Chồng Giả Vợ Hờ Nào Ngờ Hạnh Phúc

Chương 27



Buổi trưa kết thúc, Tư Quân theo con Út về phòng tắm rửa rồi ngủ trưa. Khánh Châu cũng về phòng tắm rửa để tẩy mùi tanh, lúc bước ra nàng không thấy Minh Quân trong phòng liền đi tìm. Đi đến sảnh lớn thì thấy hắn đang ngồi đối diện với bức hình chân dung vẽ Như Ngọc, hắn nhìn chằm chằm vào bức ảnh như đang suy tính gì đó. Nàng thấy hắn tập trung như vậy cũng không muốn làm phiền, đành âm thầm trở về phòng.

Nằm xuống giường nàng thả mình theo dòng suy nghĩ:

- " Chuyện này thật sự nghiêm trọng đến mức ấy sao? Mình chưa bao giờ thấy Minh Quân trầm tư đến như vậy, liệu có chuyện gì không hay xảy ra không? Anh ấy sẽ nói cho mình biết chứ? Nhỡ đâu anh ấy..."- Nàng bỗng tặc lưỡi rồi cốc đầu mình- " Sẽ không đâu! Đừng suy nghĩ rồi tự dọa mình! Bây giờ mình chỉ cần làm tốt nhất có thể để anh ấy thích và thoải mái là được! Anh ấy thích gì nhỉ...ưm.."

Trong phút chốc câu nói Minh Quân thì thầm bên tai nàng lúc sáng bỗng vụt qua:

- " Anh vẫn còn nhớ như in hình ảnh em mặc chiếc váy ngủ kia, tối nay em có thể mặc cho anh xem được không?"

- A..

Mặt Khánh Châu đỏ bừng lên, nàng vỗ đầu mình:

- Sao tự nhiên lại nhớ đến chuyện đó! Thật tình! - "Nhưng mà...đúng là đêm đó anh ấy rất...hưm"

Nhớ đến hình ảnh đêm đó bên dưới Khánh Châu bỗng nhiên co thắt khiến nàng giật bắn mình, bên dưới có chút ẩm ướt. Khánh Châu mím môi quyết định:

- Tối nay cứ làm như vậy đi!

Bỗng nhiên có tiếng Minh Quân gọi ngoài cửa:

- Châu ơi! Anh có việc phải ra ngoài một chút, em nghỉ ngơi đi nhé, anh sẽ về trước giờ cơm chiều để ăn cơm với em!

- Dạ, em biết rồi.

Sau đó Minh Quân lái xe ra khỏi nhà, Khánh Châu cũng chìm vào giấc ngủ trưa, khi nàng mơ màng tỉnh giấc đã thấy hắn đang ngủ bên cạnh. Nhẹ nhích người xuống giường nàng nhẹ nhàng đi xuống bếp, nhìn đồng hồ cũng đã 3 giờ chiều, nàng lại bắt tay vào việc nấu nướng, vì Khánh Châu làm món nướng nên thời gian khá lâu đến 5 giờ chiều mới xong hết. Tư Quân ngửi thấy mùi thơm liền chạy xuống ôm lấy nàng:

- Mẹ ơi, sao hôm nay mẹ nấu nhiều hải sản vậy? Con thích lắm!

- Vì cả nhà chúng ta đều thích hải sản mà, với lại ít khi mẹ lựa được đồ tươi nên mẹ nấu nhiều một chút. Con lên phòng mời ba xuống ăn nhé!

- Thôi khỏi lên, ba xuống rồi nè!

Minh Quân từ ngoài bước vào, ngồi xuống ghế bên cạnh Khánh Châu hắn nói:

- Nếu em thích hải sản chỗ này thì mỗi lần về đây anh sẽ chở em đi lựa mua nhé?

- Được ạ, anh ăn đi, món hàu nướng này ăn với mỡ hành và đậu phộng là hết xẩy luôn đó! Anh thử đi!

Khánh Châu nghĩ Minh Quân kén chọn không ăn nên nhiệt tình múc lên đưa tận miệng hắn mà không ngờ rằng nàng đang tự đẩy mình vào cảnh khó. Hết hàu rồi đến nhím biển, bào ngư từng món đều được Khánh Châu đưa vào miệng, được đích thân nàng đút ăn nên hắn không đành từ chối thế là gần phân nửa món ăn trên bàn đều vào bụng hắn. Cả buổi ăn thấy Minh Quân cứ nhìn mình rồi cười làm nàng khó hiểu:

- Sao anh cứ nhìn em cười mãi vậy? Sao nào? Anh thấy ngon chứ?

- Ngon, rất ngon luôn ấy.- Minh Quân gật đầu khen ngợi.

- Thấy chưa! Em đã bảo đảm anh sẽ thích mà, sau này đừng kén nữa nha!- Khánh Châu mỉm cười hài lòng.

- Được rồi anh sẽ không kén nữa! Để anh giúp em dọn!

- Được rồi ở đây để em, anh dẫn bé Quân lên tắm sớm đi!

- Vậy nhờ em, anh đi nhé!

Đến đêm hôm đó, Khánh Châu mặc lên mình chiếc váy ngủ xẻ tà cao lộ ra phần đùi non trắng mịn, ngực được khoét sâu làm đôi gò bồng đảo lấp ló sau miếng vải làm Minh Quân đang nằm trên giường không thể rời mắt khỏi nàng. Leo lên giường nàng ôm chầm lấy hắn:

- Bộ đồ kia em không mang theo, chỉ mang theo bộ này thôi!

- Không sao! Em vẫn rất đẹp, làm người ta bị mê hoặc mất rồi!

Minh Quân đặt nàng ngồi lên người mình, úp mặt vào đôi gò hít lấy hương thơm ngọt ngào như vị kẹo, gậy thịt lập tức ***** **** phồng lên chạm vào nơi tư mật bên dưới. Dù cách hai lớp vải nhưng Khánh Châu cảm nhận được sự hùng dũng của vật bên dưới đang cọ vào mình nàng rướn người lên phía trước, liền bị hắn mở miệng ngậm lấy hạt châu đang dựng đứng của nàng:

- A..ưm..

- Đừng chạy trốn nào! Em đã hạ độc anh rồi mà còn chạy trốn thế này anh biết phải làm sao?

Minh Quân mân mê đôi gò mềm mại, nơi hắn lướt qua đều để lại vết đỏ to nhỏ khác nhau. Lúc này Khánh Châu vẫn đang ngồi trên người hắn, nàng vừa cảm nhận được cơn khoái cảm nhưng cũng có chút mỏi, nàng nhẹ đẩy hắn ra nói:

- Em...mỏi quá..anh cho em xuống đi!

- Đêm nay em nằm trên nhé?- Hắn nhìn nàng, ánh mắt hơn nửa phần là dục vọng.

- Hả? Nhưng...em không quen...

- Đừng lo! Anh sẽ chỉ em mà, chống hai chân xuống, tay em giữ lấy thanh giường và dang rộng chân ra nào...

Khánh Châu ngại ngùng làm theo lời Minh Quân, đến đây hắn trườn người nằm hẳn xuống, cởi ra chiếc quần nhỏ che chắn bên dưới, bây giờ đối diện với hắn là kho báu tuyệt vời. Khánh Châu giật mình gọi hắn:

- Anh Quân...ưm..a...

Hắn bất ngờ ngậm lấy đóa hoa hồng bên dưới không ngừng **** ***, mật ngọt bên trong ồ ạt chảy ra theo cơn khoái cảm dâng trào. Khánh Châu ngồi bên trên không ngừng uốn lượn cơ thể, với tư thế này nàng cảm nhận được rõ từng chuyển động bên dưới. Bị kích thích quá sức nàng rướn người lên muốn tránh đi nhưng lại bị Minh Quân bên dưới giữ lại, nàng không nhịn được mà nấc lên từng tiếng:

- Hức..ưm..đừng...em chịu không nổi...ưm...hức..

- Đừng chạy, hãy cảm nhận thật rõ anh đi!

- Ưm...hức...

Mật ngọt trào ra hai bên khóe miệng Minh Quân trông quyến rũ vô cùng và nàng cảm nhận được sự khác thường của hắn:

- Hức hức...hôm nay...hức anh lạ quá..ưm...

Minh Quân rời bỏ đóa hoa thơm hắn lạc giọng nói:

- Còn không phải nhờ em sao?

Hắn trườn người lên để Khánh Châu ngồi lên bụng, hắn vẫn giữ nàng ở tư thế quỳ và dùng thân buộc nàng phải dang rộng hai chân. Mật hoa đã bôi trơn nơi tư mật ngón tay hắn lấy đà mà đâm thẳng vào trong:

- A...em...em làm..sao..hức ưm...chứ?- Nàng nắm lấy bàn tay hư hỏng kia liền bị hắn dùng quần nhỏ vừa cởi ra trói lại.

Hắn lại đẩy ngón tay vào không ngừng khuấy động bên trong mà nàng co thắt liên tục đến mức không tự chủ được mà phần hông tự động di chuyển.

- Ồ..thích đến mức này luôn à! Em có biết hàu là một trong những món khiến cho đàn ông lẫn phụ nữ sẽ bị kích thích ham muốn không? Hửm?

- A..ưm..em..không...

Hắn bắt ngờ đâm sâu vào trong, ngón tay dài chạm vào vách thành nhụy hoa làm Khánh Châu giật nảy mình ưỡn người ra sau. Dường như Minh Quân chưa có ý định tha cho nàng, hắn thêm vào ngón thứ hai, thao tác đang dần tăng nhịp:

- Bào ngư là món thứ hai trong số đó...hừm..em cũng ăn không ít đâu..

- Ưm...khoan..khoan...

- Nhím biển là món thứ ba..

Phần vách thành bên dưới được mở rộng hết cỡ khi ngón tay thứ ba của hắn chen vào, ba ngón tay không ngừng chuyển động bên trong tìm kiếm vùng cấm địa.

Khánh Châu rùng mình, cảm thấy bên trong không ngừng bị khuấy đảo, bỗng nhiên có một ngón chạm đến một chỗ làm nàng co rúm:

- Ưm...chỗ..chỗ đó..em..đừng mà...

- Ở đây sao?- Hắn lại chạm vào miết nhẹ.

- Hức...ưm...

Khánh Châu ngã người nằm xấp lên hắn, bụng nàng nhộn nhạo hết cả lên. Minh Quân đã tìm được cấm địa của nàng nhưng thay vì đè dí vào nơi đó để nàng nhanh chóng đạt được khoái cảm thì lần này hắn lại miết nhẹ từng ngón vào chỗ đó khiến nàng ngứa ngáy:

- Quân...đừng miết như thế!- Nàng run rẩy thì thầm vào tai hắn.

- Vậy em muốn thế nào?

- Em...ưm..đừng..hức...

- Có phải thế này không?- Hắn ấn mạnh ngón tay vào cấm địa.

- A...ưm...dừng...dừng lại...em thấy lạ lắm...ưm..

Được chạm vào điểm huyệt bên trong Khánh Châu co bóp mạnh mẽ, nàng bấu chặt vai áo hắn thở dốc từng cơn. Minh Quân nằm bên dưới cũng đã không kiềm chế được nữa, luyến tiếc rút tay ra khỏi đóa hoa mềm mại hắn mở thắt lưng giải phóng cho gậy thịt bên dưới đang căng cứng đến nhức nhối. Không còn gì bó buộc, gậy thịt góc cao đầu như tìm kiếm hơi ấm mà nó cần:

- Em nhổm cao lên nào! Nhích người xuống dưới...đúng rồi!

- Ư..chạm..chạm đến rồi...

Hắn dựng thẳng người Khánh Châu dậy đẩy nàng xuống dưới tức thì cặp đồi tròn trịa chạm phải thứ căng cứng nóng bỏng kia. Minh Quân nhấc hông nàng cao lên khiến phần đầu gậy thịt và hai cánh hoa chạm vào nhau, ướt át và kích thích làm cả hai rùng mình. Sau khi đặt đầu gậy nằm giữa hai cánh hoa, hắn không vào ngay mà ngước lên nhìn nàng:

- Em có muốn không?

Minh Quân đương nhiên biết mong muốn của Khánh Châu lúc này, nhưng hắn lại không thỏa mãn trọn vẹn nếu chỉ một mình chủ động. Hắn muốn nhìn thấy dáng vẻ hư hỏng của nàng, muốn nghe tiếng nàng van nài hắn nhiều hơn nữa, muốn thấy sự khát khao mị hoặc trong đôi mắt yêu kiều.

Khánh Châu run rẩy nhìn hắn, nàng cắn môi dưới kiềm chế để không phát ra tiếng kêu ngọt ngào. Thấy vậy hắn nhẹ đẩy vào rồi nhanh chóng rút ra làm nàng vừa ưỡn cong người vì khoái cảm liền hụt hẫng bởi sự biến mất nhanh chóng không nhịn được mà thở hắt:

- A hức...anh...a..

- Sao thế? Anh thế nào?- Hắn nhếch môi cười thích thú.

Hắn lại đẩy vào nhưng chỉ được nửa phần đầu của gậy thịt rồi giữ lấy hông nàng không để vào sâu hơn nữa. Khánh Châu không chịu được mà bật khóc, thấy dáng vẻ kiều diễm bên trên mắt hắn tối dần, giọng gần như lạc đi, hơi thở nặng nề có phần gấp gáp:

- Em muốn thế nào? Nói anh biết đi!

- A..hức...em muốn anh...vào trong em...nha.nhanh lên...- Nàng nức nở đáp lời hắn, bên dưới co bóp điên cuồng đòi hỏi sự ra vào mạnh mẽ.

- Em hạ người xuống..chậm thôi!

Khánh Châu nghe lời chầm chậm thả người, miệng hoa dần ngậm hết phần đầu rồi đến thân, sự đưa đẩy lúc nãy của hắn làm mật hoa chảy dài theo thân gậy thịt làm nó ướt đẫm và nhớp nháp. Khi đã vào được một phần ba thì hắn giữ eo nàng bất ngờ thúc mạnh vào trong:

- Á!...ưm..- Nàng quằn người đón nhận cơn khoái cảm bất ngờ ập đến.

- Ưm..ách..- Minh Quân thở hắt ngửa đầu ra sau cảm nhận sự mềm mại ấm áp bên trong, nàng co bóp điên cuồng như đang ngấu nghiến anh bạn nhỏ của hắn khiến hắn không tự chủ được mà run rẩy.

Khi cơn cực khoái vơi đi Minh Quân bắt đầu chuyển động, ghì chặt hông Khánh Châu hắn thúc lên từng nhịp mạnh mẽ. Nàng như một nữ cao bồi ngồi trên lưng tuấn mã đang nhún người theo từng nhịp vó câu, đôi gò bên trên và cặp đồi tròn trịa bên dưới cũng rung lắc theo từng nhịp đều đặn. Khánh Châu ngất ngây thả mình theo làn sóng khoái cảm, nàng khẽ mở mắt nhìn xuống dưới thấy Minh Quân cũng đang nhắm mắt tận hưởng cùng mình, nàng liền bị kích thích bên trong bỗng bóp mạnh khiến hắn giật mình.

Minh Quân mở mắt nhìn người phía trên, thấy Khánh Châu đang nhìn mình ánh mắt mơ màng ướt đẫm, bờ môi khép hờ mị hoặc vô cùng. Hắn rút ra xoay người đặt nàng nằm úp xuống làm cặp đồi nhô cao khiêu khích, hắn thô bạo đâm mạnh gậy thịt vào trong:

- A...anh..

- Anh muốn nghe em gọi anh là chú cơ, gọi đi nào!

Hắn thúc từng nhịp mạnh mẽ mà chậm rãi làm Khánh Châu đã quen với cơn sóng vồ vập bỗng chậm lại khiến nàng uất ức:

- Anh...ăn...hiếp em...A..

Tức thì nàng nhận một cái thúc mạnh từ hắn, tay nàng đã bị khóa chặt không thể phản kháng chỉ có thể bất lực bị hắn thao túng, nhưng thật kì lạ nàng không ghét chuyện này mà ngược lại còn thấy rất thích thú.

- Nhanh lên nào!- Hắn lại thúc vào, không thương tiếc cho đóa hoa bên dưới đã ửng đỏ bởi từng đợt ra vào của hắn.

- A...chú...chú...ưm..sâu quá..thích..em..thích...

Đạt được mục đích, Minh Quân lập tức ra vào liên tục. Cả hắn và nàng không kiềm chế được nữa mà phát ra tiếng kêu đầy sản khoái cho đến khi nàng cao trào, từ bên trong mật hoa tứa ra không ngừng làm ướt cả khoảng nệm lớn. Hắn sau vài lượt thúc cũng đến cực điểm mà giải phóng, dòng sữa nóng mạnh mẽ bắn vào trong khiến nàng tê dại rồi thiếp đi vì kiệt sức. Minh Quân cũng đổ gục, thân hình to lớn đè lên cơ thể nhỏ bé bên dưới, ít phút sau hắn rút ra ấn tay lên bụng Khánh Châu đẩy sữa và mật hoa ra bớt rồi nằm vào khoảng trống kế bên ôm nàng vào lòng, nhẹ nâng chân nàng lên rồi lần nữa đẩy gậy thịt lút cán vào trong hắn lim dim cảm nhận sự ấm áp mềm mại dần chìm vào giấc ngủ.