Khi Diệp Thánh Sinh tắm rửa sạch sẽ ngồi ở bàn ăn để ăn, thấy người đàn ông không ở phía đối diện. Cô thất vọng hỏi dù Trương đang chuẩn bị bữa ăn bên cạnh:
"Anh ấy tối qua vẫn chưa về sao?"
Dì Trương đang rót sữa cho Diệp Thánh Sinh, thở dài:
"Vâng, cậu ấy không về. Cô Thánh Sinh, tối qua hai người cãi nhau sao?"
Diệp Thánh Sinh không trả lời, trong lòng cay đắng hỏi lại:
"Dì Trương, dì có biết người phụ nữ trong phòng làm việc của anh ấy hôm qua không?"
Dì Trương lắc đầu: "Tôi không biết, hôm qua tôi ra ngoài mua đồ, lúc về cậu chủ đã ở nhà. Tôi không biết cậu ấy dẫn một người phụ nữ về. Cho đến khi tôi nhìn thấy người phụ nữ đó tối qua xuống lầu."
Nghĩ đến người phụ nữ đó không chỉ có dáng người tốt, cao ráo mà còn rất xinh đẹp, dì Trương lo lắng nhìn Diệp Thánh Sinh.
"Đây là lần đầu tiên cậu chủ mang phụ nữ khác trở về, quan hệ của cô ấy với cậu ấy..."
Diệp Thánh Sinh vẫn không có trả lời.
Sau khi tùy tiện ăn một chút, cô cầm cặp sách đứng dậy.
"Dì Trương, con đi học, mấy ngày nay không về, nếu anh ấy hỏi cứ nói con bận thi cử, mấy ngày nay con đều ở trong kí túc xá."
"Hôm nay chẳng phải cuối tuần sao? Cuối tuần còn phải đi học à?"
Diệp Thánh Sinh bắt taxi trở lại trường học. Dù năm hai không quá vất vả nhưng cô chỉ muốn rời khỏi nhà để bình tĩnh lại. Thế là hai ngày cuối tuần, cô ở lại trường không về nhà. May mắn, có một người bạn cùng phòng trong ký túc ở lại với cô.
Nhìn thấy Diệp Thánh Sinh cả ngày ngồi ở bàn làm việc, như thể đang đọc sách, nhưng cũng có vẻ u mê, sắc mặt đặc biệt không tốt.
Chu Xảo đến gần cô quan tâm hỏi: "Sinh Sinh, cậu có sao không? Cuối tuần này tại sao không về nhà? Người nhà của cậu không phải là người địa phương sao?"
"Không có gì. Dạo này tớ hơi bận với bài đánh giá."
"Nhân tiện, tuần sau sẽ có bài giảng của giáo sư Diệp. Cuối cùng tớ cũng được gặp trực tiếp giáo sư. Ahhh, giáo sư Diệp, người có thể càn quét toàn bộ giới giải trí bằng vẻ ngoài của mình, nhưng dựa vào thực lực, cuối cùng trở thành người giàu nhất cả nước. Một người đàn ông cao quý và tao nhã trị giá hàng nghìn tỷ, không bao giờ nghĩ anh ấy sẽ đến trường chúng ta giảng bài lần thứ hai. Đúng là vĩnh dự mà!"
Chu Xảo kích động đứng bên cạnh Diệp Thánh Sinh, thỉnh thoảng lại tựa trên vai Diệp Thánh Sih, nhìn cô nói:
"Cậu phải đi sớm giúp tớ chiếm chỗ, biết không? Bài giảng năm ngoái của giáo sư Diệp đã đầy mọi người chen chúc, tớ cũng không chen được."
Diệp Thánh Sinh "..."
Chú lại đến trường của họ để giảng bài?
Là vợ như cô thậm chí còn không biết, nhưng bạn cùng lớp đã biết điều đó trước cô.
Nghĩ đến anh không chỉ mang về một người phụ nữ, mà còn muốn ly hôn vì cô ấy. Diệp Thánh Sinh lại đau đớn nằm trên bàn, cố gắng che giấu sự khó chịu của mình.
Thấy cô có gì đó không ổn, Chu Xảo lo lắng hỏi: "Thánh Sinh, cậu không sao chứ?"
Diệp Thánh Sinh xua tay: "Tớ không sao, bà dì tới."
"Ồ, vậy uống thêm nước nóng đi."
Diệp Thánh Sinh trả lời, cảm thấy lồng ngực thực sự ngột ngạt, cô lấy điện thoại đến khuôn viên trường để hít thở không khí.
Ngay khi cô rời khỏi ký túc xá, điện thoại đã reo.
Thấy là dì Trương gọi, Diệp Thánh Sinh vội vàng bắt máy.
Đầu bên kia điện thoại, dì Trương nói: "Cô Thánh Sinh, cô về đi, cậu chủ đang đợi cô ở nhà."
Diệp Thánh Sinh đột nhiên có dự cảm không lành, cô hỏi: “Anh ấy có nói có việc không?”
"Không, chỉ là sắc mặt của câụ ấy không tốt, cô mau quay lại đi.”
“Con hiểu rồi."
Tắt điện thoại,, Diệp Thánh Sinh đi về phía cổng trường.