“Cho dù có là một người bình thường, thì khi thực hiện khát vọng cũng sẽ bộc phát ra được loại năng lực kinh người. Còn cậu, tận sâu trong lòng cậu thực sự mong muốn làm một việc gì đó, nhưng cậu vẫn luôn trốn tránh, do dự." Cố Thanh Sơn nói.
Diệp Phi Ly ngẩn người.
Cố Thanh Sơn tiếp tục: "Nếu như ngay cả khát vọng của chính mình mà cũng không dám đi làm, như vậy thì năng lực đó cũng chỉ là đồ bỏ. Nó sẽ khiến cậu vĩnh viễn là kẻ yếu."
Diệp Phi Ly ngồi xổm xuống, ôm đầu nói: "Vậy rốt cuộc tôi nên làm như thế nào đây?"
Cố Thanh Sơn lắc đầu nói: "Thời đại hòa bình đã đè nén cậu quá lâu rồi, cho nên cậu mới không biết rốt cuộc mình là ai."
"Tôi là ai?"
"Chú Hề Tử Thần."
Diệp Phi Ly sững sờ, sau đó cúi đầu tự giễu nói: "Nói như vậy thì thực chất tôi đây chính là ma quỷ sao?"
"Không, cậu là anh hùng, cậu đã cứu được thế giới này ra khỏi trò chơi Người Bất Tử." Cố Thanh Sơn tiếp tục nói: "Nhưng như thế vẫn chưa đủ, cậu muốn trở thành cường giả, thì sau khi lấy cái mặt nạ này xuống, cậu nhất định vẫn phải cam đảm làm chính mình như trước đây."
"Đúng vậy, khi tôi sắm vai Chú Hề Tử Thần, quả thực có thấy vui vẻ hơn một chút." Diệp Phi Ly nói khẽ: "Tôi có một loại... một loại cảm giác thích thú tràn trề, cảm giác không bị phụ thuộc vào sinh mệnh."
"Loại cảm giác này, chỉ có anh hùng mới có thể nhận thấy được." Cố Thanh Sơn cười nói.
"Ha ha ha ha ha!" Diệp Phi Ly đột nhiên phát ra một tràng cười điên cuồng, ngửa mặt lên trời giận dữ hét: "Tôi đã hiểu rồi, tôi thực sự muốn báo thù cho cô ấy!"
Vầng sáng máu đỏ tươi chiếu sáng bốn phía, những chiếc gai xương dữ tợn bất chợt nhô ra từ lưng của hắn ta.
"Khi tôi còn là con người, không thể nói ra rằng mình thích ca khúc nào, không thể nói ra được bộ phim mà mình thích, ngoại trừ chơi game thì không còn lý tưởng nào khác, cảm giác đời người chẳng có gì là thú vị cả. Nhưng sau khi tôi trở thành Chú Hề Tử Thần, thì cũng đã hiểu được việc người mình yêu nhất đã ở bên người khác rồi."
Hắn ta thở hổn hển, giọng nói cực kỳ trầm thấp: "Tôi thật sự không thể nào hiểu nổi, tại sao bảo bối tôi nâng niu trong lòng bàn tay khi đến với người khác, lại trở thành một thứ không hề đáng giá."
Theo những lời này, cả người hắn ta liền bị che kín bởi một màu đen thần bí. Màu đen này xen lẫn bên trong vầng sáng đỏ tươi, giống như một hình xăm không thể nào xóa sạch được. Đồng thời, từng cơn gió nhỏ ồ ạt phát ra từ trên người hắn ta.
Đây là một Diệp Phi Ly mà trước đây chưa ai từng gặp. Tuy lúc này hắn ta không đeo mặt nạ, nhưng lại là Chú Hề Tử Thần chân chính.
"Chỉ có báo thù thay cô ấy, mới có thể an ủi được trái tim của tôi... Tôi muốn giết người kia! Tôi muốn tra tấn gã, trả lại cho gã gấp trăm lần những khổ sở mà cô ấy đã phải chịu! Muốn ngay bây giờ!"
Vầng sáng đỏ bay vụt lên không trung, hối hả đi về một hướng.
Cố Thanh Sơn lẳng lặng dõi theo vầng sáng đỏ tươi ấy cho đến khi nó khuất dạng.
[Thưa ngài, như vậy liệu có ổn không?] Giọng của Nữ Thần Công Chính vang lên, dường như mang theo chút lo lắng.
"Đến cuối cùng, cậu nhóc vẫn phải trưởng thành thành một người đàn ông thôi. Không sao đâu." Cố Thanh Sơn nói.
[Nhưng mà tướng mạo của ngài Diệp Phi Ly sẽ bị lộ.]
"Không ai nhận ra cậu ấy đâu, sau khi mọi việc hoàn thành thì động tay động chân một chút vào tư liệu hình ảnh là được."
[Vâng, còn một việc nữa.]
"Việc gì?"
[Vương Minh Trạch - nhị thiếu của nhà họ Vương sắp có bài diễn thuyết phát biểu tranh cử nghị sĩ.]
[Hôm nay là buổi tập trung của cuộc tổng tuyển cử nghị sĩ quận, truyền hình trực tiếp khắp cả nước, không ít nhân vật lớn cũng đều có mặt.]
Nữ Thần Công Chính bổ sung: [Võ Thánh và Hải Hoàng cũng đều đang âm thầm chú ý.]
"Vậy thì thật đúng là gặp xui rồi." Cố Thanh Sơn dùng tay nâng trán, nói.
Hành động vào thời điểm này đúng là quá tệ, nhưng nếu như lúc này bảo Diệp Phi Ly lui bước, cậu ta nhất định sẽ không chịu, mà sẽ dùng hết toàn lực để báo thù. Với lại, thật ra mình cũng cũng không muốn đi ngăn cản cậu ta.
Nhưng nghĩ lại, chỉ một mình Diệp Phi Ly mà phải đối phó với hai chức nghiệp giả mạnh nhất Liên Bang, lại còn có vô số chiến giáp cơ động, chiến hạm vũ trụ...
Chỉ sợ cậu ta sẽ xảy ra sơ xuất gì. Hơn nữa, rất nhiều người vô tội cũng sẽ phải chịu liên lụy theo.
Đây chính là một cuộc đại chiến trước nay chưa từng có.
Làm sao bây giờ?
Ngoại trừ ngăn Diệp Phi Ly lại, thì chỉ còn lại một biện pháp duy nhất là mình phải tự qua đó để giúp đỡ.
Nhưng thân phận bên ngoài của mình lại là một nhà khoa học của Liên Bang.
Khác với Diệp Phi Ly, nếu như mình dùng dung mạo thật để lộ diện thì Võ Thánh sẽ nhận ra mình trước tiên.
Một khi đã bị bại lộ thân phận, thì sau đó sẽ kéo theo rất nhiều phiền phức khác.
[Thưa ngài, ba phút nữa Diệp Phi Ly sẽ đến hiện trường trực tiếp của buổi tranh cử nghị sĩ.] Nữ Thần Công Chính nhắc nhở.
"Chúng ta còn thuốc biến đổi dung mạo chứ? "
[Trong lần đi tới Thánh quốc đã dùng hết rồi, còn chưa kịp làm liều mới.]
Cố Thanh Sơn thở dài, đành nói: "Thân hình của tôi với Diệp Phi Ly có khác nhau nhiều không?"
[Ngài cao hơn cậu ta hai cen-ti-mét.]
"Nghĩa là không khác nhau mấy." Cố Thanh Sơn lẩm bẩm.
[Thưa ngài, còn 2 phút.]
"Chiến giáp của Chú Hề Tử Thần chắc đang ở gần đây phải không?"
[Đúng vậy, vừa rồi sau khi dùng xong thì đã cất ở vệ tinh gần mặt đất.]
"Mang nó lại đây."
[Tuân lệnh.]
Chẳng bao lâu sau, một bộ chiến giáp đen kịt cùng với cánh chim màu đen xuất hiện trước mặt Cố Thanh Sơn. Hắn mặc chiến giáp của Chú Hề Tử Thần vào, hơi cử động thân mình một chút, động tác có vẻ hơi cứng.
[Thưa ngài, nhìn rất oai vệ.] Trong giọng của Nữ Thần Công Chính có mang theo chút vui vẻ.
"Đừng có cười nhạo tôi." Cố Thanh Sơn bất đắc dĩ nói: "Tên nhóc kia vì tôi nói quá nên mới đi, lỡ như có chuyện gì xảy ra thì thật không hay rồi."
Hắn đội cái nón sắt của Chú Hề lên.
"Đây là cái hố do tôi đào, nên tốt nhất vẫn phải tự tôi đi lấp thôi." Âm thanh của Cố Thanh Sơn được truyền tới từ phía sau gương mặt tươi cười quái dị lạnh như băng đó.
Tia sáng đen tuyền lóe lên, phát ra một tiếng nổ thật lớn. Chiến giáp cơ động giang rộng đôi cánh sáng ngời màu đen của mình ra, lập tức tiến vào trạng thái bay với tốc độ siêu âm.
[Dự tính thời gian đến nơi: 53 giây.]
[Ngài đến muộn hơn ngài Diệp Phi Ly 27 giây.]
"Biết rồi. Cô phải cẩn thận chú ý tất cả những tình huống xảy ra ở hiện trường đấy."
[Vâng.]
- ------------
Tại hiện trường tranh cử.
Đây là một bãi cỏ rộng rãi bên ngoài tòa nhà Quốc hội. Bình thường nơi đây được dùng để tổ chức những buổi họp báo tin tức cỡ lớn, nghênh đón khách nước ngoài, hay là để thực hiện nghi thức cho hoạt động công ích từ thiện.
Bên cạnh đó, buổi diễn thuyết tranh cử nghị sĩ vài năm một lần cũng được cử hành ở đây.