“Quái vật cỡ nhỏ, đặc điểm: Da dày, tính uy hiếp yếu.”
Cố Thanh Sơn nhìn hai hàng chữ này, khóe miệng từ từ nhếch lên một nụ cười tràn đầy ý chế giễu.
“Quái vật cỡ nhỏ, tính uy hiếp yếu.” Hắn lẩm bẩm.
Con quái vật sáu tay này, Cố Thanh Sơn đã từng nhìn thấy khi vừa thoát khỏi thế giới Tân Thủ.
Khi đó con quái vật này đấu đá bừa bãi, bất kỳ sự sống nào cũng không dám trêu chọc nó.
Cố Thanh Sơn tận mắt nhìn thấy nó ở trong hư không loạn lưu muốn ăn kẻ nào thì ăn kẻ đó, quả thật là không gì sánh bằng.
Thế nhưng nó chỉ được xếp hạng thứ bảy, được gọi là quái vật cỡ nhỏ, còn được đánh giá là có tính uy hiếp yếu.
Dựa theo ký ức của Vương Thành.
Khu Tranh Bá phát hành tổng cộng một nghìn linh một đồng xu, trên mỗi một đồng xu đều được khắc một loại quái vật.
Những con quái vật này được xếp hạng dựa theo trình độ thực lực.
Quái vật trên đồng xu số một là yếu nhất.
Con quái vật mạnh nhất thì được khắc trên đồng xu số một nghìn linh một.
Có điều muốn nhìn thấy con quái vật kia cũng không dễ dàng.
Nghe nói vào thởi thượng cổ, ngay cả Thần Linh cũng phải chiến đấu mấy năm với con quái vật kia thì mới giết chết được nó.
Con quái vật kia chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, người bình thường căn bản không có cơ hội nhìn thấy, cho dù là ngắm nhìn trên đồng xu.
Trong hai trăm triệu tầng thế giới, phần lớn mọi người cả một đời đều không có cách nào tận mắt nhìn thấy đồng xu số một nghìn linh một này.
Các chức nghiệp giả bình thường nếu như có thể sử dụng đồng xu số năm trăm, cơ bản đã là chẳng phải lo ăn cũng chẳng phải lo mặc ở khu Tranh Bá rồi.
Cố Thanh Sơn lặng im suy nghĩ một hồi, thở dài.
Hắn bỏ toàn bộ đồng xu số bảy vào trong rương, sau đó dùng túi trữ vật thu vào.
Vừa làm xong chuyện này, vẻ mặt của Cố Thanh Sơn đột nhiên biến đổi.
Hắn lấy ra một tờ báo.
Đây là tờ báo của Hiệp hội Thủ hộ giả Tháp Cao mà Mèo Con đưa cho hắn.
Thứ đầu tiên đập vào mắt hắn là một bức ảnh.
Một tòa tháp cao sừng sững vút tận mây xanh đã bị bẻ gãy, đang từ từ sụp xuống.
Từng hàng chữ viết nhanh chóng xuất hiện phía dưới hình ảnh.
“Ngày hủy diệt của Tháp Cao.”
“Sự khủng bố không thể nói rõ đã buông xuống! Nó tới quá nhanh, nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người!”
“Tòa tháp Tri thức do cổ thần xây dựng đã bị phá hủy.”
“Hiệp hội Thủ hộ giả Tháp Cao thương vong nặng nề và vẫn đang kháng cự đến cùng.”
“Cầu cứu khẩn cấp! Cầu cứu khẩn cấp! Mời cường giả cấp Bá Chủ trở lên của chín trăm triệu tầng thế giới đến đây trợ giúp!”
“Đây là trận chiến liên quan đến sự tồn vong của chín trăm triệu tầng thế giới, nếu như lần này chúng ta thất bại, nó sẽ trở nên cường đại hơn, cho nên vì sự tồn vong của bản thân, xin hãy đến thế giới Tháp Cao để tham chiến!”
Cố Thanh Sơn nhìn tờ báo, ngừng thở.
Sao tình hình lại nghiêm trọng như vậy?
Việc này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn.
Cái thứ của học viện Thần, có khuôn mặt một nửa là đàn ông, một nửa là phụ nữ. Vậy rốt cuộc nó là cái gì?
Rốt cuộc là nhân vật như thế nào, mà chỉ một lần hành động đã phá hủy tòa tháp Tri Thức của Thần Linh thượng cổ?
Lẽ nào thật sự không có người nào có thể ngăn cản?
Cố Thanh Sơn không nhịn được lại suy nghĩ.
Lúc này, nội dung trên tờ báo đã hoàn toàn hiện ra, hắn đã đọc xong tin tức này.
Thế nhưng hắn còn chưa kịp thu hồi tờ báo, một việc khiến người ta không thể đoán trước được khác đã nối gót xảy ra.
Hình nhân ánh sáng xuất hiện trước mặt hắn.
Nó xuất hiện ở trước mặt tất cả chúng sinh ở hai trăm triệu thế giới của khu Tranh Bá.
Mang theo vẻ thần thánh trang nghiêm, Hình nhân ánh sáng tuyên bố: “Thông báo: “Tín đồ thắp cây thần tính đầu tiên đã ra đời.””
“Con đường thành thần chính thức mở ra.”
“Bình phong che chở thần uy do thần linh thiết lập sắp được kích hoạt.”
“Khu Tranh Bá sẽ ẩn núp trong chín trăm triệu tầng thế giới.”
“Bắt đầu từ bây giờ, bất kỳ người nào rời khỏi khu Tranh Bá, sẽ không có cách nào bước vào khu Tranh Bá được nữa!”
Theo dòng chảy liên tục của thời gian, một sự kiện lớn đã đột nhiên xảy ra làm rung chuyển cả chín trăm triệu tầng thế giới.
Sự kiện này đủ để thay đổi toàn bộ lịch sử, gần như không người nào có thể dự liệu trước được, càng không có người nào có thể biết được toàn bộ chân tướng của sự việc đó.
Vô số mạch nước ngầm ẩn trong chỗ tối, cho dù vĩ đại như thần linh cũng không thể nào khống chế hướng đi của chuyện này.
Hình nhân ánh sáng xuất hiện mà không có dấu hiệu báo trước nào.
Ai cũng không ngờ được, nó lại mang tới tuyên cáo và quy tắc mới nhanh như vậy.
Thế nhưng, trước một giây khi Hình nhân ánh sáng ra thông báo ở khu Tranh Bá, toàn bộ khu Tranh Bá đột nhiên tối sầm lại.
Từng luồng ánh sáng rực rỡ mang theo cái đuôi ánh sáng thật dài, nối tiếp nhau xuất hiện ở từng ngóc ngách của khu Tranh Bá.
Hình ảnh này giống như một trận mưa sao băng.
Nhưng mà lại có một loại sức mạnh to lớn không sao tả nổi bao phủ cả trận mưa sao băng này, làm cho không ai có thể phát hiện ra lai lịch của trận mưa sao băng này.
Cho dù là mấy vị cường đại nhất khu Tranh Bá cũng chỉ biết là có rất nhiều thứ không rõ xé rách bầu trời, từ một nơi cực kỳ xa xôi lao xuống trong khu Tranh Bá.
Còn chuyện mấy thứ này rốt cuộc là cái gì, làm sao tới được đây, thì bọn họ hoàn toàn không có đáp án.
Cho dù là những cao thủ có năng lực tìm kiếm mạnh nhất, cũng không cách nào tìm ra nơi đến của những ngôi sao băng này.
Cảnh tượng như vậy chỉ kéo dài một giây.
Một giây ngắn ngủi, chỉ đúng một giây mà thôi.
Toàn bộ sao băng biến mất không để lại dấu vết.... Tựa như chưa từng xuất hiện.
Khu Tranh Bá khôi phục lại bình thường.
Lúc này, âm thanh Hình nhân ánh sáng vang lên.
Nó nghiêm trang tuyên bố:
"Thông báo: Vị tín đồ đầu tiên thắp sáng cây Thần Tính đã sinh ra!"
"Con đường thành thần chính thức mở ra."
"Bình chướng thần uy do thần linh tạo ra đã được kích hoạt, ngăn cách khu Tranh Bá khỏi chín trăm triệu tầng thế giới."
"Từ giờ trở đi, bất kỳ một người nào đã rời khỏi khu Tranh Bá đều sẽ không thể tiến vào khu Tranh Bá được nữa!"
Kèm theo tuyên ngôn của nó, toàn bộ khu Tranh Bá lập tức biến mất trong chín trăm triệu tầng thế giới.
Đây là bình chướng thần uy do bảy vị thần linh dùng hết toàn lực bố trí, tác dụng duy nhất của nó chính là che giấu.
... Che giấu toàn bộ khu Tranh Bá.
Không ai biết bảy vị thần linh này có suy nghĩ gì mà lại bố trí ra bình chướng như vậy.
Nhưng mà có lẽ các thần linh cũng không dự liệu được, trong nháy mắt trước khi toàn bộ khu Tranh Bá ẩn giấu thì đã có một trận mưa sao băng vọt vào.
…
Trên phi thuyền.
Thuyền trưởng cẩn thận nghe tuyên bố của Hình nhân ánh sáng.
Mãi cho đến khi Hình nhân ánh sáng biến mất gã vẫn không nhúc nhích.
"Đã có người châm lửa được cây Thần Tính rồi à!"
Thuyền trưởng thở dài, trong giọng nói dường như mang theo một loại tâm tình không kiềm chế được.
Đúng vậy, người châm lửa được cây Thần Tính thì có thể học tập tri thức và kỹ năng của thần linh... đã bị người khác giành được trước một bước.
Vậy gã thì sao?
Bản thân vẫn còn ở đây đau khổ tính toán một khoản lộ phí đầy đủ.
Không chỉ lộ phí, sau khi tới thần điện chẳng lẽ không cần đưa trên lót dưới sao?
Châm lửa được cây Thần Tính thì sao, lẽ nào khi tu hành kỹ năng thần linh thì không cần tài nguyên sao?
Trên thế giới này, nếu không có đầy đủ tiền tài thì không thể làm được chuyện gì cả.
Đừng nói thành thần, ngay cả duy trì thể diện và tôn nghiêm cơ bản nhất của một chức nghiệp giả cũng cần có tiền bạc sung túc chống đỡ.
Thuyền trưởng cúi đầu, im lặng trong chốc lát.
Tay gã cứ nắm chặt rồi lại buông ra, lặp đi lặp lại mấy lần rồi nắm lại thật chặt.
"Hiện tại tính toán thì cũng tới lúc rồi, uy hiếp duy nhất là Vương Thành, nhưng hiện tại Vương Thành cũng đã giải tán ma quỷ..."