Chú Thạch Sư

Chương 107: Chư thần.



Tại thiên không nơi ấy, rõ ràng một vị nam thần đang ngự tại, hắn lừ mắt đầy chán nản, cảm giác như tất cả đều bên dưới mình một bậc.

“Lũ ngốc Bắc Âu, chúng ta còn chưa đến chu kì tranh hùng.” Zeus kiêu ngạo nói.

Ngai cao, kiếm vàng, tất thảy nơi này đều quá sức xa hoa, căn bản khiến cho người ta thấy chói mắt, thậm chí cả chư thần cũng đều một dạng ghen tị không thôi.

“Cường giả vi tôn, thứ chu kì ấy...chỉ là nói hộ việc các ngươi đang sợ hãi !!” Thor xiết lại búa trong tay, gầm lên một tiếng.

Zeus giật giật mí mắt, không còn là vẻ cao thượng trên tất thảy nữa, hắn cảm giác như đã bị chạm đến lòng tự trọng. Là vua của chư thần, ngay cả cái sĩ diện của bản thân hắn còn không giữ được, liệu đáng hay không ??

“Thor, sau vụ lần này, chắc chắn thời gian ngủ đông của ngươi còn nhiều hơn Titian, bắt đầu chịu ăn hành đi...” Zeus thở dài.

“Khốn kiếp, câm đi thằng giết cha !!” Thor đáp trả.

Cứ như vậy, hai bên lao vào nhau chí tử, hai cỗ lực lượng lôi điện cực điểm kinh khủng được phóng ra.

Mạnh nhất Bắc Âu chi thần - Thor !!!

Mạnh nhất Hy Lạp chi thần – Zeus !!

Mang trên mình dị biến Lôi hệ, dĩ nhiên cả hai vị đều là cường bá đất này, trong lòng ai cũng ngập trong một ý niệm, ý niệm cao nhất và mạnh nhất, ấy là trở thành Lôi Luật Thạch cường giả !!

“Lôi điện chi chủ, nhất định ngày hôm nay ta sẽ giành được danh hiệu đấy !!” Thor gào lên.

Ừ thì hai vị đều là thần, nhưng, hai vị nào muốn quản việc nhân gian, chỉ một mực chăm chăm để ý đến cái thứ danh hiệu này, hẹn cứ 100 năm lại một lần đại chiến, đến nay vẫn chưa hề ngả bài.

Zeus vung kiếm, ngay lập tức hiện ra cả một đạo lôi đình lớn ngang thương khung này, toàn bộ tầm nhìn của Thor đã bị che khuất. Lôi của Zeus là Hoàng Kim Chi Lôi, là dị biến lôi điện mang một thứ màu sắc cực điểm xa hoa.

Thor nghiến răng, mặt lộ ra một vẻ sắt đá, không hề nao núng trước đòn phủ đầu của Zeus.

Hắn mạnh tay vung búa, từng tấc không gian này đều như bị đập đến rã ra, nén vào rồi cùng lúc bộc phát ra.

-Bùng !!!-

Tiếng không khí bị đẩy đi nghe trầm như tiếng tù và, Thor dễ dàng chặn lại toàn bộ chiêu thức của Zeus.

“Ngươi...thực sự có tiến bộ...” Zeus nói ra.

“Ngân Hà Chi Lôi của ta là thứ thanh khiết, được đạo tạc lên từ những gì thuần túy nhất, trước giờ vẫn luôn vượt trội thứ khoa trương như Hoàng Kim Chi Lôi !!” Thor hét lên.

Cả búa thần sáng chói lên một sắc xanh thẳm, tựa như nhìn lên bầu trời đêm. Thứ màu sắc ấy đồng thời hóa thành từng đạo lôi điện, liên tục thôn phệ không gian xung quanh.

“Nhiễu sự !” Zeus quát.

Nhưng, Ngân Hà Chi Lôi hoàn toàn dửng dưng, nó lao đến, một mực chỉ muốn xé banh hắn.

-Oành !!!-

Đen và vàng, hai thứ màu sắc hòa vào nhau, tạo ra một vùng hỗn độn, sắc đen nổi lên âm trầm mà u khuất, ngược lại hoàng kim lại chói mắt diễm lệ.

Mảnh đại lục này vốn vẫn là như vậy, nhân loại bắt buộc phải trở nên trơ trẽn, trơ trẽn bởi không hề run rẩy trước kẻ mạnh hơn mình. Bọn hắn không hề mang theo bất khuất hay ngoan cường, ấy thuần túy là sự từ bỏ.

Thuần túy...là tự chấp nhận cái chết của mình.

Khi Lưu Linh Tôn lần đầu tiên gặp mặt dân Hy Lạp, nàng có thể bất ngờ, dân chúng cũng bất ngờ, bởi rằng bọn chúng lần đầu thấy một vị thần nhân từ như vậy, mắng xong liền bỏ đi.

Dân Hy Lạp...rất ghét những kẻ ngồi trên đầu bọn hắn, những kẻ động tí là đánh giết, động tí là làm việc đại nghịch bất đạo. Bọn hắn hoàn toàn muốn từ bỏ cái ân huệ mà thỉnh thoảng mới xuất hiện để đổi lấy ngàn vạn năm sống trong yên bình.

Nhưng, Zeus đâu phải là lãnh đạo, hắn là một kẻ dựa vào huyết mạch của mình mà leo lên, việc vẹo gì mà phải quan tâm đến dân chúng.

Ngược lại, An Dương Vương là người xưng thần từ sự tôn trọng của tứ đại chủng tộc, nhờ có như vậy mới đạt đến cảnh giới Thần, là người Lưu Phàm kính trọng, là kẻ xứng đáng để đứng đầu một đại lục !!

“Ca, bọn chúng thực sự ích kỉ như vậy sao ?” Lưu Linh Tôn nhìn vào thế giới tinh thần, hỏi.

“ Ta nói nãy giờ đều là thật đó, ngươi rảnh thì giết hộ ta tên đó.” Lưu Phàm chán nản nói.

Hắn cũng không thể ngờ nổi rằng Xương Cuồng lại trở thành em gái hắn, một đứa với tính cách đầy táo bạo, bướng bỉnh và không hề nghe lời Lưu Phàm và không có ý định trả lại cơ thể này.

“Ngươi không hề xấu, chỉ là một đứa không ngoan mà thôi.” Lưu Phàm thở dài.

“Ca, ngươi đúng là không biết nhịn nhường gì cả.” Lưu Linh Tôn đáp lời.

Lưu Phàm thở dài, hắn sắp quên mùi vị khi có cơ thể rồi, nhưng, nếu như có thể cải tạo tiểu ma thần này thành một tiểu muội biết nghe lời, đó sẽ là phúc của hắn.

“Ngươi, đi bán hành cho tên Zeus, sau đó tiếp tục tập luyện đi...nếu ngoan ngoãn làm theo lời ta, ta sẽ không đòi cơ thể nữa.” Lưu Phàm bắt đầu đàm phán.

“Có vẻ không lời cho lắm...” Lưu Linh Tôn bối rối.

“Ta cho ngươi đánh, cho ngươi toàn quyền với cơ thể, chỉ cần làm và hoàn thành tốt nhiệm vụ ta đưa ra, thế nào mà lại gọi là không lời ?” Lưu Phàm nói.

“Ừm, ngươi nói cũng không hẳn là sai !!” Lưu Linh Tôn đáp.

Sập bẫy !!

Cứ như vậy, Lưu Phàm đã tự đặt tất cả vào một ván cược, nếu như Lưu Linh Tôn không phải đối thủ của Zeus và Thor, thân thể này chắc chắn bị phá nát, nhưng, nếu như thực sự có thể ngược hai tên thần kia, Lưu Phàm khẳng định sẽ tăng bạo tu vi !

Hơn nữa, có thể sau trận chiến mệt mỏi ấy, Lưu Linh Tôn suy yếu, Lưu Phàm có thể một lần nữa đoạt quyền cơ thể. Nhưng Lưu Phàm căn bản không cảm thấy sau trận này sẽ được, còn phải nhiều nữa, nhiều nữa, bởi rằng năng lực và tầm cỡ của Lưu Linh Tôn lúc này Lưu Phàm mới biết được.

-Vụt !!!!-

Lưu Linh Tôn bá đạo chen ngang Zeus và Thor, rơi xuống giữa chiến trường náo nhiệt.

Nàng khẽ nhấc lên hai tay, hai bức tường đen nhám hiện ra, trực tiếp chặn lại hai thần khí búa thần và kiếm thần của Thor và Zeus.

“Kẻ nào dám đến đây phá đám bọn ta so tài !!!” Thor gào lên.

“So tài là từ để nói những kẻ thực sự có năng lực...như các ngươi thì làm được gì ??” Lưu Linh Tôn nhếch miệng cười.

“Ngươi...” Thor bất mãn đến cực điểm.

Đường đường là một nam thần mạnh nhất Bắc Âu, lúc này liền bị mạo phạm một cách trắng trọn như vậy, không cách nào có thể chịu nổi.

“Vật chất tối...ca ca ta gọi thứ này như vậy, vẫn nên thử một phen.” Lưu Linh Tôn nhấc tay, đáp.

Hai bức tường đột nhiên biến mất, thay vào đó là một hố hỗn độn không gian, liên tục hút lấy tất thảy, thậm chí thiên giới này cũng bắt đầu tối lại, không còn xa hoa toàn thịnh nữa.

“ Ngân Hà Chi Lôi đối đầu với vật chất tối, thứ đã khai sinh cả vũ trụ này, thực sự rất mất cân bằng.” Lưu Phàm quan sát qua giác quan của Lưu Linh Tôn, thở dài, nói.

Zeus ngược lại có vẻ chấn động.

“C-Cha ??”

Trong thần thoại Hy Lạp, thực sự ghi chép rất tương đồng với bát quái, vũ trụ đầu tiên là hỗn độn, sau đó sinh ra thiên và địa tức âm với dương, sau đó bắt đầu đản sinh ra nhiều các nguyên tố khác.

Trong đó, Cronus tức thân phụ Zeus, chính là một trong những kẻ được sinh ra từ mảnh hỗn độn ấy, mang theo khả năng năng của hỗn độn mà có chút tương đồng với vật chất tối này.

Nói cách khác, thứ từng một thời nắm giữ thiên địa, Hỗn Độn Luật Thạch cũng chỉ có uy lực tương đương vật chất tối này !!

“Ta thực sự rất ghét các ngươi, thần thoại Hy Lạp ạ.” Lưu Phàm nói.

Đạp sen kéo sóng rửa kiếm cốt, đạp mây cưỡi gió nặn thánh hồn! #Xích Tâm Tuần Thiên