Cố Thanh Sơn chú ý đến danh từ này trong lời nói của đối phương. Hắn lẩm nhẩm vài lần nhưng rồi lại không nói gì thêm.
Không biết vì sao, Cố Thanh Sơn liên tưởng đến tọa độ của thế giới Thần Võ, tọa độ đó không giống với những thế giới bị thế giới Huyền Không chinh phục.
Nếu dùng chữ "Tầng" để hình dung, thì đại khái chúng nó không ở cùng một tầng.
Hồ ly trắng cân nhắc mà nói: "Phải nói như thế nào đây? Thật ra nguyên nhân gây ra tất cả là do ngươi đã dùng vài thủ đoạn để giết chết một tên ứng cử viên La Sát, bởi vậy ta mới chú ý tới ngươi. Thật ra ngay từ đầu ta vốn cho rằng ngươi chỉ là may mắn nên mới có thể biết được cách xử lý mặt nạ, ứng cử viên La Sát kia chết như vậy, thật sự rất oan ức. Nhưng rồi mỗi một phán đoán, mỗi quyết định, mỗi hành động tiếp theo của ngươi đều rất chính xác. Cho nên, ngươi cần được đối xử một cách công bằng."
"Đa tạ." Cố Thanh Sơn nói, tay hắn đặt trên đĩa bát quái.
Chỉ còn một cách duy nhất đó là dùng đĩa bát quái xuyên qua thời không để thoát khỏi nơi này.
Nhưng Hồ ly trắng đương nhiên sẽ phát hiện...
Với thực lực của nó, chỉ sợ là thừa sức ngăn đĩa bát quái hoạt động.
Rốt cuộc nên làm gì bây giờ?
Cố Thanh Sơn vừa suy nghĩ vừa tiếp tục hỏi: "Được ngài đây coi trọng là may mắn của ta, nhưng không biết vì sao ngài lại theo dõi ta?"
Bên kia, được hắn truyền âm nhắc nhở, cả ba cô gái đều nhích lại gần hắn hơn.
Tiếp theo, hắn chỉ cần kích phát đĩa bát quái cỡ nhỏ xuyên qua hai thế giới, thì khả năng cao sẽ có thể rời khỏi thế giới này.
Nhưng mà cũng giống như lúc Tề Diễm kích hoạt đĩa bát quái, cả quá trình này cần một khoảng thời gian.
"Ngươi xem, ta là một người rất lễ phép." Hồ ly trắng đột nhiên nói.
"Ta không hiểu lắm."
Hồ ly trắng đáp: "Ta vẫn kiên nhẫn chờ, chờ ngươi chế tạo hoàn thành thứ có thể xuyên qua thế giới kia rồi mới xuất hiện trước mặt ngươi. Ta cho rằng nói như vậy, ngươi mới có thể cảm nhận được rằng ta cho ngươi quyền lựa chọn chứ không phải ép buộc ngươi."
Cố Thanh Sơn nghe vậy, vẻ mặt trở nên nghiêm nghị trước nay chưa từng có.
Đối phương có thực lực quá mạnh.
Đối phương biết hết tất cả.
Đối phương thậm chí còn cho hắn thời gian chế tạo đĩa bát quái.
"Tại sao ngài lại đến đây?" Cố Thanh Sơn đổi giọng, hỏi một cách nghiêm túc, tay hắn vẫn đặt trên đĩa bát quái như cũ.
Hồ ly trắng nói: "Bây giờ vấn đề không phải là ta, mà là ngươi muốn đối đãi với tương lai chính mình như thế nào."
Hồ ly trắng vung đuôi lên một cái, một luồng thuật pháp chấn động nhanh chóng lóe lên, lướt qua người Cố Thanh Sơn.
"Để ta xem xem... ừm... Ngươi tổng cộng đã đi qua năm thế giới, đúng không?"
"... Đúng vậy."
Chuyện như vậy cũng có thể điều tra ra, thuật pháp của đối phương lại khiến Cố Thanh Sơn được mở mang tầm mắt.
hồ ly trắng lắc đuôi, tạm thời im lặng.
Cố Thanh Sơn cũng im re.
Bọn họ lặng lẽ nhìn nhau, cứ như đang muốn tìm được điểm yếu của đối phương.
Hồ ly trắng đột nhiên cười khẽ, nói: "Ta bỗng nhiên cảm thấy khảo nghiệm lần này rất xuất sắc."
"Ta nghe không hiểu ngài đang nói cái gì." Cố Thanh Sơn nói.
Hồ ly trắng nhàn nhã nói: "Ta có thể cảm nhận được khát vọng của ngươi, nó mãnh liệt như thế, khiến ta nhớ đến quá khứ của chính mình."
"Khát vọng?" Cố Thanh Sơn lặp lại.
"Đúng vậy, khát vọng trở nên mạnh mẽ, khát vọng không bị tận thế này nuốt chửng, khát vọng tìm hiểu tất cả chân tướng."
Cố Thanh Sơn không nói gì.
Hồ ly trắng tiếp tục: "Ngươi nhất định đã bị khát vọng của chính mình tra tấn trong một thời gian dài nhưng lại bó tay không có biện pháp, ta cá ngươi đã lâu không được ngủ một giấc bình yên."
"Vậy thì sai lầm rồi, cách đây không lâu ta vừa ngủ một giấc rất ngon." Cố Thanh Sơn nói.
"Ngài cũng chỉ mới ngủ được một khắc." Uyển Nhi theo bản năng nói chen vào.
Cố Thanh Sơn lẫn hồ ly trắng cùng quay đầu nhìn nàng.
Tình Nhu nhanh chóng kéo Uyển Nhi về.
Uyển Nhi le lưỡi, ngượng ngùng nói: "Thật sự xin lỗi, ta không nói nữa."
Hồ ly trắng lại nhìn sang Cố Thanh Sơn, nói: "Thế giới này, không, mỗi một thế giới, đều phải trải qua khảo nghiệm và đau khổ, mà một mình ngươi không thể đối mặt với cục diện như vậy. Loại cảm giác bất an như vậy ta cũng đã từng trải qua, cho nên ta có thể hiểu được."
"Đa tạ ngài đã đồng cảm, nhưng ta vẫn không biết lí do ngài đến đây." Cố Thanh Sơn nói.
"Ta nói rồi, ta đến để cho ngươi một lựa chọn."
"Lựa chọn?"
"Đúng vậy, ngươi đang tìm kiếm chân tướng về tai họa của chư giới, bởi vì chỉ khi biết được chân tướng, ngươi mới có thể ứng phó với tất cả mọi chuyện." Hồ ly trắng thở dài, nói: "Trên thực tế, trong vô vàn thể giới, mỗi kẻ cường giả đều đang tìm kiếm chân tướng cuối cùng của tận thế.
Thậm chí ngay cả sự tồn tại mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi như ta, mà cũng bị vấn đề này quấy nhiễu thật lâu."
"Đối với việc tìm kiếm chân tướng, có ngươi, có ta, có mọi người, Cố Thanh Sơn." Hồ ly trắng nói tới đây thì dừng lại, đăm chiêu nhìn Cố Thanh Sơn.
Hắn im lặng một lát rồi nói: "Lời ngài nói thật sự khiến lòng ta cảm nhận được sự đồng cảm, mời ngài tiếp tục."
Hồ ly trắng nói: "Ngươi cho rằng tổng cộng có bao nhiêu thế giới tồn tại?"
"Ta không biết."
"Những yêu ma hay quái vật cùng loại với Giới Ma, ngươi đã từng thấy ai có thể đánh bại nó chưa?"
"Không có."
"Người tu hành mạnh nhất thế giới này có thể đạt tới Huyền Linh cảnh, nhưng ngươi cảm thấy đây đã là giới hạn của tu hành chưa?"
"Ta không biết nhưng chắc là không phải." Cố Thanh Sơn không dám khẳng định.
Hồ ly trắng cười rồi lại khép miệng không lên tiếng.
Cố Thanh Sơn cũng hiểu được chút gì đó.
"Thứ lỗi cho ta kiến thức hạn hẹp, nếu có việc cần ta lựa chọn thì có thể nói thẳng với ta ngay bây giờ." Hắn nói.
"Chuyện tiếp theo có liên quan đến bí mật vô giá, người bên ngoài không thể nghe được." Hồ ly trắng nói.
Cố Thanh Sơn gật gật đầu, sau đó đưa đĩa bát quái cho Tình Nhu.
"Hai người đi trước đi."
"Công tử, còn ngài?"
"Ta muốn nghe một chuyện."
"Nhưng mà..." Uyển Nhi sốt ruột thốt lên.
Tình Nhu chặn nàng lại, liếc mắt nhìn nàng: "Chúng ta đi thôi."
Ánh sáng trên đĩa bát quái bao phủ luôn cả Cố Thanh Sơn. Chỉ vài hơi thở nữa thôi, hắn cũng sẽ bị truyền tống đi.
Đây là cách mà bọn họ dùng thần niệm thương lượng trước đó.
Cố Thanh Sơn lại nhìn về phía hồ ly trắng.
Hắn đang đánh cược.
Hồ ly trắng cũng nhìn hắn, chậm rãi nói: "Ngươi có thể tự mình quyết định đi hoặc ở, nhưng ta phải nói, cơ hội được gặp ta ở trong thế giới mà ngươi có thể đến sẽ vĩnh viễn không xuất hiện lần nữa đâu."
Ánh sáng từ đĩa bát quái bao phủ Cố Thanh Sơn và ba cô gái.
Đĩa bát quái nho nhỏ bay qua bay lại trên không trung, dường như đang tìm kiếm con đường xuyên qua thời không, giống hệt tình huống lúc Tề Diễm kích hoạt đĩa bát quái xuyên qua hai thế giới.
Còn mười hơi thở nữa, nó sẽ kích hoạt.
Ánh mắt cả ba cô gái đều tập trung vào Cố Thanh Sơn, hồ ly trắng cũng nhìn hắn.
Có vẻ nó căn bản không định ra tay ngăn cản.
Cố Thanh Sơn khẽ động lòng.
Lúc này, hắn bỗng muốn thử lòng đối phương và thử nắm quyền chủ động.
Hắn không cần quyết định rời khỏi hay không nữa.
Kết quả đã dần xuất hiện.
Hồ ly trắng thật sự không cần hắn ở lại.
Cố Thanh Sơn cúi đầu nghiêm túc suy nghĩ.
Nếu trở về...
Có thể nhìn thấy sư tôn, Tần Tiểu Lâu, Tú Tú, Ninh Nguyệt Thiền, Lãnh Thiên Tinh.
Trải qua một cuộc chiến dài như vậy, có thể gặp lại bọn họ đương nhiên là chuyện hạnh phúc nhất.
Sau khi trở về còn có thể dung hợp hai thể giới lại với nhau, khiến cho nhóm tu sĩ ngày càng mạnh hơn.
Nhưng sau đó thì sao?
Nếu quái vật như Giới Ma xuất hiện trong thế giới Tu Hành, ai có thể ngăn cản đây?
Ngay cả đại tu sĩ Huyền Linh cảnh cũng phải bó tay chịu trói không còn biện pháp.
Mà thế giới hiện thực còn yếu ớt hơn thế giới Tu Hành rất nhiều lần.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn dừng lại trên người hồ ly trắng.
Thực lực của nó đã vượt qua cả Huyền Linh cảnh.
Nó đại diện cho một tầng rất rất cao.
Cả cô gái tình cờ đến thế giới Huyền Không này nữa. Chỉ một mình nàng mà có thể hủy diệt cả thế giới Huyền Không, ngay cả vô số tu sĩ của Huyền Linh cảnh vũng không địch lại.
Bản thân mình chẳng lẽ phải từ bỏ cơ hội tiếp cận chân tướng?
Hơn nữa với tính cách của hồ ly trắng, nếu không phải là cơ hội cực kỳ ngẫu nhiên, thì mình còn lâu mới có tư cách gặp nó.
Tư cách này có lẽ về sau sẽ không bao giờ có được lần nữa.
Cố Thanh Sơn khẽ thở dài.
Nên trở về thế giới Tu Hành để đoàn tụ với mọi người, hay bước lên con đường mà mình không hề biết trước?
Đây chính là một lần lựa chọn.
Cố Thanh Sơn lại im lặng suy nghĩ.
Trong lúc vô tình, ánh mắt hắn lướt qua giao diện thao tác Chiến Thần.