Sáng nay Linh An đến trường đi học thì nhận được một tin tức chấn động. Đỗ Ý Kiều chủ động tìm đến văn phòng hiệu trưởng, tố cáo Trình Yến Ly là người tung tin bôi xấu cô gái nhỏ trên các trang mạng xã hội. Đồng thời cũng chính cô ta đã lôi kéo, xúi giục sinh viên khác giở trò lên đôi giày của Linh An, khiến cô trượt ngã trên sân khấu.
Bằng chứng gồm nhiều đoạn ghi âm và biên lai giao dịch tiền bạc. Bên phía nhà trường đang khẩn trương xác nhận vụ việc, để đưa ra quyết định cuối cùng đối với Trình Yến Ly.
Đỗ Ý Kiều vốn không muốn làm đến mức này, chỉ tại Trình Yến Ly cắt đứt liên lạc với cô ta, lần cuối cùng gọi điện thoại còn nói những lời rất khó nghe. Bản hợp đồng làm ăn với Đỗ gia trước kia Trình Yến Ly từng hứa cũng bặt tăm vô tích.
Tin tức lan tràn trên mạng xã hội, cô hotgirl Trình Yến Ly càng trở nên nổi tiếng, đáng tiếc lại theo chiều hướng xấu. Rất nhiều cư dân mạng hùa vào chửi rủa bộ mặt giả tạo của thiên kim tiểu thư nhà họ Trình. Linh An xem qua các bình luận kia cũng không tỏ thái độ gì.
Cô không cười cợt Trình Yến Ly, cũng không cảm thấy tội nghiệp cô ta. Mọi chuyện đều do Trình Yến Ly tự mình chuốc lấy, đem lòng hãm hại người khác, tất sẽ gặp báo ứng.
Cổ phiếu của tập đoàn nhà họ Trình bị ảnh hưởng không ít. Gần đây MW đang rơi vào khủng hoảng, bây giờ lại phải chịu thêm tiếng xấu từ cô con gái chủ tịch, càng trở nên lao đao, bế tắc.
Hứa Ngụy Phàm đã tra ra được người đứng sau sai người bỏ thuốc vào ly rượu của Linh An là Trình Yến Ly. Lần trước hắn cứ tưởng Tô Minh Trí làm cái trò bẩn thỉu đó, nên mới đánh cậu ta một trận thừa sống thiếu chết. Nhưng bây giờ nghĩ lại, hắn vẫn không thấy hối hận chút nào.
Tên đó lợi dụng lúc Linh An gặp khó khăn định chuộc lợi, vẫn đáng bị đánh!
Đầu giờ chiều, chủ tịch Trình tìm đến Hứa thị xin hợp tác đầu tư nhưng bị Hứa Ngụy Phàm thẳng thừng từ chối. Lần trước hắn đã không muốn làm ăn với công ty nhà họ, lần này càng không.
Hôm nay Hứa Ngụy Phàm đã tìm cho Thẩm Tuyết một căn hộ ưng ý. Hắn đã gửi địa chỉ cho cô ta đến xem nhà cùng người môi giới. Lúc trở về, Thẩm Tuyết lại bế theo Neil đến công ty tìm hắn.
“Hai mẹ con em tiện đường ghé sang đây, muốn chờ anh tan làm rồi cùng về nhà.”
Hứa Ngụy Phàm đang chăm chú vào màn hình máy tính, động tác đánh máy bỗng ngừng lại. Hắn liếc nhìn Thẩm Tuyết đang ngồi ở bàn tiếp khách, rồi nói:
“Em đưa Neil về trước đi, một lát nữa anh phải đến trường đón Linh An nữa.”
“Vậy hai mẹ con em về trước đây.” Giọng cô ta ỉu xìu.
Thẩm Tuyết ngồi trên xe taxi trở về Hứa gia, tâm trạng vô cùng tức tối. Cả Hứa Ngụy Phàm và Hứa phu nhân, cứ mở miệng ra là nhắc đến Linh An, thật khiến cô ta tức điên lên được.
Sau khi người phụ nữ kia ôm con đi khỏi, Hứa Ngụy Phàm cũng sửa soạn đồ đạc, đến trường đón bảo bối của mình.
“Ngụy Phàm, em ở đây!” Linh An vẫy tay về phía hắn.
Hứa Ngụy Phàm chạy lên một chút, rồi xuống xe mở cửa cho cô gái nhỏ. Hắn cẩn thận thắt dây an toàn cho Linh An, còn không quên thơm vào má cô một cái.
“Hôm nay đi học có mệt không?”
Linh An khẽ lắc đầu, sau đó kể cho Hứa Ngụy Phàm nghe sự việc chấn động trong trường vào sáng nay. Hắn gật gù, chăm chú lắng nghe lời cô nói. Thật ra chuyện xấu của Trình Yến Ly nổi như cồn, không cần đợi Linh An kể, hắn cũng biết tường tận từng chút một.
Tối nay Hứa Ngụy Phàm sang nhà Linh An dùng bữa tối, báo hại Thẩm Tuyết năng nổ vào bếp, dày công chuẩn bị một bàn thức ăn ngon.
Sau bữa tối, Hứa Ngụy Phàm nhanh nhẹn nhận lấy công việc rửa bát. Không hiểu thế nào mà mỗi lần sang nhà họ Diệp, người đàn ông này bỗng trở nên siêng năng hơn hẳn, việc gì cũng giành làm cho bằng được.
Xong xuôi, Hứa Ngụy Phàm đường đường chính chính xin ngủ lại Diệp gia, còn là ngủ chung phòng với cô gái nhỏ.
“Được rồi, chỉ được phép ôm con bé ngủ thôi đấy!” Diệp Sâm dặn dò.
Hai người mặc đồ ngủ đôi lần trước mua để đi du lịch. Linh An gối đầu lên tay Hứa Ngụy Phàm, chân giác ngang bụng hắn.
Ai đó không chịu an phận, cứ dùng sống mũi cọ vào ngực hắn. Cách một lớp áo, Hứa Ngụy Phàm vẫn thấy nhột vô cùng, hơn nữa còn có cảm giác rạo rực trong người.
“Đừng nháo! Em còn chọc anh, ngày mai đừng hòng xuống giường.”
Linh An chu cái môi nhỏ, mạnh dạn rướn người hôn lên cổ Hứa Ngụy Phàm. Nhìn thấy yết hầu của hắn nhấp nhô liên tục, cô càng thêm khoái chí.
“Vừa nãy ba em đã nói rồi, anh dám làm trái ý ông ấy, sau này đừng hòng rước em về làm vợ.” Linh An hù dọa.
Hứa Ngụy Phàm cười ranh mãnh, biết thế nào Linh An cũng tìm cách trêu chọc mình. Hắn hơi cúi thấp đầu, ghé sát vào tai cô, giọng nói đầy ám muội:
“Vậy nếu tôi khiến bụng em nhô cao lên, không biết cha mẹ Diệp có nỡ từ chối người con rể này không nhỉ?”
Linh An đỏ mặt, thẹn quá liền đánh mạnh vào vai Hứa Ngụy Phàm. Người đàn ông này sao ngày càng vô sỉ đến vậy?
“Lưu manh! Anh mau nhắm mắt ngủ cho em.”
Hứa Ngụy Phàm bèn ôm chặt lấy cô gái nhỏ, mùi mẫn vùi mặt vào mái tóc thơm mùi hương hoa hồng.
“Ngày mai Thẩm Tuyết dọn đi rồi, có vui không?”
Linh An hai mắt sáng rực, miệng cười toe toét. Không hiểu thế nào mà cô thấy nhẹ cả người. Hai ngày nay bởi vì sự xuất hiện của Thẩm Tuyết trong nhà họ Hứa mà đến việc sang đó chơi, Linh An cũng thấy ngại. Người phụ nữ kia đi rồi, thật lòng cô vui chết đi được!
“Vui, vui lắm! Thẩm Tuyết dọn khỏi nhà anh thật tốt! Mấy hôm nay ông nội cứ hỏi em về mối quan hệ giữa hai người, còn hỏi vì sao chị ấy lại ở nhà anh? Em thật không biết phải trả lời thế nào mới phải.” Cô nói xong thì rúc đầu vào ngực hắn.