Thì đám người lái phi thuyền cũng không hề để ý tới những chuyện này, tất cả bọn họ đều liên hệ với trung tâm phi hành để yêu cầu bồi thường tiền.
Thậm chí có vài nhân vật vô cùng khí thế và mạnh mẽ cũng để thuộc hạ của mình tới bày tỏ sự quan tâm.
Cố Thanh Sơn có chút xúc động.
Toàn bộ thế giới đã bị Ma trùng ăn thế giới thời thượng cổ hồng hoang ăn vào trong bụng.
Những người này lại làm như không thấy, chỉ tới chợ đêm đòi bòi thường tiền.
Lẽ nào, chút tiền này còn quan trọng hơn tính mạng sao?
Cố Thanh Sơn lắc đầu một cái.
Thế nhưng, khi nói tới chuyện tiền bạc...
Đúng vậy, vận chuyển trong hư không vẫn là hoạt động tiêu tốn nhiều tiền bạc ở khu Tranh Bá...
Mà Cố Thanh Sơn ngồi phi thuyền pháp thuật tổng cộng tốn hết 27 đồng tiền.
Hết tận 27 đồng tiền đó!
Còn là đồng tiền số 10!
Số tiền kia đủ để Cố Thanh Sơn chống đỡ mấy chục ngày chi tiêu khi ở lại chợ đêm rồi.
Nghĩ tới đây, Cố Thanh Sơn không nhịn được mà rùng mình, bay về phía trung tâm phi hành.
Khi tới giữa đường, hắn đã biến thành dáng vẻ của Vương Thành.
...
Ở một nơi khác.
Trong thần điện Tử Vong và thần điện Vận Mệnh, đội hộ vệ đã tới vị trí trung tâm của khu Tranh Bá.
Bọn họ tới đón Tô Khả Nhi và Anna.
Hai cô gái đang nói lời tạm biệt.
“Nói vậy thì cô là em gái của Tô Tuyết Nhi sao?” Anna hỏi.
Tô Khả Nhi nhìn cô chăm chú, nói: “Đúng vậy, chị của em nói chị không phải loại người tốt lành gì, vẫn luôn muốn giết chị, nhưng chị ấy cũng nói chị đã cứu chị ấy một mạng, nên không tiện ra tay.”
“Thế nên cô ta để em đến tìm cơ hội giết tôi sao?” Anna cười rồi nói.
“Em vốn đã chuẩn bị ra tay với chị.” Tô Khả Nhi lộ ra vẻ mặt phức tạp, nói: “Nhưng với tình hình lúc trước, khi em kêu cứu, những người khác đều bỏ chạy, chỉ có chị cố gắng quên mình để tới cứu em.”
Tô Khả Nhi tiếp tục nói: “Cho dù chị của em như thế nào, nhưng Tô Khả Nhi em tuyệt đối không phải là một người không nhớ tới ân nghĩa.”
Anna kỳ lạ hỏi: “Chị của em muốn gây phiền phức với tôi sao lại không tự mình đến?”
“Chị ấy đang tham gia một bài kiểm tra bậc thầy thẻ bài, đã lâu rồi vẫn chưa ra.” Tô Khả Nhi nói.
Tô Khả Nhi ngẫm nghĩ rồi lại tiếp tục nói: “Chị Anna, chị có biết Cố Thanh Sơn ở đâu không?”
“Làm sao? Cô tìm anh ấy để làm gì?” Anna cảnh giác hỏi.
Cô nhìn Tô Khả Nhi.
Khuôn mặt của Tô Khả Nhi và chị của cô bé không giống nhau.
Thế nhưng vóc người thì...
Anna không nhịn được nhớ lại tình hình lúc trước mình cứu Tô Tuyết Nhi.
Tô Khả Nhi nói: “Em rất tò mò, rốt cuộc đó là hạng người gì mới có thể làm cho hai người phụ nữ ưu tú như hai người căm ghét lẫn nhau. Em muốn đi gặp anh ấy thử xem.”
Anna đang định nói chuyện thì có một tên thuộc thần điện Tử Vong đi đến, đưa một quyển sổ màu đen cho cô.
Đây là quyển thông báo những sự vụ bí mật của thần điện Tử Vong, thông thường chỉ có những thành viên nội bộ có địa vị nhất định mới có thể được xem.
Anna cúi đầu xuống xem.
Những chuyện quan trọng mới xảy ra gần đây của thần điện vừa nhìn cái đã hiểu ngay.
Ánh mắt cô hơi chấn động, tùy tiên đưa quyển thống báo tin tức này trả lại cho đối phương.
“Tôi biết rồi, đều là những chuyện nhỏ nhặt, không cần phải làm phiền tới tôi.” Anna nói.
Đối phương xin lỗi rồi lui ra.
Anna quay đầu lại, nói với Tô Khả Nhi: “Nhưng tôi không ghét chị của cô.”
“Chị không ghét chị ấy? Nhưng chị ấy là tình địch của chị mà.” Tô Khả Nhị lạ lùng hỏi.
Anna dịu dàng nói: “Chuyện tình cảm đều là chuyện của bản thân mỗi người chúng ta. Mà cô ấy lại không phá hủy những gì tốt đẹp trong lòng tôi, lại nói, chị của cô lại một người đơn thuần, chỉ là rất dễ để tâm vào những chuyện vặt vãnh. Thực ra nói cho cùng cô ấy cũng là một cô gái không tệ.”
Tô Khả Nhi ngơ ngác nhìn Anna, nhỏ giọng hỏi: “Vậy mà chị lại coi chị ấy là người như vậy.”
Anna nói: “Được rồi, cuối cùng tôi có thể nói với em. Hiện giờ Cố Thanh Sơn đang ở một thế giới tu hành, tọa độ nơi đó thì tôi không biết, nhưng Trương Anh Hào và Diệp Phi Ly lại biết khá rõ. Thế nên em có thể trở về thế giới nguyên bản của chị em để tìm hai người kia.”
“Nhưng em phải chú ý, một khi đi tìm Cố Thanh Sơn thì sẽ không có cách nào trở lại khu Tranh Bá.”
Nói rồi cô xoay người rời đi.
Tô Khả Nhi sững người tại chỗ, nhìn theo bóng dáng tiêu sái rời đi của Anna.
Cho tới tận khi phi thuyền của thần điện Tử Vong rời khỏi, Tô Khả Nhi cũng không cử động.
“Mình không thèm quan tâm có thể thành thần hay không, chỉ cần tìm được anh ấy.”
Tô Khả Nhi tự nói với mình.
“Thế nhưng, chị ấy nói... không ghét Tô Tuyết Nhi.”
“Sao có thể có chuyện đó được.”
Cô bé lẳng lặng suy nghĩ một lúc vẫn luôn cảm thấy có gì đó không đúng.
Một lúc lâu sau, cô bé đột nhiên hỏi: “Lúc cuối Anna xem một quyển sổ màu đen, quyển sổ đó là thứ gì?”
Mấy tên thị vệ thần điện đứng sau lưng cô bé liếc mắt nhìn nhau một cái.
Một thị vệ khá lớn tuổi bẩm báo: “Quyển sổ kia, nhìn qua có chút giống quyển sổ thường dùng để thông báo những chuyện xảy ra trong nội bộ của thần điện Tử Vong.”
“Chúng ta có thể có được những tin tức tình báo trong đó không?”
“Những chuyện xảy ra của các thần điện khác chúng ta vẫn luôn có các tin tức tình báo tương ứng, chỉ là những chuyện không quá cơ mật đều có thể nắm được.”
“Rất tốt, hiện giờ tôi muốn xem.”
“Các hạ xin hãy chờ một chút.”
Một lát sau.
Một quyển sổ màu trắng được trình lên.
Tô Khả Nhi vội vàng xem hết.
Lông mày cô bé giãn ra, nhỏ giọng nói: “Rõ ràng anh ấy đang bị các người truy nã, thế mà chị còn dám lừa tôi rời khỏi khu Tranh Bá...”
Luồng sương mù xám xịt tản ra từ người cô ta không thể khống chế lại được.
Uy lực mạnh mẽ không thể chống lại của cô bé làm cho phi thuyền của thần điện Vận Mệnh cũng khẽ run lên.
“Đây là có chuyện gì?”
Một tên thần sử phát hiện ra không ổn, đi ra khỏi phi thuyền.
Hắn nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của cô gái phía đối diện, không nhịn được nói: “Lẽ nào thần điện Tử Vong bất kính với người sao? Tô Tuyết Nhi các hạ.”
Thế giới Lưu Sa.
Chợ đêm.
Trung tâm phi hành.
Cố Thanh Sơn đứng ở phía ngoài đoàn người, âm thầm quan sát sự thay đổi của tình hình.
Tất cả là một mớ lộn xộn.
Bởi vì không thể nào thoát khỏi thế giới này, lại còn bị những chiếc phi thuyền đã nổ tung làm ảnh hưởng nên đám chức nghiệp giả tức giận lao tới trung tâm phi hành, yêu cầu trả lại tiền lộ phí.
Thế nhưng, những vệ sĩ duy trì trật tự của chợ đêm lại có hạn, mà ngay cả đội trưởng đội bảo vệ cũng không xuất hiện.
Nghe nói là đã đi làm nhiệm vụ rồi.
Một vài chức nghiệp giả có sức mạnh dần dần phát hiện, chủ nhân của chợ đêm, Khôi Thủ cũng không có ở thế giới này.
Tin tức giống như mọc cánh, im lặng lan truyền khắp chợ đêm.
Một vài người trong lòng đã nghĩ ra vài biện pháp bắt đầu nhân cơ hội này âm mưu làm những gì mình muốn.
Trận xung đột đầu tiên xuất hiện tại nơi bán đấu giá.
Ánh lửa và khói đặc cuồn cuộn bốc lên tận trời, kể cả là nơi ở xa như trung tâm phi hành cũng có thể nhìn thấy rất rõ.
Đây giống như một tín hiệu, trung tâm phi hành lập tức rơi vào hỗn loạn.
Không ít người lao ra ngoài, muốn cướp công cụ phi hành.
Binh lính bảo vệ cũng ngừng khuyên nhủ, bắt đầu giao chiến chính diện với các chức nghiệp giả.
Cuộc bạo loạn trong toàn thành phố cứ như vậy mà bắt đầu.
Khắp các nơi trong chợ đêm, những hơi thở mạnh mẽ bắt đầu dâng lên.
Các loại sức mạnh đối đấu, tấn công nhau trên bầu trời, khiến cho tòa thành lơ lửng giữa bầu trời đã ở trong tình trạng yên bình từ rất lâu thi thoảng nảy sịnh những chấn động nhỏ.
Cố Thanh Sơn đứng từ xa nhìn tất cả những chuyện này.
Hắn lùi lại một bước, lại lùi lại thêm một bước nữa, xoay người đi về phía xa.
Tình hình quá hỗn loạn, hắn cũng không định tham gia vào cái vũng nước đục này.
Hắn đi tới một nhà hàng ở ngoài cùng nhất của trung tâm phi hành, tìm một cái bàn ở ngoài trời rồi ngồi xuống.