Ông cụ Lệ tức giận không còn gì để nói, quơ nhanh một quyển sách nằm ở trên bàn ném về phía Lệ Minh Viễn.
Lệ Minh Viễn nhanh chóng né tránh, nhịn không được mà cười nói: “Ông nội đừng nóng giận.
Ông nghe con nói hết đã “Thằng nhóc thối! Con còn gì để nói sao? Thằng nhóc con đúng là bị ma ám mà! Chuyện tốt như vậy lại không nghĩ tới dòng họ, chỉ nghĩ cho nhóc con kia! Con đúng là bị điên! Ngay cả một nửa của thằng nhóc nhà họ Tiêu con cũng không bằng! ít ra người ta còn dám đánh cược một lần vì tương lai của dòng họ! Ngược lại, con thì tốt rồi! Tất cả đều là vì tốt cho nhóc con kia! Con dùng tài sản của mình để mua nhà và trang sức cho nhóc con kia, ông không nói mời kiến trúc sư về sửa phòng, ông cũng chỉ coi là trẻ con không hiểu chuyện! Nhưng kia là ba trăm tỷ! Gấp lên mấy lần đó con có biết không? Ôi trái tim của ông già này không xong rồi.”
Ông cụ Lệ đau lòng che lấy trái tim của mình, một mặt đau đớn nói.
Lệ Minh Viễn dở khóc dở cười nói: “Ông nội ông khoa trương quá rồi! Chỉ cần nhìn thấy con là ông đã tức chết rồi!” “Con có trích ra mười phần trăm, thành lập quỹ từ thiện dưới danh nghĩa của ông nội.
Kiểm được nhiều tiền cũng không quan trọng bằng việc ông nội có thể sống lâu trăm tuổi.
Con muốn làm thật nhiều việc thiện, để ông nội có thể sống thêm được mấy năm
Lệ Minh Viễn rủ đôi mắt xuống nói: “Nếu như ông nội đã không muốn, đời này, Lệ Minh Viễn con sẽ không bao giờ làm như vậy nữa!" “A! Thằng nhóc thối nhà con còn muốn chơi lá bài tình thân sao? Ông không quan tâm! ít nhất con phải cho ông nội một nửa! Nếu không, hôm nay, ông sẽ đập đầu chết luôn ở đây.
Con có tin hay không?” “Ông nội muốn nhiều tiền như vậy để làm gì chứ? Để làm tài sản cho chủ nhỏ sao? Sợ ông chết rồi, chú ấy sẽ không có gì để phá sao?” “Con! Kia vốn dĩ là tài sản của nhà họ Lê! Thân là người cầm quyền nhà họ Lệ, con không những không cho công ty tiền, mà còn lấy tiền của công ty đem đi làm quà cưới cho nhóc con kia sao? Ông thật muốn đánh chết con mà!”imgwebtruyen
.