Chồng Yêu Độc Tài: Cô Vợ Nhỏ Có Chút Tâm Cơ!

Chương 588: Vừa Hâm Mộ Vừa Ghen Tị





Hoa Vô Song biết hai cô cháu bọn họ là cùng một giuộc, ánh sáng lạnh nham hiểu lóe lên dưới đáy mắt: “Không phải tôi không mang theo nó, là người nhà chỉ mời mẹ con tôi.”
“Chị mang theo Di Nhiên, chỉ càng cho thấy rõ chị là một người mẹ kế tốt, con trai con gái hòa thuận.” Cô Đỗ nói.

Hoa Vô Song nhìn ra được, Đỗ Di Nhiên là quyết tâm muốn đi theo cô ta.

Đỗ Chấn Diệp vẻ mặt lộ ra một tia châm chọc, đưa tay lên vỗ vỗ vai Hoa Hiền Phương: “Chị, chị biết tại sao Đỗ Di Nhiên phải một mực theo chúng ta đến nhà họ Lục không? Chị ta là nhìn trúng anh rể, muốn đào góc tường của chị.”
Đỗ Di Nhiên cảm thấy giống như bị lột một lớp da, tim đen trong đó đều bị lộ ra ngoài: “Đỗ Chấn Diệp, cậu đừng nói vớ vẩn.”
Đỗ Chấn Diệp dùng một ánh mắt khinh thường nhìn cô ta từ đầu đến chân: “Đừng giả vờ nữa, lúc chị nhìn anh rể, vẻ mặt dại trai, hai mắt mê mẩn, miệng còn chảy nước miếng.

Nhưng mà tôi khuyên chị, vẫn nên tỉnh lại đi, chị không đẹp bằng chị tôi, dáng người không bằng chị tôi, cũng không tài giỏi bằng chị tôi, anh rể tôi chính là không nhìn trúng chị.”
Mặt Đỗ Di Nhiên đỏ bừng, đỏ đến nỗi tưởng chừng chảy ra máu.

“Tôi đường đường là cô chủ nhà họ Đỗ, làm sao có thể thích một người đã có vợ, cậu không cần phải gây chia rẽ, hủy hoại thanh danh của tôi.”

“Đây là chị nói đấy, tôi nhớ rõ rồi, ngàn vạn lần đừng tự vả vào mặt mình, dụ dỗ đàn ông đã có vợ, nếu không chị sẽ không phải là người đẹp đứng đầu thành phố Tinh Không nữa.”
Một nụ cười lạnh ranh mãnh lướt qua trên gương mặt điển trai của Đỗ Chấn Diệp, câu này giống như đưa một khúc xương vào trong miệng cô ta, khiến cô ta nuốt không được, nhổ ra cũng không được.

Anh ấy là cố ý nói điều này, âm mưu nhỏ của Đỗ Di Nhiên, anh ấy sao có thể không nhìn ra, thứ nhất là để nhắc nhở chị họ cẩn thận, thứ hai là muốn cô ta chấm dứt ý nghĩ ngông cuồng.”
Đỗ Di Nhiên tức giận đến mức nội tạng đều co giật, nhưng không dám thể hiện ra bên ngoài: “Cậu yên tâm, tôi ngoài hợp đồng, trước giờ chưa từng nghĩ đến cái khác.”
Hoa Hiền Phương cười cười, vẻ mặt nhẹ nhàng: “Người tình nước chảy, duyên đầu kiên cường, trong giới người nổi tiếng có rất nhiều phụ nữ ngưỡng mộ chồng chị, chị đã sớm luyện thành thói quen rồi.

Nhiều năm như vậy, phụ nữ thay phiên nhau đến diễn vai chú hề, chị ở một bên xem trò vui, xem đến vui chết đi được.

Cô Dỗ nếu muốn đến diễn, chị cũng không để tâm, chị thích nhất là xem trò vui.”
Đỗ Di Nhiên cười chế nhạo: “Tôi thế nào lại nghe nói có một người tên Kiều An, luôn cùng tổng giám đốc Lục kín đáo thân mật, địa vị vô cùng ổn định, đến con cũng sinh rồi, một lần sinh liền sinh hai đứa, có thể thấy tổng giám đốc Lục rất cưng chiều cô ta.”
Hoa Hiền Phương buông lỏng tay: “Có rất nhiều người phụ nữ, vừa sinh ra đã lún sâu trong vai diễn, không thoát ra khỏi, tinh thần cũng trở nên dị thường.

Kiều An là một trong số đó, con là của trợ lý Kiến Nghi, đã làm xét nghiệm ADN rồi.

Nhưng mà, cô ta vẫn luôn đắm chìm trong vở kịch tự viết tự biên tự diễn, chính là muốn gán đứa con cho chồng tôi, chúng ta không thể so đo với một người bị bệnh thần kinh, đúng không?”
Đỗ Di Nhiên méo miệng.

Theo cô ta thấy, không thể chấp nhận, người vẫn luôn diễn trò chính là bản thân Hoa Hiền Phương.

Mộ Dung Cẩm Lý đã tiết lộ cho cô ta biết, đứa trẻ chính là con của Lục Kiến Nghi, Kiều An là người tình của Lục Kiến Nghi, mối quan hệ của hai người họ trước nay chưa từng tan vỡ.

Hoa Hiền Phương chẳng qua là đang tự lừa mình dối người thôi.

“Bà Lục muốn nói thế nào thì nói như vậy, chỉ cần trong lòng thấy thoải mái là tốt.”
“Chị à, chị chính là ngưỡng mộ đến nỗi đố kị rồi, không ăn được nho liền chê nho chua.” Đỗ Chấn Diệp lạnh lùng hừ một tiếng.


Hoa Vô Song liếc mắt nhìn Đỗ Di Nhiên: “Cô bây giờ đang cầu xin cháu gái tôi, muốn đi nhà nó làm khách, với thái độ này thì ai dám để cô đi?”
Hoa Hiền Phương đưa mắt nhìn sang cô Đỗ: “Bà Đỗ, nhà họ Lục là mời người thân, không phải kẻ thù.

Cô cả nhà họ Lục các người không chỉ phỉ báng chồng tôi, còn đối với tôi rất không tôn trọng, tôi muốn cô ta hiểu rõ tình hình, ở đây là Long Minh, vẫn chưa có ai dám ở nơi này thất lễ với tôi.

Ngoài ra, nhà họ Lục chúng tôi quy củ nghiêm ngặt, không phải tùy tiện người nào cũng có thể vào, đã nói rõ mời hai vị khách, nhiều thêm một người thì phải thông báo trước, nhận được đồng ý mới có thể vào, nếu không chính là làm trái gia quy.”
Nói xong liền nhấn nút thang máy.

Cô Đỗ tức điên lên, nhưng tốt xấu gì cũng là người trên thương trường, có một bộ mặt hoàn hảo, bà ta lập tức kèm theo một nụ cười: “Di Nhiên có chút tùy hứng, lời nói có lúc không chú ý, vẫn là mong cô lượng thứ, tôi thay mặt nó nhận lỗi với cô.”
“Không cần đâu, tôi nhận không nổi.” Hoa Hiền Phương nói xong, dắt cô vào trong thang máy.

Đỗ Di Nhiên muốn đi theo nhưng bị cô Đỗ kéo lại.

“Được rồi, cháu đã làm cô ta tức giận rồi, cô ta còn có thể dẫn cháu đi mới lạ.

Tính khí này của cháu nên kiềm chế lại một chút, đừng bốc đồng như vậy.”
Đỗ Di Nhiên dậm chân: “Cháu nhìn thấy cô ta, liền hận đến ngứa răng.

Một người phụ nữ sinh ra thấp kém như vậy, dựa vào đâu mà kết hôn với Lục Kiến Nghi?”
Cô Đỗ chọc vào trán Đỗ Di Nhiên: “Cô khuyên cháu vẫn nên thực tế một chút, đừng có nghĩ đến những thứ không có được.

Thời gian này, cháu hẹn Lục Kiến Nghi bao nhiêu lần, toàn bộ đều bị thư kí của anh ta từ chối.

Anh ta có vợ ở nhà, bên ngoài còn nuôi người tình và con riêng, ở đâu còn có thể có vị trí của cháu.


Cô đã nghe ngóng trong giới bạn bè nổi tiếng, Hoa Hiền Phương là do ông cụ nhà họ Lục chỉ định, cô ta cùng với Lục Kiến Nghi li hôn bốn năm, chạy ra nước ngoài, nhà họ Lục đều không để Lục Kiến Nghi cưới người phụ nữ khác, chính là để đợi cô ta trở về rồi phục hôn.

Cháu không thử nghĩ xem đây là vì sao?”
“Vì sao?”
Cô Đỗ kéo cô ta vào phòng.

“Nghe nói ông cụ Lục đã quy định điều gì đó trong di chúc, nếu li hôn, sẽ không có lợi cho Lục Kiến Nghi.

Cháu xem cô Kiều An đó, con cũng sinh rồi, vẫn là không vào được cửa nhà họ Lục, cháu muốn thay thế địa vị Hoa Hiền Phương, gần như không có khả năng.

Trừ khi cháu muốn giống như Kiều An, làm một người tình bí mật không thể nhìn thấy ánh sáng.

Vậy thì thật làm mất mặt nhà họ Đỗ chúng ta, bà cụ không lột da cháu mới lạ.”
Cơ thịt trên mặt Đỗ Di Nhiên giật giật: “Cô à, đừng vì chí khí của người khác mà hủy đi khí thế của mình, bây giờ cô ta đang đấu với Kiều An khí thế ngất trời,không chắc cả hai đều bị thương, cháu há có thể làm ngư ông đắc lợi hay sao?”
Cô Đỗ bĩu môi: “Vậy chính là vấn đề thời gian rồi, cháu trước tiên bây giờ phải vượt qua cửa đầu tiên, cầm được hợp đồng trên tay rồi lại nói, tình thế đã đối với chúng ta không có lợi rồi, cháu đắc tội với Hoa Hiền Phương, cô ta ở trước mặt Lục Kiến Nghi nói mấy câu bóng gió, Lục Kiến Nghi sẽ không giao hợp đồng cho mẹ con Hoa Vô Song sao?”
Bà ta dừng một lúc, lại tiếp tục nói: “Ngày mai cháu hẹn Hoa Hiền Phương, tự mình nói xin lỗi với cô ta.”
Đỗ Di Nhiên giật mình: “Cô nói cháu nhận lỗi với cô ta, cô có phải là điên rồi không?”
“Muốn làm chuyện lớn, thì phải biết co biết duỗi, cháu không chỉ phải nhận lỗi, sau này còn phải đối với cô ta khách khí hơn, đừng có vì chuyện nhỏ mà làm hỏng chuyện lớn.” Cô Đỗ nói.

Đỗ Di Nhiên muốn đập tường, cô ta đường đường là cô chủ nhà họ Đỗ, luôn là lên mặt dạy dỗ người khác, từ trên cao nhìn xuống, chỉ có người khác quỳ xin cô ta, có lúc nào cúi đầu trước người khác, đùa sao?”
Hơn nữa lại còn là người cô ta ghét nhất!