Thanh âm già nua mang theo sự phấn khởi, phá vỡ không gian tối tăm hoang vắng.
Lão già đầu trọc hăng hái khiêu vũ ở phía trước, Cố Thanh Sơn vừa nhìn vừa học ở phía sau, hai người siêng năng tập đến toát cả mồ hôi.
Mặc dù kỹ thuật múa và môi trường trước mắt của bọn họ phải nói là rất chướng mắt, nhưng cái này không gây cản trở đối với việc càng ngày càng có nhiều sự tồn tại kỳ quái xuất hiện trong hư không hơn.
Cố Thanh Sơn không nhìn thấy bọn chúng.
Nhưng hắn thân là một tu sĩ có linh giác xuất sắc, có thể cảm ứng được sự tồn tại của loại sức mạnh đến từ nơi xa.
Cố Thanh Sơn là một tu sĩ đã sống hai đời, nhưng cũng hoàn toàn không cách nào lý giải được sự tồn tại của những lực lượng này.
Cố Thanh Sơn vừa khiêu vũ vừa từ từ nghĩ thông một sự kiện.
Lão già đầu trọc đang nhảy nhót trước mặt mình chính là cường giả số một của Nhân tộc thời đại Cực Cổ.
Lão già đầu trọc khen "Điệu múa Chúng Sinh Tế Mệnh" là lực lượng vĩ đại của Phái Kỳ Ngụy.
Có thể được một nhân vật như vậy đánh giá là lực lượng vĩ đại, vậy thì cho dù điệu múa này đặt ở Thời đại Cực Cổ thì chắc chắn cũng là năng lực cấp cao nhất.
Về phần làm sao để chứng minh phán đoán này...
Cố Thanh Sơn nhìn về phía hư không.
Chữ nhỏ màu máu không ngừng xuất hiện trên Giao diện Trật Tự Ma Vương.
[Ngài bắt đầu học được Điệu múa Chúng Sinh Tế Mệnh (Bản Cải tiến Sơ cấp).]
[Động tác của ngài đang sinh ra sự cộng hưởng với pháp tắc thần bí.]
[Lực lượng ăn mòn của Ma Long bị áp chế thêm một bước.]
[Ngài thu được một chút lực lượng của Ma Long, tốc độ phản ứng của thân thể được tăng cao hơn một chút.]
[Ngài thu được một chút lực lượng của Ma Long, khoảng cách thăm dò của thần niệm tăng thêm mười mét.]
[Xin mời khiêu vũ tiếp!]
Cái này cũng chưa tính là gì.
Theo Cố Thanh Sơn không ngừng khiêu vũ, có một số đồ vật không nhìn thấy trong hư không nhảy múa theo hắn.
"Oành!"
Một tiếng vang trầm.
Chỉ thấy những cái bàn tay đen nhánh to lớn kia bị thứ gì đó đụng phải, tất cả huyết nhục tiêu tan sạch sẽ ngay lập tức, chỉ còn lại từng đốt xương cốt tái nhợt.
Đây chính là kỹ năng đến từ Chức mệnh giả Vực Sâu của Vực Sâu: Thù Thiên Thủ! (Nhện ngàn tay)
Ngay cả Ma Thần sơ cấp cũng không thể thoát khỏi Thù Thiên Thủ, nhưng Thù Thiên Thủ bị sự tồn tại thần bí mà Điệu múa Chúng Sinh Tế Mệnh gọi đến đụng một cái, liền hóa thành xương trắng trong nháy mắt.
Dường như sự tồn tại thần bí kia hoàn toàn không ngại chuyện này, tiếp tục không ngừng nhảy nhót theo Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn ung dung thản nhiên, vẫn duy trì điệu múa như cũ, nhưng trong lòng thầm tính toán.
Cho dù là nhìn từ phương diện nào, Điệu múa Tế Mệnh này cũng quá là giật gân.
"Cái này là điệu múa thứ nhất, bởi vì ngươi vừa học, cho nên phải nhảy liên tục bảy lần mới có thể vẫn ngăn chặn lại sự ăn mòn từ lực lượng của Ma Long sau khi kết thúc điệu múa."
"Bây giờ ngươi tiếp tục nhảy đi! Ta nhìn giúp ngươi xem động tác có vấn đề hay không."
"Được."
Cố Thanh Sơn lên tiếng, tiếp tục nhảy múa dựa theo động tác đã học.
Tiếng gõ phách bắt tai lại vang lên lần nữa.
Lão già đầu trọc đi sang một bên, khoanh tay cẩn thận quan sát các bước nhảy của Cố Thanh Sơn.
"Nhấc tay cao một chút!"
"Phải xoay người nhanh! Nhanh, hiểu không?"
"Động tác ban nãy sai rồi, làm lại một lần nữa!"
Trên khoảng sân tối om, thỉnh thoảng vang lên tiếng quát lớn của lão già đầu trọc.
Ngay từ đầu, Cố Thanh Sơn quả thực có rất nhiều chỗ sai lầm, nhưng vì cứ luyện tập đi luyện tập lại, bước nhảy của hắn càng ngày càng ăn khớp và thuần thục.
Lão già đầu trọc cũng ít lên tiếng hơn.
Khi Cố Thanh Sơn bắt đầu nhảy lần thứ ba, lão già đầu trọc cũng không còn đưa ra bất cứ ý kiến gì nữa.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Rốt cuộc, đã nhảy xong chín lần.
Cố Thanh Sơn đang muốn dừng lại, giọng nói của lão già đầu trọc đột nhiên vang lên lần nữa.
"Đừng có ngừng!"
"Âm nhạc bật tiếp!"
"Một lần nhảy cuối cùng này, ứng phó toàn lực!"
Tiếng nói của lão nghe như có một chút thận trọng và chờ mong.
Cùng lúc đó, trong lòng Cố Thanh Sơn vang lên tiếng nói chuyện của lão già đầu trọc:
"Ta nhớ ta đã nói với ngươi, Điệu múa Tế Mệnh vĩ đại này ngoại trừ có thể áp chế và chuyển hóa lực lượng Ma Long, nó còn có thể triệu hoán vô số lực lượng thần bí của Phái Kỳ Ngụy, hướng dẫn ngươi thu hoạch được rất nhiều."
"Bây giờ, cơ hội đã tới."
"Một sức mạnh nổi danh đã đến, nó đang cảm nhận ngươi, dường như muốn sinh ra cộng hưởng với ngươi."
"Cho nên bây giờ nhất định không thể ngừng mà cần nhảy thật đẹp!"
"Nhảy mau!"
Cố Thanh Sơn nghe xong thì hiểu ra, lập tức dựa theo nhịp nhạc, nhanh chóng làm ra các động tác múa, cố gắng làm cho mỗi một động tác đều khớp với tiết tấu.
Điệu múa Chúng Sinh Tế Mệnh tổng cộng chia làm chín tầng, tầng thứ nhất là sơ cấp nhất, khá đơn giản. Hắn đã quen rồi, nhảy không khó mà còn có một chút cảm giác lưu loát.
Dần dần, theo bước nhảy, Cố Thanh Sơn cảm ứng được một sự tồn tại nào đó.
Sự tồn tại kia đang cộng hưởng với hắn, mang đến cho hắn một cảm giác giống như là nhiều trái tim đang nhảy nhót giữa không trung.
Không biết đã nhảy bao lâu.
Đột nhiên, cảm giác cộng hưởng kia biến mất khỏi người Cố Thanh Sơn.
"Có thể ngừng rồi!"
Lão già hô.
Cố Thanh Sơn liền dừng lại.
Hắn kinh ngạc phát phát hiện cả người mình toàn là mồ hôi.
Thân là cường giả cảnh giới Ba Ngàn Thế Giới, chỉ nhảy một điệu là có thể mệt mỏi tới mức đổ mồ hôi, cũng đủ rồi.
"Thật đáng tiếc!" Lão già đầu trọc tiếc nuối nói: "Ngươi chỉ học bước nhảy sơ cấp, cho nên pháp tắc thần bí kia dạo chơi không lâu. Ngươi được cái năng lực thần bí gì chưa?"
Cố Thanh Sơn ngẩn ngơ.
Nhảy múa cũng đạt được năng lực hệ Thần Bí?
Có thể áp chế lực lượng của Ma Long đã là mọi việc thuận lợi rồi, làm sao đạt được năng lực dễ dàng như vậy chứ?
Cố Thanh Sơn cảm thấy buồn cười, đang muốn lắc đầu thì lại đột nhiên ngây người.
Một tin tức vô danh chẳng biết đã xuất hiện ở trong đầu của hắn từ lúc nào.
Cố Thanh Sơn sinh ra một loại minh ngộ nào đó, cả người đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Lão già đầu trọc thấy thế, lập tức thu lại sự tiếc nuối trên mặt, cảm thấy hứng thú nói: "Ngươi thu được cái gì? Mau nói!"
Cố Thanh Sơn lẩm bẩm: "Hình như tên là "Gặp Lại Ngươi Một Lần"."
"Gặp Lại Ngươi Một Lần? Đây chính là một khả năng kiếm ra tiền đó! Chờ đã, chẳng lẽ tay nghề nấu nướng của ngươi đạt tiêu chuẩn rất cao hay sao?"
"Ta vốn là đầu bếp."
"Thảo nào ngươi có thể thu được năng lực này!"
Lão già đầu trọc dùng một ánh mắt hoàn toàn mới để đánh giá Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn trầm tư một lát, bỗng nhiên vỗ túi Trữ Vật, lấy ra bếp lò, nồi bát và các loại gia vị, dầu muối, nhanh chóng nấu một tô mì.
Hắn bưng bát mì kia lên, giật mình trong chốc lát, khó hiểu nói: "Hình như năng lực này là..."
Chỉ thấy lão già đầu trọc đoạt lấy bát mì, lấy đũa trên bếp, bắt đầu ăn ngồm ngoàm.
"Ừm, mì không tệ, ngươi không nói láo, thật đúng là một đầu bếp không tồi!"
Lão già đầu trọc vừa ăn vừa lớn tiếng tán thưởng.
Lão húp "xụp xụp" một hơi là ăn xong, đặt bát trên kệ bếp, lau miệng rồi nói:
"Gặp Lại Ngươi Một Lần là một loại năng lực đặc thù, không liên quan tới chiến đấu. Nó có thể khiến những ai ăn mì rơi vào ký ức, đi tìm quãng thời gian ngày xưa đã từng ẩn sâu trong trí nhớ họ, xem lại khoảng thời gian đã nhạt nhòa, xem những người bạn năm cũ..."
"Năng lực này cực kỳ đặc biệt, ngươi phải biết quý trọng."
Nói xong, lão già đầu trọc nhắm chặt mắt lại, lâm vào trong ký ức của chính lão.
Cố Thanh Sơn nghe lão nói như thế, bỗng nhiên hiểu rõ, lập tức hiểu năng lực mới của mình.
Lại nói tiếp, đây là năng lực hệ Thần Bí đầu tiên mà hắn có được.
Cùng lúc đó, bên trên giao diện của Trật Tự Ma Vương cũng xuất hiện từng hàng chữ nhỏ.