“ Ngươi đây là cái gì ý tứ, không thấy ta chỉ đang diễn kịch thử lòng đội mạo hiểm giả này sao ??” Lưu Phàm cáu, tuy bản thân hắn không đúng, nhưng, chuyện đâu có đến mức nào.
“ Ta không cần biết, mắt lão phu nhìn người đã mấy chục năm, như ngươi, hẳn là cực kì đê tiện hạ lưu.” Trưởng thôn bộc phát khí tức, ép mấy người ở đây lui, nói.
Lưu Phàm chấn kinh rồi, không ngờ một lão trông qua nhu hoà dễ gần người lại nhằm hắn muốn đánh.
“ Ta không xin ở nhờ, ngươi có việc gì cứ giao ra đây, ta có ăn cái gì của ngươi đâu, của người dân đâu, coi như là một thợ làm công nhỏ tới tá túc đi !!” Lưu Phàm nói, hắn bây giờ chính là muốn lấy nhân dân ra để làm chỗ dựa.
“ Ai muốn hắn ở lại, giơ tay !!” Trưởng thôn cười sắc lẹm, tưởng như bản thân nắm chắc thắng, nói.
-Rào !!!-
Toàn bộ Ngữ Trấn người, cả một vài tên mạo hiểm giả đều đồng loạt giơ.
“ C-Cái gì ?!?” Trưởng thôn bất ngờ lộ ra trong giọng nói.
“ Cha, hắn ta trông có vẻ rất mạnh, chi bằng đẩy đi đào mương !!” Một cái nữ tử bước ra, nói.
Trưởng thôn nhíu mày, hắn chính xác là muốn đuổi đi, nhưng, làm việc như vậy không tính là thiệt, đào mương ngay cả với Cao Cấp cường giả cũng không dễ, dĩ nhiên là tốn sức, nếu như mạnh tay quá sẽ oanh nổ cả mặt đất, không được, đành dùng Sơ Cấp chiêu thức, hơn nữa, nếu như không có Công Tu Sơ Cấp chiêu thức, chính xác là một dạng khổ sai.
Lưu Phàm cười thân thiện, một dạng rất dễ dàng sẽ nhận lời này.
Khi còn chịu hình phạt khổ sai ở gia tộc, hắn cũng đã từng đi đào mương, khổ muốn chết đi sống lại vậy.
Mồ hôi bốc lên, ngửi kinh muốn chết, tay rộp mạnh từng mảng, khóc không ra nước mắt, thi thoảng còn mỏi đến mức muốn tự đem lưng mình bẻ, ngứa ngay trong từng khớp xương, chung quy là giống luyện ngục.
Lưu Phàm thoáng rùng mình nhớ lại, ngày đầu tiên đi đào, xương sườn đều như cọ nát thịt vậy, làm xong mệt đến mức không muốn ăn, đêm đến mồ hôi vẫn còn chưa kiểm soát được, tuôn ra đến lạnh gáy.
Nhưng, bây giờ mang trên mình danh hiệu Nghệ Cao Cấp Chú Thạch Sư, hắn là muốn xem xem ai hơn ai thiệt.
“ Thành giao !!” Lưu Phàm nói.
Trưởng thôn cũng là rất không đành lòng, không hiểu vì sao chỉ muốn tiểu tử trước mắt thật nhanh cút đi.
.........
Lưu Phàm được bố trí cho một cái nho nhỏ túp lều bên bờ ruộng, nhìn lên xa xa hồ nước, hắn nhiệm vụ chính là từ đấy đào vào, cơm không phải lo, mỗi ngày đều sẽ có người mang đến.
“ Hệ thống, mở Thổ Tài Nguyên Gói !!” Lưu Phàm gạt bất mãn sang một bên, nói.
[ Đinh ! Xác nhận mở 《Thổ Tài Nguyên Gói》 , nhận được:
《Tàng Sơ Cấp Thổ Thạch》 mười vạn viên !!
Kĩ năng 《Thổ Khiển》 !!
《Thiên Giới Chi Ruộng》 một tấc vuông !!]
“ Dung hợp đến cùng.” Lưu Phàm nhìn, xác thực cái này Sơn Thần rất yếu, cho ra cũng chỉ là Tàng Sơ Cấp Thổ Thạch, kĩ năng cũng vẻn vẹn một cái.
[ Đinh ! Dung hợp nhận được:
《Nghệ Trung Cấp Thổ Thạch》 một viên !!
Kĩ năng 《Thổ Khiển》 !!
《Thiên Giới Chi Ruộng》 một tấc vuông !!]
“ Thổ Khiển là kĩ năng sơ cấp Khiển Tu Thổ hệ, có thể đem mặt đất uốn nắn, một vài Sơ Cấp Chú Thạch Sư vẫn dùng để xây nhà đất.” Lưu Phàm tự nhủ.
Hắn nói vậy, thực chất là muốn hỏi cái hệ thống này là bao giờ lão tử được lĩnh Kiến Thần Thiên Chức.
Có vẻ hệ thống không đồng tình.
“ Thiên Giới Chi Ruộng là gì ??” Hắn chán nản, chuyển sang cái tiếp theo ngâm cứu.
[ Đinh ! 《Thiên Giới Chi Ruộng》 là vô cùng cao cấp dinh dưỡng đất, có thể đặt trong thế giới tinh thần để trồng cây, tăng tốc độ sinh trưởng lên mười lần, có thể cộng dồn !!]
“ Liền đem tới sử dụng !!” Lưu Phàm nghe xong, khắp mặt đều sáng, có cảm giác vớ phải đồ bở.
[ Đinh ! Đã đặt 《Thiên Giới Chi Ruộng》 !!]
Lưu Phàm ngay lập tức cảm nhận được, bên trong mình thế giới tinh thần bỗng nhiên xuất hiện một mảnh nhỏ đất đang lơ lửng, liền tới xem một phen.
Trên trời, năm cái Linh Thạch đang toả ra từng luồng nguyên tố, xung quanh để chi chít những cái vùng xám đen bụi sao, hoàn toàn là bình phàm, chỉ có cái này lơ lửng mẫu ruộng mới đáng để tâm.
“ Đưa ta hạt giống Đăng Sâm !!” Lưu Phàm ra lệnh gấp gáp.
[ Đinh ! Khởi động Nông Thần Thiên Chức !]
Hạt giống Đăng Sâm khi trước hắn thu chỉ có một viên lơ lửng trôi, ngay tại thời điểm hệ thống khởi động Thiên Chức liền tách thành hai, càng là mở ra hai cái bảng thông tin.
“ Nghịch thiên, ta còn có thể nhân bản hạt giống, tăng tốc độ sinh trưởng lên 100 lần, còn có chỉnh sửa thuộc tính !!” Lưu Phàm dĩ nhiên không nghĩ đãi ngộ lại lớn như vậy.
Hai viên hạt giống Đăng Sâm, Lưu Phàm đều để ý cái kia bảng thông tin ghi mấy chữ ‘Kí chủ không dùng được’, trong lòng ngay lập tức rơi xuống tâm trạng.
Ta có năng lực nuôi hạt, bây giờ không cho ta ăn trái, thế cho ta cái gì !!
“ Đành vậy, cho Hoả Tự cùng Bạch Ngân dùng, sau này lớn mạnh, ắt cũng là trợ giúp ta.”
Hắn nhìn thoáng một chút khẩu lệnh, bắt đầu lên tiếng:
“ Hạt giống Đăng Sâm số 1, chỉnh sửa thuộc tính, dẫn Thuỷ Nguyên Tố vào !!!”
“ Hạt giống Đăng Sâm số 2, chỉnh sửa thuộc tính, dẫn Mộc Nguyên Tố vào !!!”
Từ trên cao kia, hai viên Mộc Thạch và Thuỷ Thạch chiếu rọi hai hạt giống, bơm vào nồng đậm vô cùng nguyên tố.
Lưu Phàm nắm lấy, chôn xuống Thiên Giới Chi Ruộng, vừa nhấc tay khỏi đã thấy trồi lên hai cái nhành non, một tản mát vẻ sâu lắng của Thuỷ Nguyên Tố, một lại căng tràn sức sống Mộc Nguyên Tố.
Hai lần gia trì tốc độ, thứ nhất là của bản thân Thiên Giới Chi Ruộng, thứ hai là của Nông Thần Thiên Chức, tổng cộng lại là vô cùng nhanh.
[ Đinh ! Có thể thu hoạch 《Thuỷ Đăng Sâm》 , 《Mộc Đăng Sâm》 sau ba ngày !!]
“ Gấp 1000 lần tốc độ sinh trưởng, đúng là chớp mắt muốn qua.” Lưu Phàm hài lòng, thoát khỏi thế giới tinh thần.
Hắn khoan khoái bước ra khỏi túp lều nhỏ, hướng mắt đến cái kia hồ nước, nhẹ thả một câu:
“ Đào thì đào, ta bây giờ đâu có sợ.”
Nói dứt lời, hắn bắt đầu nhằm phía đó mà đi, vừa đi vừa xác định địa thế cho chuẩn xác, định sẵn trong đầu sẽ như thế đào thế nào, từ đâu.
“ Thuỷ Đao, thi triển năm trăm lần !!!” Lưu Phàm tay hướng xuống đại địa, hét lên.
-Xạc xạc xạc !!!!-
Liên tiếp Thuỷ Đao nối nhau đi ra, xối dữ dội vào mặt đất, rạch xuống một đường sâu, Lưu Phàm ngay lập tức chỉnh hướng, vừa vặn kéo một đường dài. Uy lực liên tiếp, chồng chất lên nhau, hắn bản thân cũng là vô tình một chút liền bị đẩy giật lùi.
“ Thuỷ Đao, thi triển năm trăm lần !!!”
“ Thuỷ Đao, thi triển một ngàn lần !!!”
“ Thuỷ Đao, thi triển hai ngàn lần !!!”
“ Thuỷ Đao…”
“…”
Trời cũng xẩm dần về tối, là người tu hành, hơn nữa còn mang hệ thống, Lưu Phàm phát hiện căn bản hắn không cần ăn, nhưng, cũng là đi nghỉ ngơi một chút.
Theo kinh nghiệm đào mương mà nói, đất này cứng lại lẫn nhiều đá, đường thì cây cối chắn, nếu chỉ tay không cuốc, chắc cũng ngốn mất một năm, còn trạng thái hiện giờ của hắn cảm giác như ngày mai là đủ.
“ Công tử, hồi sáng ta cũng là bất đắc dĩ mới như vậy đề nghị ngươi đi đào mương, xin được thứ tội.” Lưu Phàm nằm trong lều, vắt chân suy nghĩ, bỗng truyền vào một nữ nhân giọng nói.
Hắn kì thực là không coi việc đào mương khó, có thể nói đây như một biện pháp tặng hắn vé ở lại Ngữ Trấn vậy, chung quy là không có thù hằn với tiểu thư này, nhưng đối với phàm nhân loại này, Lưu Phàm càng không có hứng thú, vốn hắn là Tinh Linh tộc.
“ Xưng cái tên cho dễ gọi.” Lưu Phàm nói vọng ra.
“ Ta gọi Ngữ Chước.”
“ Vậy Ngữ tiểu thư, ngươi tới đây làm gì ??”
“ Ta là đưa cơm, tuy biết người tu hành có thể dựa vào linh khí mà sống, nhưng, ngươi vẫn nên ăn uống một chút, dù sao no bụng cũng thoải mái hơn.” Ngữ Chước nói.
“ Cảm tạ, cứ để ngoài đó.” Lưu Phàm đáp thờ ơ.
“ Công tử, nếu ngài muốn tu luyện công pháp, ta Ngữ Trấn chính có một cái thư viện rất lớn, ngài có thể đến đó xem qua.” Ngữ Chước cố nói.
“ Cảm tạ, ta cũng nhờ ngươi một việc, sáng mai gọi cha ngươi đến đây nghiệm thu.”
“ ?!?!” Ngữ Chước khó hiểu, bất chợt nhìn ra phía kia ngọn đồi, chính xác là đã bị xẻ xuống một đường, chỉ còn khơi thông nốt một đoạn nhỏ là có thể dẫn nước vào ruộng.
“ Ta đã rõ.” Nàng nén lại thán phục cùng bất ngờ, nói, tiếp lời.