con số lên đến hàng ngàn người, chính vì vậy Sở Triệu không muốn nhiều người đàn ông khác nhìn chằm chằm vào cô. Anh không phải người cổ hủ hay quản thúc chuyện ăn mặc của vợ, trước đây Tố Du cũng từng mặc đồ sexy khi đi tiệc cùng anh, nhưng bộ váy lần này, thật sự anh thấy quá gợi cảm. Sở Triệu vừa trông thấy đã không nhịn được, hấp dẫn đến chẳng thể rời mắt.1

- Em không thay đâu.

Cô thẳng thừng đáp lại mà chẳng chút chần chừ, với Tố Du đây được xem là thời trang, nhưng với anh điều này quá bỏng mắt. Chợt anh máu lửa khóa chặt môi cô. Tố Du nhận thấy hành động của anh chứa đựng sự "nguy hiểm", cô cố đẩy anh ra nhưng vô ích.

Chỉ còn hơn ba mươi phút nữa là show diễn bắt đầu, chẳng lẽ anh lại muốn...

- Đừng mà Sở Triệu...

Cô cố sức ngăn anh lại nhưng tuyệt nhiên không có tác dụng, anh nhanh chóng bế cô đặt xuống giường rồi vội đưa tay nới lỏng cavat. Sở Triệu hôn lên chiếc cổ trắng ngần, để mặc cô hoang mang, không kịp định thần, anh kéo cổ áo cô xuống tận chân đồi. Tố Du có chút hốt hoảng nhưng lập tức bị anh khóa môi. Anh ghì chặt tay cô xuống giường, lúc này cô càng chống cự thì chỉ khiến thao tác của anh càng thêm dữ dội, hoàn toàn không có tác dụng ngăn chặn sự thèm khát trong anh.

Vì mặc đầm hở trọn tấm lưng nên cô không thể dùng bra, thay vào đó phải thay thế bằng miếng dán để đảm bảo tính thẩm mỹ. Đôi môi tinh nghịch di chuyển dần dà đến vị trí ngọn đồi. Anh đưa tay tháo bỏ miếng dán nhũ hoa trên cặp tuyết lê đầy đặn. Cô chưa kịp cất lời phản đối hành động của anh thì Sở Triệu đã không ngừng mút lấy hai viên trân châu như trẻ con đói sữa.

- Sở Triệu à...

Anh ngậm nhắm hai luân phiên hai viên ngọc trong miệng, đồng thời bàn tay không chịu để yên mà vén đầm của cô lên cao. Liên tục mơn trớn, vuốt ve cặp đùi trắng nõn. Nơi nụ hoa không ngừng tiết ra dòng sữa tinh khiết, anh đưa tay xoa nắn hai ngọn đồi, thao tác bóp nhẹ đều đặn càng kích thích cặp bánh bao tiết ra nhiều chất lỏng bổ dưỡng.

Anh ngậm nhắm hai luân phiên hai viên ngọc trong miệng, đồng thời bàn tay không chịu để yên mà vén đầm của cô lên cao. Liên tục mơn trớn, vuốt ve cặp đùi trắng nõn. Nơi nụ hoa không ngừng tiết ra dòng sữa tinh khiết, anh đưa tay xoa nắn hai ngọn đồi, thao tác bóp nhẹ đều đặn càng kích thích cặp bánh bao tiết ra nhiều chất lỏng bổ dưỡng.

- Ưm...ưm...

Cô không kiềm chế được trước phản ứng của cơ thể mà thốt lên những thanh âm gợi cảm êm tai. Anh chạm tay vào vùng đất cấm, thẳng thừng cởi bỏ đồ bảo hộ chữ C đang vướng trên người cô, mặc đầm xẻ cao nên cô phải dùng đến loại đồ lót đặc biệt này, ấy vậy mà cô chưa mặc trên người được bao lâu thì anh đã "phá phách" như vậy.

Vật to lớn bên dưới nhanh chóng được giải phóng, anh trượt đoàn tàu lên xuống bên ngoài búp hoa, toa đầu tiên đâm nhẹ vào cửa hang rồi lại lùi về sau, cảm giác trêu đùa khiến đối phương phải bứt rứt đến khó tả.

Anh đưa môi đến gần môi cô, trong lúc bốn cánh môi đan vào nhau, chiếc lưỡi luồng lách trong khoang miệng cô, anh tranh thủ cơ hội, thúc mạnh đoàn tàu tận vào sâu bên trong.

Cô khẽ nhíu mày, chỉ trong lượt vào đầu tiên đã mạnh mẽ đến vậy, thật khiến cả thể cô run lên vì cơn đê mê ập đến mà chẳng tìm thấy lối thoát.

Bên dưới hang nhỏ có chút co thắt như muốn siết chặt vật đang thâm nhập. Chiếc đèn cầy có chút chật vật, nhưng rồi cũng nhanh chóng lấy lại phong độ vào ra đều đặn, thúc đẩy không buông lơi nhịp nào. Âm thanh va chạm xác thịt vang lên văng vẳng trong căn phòng, kể cả tiếng rung chuyển của bốn chân giường, tất cả hòa quyện vào nhau thành âm thanh giao hoan khiến người nghe nóng cả mặt.

Chiếc chày giã đều đặn vào trong, đồng thời bàn tay anh không ngừng lần mò, sờ soạng khắp cơ thể cô. Một lúc sau, cảm giác ấm nóng truyền vào búp hoa, hơi thở của cô có chút gấp gáp. Anh đưa chiến mã ra ngoài, chất lỏng nhầy nhụa nhiều đến mức tràn khỏi cửa hang, dính vào chiếc đầm cô đang mặc, anh còn vô sỉ mà ra hết dòng tinh chất còn lại trên trang phục của cô, tên Lộ Sở Triệu chết bầm.1

- Anh làm bẩn đầm của em rồi.

Trái ngược với sự cau có của cô, anh nở nụ cười "gian xảo", nhẹ nhàng đặt lên môi vợ một nụ hôn:

- Anh xin lỗi.

Cô tức giận vội ngồi dậy cắn vào tay anh.

- Đau anh mà.

Nhìn lên đồng hồ, cô hốt hoảng thốt lên:

- Chỉ còn hai mươi phút nữa thôi, tất cả là tại anh hết.

Tố Du đã cất công chuẩn bị sớm để trừ hao thời gian, vậy mà bây giờ lại thành ra sắp trễ giờ mà cô vẫn chưa sửa soạn xong. Ngay cả son môi của cô cũng bị anh làm nhòe đi. Trang phục thì bị anh vấy bẩn, người chồng này ngày càng vô sỉ đến mức cô chỉ muốn đấm cho nâu mắt.

- Em ghét anh.

Cô vội ngồi dậy, phải tìm một chiếc đầm khác thay thế, lần này Tố Du chẳng dám mặc đầm hở lưng nữa, cô quá sợ Lộ Sở Triệu rồi. Anh nở nụ cười đắt ý, trông vợ hối hả lựa đồ, anh vẫn mất nết mà ôm chằm lấy cô từ phía sau:

- Để anh thay giúp em.

Cô cầm lấy chiếc đầm mình vừa chọn được rồi quay lại nhìn anh:

- Anh là đồ đáng ghét mà.

Bỏ ngoài tai "lời mắng" của vợ, anh dày mặt chiếm lấy môi cô, mỗi lần có cơ hội anh đều không thể bỏ qua để được hôn vợ. Bây giờ Lộ Sở Triệu đã nghiện vợ không thể cai, say mê đến mức bám dính lấy cô.

- Anh rất thích nhìn em mặt chiếc đầm này, nhưng anh lại không muốn người khác thấy. Em nên để mình anh ngắm là đủ rồi.

Cô chợt đỏ mặt trước câu nói của anh, anh vòng tay ra sau eo cô, trong thoáng chốc lại cúi người, cuồng nhiệt hôn vợ như thể sợ cô sẽ chạy mất.