Chú Là Của Em

Chương 760: Cô Thật Sự Chưa Từng Chơi Tennis





**********
Chương 760: Cô thật sự chưa từng chơi tennis...!
Nhưng thực tế Minh Dao không còn tinh lực đi chơi nữa.

Hôm qua cả đêm không ngủ, còn căng thẳng cả người, buổi sáng cũng không có thời gian ngủ, bị mang đi tìm chỗ dựa, buổi chiều cô bé chỉ muốn ngủ một giấc.

Minh Dao và Lệ Minh Viễn đã sớm chuẩn bị lời thoại giấu diếm Tô Noãn Tâm thành công, nói mẹ cô bé bận lo cho phòng làm việc nên không có thời gian chăm cô bé, cho nên cô bé kêu người mà Lệ Minh Viễn an bài đưa mình về đây.

Tô Noãn Tâm cũng tin, không hề nghi ngờ.


Trên đường đi, Tô Noãn Tâm hỏi Lệ Minh Viễn: “Chú ơi, chúng ta đi chơi ở sân thể thao nào? Chơi loại bóng nào?” “Em biết chơi cái gì?” “Bóng rổ với cầu lông đều biết một chút.

“Cầu lông đi.

Anh kêu Tần Thiên chơi cùng.

“Vậy thì em kêu Xuân Mạn với Dương Diễm nhé?” “Họ rảnh không?” “Chú yên tâm, Xuân Mạn sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội được gặp Tần Thiên đâu! Chú chờ, cô ấy không rảnh cũng sẽ có rảnh”
Quả nhiên vừa gọi điện, Lâm Xuân Mạn đang đóng phim thì lập tức bỏ việc, xin phép dẫn Dương Diễm chạy tới đây.

Đoàn làm phim hoàn toàn bó tay với cô.

Lúc trước biết cô là cô chủ nhà họ Lâm, họ đã không dám chọc.

Sau này lại nghe tin phong thanh rất có khả năng cô sẽ trở thành nữ chủ nhân của nhà họ Tần trong tương lai nên lại càng không dám chọc, chỉ cảm thấy bây giờ phong cách của hào môn hiện này đều bị người cầm quyền của nhà họ Lệ, hào môn đứng đầu thủ đô này làm hỏng hết rồi.

Bây giờ đều không lưu hành hào môn liên hôn với hào môn, loại người có thể tự quyết định hôn nhân của mình như gia chủ đều tìm người mình thích, hầu hết đều nhắm vào showbiz.


Nữ diễn viễn vừa xinh đẹp vừa đông đúc, dư sức cho họ lựa chọn, chẳng những làm chậm trễ tiến độ quay phim của người ta mà một đám còn rất khó chơi.

Trong nhà thể thao, Lệ Minh Viễn cũng là lần đầu tiên tới đây.

Nơi này là do Tần Thiên đề cử, Lệ Minh Viễn trực tiếp làm một tấm thẻ VIP nhóm cho mình, chi phí rất cao, nhưng những người được đăng ký về sau có thể ra vào miễn phí.

Tên của Tô Noãn Tâm, Lâm Xuân Mạn và Dương Diễm đều được đăng ký, còn Tần Thiên thì có thẻ hội viên riêng.

Tô Noãn Tâm và Lệ Minh Viễn tới trước, trực tiếp vào phòng thay đồ thay quần áo thể thao, sau đó ra sân khởi động.

Lúc này không phải là ngày cuối tuần, trong sân bóng rất vắng người.

Tô Noãn Tâm lại gặp người quen.

Ở sân bóng bên cạnh, Tiêu Bảo Vỹ đang đánh tennis với một người đàn ông lớn tuổi hơn anh ta một chút, trông rất thành thục và lạnh lùng.

Tô Noãn Tâm kinh ngạc hỗ to: “Tiền bối Tiêu!”
Tiêu Bảo Vỹ đang chuẩn bị đón phóng, nghe tiếng kêu này thì sửng sốt, bị bóng tennis đánh trúng trán, theo bản năng ôm trán, trừng anh trai mình: “Anh có cần ra tay ác đến thế không?”
Tiêu Bảo Dương nhưởng mày nhìn anh ta, không nói một lời.


Lúc này Tiêu Bảo Vỹ mới nhìn về phía Tô Noãn Tâm, đôi mắt sáng lên: “Sao cô nhóc cũng tới đây chơi bóng?"
Tô Noãn Tâm cười tủm tỉm cầm vợt bóng đặt lên vai, nghênh ngang đi tới: “Chú dẫn tôi tới.

Đây là lần đầu tiên tôi tới đây.

Lúc này Tiêu Bảo Vỹ mới thấy người đứng sau lưng cô nhóc không xa, vội chào hỏi: “Tổng giám đốc Lệ cũng tới.

Anh trai tôi cũng đang ở đây, chơi một ván không?”
Lệ Minh Viễn hỏi Tô Noãn Tâm: “Em biết chơi không?” “Ở...!Em chỉ biết đánh cầu lông, chưa từng chơi tennis bao giờ “Đều tương tự như nhau thôi.

Chính là đón bóng...!không thì anh đánh hai ván với em thử xem?” “Vậy thì thử xem?” Tô Noãn Tâm lo lắng nói.

Cô thật sự chưa từng chơi tennis bao giờ..