Chú Là Ánh Dương Của Em

Chương 37: Trở về trong đêm



Buổi chiều sau khi ăn cơm xong thì Y Nhi đi ra phòng khách ngồi chơi,lúc này cô thấy Châu Ly ăn mặc đẹp đẽ đi ra ngoài mùi nước hoa thì nồng nặc …Cô đã ngồi cách khá xa rồi nhưng mà cũng có thể ngửi được.

Sau đó thì cô ta đi lướt sang người cô rồi đi thẳng ra ngoài, thôi kệ cô ta muốn đi đâu thì đi chứ cô cũng không quan tâm đến nữa.

Ngồi xem phim đến 9 giờ thì Y Nhi cũng đi lên lầu đi ngủ,nữa tháng qua thật sự không gặp được anh ấy khiến cho cô có chút nhớ nhung nhưng mà cô lại không dám gọi điện,mấy lần trước cô gọi đã bị anh mắng một trận thậm tệ rồi vậy cho nên bây giờ cô không dám nữa đâu.

Y Nhi ngồi bó gối trên giường,sau đó thì đưa mắt ra nhìn về hướng cửa sổ.Đã hơn 10 năm trôi qua rồi mà anh ấy vẫn như thế,lạnh lùng tàn bạo như ngựa nào.

Thôi thì cố gắng ngủ sớm vậy để còn ngày mai phụ mọi người làm đám giỗ cho ba mẹ nữa, hiếm lắm mới có thể ở đây cho nên cô phải tận dụng một chút. Y Nhi muốn tự tay nấu thức ăn cho ba mẹ của mình,chứ mấy năm qua cô chỉ được nhìn di ảnh mà thôi chứ không hề được làm gì ở đây cả.

__##

Ở bên kia,Bắc Sở hôn mê mấy ngày liền thì cũng đã tỉnh dậy.Vết thương thì chưa lành nhưng anh một mực muốn trở về nước để làm đám giỗ cho ba mẹ của mình,anh không thể để cho hai ngươi họ một mình được,nếu không anh sẽ cảm thấy mình thật bất hiếu.

Phạm Triều thấy cậu chủ cứ nằng nặc đòi về như vậy thì ah cũng nghe theo rồi sắp xếp mọi thứ.Còn về phần công việc thì đã có Thừa Thiên ở lại lo liệu.

Và hai người họ trở về trong đêm tối luôn,Bắc Sở ngồi trên máy bay thì có vẻ buồn buồn.Anh đã từ cõi chết trở về một lần nữa,chắc có lẽ lần này nhờ ba mẹ phù hộ cho nên anh mới may mắn sống xót và cũng may là thời gian vẫn còn kịp không có quá trễ.

Khi mà về đến nhà thì cũng hơn 3 giờ sáng rồi, Vệ Hằng cũng khá là bất ngờ cuối cùng thì cậu chủ cũng đã khoẻ trở lại.

" Cậu chủ mới về "

" Ừm,sau cậu không đi nghỉ ngơi đi "

" Dạ tôi đứng đây chờ cô Châu Ly về …"

" Cứ mặc kệ cô ta đi,cậu mau đi ngủ đi.À ngày mai cậu tuyển thêm vài tên vệ sĩ gác cổng đi "

" Dạ được "

" Ở nhà Y Nhi có nhắc gì đến tôi không "

" Dạ cũng có,cô ấy hỏi sao cậu đi lâu về "

" Hôm nay cô ấy có trồng cây và trồng hoa nữa, thần sắc cũng vui vẻ hơn trước "

" Ừm "

Anh gật đầu rồi đi thẳng lên lầu,Bắc Sở mở cửa phòng của Y Nhi thì thấy cô đã ngủ rồi cho nên anh cũng không dám làm phiền đến cô nữa. Nhưng thứ mà khiến cho anh chú ý đến đó chính là những khung tranh được bày biện khắp phòng.Do là bây giờ khá là tối cho nên anh không thể thay được nội dung của bức tranh.

Anh ngồi ở đây một hồi lâu rồi cũng trở về phòng của mình,Bắc Sở mới tỉnh dậy sau cơn hôn mê cho nên anh cũng không dám tắm rửa hay cử động gì nhiều.Anh cởi áo khoác ra rồi ngồi lên giường uống thường trước khi đi ngủ

Sau khi từ nơi thần chết trở về thì anh không dám lơ là với sức khỏe của chính mình …Lỡ như mà anh có chuyện gì thì nhà họ Cao sẽ như thế nào đây, thật sự mà nói thì anh không dám nghĩ đến nữa.

Uống thuốc xong thì anh cũng nằm xuống giường ngủ một giấc,chắc có lẽ do uống thuốc tây cho nên anh dễ ngủ hơn thường ngày.Khi mà anh vừa đặt lưng xuống kéo chăn lên vai thì đã đi vào giấc ngủ rồi.

___££

Sáng hôm sau mọi người trong nhà thức dậy khá là sớm để chuẩn bị nấu ăn, người thì quét dọn người thì nấu ăn trông rất là bận rộn.Y Nhi sau khi ăn sáng xong thì cô cũng phụ mọi người một tay nữa, phải nói đây là lần đầu tiên mà cô được chuẩn bị thức ăn cho ba mẹ của mình,Y Nhi lúc này cũng chỉ biết rơi nước mắt mà thôi.

" Y Nhi, em cắm hoa đẹp quá đi "

" Dạ em thấy cũng bình thường mà “”

" Mà chị ơi chú Sở vẫn chưa về nhà sao "

" Ừm,chắc là không có về rồi. Từ sáng giờ chị không có thấy “”

“Y Nhi, sáng nay đã có thêm vệ sĩ gác cổng nữa kìa. Không biết cậu chủ kiếm đâu ra mà toàn những người đẹp trai mà thôi”_ Khưu Thục vừa làm vừa nói chuyện rôm rả không ngừng.

" Ừm,em làm sao biết được chứ "

" Haiz! "_ Khưu Thục khẽ thở dài và có cả sự bất lực nữa …

" Nói chuyện với em chán quá đi …Lát nữa chị sẽ tìm người vui hơn em "

" Được, được …"

Y Nhi cũng cảm thấy bản thân mình chán nữa,cô ít nói chuyện lắm cho nên không biết nên nói những gì cho đối phương vui vẻ..

Sau khi cắm hoa xong thì Khưu Thục đem lên phòng thờ,khi mà chưa có sự cho phép của anh thì cô không dám lên đâu …Mặc dù là bây giờ Bắc Sở không có ở nhà, nhưng mà camera ở khắp nơi cho nên cô không dám làm trái lời của anh ấy được,lỡ như ảnh ấy lại nổi điên lên thì cô có mười cái mạng thì cũng không còn nữa.

Y Nhi ngồi ở dưới nhà bếp tiếp tục phụ mọi người nấu ăn,cắt thịt,rửa rau. Mấy công việc này càng làm thì khiến cho cô càng thích thú chứ không có mệt mỏi gì cả. Con gái được nấu ăn, được làm những điều mình thích là trên cả tuyệt vời, và nếu như được người mình yêu thưởng thức những món do chính tay mình làm ra thì cô càng hạnh phúc hơn nữa …