Chư Giới Tận Thế Online

Chương 942: Đến từ tương lai (2)



Bên trong Kiếm Uyên, Lạc Băng Ly đang muốn đưa Cố Thanh Sơn rời đi, lại bị Tạ Cô Hồng gọi lại.

"Thanh Sơn, tất cả chi phí tu hành của con ta đều chuẩn bị đầy đủ rồi, nhưng còn có một thứ muốn cho con." Tạ Cô Hồng nói.

"Vâng, sư tôn." Cố Thanh Sơn nói.

Tạ Cô Hồng vỗ túi Trữ Vật, phóng một vật ra.

Ầm!

Kiếm Uyên chấn động khe khẽ vì nó.

Cố Thanh Sơn chăm chú nhìn lại, đã thấy là một khối đá hình chữ nhật màu trắng, cao chừng tám người xếp chồng, dài chừng hai mươi người dàn ngang.

Tảng đá hình chữ nhật màu trắng này thực sự là quá cao lớn uy mãnh rồi, toàn thân tỏa ra kiếm ý nhàn nhạt.

"Sư tôn, đây là pháp bảo gì? Vì sao diện tích khổng lồ như thế?" Cố Thanh Sơn hỏi.

"Đồ nhi, đây không phải pháp bảo mà chính là thẻ ngọc loại cực lớn, bên trong có tất cả phương pháp tu hành kiếm thuật do vi sư biên tập lại, có thể giúp con tu hành tới Kiếm Tiên đại thành, sau đó đột phá tới cảnh giới kế tiếp. Nếu con dốc lòng nghiên cứu và tu hành, còn có thể đột phá tới cảnh giới bây giờ của vi sư."

Cố Thanh Sơn ngửa đầu nhìn thẻ ngọc cực lớn, trong lòng dâng lên một sự kích động.

Cuối cùng...

Cuối cùng mình đã đạt được truyền thừa kiếm thuật cao minh nhất thời đại Thượng Cổ!

"Sư phụ, thứ này rất trân quý, con sợ..."

"Không có việc gì, ta đã đặt phương pháp thần hồn trên thẻ ngọc, trừ con ra, bất kỳ kẻ nào nhìn thẻ ngọc này thẻ ngọc sẽ lập tức bị hủy."

"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, nhưng con phải vận chuyển như thế nào?"

"Con đặt ở trong túi trữ vật, ngày thường dùng thần hồn xem xét là được."

"Ừm, thật là thuận tiện!"

...

Cố Thanh Sơn chờ đã nhàm chán, liền bắt đầu nghiên cứu kiếm thuật trong thẻ ngọc.

Thẳng đến nửa nén hương sau.

"Trương Tiểu Vân, vào đây nhận lệnh bài!" Có người hô.

"Vâng."

Cố Thanh Sơn lên tiếng, dời tay khỏi túi Trữ Vật, lúc này mới đứng lên.

Hắn đi vào gian phòng, chỉ thấy nơi này người qua kẻ lại, đặc biệt bận rộn.

Tên phó tướng kia nhìn hắn, cười nói: "Ngươi cần phải chăm chỉ làm việc, dù sao bữa ăn mỗi ngày của chúng ta đều dựa vào các ngươi."

Cố Thanh Sơn ôm quyền nói: "Xin đại nhân yên tâm, tiểu nhân luôn luôn làm việc nghiêm túc, đặc biệt là ở trên phương diện linh thực."

Phó tướng và người chung quanh nghe xong, lộ ra vẻ mặt hài lòng.

Mặc kệ tay nghề của tiểu tử này như thế nào, có thêm hắn hỗ trợ bếp núc, vậy thì sẽ giảm bớt áp lực cho những đầu bếp khác, cuối cùng hương vị món ăn tự nhiên sẽ tăng lên.

Phó tướng cầm một cái thẻ ngọc trên bàn, vứt cho Cố Thanh Sơn.

Cố Thanh Sơn đưa tay đón lấy.

Thẻ ngọc bỗng nhiên bất động, ngừng giữa không trung.

Bốn phía im lặng, tất cả âm thanh biến mất.

Nụ cười trên mặt phó tướng kia không thay đổi chút nào, tay vẫn làm động tác ném như cũ.

Ở bên cạnh hắn, một tu sĩ đang thu dọn thẻ ngọc, hai gã tu sĩ khác đang thẩm tra đối chiếu một cái sổ ngạch nào đó, miệng há, đang nói chuyện nhưng cũng không nhúc nhích.

Bên trong gian phòng, tất cả mọi người lâm vào trạng thái đình trệ.

Một thanh trường kiếm bay ra từ phía sau lưng Cố Thanh Sơn, hóa thành Sơn Nữ.

"Công tử, thời gian đã ngừng." Sơn Nữ nói.

Cố Thanh Sơn thấp giọng nói: "Không có việc gì, yên lặng theo dõi kỳ biến."

Hắn lấy ra Triều Âm kiếm, nắm trong tay.

Bỗng nhiên, một tên thiếu niên từ trên trời giáng xuống.

Linh Quy.

Linh Quy hoá hình mà đến.

Đây là lần hiện thân đầu tiên của nó từ khi đưa Cố Thanh Sơn vào thời đại này.

"Quy thiếu, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?" Cố Thanh Sơn ôm quyền hỏi.

Sắc mặt Linh Quy có chút khẩn trương.

Nó nói: "Vừa rồi ta đột nhiên cảm ứng được thời không xuất hiện chấn động kịch liệt, nhất định là có đồ vật gì trà trộn vào đây."

"Trà trộn vào đây?" Cố Thanh Sơn lặp lại một câu.

"Đúng, một cái đồ vật gì đó mà ta không biết, ngược dòng thời gian mà đến, xâm nhập vào bên trong thời đại này." Linh Quy nói.

"Làm sao lại xảy ra chuyện trước kia chưa từng xảy ra như vậy được?" Cố Thanh Sơn hỏi.

Một luồng sát khí lộ ra trên người Linh Quy: "Chưa được! Trên thực tế, chức trách của ta chính là thủ hộ cái bóng chồng của thời đại Thượng Cổ này, bất kỳ sự tồn tại nào dám can đảm nhìn trộm và thử chui vào, đều sẽ bị ta giết chết ngay."

"Vật kia đâu?"

Trên mặt Linh Quy lộ ra vẻ không cam lòng: "Vật kia dùng một phương pháp vô cùng kỳ diệu, trở về từ thời kỳ cực kỳ xa xôi, đồng thời bỏ qua tất cả các thủ đoạn phòng ngự của ta, trực tiếp tiến vào bóng chồng Thượng Cổ.

"Tuy ta là Linh Quy thượng cổ, nhưng ta phát hiện mình không có cách gì ngăn cản chuyện này, đồng thời tuổi ta còn quá nhỏ, lấy thực lực của ta cũng không thể đối phó nó, cho nên bây giờ ta mới tới tìm ngươi."

Nó nhìn chăm chú lên Cố Thanh Sơn, tiếp tục nói: "Cho tới bây giờ, Quy tộc am hiểu nhất chính là phòng ngự và xem bói, ta bèn lên một quẻ, phát hiện nếu ngươi tiếp tục lưu lại nơi này, rất có thể sẽ chết."

"Cho nên bây giờ ngươi có hai lựa chọn, một là mang theo thu hoạch hiện tại, lập tức rời khỏi cái bóng chồng thời đại này, trở về cùng ta..."

"Hai là ở lại chỗ này, vừa tránh né vật kia, vừa tiếp tục tìm kiếm nhiều chuyện của thượng cổ hơn nữa."

Cố Thanh Sơn trầm lặng.

Mình đã đạt được truyền thừa kiếm thuật viễn cổ, cũng không phải là không thể đi.

Ngay cả Linh Quy cũng không biết vật kia là cái gì, mà nó cũng lại bó tay toàn tập.

Với năng lực của mình, tất nhiên càng không có cách nào đối phó lại.

Cố Thanh Sơn liền hỏi: "Rời đi thật ra là lựa chọn tốt nhất, nhưng sau khi ta rời khỏi nơi này, có thể đi tìm Thiên kiếm không?

Linh Quy thở dài một tiếng nói: "Không được, nhìn tình huống nghiêm trọng, ta không ngại nói thẳng cho ngươi, ngươi nhất định phải đi hết một đoạn bóng chồng của thời đại Thượng Cổ, mới có tư cách tiến hành bước kế tiếp, đó mới là lúc bắt đầu tìm kiếm Thiên kiếm."

"Vậy ta tiếp tục ở lại nơi này." Cố Thanh Sơn quả quyết nói.

"Ta phải nhắc nhở ngươi, vật kia là tới vì ngươi, bây giờ ngươi căn không phải là đối thủ của nó, ngươi rất có thể sẽ chết ở chỗ này." Linh Quy nói.

Cố Thanh Sơn lắc đầu nói: "Nếu ta đi, kiếm của ta sẽ chết."

"Ngươi nhất định phải tiếp tục ở lại nơi này hay sao?" Linh Quy nhìn Cố Thanh Sơn thật sâu, nói.

"Đúng vậy, đây là cơ hội duy nhất, ta nhất định phải tìm được Thiên kiếm." Cố Thanh Sơn nói.

"Vì Địa kiếm ư?" Linh Quy hỏi.

"Chính xác." Cố Thanh Sơn đáp lời.

Linh Quy lắc đầu.

"Tùy ngươi, nhưng cơ hội ngươi có thể còn sống sót rất xa vời."

Cuối cùng nó nhìn Cố Thanh Sơn một chút, sau đó biến mất không thấy gì nữa.

Nó đi rồi.

Nó là thủ hộ giả của Thời đại Thượng Cổ, chỉ có thể nói cho Cố Thanh Sơn tình hình chứ không thể quyết định thay hắn.

Cố Thanh Sơn không nói thêm điều gì.

Sơn Nữ trấn an: "Công tử, không có chuyện gì đâu, dù sao người còn mấy trăm cơ hội nữa mà."

Cố Thanh Sơn lắc đầu nói: "Không thể nghĩ như vậy, Sơn Nữ, ngay cả một chút chủ quan chúng ta cũng không thể có, nhất định phải cẩn thận như đang bước trên băng mỏng. Bởi vì trước khi gặp phải Hình Nhân Bóng Tối, ta vốn không biết nó sẽ có bản lĩnh ly kỳ như vậy. Cũng tương tự, sự tồn tại kia đã có thể từ tương lai lẻn về Thời đại Thượng Cổ, còn trực tiếp tiến vào bóng chồng thời đại, không ai biết nó còn có bản lãnh gì."

Hắn suy tư một lát, lẩm bẩm nói: "Ngộ nhỡ... nó không giết ta, chỉ khống chế ta, sau đó dùng biện pháp mà chúng ta không cách nào tưởng tượng nổi để đối phó linh hồn của ta, vậy chúng ta phải làm thế nào?"

Sơn Nữ nghe xong, sợ nổi da gà, luôn miệng nói: "Công tử, không thể nào!"

"Ta đoán không lầm thì chính là như vậy. Nó đã tiến vào bóng chồng của Thời đại Thượng Cổ, mục tiêu lại là ta, vậy nó nhất định biết chuyện ta ở nơi đây."

Cố Thanh Sơn tiếp tục nói: "Nó tốn nhiều tinh lực như vậy để đến đây, khẳng định trước đó đã chuẩn bị đầy đủ, tìm hiểu ta là chuyện cơ bản nhất, cho nên khả năng cao là nó biết ta có thể lặp lại mấy trăm lần."

"Nó biết những thứ này, nhưng vẫn tới!" Sơn Nữ tự nhủ.

Giờ phút này, nàng mới giật mình phát hiện tình thế nguy hiểm lắm rồi.