Châu Hoài Nam và Viên Cửu Minh cũng rất bất ngờ, sau khi nhìn hai người họ thì nở nụ cười rạng rỡ nói: “Được, không ngờ lại gặp người quen ở đây, tối nay cũng coi như không bố công.
“Đúng vậy! Chúng tôi cũng không ngờ lại gặp hai người ở đây đó.
Châu Hoài Nam cười nói: “Chúng tôi là nghệ sĩ dưới trưởng của Lâm Thị nên cũng xem như là đến trễ rồi.” “Hèn chi! Nhưng cũng chưa trễ lắm, còn chưa tới lúc cắt bánh kem mà!”
Mọi người vừa chào hỏi xong thì nghe thấy bên chỗ giới nhà giàu bên kia đột nhiên vang lên tiếng xôn xao.
Tiếng bạt tai, tiếng ly rượu vỡ toang
Mọi người đều hết sức kinh ngạc nhìn về phía đó.
"Lý Ngọc Lĩnh, cô thật sự tưởng mình hay lắm sao? Bảo cô khiêu vũ với tôi là nể mặt cô lắm đấy, đúng là không biết điều mà!” Một người đàn ông bụng bự, khuôn mặt xấu xí đang tức giận nói với người phụ nữ trước mặt.
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Lý Ngọc Lĩnh hiện lên năm dấu tay đỏ ửng lên và nói với khuôn mặt đầy uất ức: “Hôm nay tôi đến để tham gia buổi tiệc sinh nhật của cô Lâm chứ không phải đến khiêu vũ với ông.
“Đám nghệ sĩ các cô ở bên kia đột nhiên qua bên này, vừa muốn làm quen với người giàu có vừa muốn tỏ ra thanh cao sao! Tác dụng của đám nghệ sĩ các người trong giới nhà giàu chúng tôi chính là để chơi đùa thôi!”
Khuôn mặt của Lý Ngọc Lĩnh hết sức nhẫn nhịn nhưng lại không dám lên tiếng.
Những nghệ sĩ xung quanh ai nấy đều chau hết cả mày.
Đường Linh và Lý Ngọc Lĩnh dường như có mối quan hệ rất tốt nên trực tiếp cầm lấy một chai rượu đi qua đó nói đỡ lời: “Ái chà giám đốc Lý đừng giận mà, nào Ngọc Lĩnh, mau uống ba ly rượu coi như tạ lỗi với giám đốc Lý đi nào”
Người đàn ông bụng bự xấu xí không nói gì cả mà chỉ cười lạnh lùng nhìn Lý Ngọc Lĩnh.
Lý Ngọc Lĩnh hít một hơi thật sâu và đón lấy ly rượu uống một hơi hết ba lỵ, khuôn mặt cô ta đỏ bừng lên.
“Xin lỗi giám đốc Lý là lỗi của tôi." “Thế này mới phải chứ nếu như đã lựa chọn đến bên này thì phải nghe lời chứ, nào, đi khiêu vũ với tôi nào!” “Giám đốc Lý tôi cảm thấy không khỏe lắm.
“Đừng có mà không biết điều đấy!”
Nói rồi tên giám đốc Lý kia thật sự không hề xem Lý Ngọc Lĩnh là con người, ông ta dùng một tay nắm lấy tóc cô ta kéo về phía bể bơi.
Sau khi kéo qua đó, ông ta đặt tay lên eo cô ta cố ép cô ta khiêu vũ bàn tay còn lại không ngừng xoa xoa mông cô ta.
Lý Ngọc Lĩnh cho dù có phản kháng cũng vô ích.
“Giám đốc Lý đừng như thế mà tôi thật sự cảm thấy không thoải mái lắm.
“Không sao một lát đi theo tôi, tôi sẽ khiến cô thoải
Nững người xung quanh nghe thấy những lời này lập tức trở nên buồn nôn.
Nhưng những người trong giới nhà giàu đều rất lạnh nhạt, không ai đứng ra giúp đỡ anh hùng cứu mỹ nhân cả, dường như những chuyện như thế này họ đã rất quen thuộc rồi.
Viên Cửu Minh lo lắng nhìn Châu Hoài Nam đang đứng bên cạnh một cái.
Sắc mặt Châu Hoài Nam trông hơi khó coi nhưng cuối cùng vẫn không làm gì cả.
Tô Noãn Tâm có chút khó hiểu nên quay qua hỏi Viên
Cửu Minh: “Sao thế? Hai người quen biết với Lý Ngọc Lĩnh sao?”
Viên Cửu Minh cười đau khổ nói: “Cô ấy là mối tình đầu của đàn anh các cô đấy nhưng đã chia tay từ lâu rồi.”
Chết tiệt.
Cho dù đã chia tay rồi nhưng khi thấy những hình ảnh này thì trong lòng cũng sẽ cảm thấy rất khó chịu.
“Hừm đàn anh có cần giúp gì không? Em có thể gọi Xuân Mạn đến
Châu Hoài Nam lắc đầu nói: “Không cần đầu cô ấy chọn con đường không giống với con đường chúng ta đang đi cô ấy đã không còn là cô ấy của ngày xưa nữa.
Có lẽ vừa rồi Lý Ngọc Lĩnh đang muốn tìm đến người khác nhưng không ngờ lại bị gã giám đốc Lý này nhằm trúng.
Viên Cửu Minh chau mày nói: “Được rồi người anh em, không phải là gã giảm đốc Lý kia thì cũng là người khác thôi.
Anh hãy nghĩ thoảng hơn đi, ảnh hậu trẻ tuổi trong ngành giải trí rất hiếm có, đây là con đường do cô ấy tự chọn thì dù có khóc cũng phải đi tiếp thôi.".