Chư Giới Tận Thế Online

Chương 334: Phong kiếp



"Nói đến thì binh khí ta dùng cũng là dây roi dài, không bằng chúng ta tỷ thí một chút nào." Bách Hoa tiên tử vừa cười vừa kéo ống tay áo lên, giữa những ngón tay ngọc ngà trắng nõn đột nhiên hiện ra một sợi roi thật dài.

Thực ra, bảo đây là dây roi dài, chẳng bằng nói nó là một sợi dây leo màu xanh lục với đầy gai nhọn trên thân.

Bách Hoa tiên tử vung dây leo đầy gai nhọn vào không trung tạo thành một tiếng “Vút” sắc bén hướng thẳng đến chín cánh tay Diệt Lôi bên trên kia.

Đại đa số tu sĩ khi đối phó thiên kiếp đều dùng hết sức phòng ngự, cẩn thận né tránh nó, chỉ có một số rất ít người có can đảm công kích lại tia sét của thiên kiếp.

Ầm! Ầm! Ầm!

Ba tiếng nổ vang lên liên tiếp, ba cánh tay Diệt Hồn bị dây leo quật cho nổ tan tành, nhưng sau đó dây leo trong tay Bách Hoa tiên tử cũng chỉ còn lại cán cầm. Nàng truyền thêm linh lực vào trong dây leo, nó nhanh chóng sinh trưởng khôi phục trở lại độ dài trước đó, mà gai nhọn trên thân dây leo dường như càng sắc bén hơn trước. Sáu cánh tay Diệt Hồn còn lại đồng loạt tấn công, Bách Hoa tiên tử vừa lui vừa đánh, chỉ chốc lát sau đã đánh tan nát toàn bộ cả sáu.

Khi tia sét sáng đỏ đầy trời bị đánh tan ra hết, thì lại có thêm nhiều tia sét sáng đỏ mới xuất hiện từ trong đám mây thiên kiếp, rồi nhằm vào bên dưới mà đánh.

Bách Hoa tiên tử ngẩng đầu quan sát lần nữa, hiện tại trên trời lại xuất hiện thêm mười tám cánh tay Diệt Hồn!

Từ một đến chín, từ chín đến mười tám, số lượng cánh tay tăng lên gấp bội.

Không đợi Bách Hoa tiên tử lấy hơi, mấy bàn tay đã lũ lượt bay xuống, vung dây roi về phía nàng. Lần này, rốt cuộc nàng cũng phải dồn hết sức lực đối phó với chúng.

Hiện tại, chỉ có thể nhìn thấy bóng người và ánh chớp luân phiên truy đuổi nhau, những tiếng nổ như tiếng nổ của khẩu đại pháo vang lên không ngừng.

Thỉnh thoảng có vài Diệt Hồn Thần Lôi bị đánh tan bay ra khỏi sân, bay thẳng về phía Cố Thanh Sơn và chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm đang đứng.

Thế nhưng nó còn chưa kịp bay tới trước mặt bọn họ đã lập tức tan ra, bởi nhóm người Cố Thanh Sơn không có ra tay, lại đứng đủ xa, vì thế theo quy tắc của Thiên Đạo thì không được làm liên lụy đến người vô tội.

Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm bỗng nhiên khẽ cử động, truyền âm cho Cố Thanh Sơn: "Bên ngoài có người đến."

Trong lòng Cố Thanh Sơn trở nên căng thẳng, cũng âm thầm truyền lại: "Tình hình thế nào, biển kiếm ngoài kia có đối phó nổi không?"

"Không mạnh lắm, tu sĩ Phong Thánh cảnh, ta có thể điều khiển biển kiếm từ xa để tiêu diệt bọn chúng."

Cố Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm.

Thế là một người một bộ chiến giáp liền không dám phát ra thêm tiếng động nào nữa, chỉ sợ sẽ làm ảnh hưởng Bách Hoa tiên tử đang đột phá phía dưới kia.

Sự tồn vong của cả hai thế giới đều gắn liền với nàng.



Một lúc sau, Bách Hoa tiên tử vừa đánh vừa ẩn nấp, cuối cùng trong một lần vội vàng lách người né tránh, nàng vung roi phá hủy hết tất cả mấy cánh tay Diệt Hồn, sự yên tĩnh trước đó lại quay trở về.

Bách Hoa tiên tử hơi thở dốc, nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán. Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm đứng cách nàng một khoảng rất xa lên tiếng nói: "Thời khắc nguy hiểm nhất sắp tới rồi, ngươi nhất định phải cẩn thận đấy."

Bách Hoa tiên tử khẽ gật đầu.

Quả nhiên, sau năm hơi thở, kiếp nạn lại tái hiện, mà thiên kiếp lần này không còn là sấm sét nữa.

Gió bắt đầu nổi lên, từ dưới mắt đất thổi lên khắp nơi, cuồn cuộn giữa không trung.

Gió này không có thực thể như sét, khó mà tránh được, vì vậy tu sĩ chỉ có thể lấy thực lực của bản thân cố hết sức chống đỡ thôi.

Phong kiếp đã giáng xuống.

Vô số khí tức mạnh mẽ xuất hiện trong gió. Thiên Ma, Quỷ đói, Tu La, Ma vật nơi Hoàng Tuyền, thậm chí vô số những yêu quái không một ai biết đến, chúng nó ẩn mình ở trong gió, lặng yên nhìn chăm chú Bách Hoa tiên tử.

Bách Hoa tiên tử nhìn quanh một vòng, phát hiện mình không thể nhìn rõ mặt mũi của bọn nó, chỉ có thể cảm nhận được khi chúng nó có ý định giết người.

Gió bắt đầu chuyển động.

Quỷ quái giấu mình ở trong gió, bất cứ lúc nào cũng có thể tung ra một đòn trí mạng đánh vào Bách Hoa tiên tử.

Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm bỗng nhiên nói: "Phong kiếp thỉnh thoảng sẽ làm tổn thương đến người ngoài, ta mang đệ tử của ngươi đến chỗ biển kiếm tránh né đây."

Bách Hoa tiên tử cảnh giác cẩn thận quan sát xung quanh, trong miệng đáp: "Được, cảm ơn."

Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm liền dẫn Cố Thanh Sơn bay lên trên, tiến vào trong biển kiếm, biến mất không còn chút tăm hơi.

Bách Hoa tiên tử yên lòng, tập trung toàn bộ tinh thần đối phó với kiếp nạn.

Đột nhiên, mấy chục ánh đao ác liệt lộ ra từ trong gió, đâm thẳng vào trái tim của nàng!

Đùng!

Bách Hoa tiên tử vung một roi qua, đánh tan ánh đao đó.

Bên cạnh nàng lại hiện ra mấy trăm cây thương, suýt chút nữa đâm xuyên qua người nàng.

Thân hình Bách Hoa tiên tử hơi động, chỉ loáng cái đã biến mất tăm.

Thần kỹ, Súc Địa Thành Thốn.

Bách Hoa tiên tử mới hiện thân ra trong một ngóc ngách nào đó, thì có một giai nhân nghiêng nước nghiêng thành từ trong gió bay ra ngoài, hạ xuống trước mặt nàng.

"Muội muội ngoan, độ Phong Kiếp làm gì… Đi theo bản tọa đến Thiên Ma giới hưởng phúc cho rồi." Giai nhân cười mở ra hai tay, muốn ôm chặt nàng.

...

Ở bên trong biển kiếm, chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm tạo ra một vòng tròn màu đỏ ngăn cách bốn phía.

"Tại sao cô lại mang ta rời đi?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Ta muốn nói cho ngươi biết tình cảnh hiện giờ." Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm vội vàng nói: "Công tử áo tím không có đến, nhưng hai tên tôn giả dưới trướng của hắn ta lại đến."

Cố Thanh Sơn kinh hãi, hỏi: "Có bao nhiêu người đến đây?"

"Hơn bảy trăm người, do hai tên Tôn giả đó dẫn đầu, bọn họ mới vừa tiến vào thế giới này."

"Ta đã bị lừa." Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm tiếp tục nói: "Bọn họ đã biết thế giới này đã bị khí linh bao phủ cho nên bất kỳ lúc nào cũng có thể tìm được nó, vì vậy cố ý để tất cả tu sĩ cấp cao rời khỏi thế giới này để lừa ta vào tròng. Hai tên Tôn giả kia biết nơi này đang có người trải qua thiên kiếp của Thần Chiếu, một tên đang vội vàng đến đây, tên còn lại thì mang theo đội ngũ đến quân doanh của các ngươi để tàn sát tu sĩ thu gom về làm nô lệ."

Cố Thanh Sơn trầm giọng hỏi: "Tên Tôn giả đó ở cảnh giới nào?"

"Hai người đều ở cảnh giới Thần Chiếu." Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm trả lời hắn.

Nghe được câu trả lời này, trái tim Cố Thanh Sơn như chìm vào đáy vực.

Keng keng keng keng keng!

Cả biển kiếm đột nhiên chuyển động.

Từ trên mặt đất xa xôi truyền đến một luồng sóng pháp lực lúc ẩn lúc hiện.

"Gã đã đến!" Chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm nói: "Sư tôn ngươi cần thêm chút thời gian nữa mới đột phá xong, thời gian này đủ cho bọn họ giết sư tôn của ngươi."

Giọng nói của chiến giáp Hồng Hoang Liệt Diễm khá ủ rũ: "Mặc dù ta có thể điều khiển được biển kiếm nhưng không có sở trường về chiến đấu, không đối phó được với tu sĩ Thần Chiếu."