Chú Là Của Em

Chương 73: Bạn nối khố dương diễm





"Phù Dương Diễm, tớ thấy là cậu đang ngứa đòn đấy, tớ lớn hơn cậu hai tháng liền đó!"

"Ai cao hơn người ấy có quyền! Nhìn lại cậu đi, vẫn còn như lúc trước, chẳng cao thêm được tí nào."

Tô Noãn Tâm liếc mắt, lần này, Dươ Diễm chú ý tới vết thương trên mặt cô, cau mày nói: "Noãn Tâm, xảy ra chuyện gì thế? Đi làm bị bắt nạt hả?"

Tô Noãn Tâm lắc đầu nói: "Không chỉ là vết thương nhỏ thôi, không có chuyện gì to tát cả!"


Dương Diễm thấy cô không muốnnhiều lời, cũng không hỏi nhiều, mà lại hỏi đến bệnh tình của Tô Ngọc Mỹ.

Tô Noãn Tâm trả lời: "Mẹ tớ đỡ nhiều rồi, không sao, bệnh tình cũng đã ổn định... Sau này duy trì trị liệu liên tục là có thể khỏi hån."

Dương Diễm nghe vậy, vui vẻ nói: "Thật sao! Vậy sau khi mẹ cậu bình phục, Noãn Tâm, cậu có muốn đến trường với tớ không? Trước đây cậu rõ ràng cũng trúng tuyển vào trường Đại học Sân khấu Điện ảnh, nhưng vì mẹ cậu đổ bệnh, cậu bỏ luôn không học Đại học nữa."

Tô Noãn Tâm cười khổ nói: "Tớ tạm thời vẫn chưa tính đến, sau này hãy nói đi! Đúng rồi, cậu ăn cơm chưa? Mấy hôm trước tớ vừa nhận lương xong, nào, mời cậu một bữa "

Dương Diễm hiểu rất rõ bạn nối khố của mình, biết cô vì bệnh tình của mẹ, ướcchừng học phí cũng không đóng nổi, còn phải chi trả tiền thuốc thang cho mỹ lâu dài.

Cuộc sống của hai mẹ con hiện tại hoàn toàn do cô gánh vác, lúc này cũng không nói gì nhiều nữa.

"Chỉ với chút tiền ấy của cậu sao, trả tiền thuốc men cho mẹ cậu còn không đủ, tớ còn cần cậu mới sao... Đi, theo chị đây đến căng tin ăn, buổi chiều tớ cũng lười đi học, dẫn cậu đi thăm thú xung quanh đường."

Được luôn!"


Hai chị em nắm tay nhau cùng đi đến căng tin.

Trước đó Dương Diễm đã ăn cơm với bạn học rồi mới đi, Dương Diễm lại gọi thêm hai phần cơm nữa, ngồi ăn cùng Tôi Noãn Tâm."Đồ ăn ở trường các cậu cũng không

lắm."

"Hì hì, đây là nơi bồi dưỡng các ngôi sao lớn tương lai, đương nhiên là điều kiện phải tốt rồi."

"Ngôi sao lớn trong tương lai của tớ, cậu cũng phải chú ý chăm nom mặt tiền với vóc dáng của mình đi đấy, dù sao sau này cũng cũng phải dựa vào hai thứ này đề kiếm cơm."

Dương Diễm cười híp mắt nói: "Chăm sóc làm gì, đêm nào cũng đắp mặt nạ. Thế nhưng như đã nói, Noãn Tâm, bây giờ cậu dùng mỹ phẩm dưỡng da nào thế? Để cử một chút coi, xem da cậu kìa, có thể đi làm người phát ngôn quảng cáo mỹ phẩm dưỡng da rồi đó."

"Phụt... Tớ vẫn dùng sữa rửa mặt Hazeline đó."

"Đước, nước da này đúng là di truyềntừ mẹ cậu rồi, trời sinh đã tốt, ước ao ghế nha."

"Da của cậu cũng rất đẹp, cảm giác còn đẹp hơn so với lần trước gặp cậu..."


Dương Diễm trừng mắt nhìn cô nói: "Cũng không phải... Chị gái đây mấy hôm nay rất chăm chỉ trang điểm đấy, có công ty điện ảnh và truyền hình đến trường học chọn diễn viên, nếu tớ được chọn trúng đi quay phim, một lần gặp may là có thể bao nuôi cậu được rồi! Sau này Noãn Tâm của tớ không cần làm bất cứ chuyện gì cả, chỉ cần làm bảo bối của tớ là được rồi!"

"Ha ha ha... Được, vậy tớ sẽ chờ cậu gặp vận may, nổi tiếng khắp đất nước"

Bầu không khí giữa hai người đang vui vẻ, đột nhiên có một giọng nữ chen vào nói: "Tôi nói này, Dương Diễm, nằm mơ giữa ban ngày mà cô cũng không ngại nóng bỏng mặt sao?"Tô Noãn Tâm hơi kinh ngạc ngước mắt nhìn về phía người nói, liền thấy ở vị trí bên cạnh, có mấy cô gái ăn mặc rất thời thương, bộ dáng cũng vô cùng xinh đẹp, cặp mắt của ai nấy cũng đầy vẻ giếu cợt nhìn về phía hai người.

Chợt thấy Dương Diễm cau mày nói: "Tôi nói này, Lâm Xuân Mạn, cô không biết người ta đang trò chuyện yên lành, cô đột nhiên cho miệng vào rất vô duyên không?"

"Tôi đây thích làm như vậy đấy, Dương Diễm, cô nhớ kỹ, cô không vui, tôi đây càng vui vẻ!!