Cùng lúc đó, bên tai Cố Thanh Sơn vang lên vô số giọng nói khẽ.
Mặc dù nghe không rõ rốt cuộc nói cái gì, nhưng trong lòng Cố Thanh Sơn dần dần hiểu ra ý tứ của đối phương. Đây là một chuyện rất thần kỳ.
Pháp tắc Thiên Địa dựa vào linh quang ban đầu nói cho hắn biết, hiện giờ đã đến lượt hắn đưa ra quyết định rồi.
Hoặc là dựa vào công đức, cứu những sự tồn tại thậm chí không phải là linh hồn, để chúng trở về với cái chết.
Như vậy, những người chết sẽ trở thành thể linh hồn, trở lại trong vòng tuần hoàn sinh tử bình thường.
Ngoài cái đó ra, còn có một lựa chọn khác.
Dựa vào sức mạnh của công đức, Cố Thanh Sơn có thể hòa tan hoàn toàn những sự tồn tại này thành một phần của Hỗn Độn.
Điều này sẽ tăng cường sức mạnh của hỗn độn, nhưng những người chết đó sẽ mãi mãi không thể trở lại vòng tuần hoàn sinh tử được nữa.
Bọn chúng sẽ hoàn toàn hóa thành sức mạnh của Hỗn Độn thuần túy.
Hiện tại, quyền lựa chọn nằm trên tay Cố Thanh Sơn.
Để cho những tên ác ôn đó trở lại địa ngục hoàng tuyền chịu khổ, hay là khiến chúng tiêu tán hoàn toàn?
Giọng nói vô tận lượn lờ bên tai Cố Thanh Sơn tạm thời biến mất.
Pháp tắc Thiên Địa đang đợi hắn đưa ra quyết định.
Trầm mặc một hồi.
Cố Thanh Sơn nhớ lại cảnh tượng mình giết chết những tên ác ôn này lúc trước.
“Trời cao có đức hiếu sinh, việc này không sai. Ngay cả chúng ta trong ngày thường khi hành sự cũng không thích dồn ép người quá...”
Hắn trầm ngâm, nói tiếp: “Nhưng đối với những tên ác ôn này, tôi cho rằng không cần phải khoan dung cho bất cứ một tên nào, vẫn là chết hết đi.”
Giọng nói của hắn lắng xuống, pháp tắc Thiên Địa đáp lại.
Ánh sáng trên người Cố Thanh Sơn lại tăng vọt, cả người hóa thành một vầng mặt trời chói chang, treo cao giữa bầu trời.
Bị hào quang chiếu rọi, thân hình của một tỷ người chết hóa thành cát chảy, dần dần chìm vào trong sa mạc.
Hàng tỷ người chết tan thành biển cát, từ đây không thể quay lại cảnh địa sinh tử được nữa.
Trên giao diện Chiến Thần, đột nhiên xuất hiện mấy hàng chữ đom đóm nhỏ:
[Ngài đã biết được bí mật của sinh tử thật sự.]
[Ngài đã tự động trở thành người bảo vệ bí mật.]
[Ngài đã tăng thêm sức mạnh cho Hỗn Độn.]
[Pháp tắc của thế giới bởi vì hành động của ngài mà đã mở rộng thêm một chút xíu có thể nói là hoàn toàn không đáng kể.]
[Pháp tắc đã thay đổi thái độ đối với ngài.]
[Ngài nhận được một món quà của pháp tắc thế giới tầng trong: Nguyên lực thế giới.]
[Thuật thế giới của ngài đã được củng cố hơn]
[Từ giờ trở đi, ngài đã có được một thế giới tầng trong hoàn mỹ, nó sẽ dựa vào phương thức xây dựng thế giới của ngài để tạo thành các loại thế giới.]
[Ngoài ra, Lượng kiếp của ngài đã hoàn thành.]
Ầm!
Toàn bộ thế giới sụp đổ.
Tất cả các hình ảnh vỡ vụn.
Bóng tối đại diện cho pháp tắc Sụp Đổ tan thành mây khói.
Cố Thanh Sơn được một luồng sức mạnh rất mạnh thúc đẩy, đột nhiên trở lại trên thuyền bay cổ thụ Kinh Cức.
Ở trước mắt hắn, chữ đom đóm nhỏ lại hiện ra lời nhắc nhở cuối cùng:
[Ngài đã trở thành tu hành giả Tứ Thánh Trụ cảnh.]
Cố Thanh Sơn ngây người.
Đây chính là... Tứ Thánh Trụ cảnh?
Sao không có cảm giác gì vậy?
Hắn đang suy nghĩ, đột nhiên cảm thấy trán mát lạnh.
Một vầng sáng ngút trời xuất hiện trên trán của hắn, bắn thẳng về phía dòng chảy thời không hỗn loạn.
Linh lực đang tăng vọt với một tốc độ khủng khiếp.
Mười phần trăm.
Hai mươi phần trăm.
Bốn mươi phần trăm.
Bảy mươi phần trăm!
Linh lực tăng lên thêm bảy mươi phần trăm!
Dựa theo thường thức, tổng số lượng linh lực sẽ quyết định uy lực thuật pháp của tu sĩ.
Vì linh lực tăng vọt, sức chiến đấu của Cố Thanh Sơn gần như đã tăng cường gấp đôi.
Hắn nắm chặt nắm tay, cả người dâng lên chiến ý vô tận, nhìn về phía vô số tồn tại trong dòng chảy hỗn loạn của thời không.
Sức mạnh!
Cuối cùng mình đã có được sức mạnh cường đại rồi!
Giờ khắc này, nhờ có linh lực dồi dào, Cố Thanh Sơn cảm thấy mình hoàn toàn có thể đánh một trận với những kẻ địch cường đại kia.
Thậm chí mình có thể...
“Cậu vẫn ổn chứ?”
Đột nhiên có một giọng nữ truyền đến, cắt đứt mạch suy nghĩ của hắn.
Cố Thanh Sơn nghiêng đầu nhìn.
Lâm.
Người mặc chiến giáp uy vũ, hai tay đeo găng tay nguyên tố, cả người không thương tích, đang ở trạng thái đỉnh cao.
Lâm quan sát Cố Thanh Sơn, mỉm cười nói: “Không tệ nha, cuối cùng cũng thành công lên cấp rồi. Hay là tôi sử dụng thêm một phần lực đánh một trận cùng cậu nhé?”
“Ôi...”
“Hả? Mới vừa rồi còn tràn đầy chiến ý, sao đột nhiên lại mặt mày ủ rũ thở dài?”
“Tôi không muốn thảo luận chủ đề này với cô.”
...
Chín trăm triệu tầng thế giới.
Khu Luân Hãm.
Trong một thế giới vừa bị phá hủy.
Trận đấu của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả và Trật Tự Ma Vương cuối cùng đã tới giờ khắc sau cùng.
Các Ma thần cường đại đã bị đánh cho tan tác, mất đi khả năng tiếp tục chiến đấu, thân hình to lớn nằm trên mặt đất không thể cựa quậy.
Thi thể của mhập ma giả, yêu ma chất đầy toàn bộ thế giới.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đứng trên đỉnh thi hài vô tận, nắm lấy đầu của một người đàn ông Nhân tộc, nhấc hắn ta lên, ép buộc hắn ta đối mặt với mình.
“Nhìn ta, ta biết ngươi ở trên người của thi thể cực cổ này.”
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả dùng giọng đàn ông nói tiếp:
“Mặc dù chúng ta vẫn luôn tranh giành chúng sinh và thế giới, cũng không nói chuyện với nhau, nhưng hiện tại tình hình đã thay đổi rồi.”
“Trật Tự nhỏ bé và yếu ớt, ngươi khiến ta rơi vào khổ chiến dài đằng đẵng, ngăn cản ta ăn linh hồn tuyệt vời của tỉ thế giới.”
Giọng nam của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đột nhiên biến thành giọng nữ chói tai và cao vút, giận dữ hét lên: “Bây giờ ta phải phá hủy mọi thứ của ngươi, chấm dứt cuộc chiến này, phong ấn ngươi, khiến ngươi mãi mãi không thể tỉnh lại!”
Người đàn ông Nhân tộc nhổ ra một ngụm máu, khinh thường nói: “Với tư cách là một kẻ săn linh hồn, ngươi quá điên cuồng và ngu xuẩn.”
Người đàn ông Nhân tộc nói: “Đương nhiên là ngươi điên rồi! Chẳng lẽ ngươi không suy nghĩ một chút xem, nếu như một tỉ sinh mệnh đều bị ngươi hủy diệt, ngươi cũng sẽ bị cắt đứt tất cả thức ăn trong một thời gian dài. Đạo lí đơn giản nhất mà ngươi cũng không hiểu.”
“Cắt đứt tất cả thức ăn? Ha ha ha ha ha!”
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả giống như nghe thấy truyện cười, ngửa mặt lên trời cười như điên.
Một lúc lâu, nó mới mỉa mai nói: “Khi tất cả mọi người đều cho rằng ta ngu xuẩn và điên cuồng, ta đã hoàn thành bước quan trọng nhất trong kế hoạch rồi.”
Lời nói này hoàn toàn vượt ra khỏi dự đoán của người đàn ông Nhân tộc, hắn ta không khỏi lộ ra vẻ hoang mang.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả nhìn chằm chằm vào hắn, đổi lại giọng nói của đàn ông: “Bây giờ ta đã cảm ứng được rồi, trong toàn bộ chín trăm triệu tầng thế giới, sẽ không còn bất kỳ kẻ nào gia tải Trật Tự Ma Vương nữa, cho nên...”
“Trật Tự Ma Vương, mọi thứ mà ngươi đại diện đều đã kết thúc rồi, tất cả các Trật Tự bao gồm cả ngươi ở trong đó từ nay về sau sẽ chìm vào giấc ngủ say, sẽ không thể quấy rầy ta được nữa.”
Người đàn ông Nhân tộc vốn bình tĩnh, nhưng sau khi nghe xong những lời này, cả người đột nhiên rơi vào sự kinh hoàng trước giờ chưa từng có.
“Thì ra hạt giống của Hỗn Loạn nằm trên người của ngươi!”
Hắn ta kêu gào, ra sức giãy giụa, mưu đồ thoát khỏi tay của đối phương.
Thế nhưng tay của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả cứng như tảng đá, vẫn không nhúc nhích.
Trong chốc lát.
Người đàn ông thở phì phò, ngừng giãy giụa.
Dường như hắn ta đã hiểu ra tất cả, cuối cùng nói: “Thảo nào thời thượng cổ, Trật Tự Ma vương là Trật Tự thức tỉnh đầu tiên được các ngươi đánh thức.”
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả lộ ra nụ cười đắc ý, chậm rãi nói: “Không sai, trong tất cả các Trật Tự, Trật Tự Ma vương là cực đoan nhất, một khi nó là Trật Tự đầu tiên được đánh thức, nó tuyệt đối sẽ không lập tức đánh thức những Trật Tự khác. Cho nên ta đã nghĩ cách này, từ từ sắp xếp, từng chút từng chút đẩy Trật Tự vào đường cùng.”