Chú Ơi, Kết Hôn Nào!

Chương 12: Anh... Xứng sao?



Buổi chiều đó thì Hoắc Ninh Tuyết vẫn đi học như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng khi Thang Phong đến tìm thì cô vẫn gặp anh ta, hiển nhiên cô cũng diễn như chưa biết gì cả, còn Vương Yên Cảnh thì đã sớm điên tiết và muốn đánh chết anh ta rồi, cũng may là có người bạn trai Triệu Hải Nam giữa chặt lại.

À đúng rồi, cô nàng mạnh mẽ Vương Yên Cảnh nhà chúng ta đã sớm có bạn trai rồi, cậu ta cùng tuổi mà chỉ học khác khoa thôi, nếu như Hoắc Ninh Tuyết và Vương Yên Cảnh là học khoa kinh tế thì Triệu Hải Nam là sinh viên khoa luật, tương lai sẽ là đại luật sư đấy chứ không đùa.

Thang Phong nhìn cô, sau đó vẫn bày ra vẻ mặt vui vẻ, còn muốn đưa tay xoa đầu của cô, nhưng Hoắc Ninh Tuyết liền tránh né, ngay sau đó cô liền nhìn anh ta, nói:

- Thang Phong, em nghĩ kĩ rồi, em cảm thấy chúng ta không hợp nhau, hay là mình đừng gặp nhau nữa.

- Tuyết Tuyết, em nói gì vậy? Chẳng phải hôm qua chúng ta đã...

- Anh có thể xem như hôm qua là em tuổi trẻ bồng bột đi, nhưng buổi tối em nghĩ cả một đêm rồi. Anh không xứng với Hoắc gia nhà em.

Nghe những lời nói này của Hoắc Ninh Tuyết thì cứ như cô là tra nữ phụ tình cảm Thang Phong vậy, nhưng còn Thang Phong thì lại đứng yên bất động, riêng Vương Yên Cảnh lại không hiểu tại sao cô lại nói như thế, rõ ràng người phụ tình cô là tên tra nam đó mà?

Thang Phong lúc này vẫn còn chút lưu luyến, anh ta cũng cố gắng níu kéo bằng cách nắm lấy tay cô, thấp giọng, nói:

- Tuyết Tuyết, anh làm gì sai với em rồi sao? Nếu anh làm gì sai thì em mắng anh đi... Hay em đánh anh cũng được... Chúng ta... Chúng ta chỉ vừa mới...

Nhưng Hoắc Ninh Tuyết liền ghét bỏ mà hất tay của anh ta ra, còn cực kỳ kiêu ngạo hất tóc một cái, nhìn Thang Phong rồi mỉm cười nhạt, lại nói:

- Thang Phong, anh nghĩ anh là ai mà muốn đeo chân của tôi? Đỉa đói mà đòi đeo chân hạc sao? Thang gia của anh cũng xứng làm thông gia với Hoắc gia của tôi à?

- Tuyết Tuyết... Em... Đâu phải cô gái như vậy.

- À, hóa ra bây giờ anh vẫn nghĩ tôi là một Hoắc Ninh Tuyết đơn thuần, ngây thơ, hiền lành và dễ dụ sao? Thang Phong... Anh quên cha tôi là ai rồi sao? Cha tôi là chủ tịch của Hoắc thị, mẹ tôi là thiên kim lá ngọc cành vàng của Vương thị, tôi là kết tinh tình yêu của hai gia tộc lớn nhất nhì Nhâm thành, anh nghĩ tôi sẽ vì anh mà vứt bỏ tôn nghiêm sao?

Dừng một chút, Hoắc Ninh Tuyết lại cười khẩy, nói:



- So với anh, thì Hứa Dịch của tôi ngon ăn hơn nhiều.

Đừng nói Thang Phong ngạc nhiên, đến cả Vương Yên Cảnh và Triệu Hải Nam cũng há hốc kinh ngạc với những gì cô vừa nói.

Tuy nhiên sau đó cô cũng không náng lại lâu mà kéo hai con người kia rời đi, còn Thang Phong cũng chỉ biết đứng đó mà nhìn theo bóng lưng của cô mà thôi. Rốt cuộc thì anh ta vẫn không biết là sai ở chỗ nào.

[...]

Đi được một đoạn thì Hoắc Ninh Tuyết mới nhìn Vương Yên Cảnh, nói:

- Đừng há miệng nữa, sắp rơi xuống đất rồi kìa.

Nghe đến đây thì Triệu Hải Nam mới ngó qua bạn gái nhà mình một chút, cậu ta cũng nhanh chóng giúp bạn gái "khép" miệng lại, nhưng rồi lúc này Vương Yên Cảnh lại bỏ rơi bạn trai mà bước đến bên cạnh cô, khoác lấy tay của cô, nhỏ giọng nói:

- Chị họ, chị và chú Hứa... Hai người đã?

Hoắc Ninh Tuyết liền gật đầu. Đến đây thì Vương Yên Cảnh đang bước đi cũng kéo cô dừng lại, còn nhìn cô hét lên.

- Thật sao!

Tiếng hét của cô ấy thu hút sự chú ý của những sinh viên khác đang đi ngang qua, hiển nhiên thì Hoắc Ninh Tuyết phải nhanh chóng nắm cổ áo của cô em họ to miệng này đi rồi, trên đường đi thì cô cũng kể lại toàn bộ sự việc đã xảy ra ở nhà.

Lúc Vương Yên Cảnh nghe xong còn há hốc hơn hồi nãy nữa, Triệu Hải Nam thấy vậy lại phải thiện lành "khép" miệng của bạn gái lại, sau đó nhìn Hoắc Ninh Tuyết, nói:

- Chú Hứa mà hai người nhắc đến là giáo sư Hứa mới chuyển đến đúng không?



Hoắc Ninh Tuyết liền gật đầu xác nhận.

Nếu nói đến người đàn ông đó thì Triệu Hải Nam có nghe qua rất nhiều nữ sinh nhắc đến anh, mặc dù anh là một người đàn ông đã ở ngưỡng tuổi U40 nhưng rất điển trai, còn đã từng ly hôn và có một cô con gái riêng nữa. Tính về tuổi tác thì Hứa Dịch còn lớn hơn Hoắc Ninh Tuyết mười chín tuổi, so về lý thì vừa là chú vừa là thầy, bây giờ hai người họ yêu nhau... Liệu có ổn không đây!

- Chị họ, chị thật sự thích chú ấy, hay chỉ muốn dạy dỗ tên tra nam kia thôi?

- Hửm, cả hai... Hứa Dịch rất đẹp trai mà, cơ thể cũng rất đẹp... Cơ thể cũng rất thơm.

Ánh mắt của Vương Yên Cảnh và Triệu Hải Nam nhìn cô bây giờ biểu thị một chữ "chê", nhưng rồi sau đó thì ba người cũng nói thêm vài chuyện về Hứa Dịch và Nguyệt Y.

Hiển nhiên Hoắc Ninh Tuyết cũng có hẹn Triệu Hải Nam về nhà, nói sao thì mối quan hệ yêu đương của hai người này cả nhà đều biết rồi, bây giờ Hứa Dịch và Nguyệt Y cũng cần nên biết để tránh bỡ ngỡ.

Trên đường về lớp Vương Yên Cảnh lại khoác tay của Hoắc Ninh Tuyết nói:

- Chị họ, chị nghĩ chú Hứa đó có thật sự thích chị không?

- Không thích thì đã sao? Con gái chú ấy thích chị là được rồi.

- Lỡ như ngày nào đó mẹ con bé quay về thì sao?

- Quay về á? Chị thật sự muốn gặp đó, sau đó sẽ đánh một trận cho hả giận, làm mẹ gì mà lại để con mình ra nông nỗi như vậy, đúng là kì lạ!

Vương Yên Cảnh khó hiểu, nhiều khi cô ấy còn không biết Nguyệt Y là con gái của Hứa Dịch hay là Hoắc Ninh Tuyết nữa. Nhiều khi nhìn cô yêu thương Nguyệt Y còn nhiều hơn cả Hứa Dịch ấy chứ.

Tình cảm quả nhiên là thứ kì lạ nhất mà.

#Yu~