Chồng Yêu Độc Tài: Cô Vợ Nhỏ Có Chút Tâm Cơ!

Chương 650: Cẩn Thận Tình Cũ Không Rủ Cũng Đến





Lục Vinh Hàn nặng nề thở dài: “Ngọc Như, anh nói thật với em vậy, chỉ cần anh vẫn là người quản lý của nhà họ Lục thì em nhất định không thể trở thành vợ của anh.”
Tư Mã Ngọc Như giống như bị sét đánh giữa trời quang, trúng một nghìn vạn điểm bạo kích tổn thương vật lý.

“Bởi vì xuất thân của em không tốt, không cao quý như Y Hạo Phong sao?”
“Đây không phải là vấn đề về xuất thân, mà là vấn đề về lợi ích.

Quan hệ thông gia của hai nhà Lục Y không thể đứt.

Nhà họ Y đã sớm nhìn em không vừa mắt, chỉ là nể mặt anh nên mới không động tới em mà thôi, nếu như anh và Hạo Phong ly hôn rồi, bọn họ nhất định sẽ gây bất lợi cho em, tuyệt đối sẽ không để em ngồi lên vị trí bà chủ nhà họ Lục.”
Khóe miệng Tư Mã Ngọc Như như bị con ong vò vẽ tàn nhẫn đốt một cái, gần như lệch về một bên lỗ tai.

“Phạm vi thế lực tại Mỹ của nhà họ Y có thể với tới Long Minh sao? Em thấy là Lục Kiến Nghi không chịu bỏ qua cho em mới đúng.


Cậu ta ngoài mặt thì coi em là mẹ nhỏ, kỳ thực trong lòng lại coi em như cái gai trong mắt, chính là muốn đòi lại công bằng cho Y Hạo Phong.

Đợi cậu ta lên làm người quản lý nhà họ Lục rồi khẳng định sẽ đuổi tận giết tuyệt em cùng Ngọc Thanh.”
“Nếu nó thật sự muốn ra mặt bênh vực cho Hạo Phong thì thời điểm ông cụ chết đã nghĩ biện pháp để đuổi em đi rồi, chỉ cần em không phát sinh xung đột với Hoa Hiền Phương thì Kiến Nghi sẽ không vội vàng tiến tới.”
Lục Vinh Hàn mang theo vài phần nghiêm túc nói: “Anh không biết gần đây em bị làm sao, suốt ngày không yên ổn được với Hoa Hiền Phương.

Ngọc Thanh rõ ràng cũng bởi vì do em gây áp lực quá lớn mà bị động kinh, nhưng em cứ nhất định nói là do Hoa Hiền Phương hạ độc.

Hiện tại bọn họ đã biết chắc chắn được em lén lút sinh con, đang một bụng đầy bất mãn với anh đây, không có khả năng có thể lấy vẻ mặt ôn hòa đối xử với em được nữa, em phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.”
Tư Mã Ngọc Như cắn răng, mục đích của cô ta chính là khiến Lục Vinh Hàn nhìn thấy một nhà vợ lớn căm thù cô ta thế nào, hãm hại cô ta thế nào.

Như vậy ông ta mới có thể tính toán thật tốt vì cô ta cùng Ngọc Thanh.

“Là Hoa Hiền Phương âm thầm ở trong tối đối phó với em, ngoài mặt cô ta quan tâm Sênh Hạ, trên thực tế vẫn luôn muốn phá hoại quan hệ mẹ con của em cùng Sênh Hạ, để Sênh Hạ trở mặt thành thù với em.”
Lục Vinh Hàn nhíu nhíu mày: “Loại phỏng đoán bừa bãi không có chứng cứ này, ra khỏi cánh cửa này một chữ em cũng không được nói ra.”
Tư Mã Ngọc Như bĩu môi: “Em không có chứng cứ, nhưng Sênh Hạ đoạn tuyệt quan hệ với em là sự thật.”
Lục Vinh Hàn xua xua tay: “Em quá không hiểu Sênh Hạ, con bé suốt ngày nói em trọng nam khinh nữ, hơn phân nửa là bởi vì chuyện em lén lút sinh con trai, còn đang tức giận.

Hạo Phong đều đã biết rồi, con bé có thể không biết sao?”
Tư Mã Ngọc Như chấn động mạnh, điểm này cô ta lại chưa từng nghĩ tới.

“Tuyệt đối là Hoa Hiền Phương nói cho nó, nhất định là cô ta nói với Sênh Hạ em trọng nam khinh nữ, nói em không yêu nó, chỉ muốn sinh con trai, cho dù lén lút vụng trộm cũng muốn sinh.

Sênh Hạ nghe được những lời này có thể không có ý kiến gì với em hay sao?”
Cô ta còn chưa nói hết câu đã bị Lục Vinh Hàn cắt đứt.

“Em không cần phỏng đoán lung tung, Hiền Phương là mợ chủ nhà họ Lục, trừ phi chính tai em nghe thấy và có thể lấy được chứng cứ hữu lực, nếu không đều là phạm vào tội vu khống mợ chủ, sẽ không có ai tin tưởng lời em nói, ngược lại sẽ chỉ trích em đang tạo sóng gió.


Hiện giờ em ở trong nhà này đã như đang đi trên băng mỏng, không thể phạm thêm sai lầm nữa.”
Tư Mã Ngọc Như không cam tâm, cô ta còn muốn đem tất cả nước bẩn hất hết lên trên người Hoa Hiền Phương, để Lục Vinh Hàn căm thù cô ta đến tận xương tủy đây.

“Nếu như Y Hạo Phong kia có nhà họ Y ở phía sau làm chỗ dựa, vậy Hoa Hiền Phương thì sao? Cô ta có cái gì, còn không phải cũng giống như em sao, đều là xuất thân bình dân, dựa vào cái gì cô ta có thể vững vững vàng vàng ngồi trên vị trí mợ chủ?”
“Anh hùng không bàn xuất thân, tài năng tiếp thị marketing của con bé không phải người bình thường có thể có được.

Con bé dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, chỉ vỏn vẹn một thời gian hơn năm năm ngắn ngủi mà có thể phân chia thị trường Bắc Mỹ thành ba phần cùng với những thương hiệu trang sức uy tín lâu đời, em có bản lĩnh này sao?”
Tư Mã Ngọc Như nghẹn họng, trên mặt lúc trắng lúc xanh.

“Cô ta có thể có năng lực gì, theo em thấy trước đó là dựa vào Hứa Nhã Thanh, hiện tại là dựa vào việc lấy Kiến Nghi, lợi dụng năng lực của đàn ông, còn cô ta lại không ai có thể đụng đến.”
Trên mặt Lục Vinh Hàn có chút bất mãn: “Em đang nói gì thế, Hiền Phương cũng là con dâu của em, em quở trách nó như thế không khỏi quá mức.”
Tư Mã Ngọc Như không cao hứng chép miệng: “Em không phải là lo lắng cô ta đội nón xanh cho Kiến Nghi, bạn trai trước của cô ta không chết lại biến thành cậu hai nhà họ Tần, hai người luôn cấu kết làm bậy, cẩn thận tình cũ không rủ cũng đến.”
Lục Vinh Hàn sâu kín nhìn cô ta một cái: “Chuyện của Hiền Phương em không thể hỏi đến, hiểu chưa?”
Tư Mã Ngọc Như như bị đâm một nhát, hung hăng run rẩy: “Em biết, em là vợ lẽ, người ta là mợ chủ, cho dù thân là trưởng bối em cũng phải đặt người ta lên đầu, cô ta là lớn nhất.”
“Anh không phải có ý này.” Lục Vinh Hàn ôm vai cô ta: “Lúc trước em cũng là người cũ của anh, là sau khi anh kết hôn thì mới cùng anh ở bên nhau, đây không phải là một chuyện vẻ vang.

Em cứ động một chút lại đặt từ người cũ ở bên miệng, đây chẳng phải là tự đánh mặt mình hay sao?”
Khóe miệng Tư Mã Ngọc Như vô thức lệch sang một bên, giống như bị kéo một cái.

“Đang yên đang lành anh sao lại kéo tới chuyện của chúng ta?”
Lục Vinh Hàn lộ ra một chút thê lương, trong lòng không kìm được mà nghĩ đến lời nói của Hứa Kiến Quân.

“Ông nội, ông có biết bố Ma Vương có thời thơ ấu không hề vui vẻ, bố có bóng ma trong lòng, chỉ là bố chưa từng thể hiện ra ngoài mà thôi, chỉ có mẹ con biết được.”
Ông không thể không thừa nhận, vì thỏa mãn dục vọng cá nhân của mình mà sơ ý bỏ qua kết cấu hôn nhân không bình thường này, tạo ra thương tổn đối với trẻ nhỏ.

“Là anhn không có tạo thành một tấm gương tốt cho bọn nhỏ.


Ở trong mắt bọn nhỏ, anh là một người chồng không có trách nhiệm, cũng là một người bố không hợp cách.

Có một câu nói rất đúng, thượng bất chính hạ tắc loạn, anh ở trên cũng không đoan chính thì sao có thể đi yêu cầu bọn nhỏ?”
Tư Mã Ngọc Như hỗn độn trong gió, có loại xúc động không biết giải quyết thế nào: “Vinh Hàn, hai người chúng ta yêu nhau không có gì sai, sai là bố mẹ anh cùng Y Hạo Phong, là bọn họ chia rẽ chúng ta.”
“Quyết định của bố anh cũng không sai, cưới Hạo Phong là để hiện thực hóa tối đa lợi ích của nhà họ Lục.

Anh là người quản lý nhà họ Lục thì nhất định phải lấy lợi ích của gia tộc làm đầu.

Khi tình cảm cá nhân cùng tình cảm của gia tộc phát sinh xung đột về lợi ích, anh phải lựa chọn hy sinh tình cảm cá nhân.” Thanh âm của Lục Vinh Hàn giống như một cơn gió lạnh thổi cho Tư Mã Ngọc Như lạnh buốt trái tim.

Cô ta đang muốn nói gì đó thì lại nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, là Hoa Hiền Phương đến.

“Bố, bố không nên đến đây.”
Lục Vinh Hàn từ trên ghế đứng lên: “Bố đến đưa cho mẹ nhỏ chút thuốc mỡ.”
“Thì ra là như vậy, con tới đưa cho mẹ nhỏ kinh văn, hai bản kinh văn này đều là bà cụ chuyên môn chọn ra, bà cụ nói người sở dĩ làm chuyện ác đều là bởi vì lâm vào giận dữ, chỉ cần tiêu trừ những ác niệm này mới có thể có được giải thoát.

Làm người phải tự biết mình, trong số mệnh có những thứ cuối cùng sẽ là của mình, có những thứ không thể cưỡng cầu, tham lam thứ không thuộc về mình cuối cùng sẽ bị ác ý cắn nuốt, hi vọng mẹ nhỏ ghi nhớ.” Từng chữ từng chữ Hoa Hiền Phương nói ra rõ ràng hữu lực.

Từng chữ giống như những viên đạn mãnh liệt nện vào tử huyệt của Tư Mã Ngọc Như.