Từ cái đầu anh mà từ
Tổ Noàn Tâm trực tiếp kéo người
chuẩn bị chạy.
Cô không chạy thì thôi, mà khi đã chạy, Tấn Nghĩa lại cũng cảm thấy có vấn đá, đơn giản hoặc là không làm, mà đã làm phải làm đến cùng
Tô Noàn Tâm chạy về phía cửa lớn, không dám quay đầu lại, nở bị Tần Nghia
Cấp dưới bị có lời kia chạy đi, mở một va chạy vừa hơn 10 đại này chỉ tại chuyện này là địa bàn của chúng ta, Gòn có
cái mùi mùa, không thấy Tấn Nghiasao? Anh ta đang đuổi theo đấy, chạy mau! Ngàn vạn lần không thể bị anh nhìn thấy dáng vẻ này của tôi!"
Mẹ nó, rõ ràng thời gian còn sớm.
Quán bar này còn chưa đến giờ mở cửa mà, Tần Nghĩa hôm nay lại đến sớm như vậy!
Đồng nghiệp trong quán bar đều đã thấy lúc cô không đi làm trông như thế nào, cho nên đều quen, cũng biết cô đi làm cố ý ngụy trang là bởi vì tuổi còn nhỏ, cách ăn mặc già dặn để thuyết phục cảnh sát tuần tra..
Về phần trang điểm xấu, cô gái đi làm ở những nơi như thế này, dễ dàng bị bắt nạt, càng xấu càng an toàn.
Mà người trong quán bar cũng đều biết, vị thái tử của nhà họ Tần này có tâm tư với chị đại của họ.Cơ hồ mỗi lần đến, đều gọi chị đại bọn họ tới, không gây chuyện để trêu chọp chị đại bọn họ vài câu, liền cảm thấy người như không thoải mái.
Ngay cả dáng vẻ xấu xí của chị đại mà cũng đã để ý, nếu dáng vẻ vốn có này bị phát hiện, vậy thì lại càng nguy
Cảm giác rằng cậu chủ Tần kia sẽ không kiềm chế được, trực tiếp ra tay đoạt lấy người!
Cho nên nghe Tô Noãn Tâm nói như vậy, bảo vệ kia lập tức hiểu ra, lúc này lại nói: "Chị đại, em biết một con đường nhỏ, chúng ta đi từ cửa sau, theo bên kia đi vào."
"Được, mau mau dẫn đường "
Rốt cục, Tô Noãn Tâm đã né tránh được Tần Nghĩa, thuận lợi tới phòng thay quần áo.Người bảo vệ đi cùng cô không biết nên nói như thế nào: "Chị đại, kỳ thật cậu chủ Tần là người không tồi... Khác với lại những phủ nhị đại khác, ngày thường làm tầm ĩ, cũng đều là vì muốn được sự chú ý của chị, điều này thì ai cũng biết."
Tô Noãn Tâm thản nhiên nói: "Anh ta có vị hôn thể, hơn nữa, anh ta quá ngây thơ, còn rất đào hoa, bạn gái đổi liên tục, mà cũng không phải là loại người tôi thích."
Tần Nghĩa làm bạn thì còn được, nhưng làm bạn trai thì cô không có cảm giác gì với anh ta cả.
"Được rồi, đã có vị hôn thể ... Nhưng mà cậu chủ Tần này cũng thật là, nhìn dáng vẻ cũng được, nhưng đã có vị hôn thê mà còn cả ngày đi trêu hoa ghẹo nguyệt, thể mà còn dám có ý định với chị đại."
"Không có việc gì, còn hơn một tuần nữa, tôi sẽ từ chức."Tưởng tượng đến chuyện Tô Noàn Tâm sắp từ chức với ông chủ, bảo vệ có chút tiếc nuối nói: "Noãn Tâm à, tuy rằng chị chỉ là một cô gái, tuổi cũng không lớn, nhưng chị là người con gái đánh nhau tàn nhẫn mà tôi từng gặp, lúc trước chúng ta cạnh tranh chức vị đội trưởng, tôi bại bởi chị tuyệt đối là tâm phục khẩu phục "
"Ha ha, lần đó là do tôi xài chiêu, bằng không thì đã đánh không lại anh."
"Tôi biết, nhưng tôi thua, tâm phục khẩu phục... Nhưng mà chị từ chức cũng tốt, những cô gái tuổi như chị, còn đang đi học, con gái cử ở mãi trong quán bar, cũng không an toàn."
“Ừm, mẹ tôi cũng nói như vậy."
"À đúng rồi, tình huống hiện tại của mẹ chi như thế nào ? Tiền thuốc men còn thiếu bao nhiêu? Bằng không mấy người chúng tôi giúp đỡ cho chị chút ít?"Tiền lương như nhau, mặc dù là có tâm giúp cô cho cô mượn tiền, cũng không đủ.
Tô Noãn Tâm lắc lắc đầu nói: "Lòng tốt của mọi người tôi nhận, nhưng tôi đã có cách, mẹ tôi không sao."
. "Vậy thì được."
"Anh Ngô này, tôi đã đề cử anh vào chức đội trưởng với ông chủ, chờ tôi đi rồi, anh sẽ thăng chức!"
"Thật sao?"
"Tôi lừa anh để làm gì!"
"Cám ơn chị đại. Ai... Đáng tiếc, nếu chị đi rồi, không còn ai làm cộng sự với tôi nữa."
Bên ngoài ngã rẽ của phòng thay quần áo, Tần Nghĩa mang sắc mặt khó coi đứng ở nơi đó, dựa vào vách tường, nghe hết cuộc đối thoại của hai người.
Hóa ra có tên là Noãn TâmTô Noãn Tâm.
Tên thật là dễ nghe.
Từ khi anh ta đến Moonlight Lotus, mãi cho đến hiện tại, chỉ biết là tất cả mọi người gọi cô là chị đại Tô, cũng hoặc là chị Tô.
- Hôm nay dưới tình huống như vậy, mới biết được tên của cô.
----------------------------