Trong trời đất xuất hiện vô vàn dòng ý cảnh lưu quang, giống như mãnh thú hồng hoang lao qua lao lại.
Nam Cung Thánh và Triệu Vũ Phi ở trong Huyễn Thành Tiểu Thế Giới của Triệu Phong nhưng vẫn cảm thấy linh hồn bị tấn công mạnh mẽ.
Tình hình của Triệu Phong tốt hơn, hắn vốn có linh hồn thể cường đại, tu luyện các bí pháp linh hồn như Phục Hồn Thần Quyết, cộng với sự bảo vệ của Thần Linh Nhãn nên cơ bản không bị ảnh hưởng gì.
Qua một lúc lâu, sức mạnh xung kích mạnh mẽ đó mới dần giảm bớt.
Các cường giả có mặt tại đây, tới bảy phần trở lên là mất đi ý thức nằm dưới đất, sống chết chưa biết thế nào.
Còn lại một số Thánh Chủ, Thánh Vương có linh hồn ý chí khá mạnh cũng không dễ chịu gì. Sau đợt tấn công của luồng sức mạnh kia, linh hồn ý thức của họ đang rất yếu ớt..
Còn hai vị cường giả Bán Thần, vì đứng ở đằng trước, tuy linh hồn ý chí rất mạnh nhưng cũng bị ảnh hưởng nhất định.
Lúc này, mọi người mới biết trong khối tinh thể kia tích trữ quá nhiều năng lượng ý cảnh, đột nhiên vỡ một lỗ, tự nhiên năng lượng bên trong sẽ trào ra, không kịp đề phòng nên xảy ra tình hình thế này.
Nhưng lúc này, tất cả những người còn ý tưhcs, nào còn quan tâm việc gì khác, tất cả đều lập tức xông vào trong khối tinh thể.
Triệu Phong lập tức vận một luồng linh hồn lực kích thích Nam Cung Thánh và Triệu Vũ Phi.
- Cảm ơn Phong ca.
Triệu Vũ Phi lập tức cảm ơn Triệu Phong.
Linh hồn ý chí của nàng có thể nói là yếu nhất trong ba người, lúc này có thể tỉnh táo được đã là vô cùng may mắn rồi.
- Đi thôi!
Triệu Phong thấy tình hình hai người vẫn ổn, liền nói.
Vút vút vút!
Ba người trực tiếp lao vút đi về phía thông đạo nhỏ vừa mở ra.
- Ủa, ba ngươi không sao?
Khiếu Thiên Thánh Vương chuẩn bị vào thấy ba người Triệu Phong vẫn ở tình trạng tốt thì rất ngạc nhiên.
Một số Thánh Vương ở đây không kịp đề phòng đều chịu ảnh hưởng, còn ba Thánh Chủ con người này lại vẫn tỉnh táo.
- Nếu vậy thì tất cả cùng đi chết đi!
Khiếu Thiên Thánh Vương lộ vẻ hung ác.
Theo như hắn nghĩ thì ba Huyền Quang Thánh Vương cho dù có chống đỡ được sự xung kích vừa rồi thì trạng thái lúc này cũng chẳng tốt được là bao.
Đặc biệt là Triệu Phong và Triệu Vũ Phi còn là Huyền Quang tiểu thành.
Vù!
Trong tay Khiếu Thiên Thánh Vương xuất hiện một cây trường kích màu xanh lá thẫm, trên đó lấp lánh ánh nước màu lam, giống như có thể điều khiển mọi sức mạnh từ nước vậy.
- Lôi Kiếp Đồng Diệm!
Không đợi Khiếu Thiên Thánh Vương phát động công kích, Triệu Phong đã ra tay trước.
Triệu Vũ Phi và Nam Cung Thánh lúc này khá yếu, đương nhiên không phải đối thủ của Khiếu Thiên Thánh Vương, vì thế Triệu Phong trực tiếp sử dụng linh hồn đồng thuật.
Uỳnh! Phụt!
Chỉ thấy một quầng lôi kiếp lạc ấn giống như ngọn lửa bùng cháy, đem theo linh hồn khí tức khủng khiếp vô cùng oanh kích vào linh hồn của Khiếu Thiên Thánh Vương.
Vừa lất ra thiên giới tần binh còn chưa kịp ra tay thì Khiếu Thiên Thánh Vương đã bị gián đoạn.
- Á!
Khiếu Thiên Thánh Vương cảm giác linh hồn của mình như rơi vào lôi hoả địa ngục, chịu đựng sự oanh kích có thể huỷ hoại mọi thứ.
Công kích này của Triệu Phong chỉ trộn lẫn ba phần lôi kiếp chi lực trong Lôi Hồn Thể của hắn, nhưng vì Khiếu Thiên Thánh Vương vừa phải chịu xung kích nên linh hồn khá yếu. Vì thế ba phần lôi kiếp chi lực cũng đủ để tạo thương thế nhất định cho hắn.
Sau khi thích phóng công kích, ba người Triệu Phong tranh thủ cơ hội chui vào trong khối tinh thể.
- Tên tiểu tử Triệu Phong đáng ghét!
Khiếu Thiên Thánh Vương không thể không thừa nhận vừa rồi mình đã khinh địch.
Hơn nữa Triệu Phong đã trưởng thành vượt ngoài dự liệu của hắn.
Vù!
Ngay khi vào tới bên trong khối tinh thể, ba người Triệu Phong như tới một thế giới huyền diệu khác.
Không gian này huyền diệu đầy màu sắc, vô vàn loại sức mạnh ý cảnh huyền diệu xuất hiện tại mỗi tấc không gian, một luồng năng lượng quy tắc đột nhiên ập tới.
Chỉ trong một khoảnh khắc ba người liền cảm thấy linh hồn ý cảnh của bản thân được nâng lên.
Nhưng rồi ngay sau đó Nam Cung Thánh và Triệu Vũ Phi cảm giác với linh hồn ý chí của họ hiện nay căn bản không thể chịu được sự tẩy lễ của luồng sức mạnh này trong thời gian dài.
Nếu không luôn giữ cho tinh thần tỉnh táo thì ý chí của họ sẽ dần dần chìm đắm trong luồng sức mạnh đó, không thể tự thoát ra được.
Tình hình này cũng giống như lần đó linh hồn của Triệu Phong bước vào hồ nước trong Mộng Cảnh Thái Cổ.
Nhưng thứ năng lượng này khi dần chảy ra ngoài thì có thể mọi người ở trong khối tinh thể sẽ tốt hơn một chút.
- Đó là?
Triệu Vũ Phi ngẩng lên nhìn trời.
Trên thân sợi dây leo khổng lồ chỗ nào cũng kết một thứ quả nhiều màu, toả ra ánh sáng kỳ dị.
Chỉ cần nhìn qua là bất cứ ai cũng biết chắc chắn đó là chí bảo.
Lúc này, thứ quả đó nhiều vô số kể.
- Ủa, chuyện gì vậy?
Nam Cung Thánh đang định bay lên thì cảm giác vô số thứ quy tắc hắn không lý giải được đang khống chế hắn.
Thánh Chủ ý chỉ của hắn ở đây rất khó dung nhập vào không gian.
- Quy tắc thiên địa ở đây hoàn toàn khác với không gian trên Đại Lục Vực.
Triệu Phong liền nhận ra ngay.
Không gian này có phần giống với Mộng Cảnh Thái Cổ, nhưng về quy tắc thì ngưng thực hơn nhiều.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu từ trong Mê Không Giới chui ra, nhưng dường như không bị bất cứ ảnh hưởng gì, đôi mắt đen láy hiếu kỳ quan sát xung quanh.
Trên bầu trời lúc này hai vị Bán Thần đã vòng quanh cây dây leo khổng lồ hơn nửa vòng để tìm kiếm cơ ngộ.
Mấy vị Thánh Vương, Thánh Chủ đại thành khác cũng chia nhau ra các nơi tìm kiếm.
Vù!
Khiếu Thiên Thánh Vương cũng vào trong, nhưng hắn không quan tâm đến bọn Triệu Phong mà trực tiếp bay quanh cây dây leo tìm kiếm cơ ngộ.
Vào tới trong này, có được tiên cơ thì tỷ lệ có bảo vật sẽ cao hơn, đương nhiên hắn sẽ không phí thời gian với Triệu Phong.
Một luồng sáng huyền diệu đánh lên một quả màu đỏ trên cây.
Tầng tinh thế bao quanh quả rất mỏng, còn có một vết rạn, nhưng khi Bán Thần Khô Tức công kích, tinh thể dường như không bị ảnh hưởng gì.
- Khô Tức, ngươi phát hiện được gì?
Lúc này Bán Thần Diệt Pháp của dị tộc cười gian tà, đôi cánh đen phía sau giang rộng, bay tới bên cạnh Bán Thần Khô Tức.
- Ngươi muốn chết?!
Sắc mặt Bán Thần Khô Tức tối lại, xung quanh lập tức xuất hiện tinh quang ập về phía Bán Thần Diệt Pháp.
- Hai Bán Thần giao đấu rồi.
Nam Cung Thánh nghĩ thầm.
Hai Bán Thần rất nhanh đã thích ứng được với không gian này, bầu trời đã trở thành nơi giao chiến của Bán Thần, thành một khu cấm địa.
Ba người Triệu Phong cũng không hẹn mà tạm thời tách ra, mỗi người dựa vào bản lĩnh của bản thân tìm kiếm cơ ngộ.
Triệu Phong tới cạnh một quả màu lam, mắt trái trào lên đồng lực ý chí kinh người, rồi bắn ra một đạo kim văn xuyên qua cả quả đó.
Một lát sau tia sáng từ mắt Triệu Phong biến mất.
- Muốn phân giải lớp tinh thể này thực sự quá khó.
Triệu Phong từ bỏ ý định phân giải lớp tinh thể bên ngoài.
Với khả năng phân giải của Triệu Phong, muốn phân giải tinh thể hỗn hợp từ thần lực và vật chất khác là điều không tưởng.
Meo meo!
Tiểu Tặc Miêu đứng trên vai Triệu Phong nhảy tưng tưng múa may tay chân.
- Ngươi muốn nói năng lượng ý cảnh trong không gian này đều từ cây dây leo này mà ra. Vậy thì chắc chắn có vết nứt trên tầng tinh thể?
Triệu Phong ngay tức thì hiểu ý của Tiểu Tặc Miêu.
Thật ra đúng là như vậy, khi vào đây tất cả mọi người gần như đều ngay lập tức chú ý tới những loại quả nhiều màu kia.
Nhưng muốn có được chúng thì cực khó, Bán Thần Khô Tức phát hiện một quả có vết nứt nhưng lại không thể phá huỷ được lớp tinh thể.
Sau khi chỉ điểm cho Triệu Phong, Tiểu Tặc Miêu liền biến mất, ở nơi bảo địa thế này đương nhiên nó không thể ngồi yên được.
Triệu Phong cũng kệ nó, phát ra năng lượng ý chí dung nhập vào không gian.
Năng lượng quy tắc trong này gần giống Mộng Cảnh Thái Cổ, nên phần lớn năng lượng ý chi của Triệu Phong đều có thể nhanh chóng dung nhập vào không gian.
Rất nhanh Triệu Phong đã cảm nhận được không gian này có năng lượng ý cảnh vô cùng đậm đặc.
Vút!
Hắn tới một chỗ trên cây dây leo, quả nhiên phát hiện ở đó có vết nứt không nhỏ.
Vừa hay từ trong đó mọc ra một chiếc lá.
Chiếc lá này màu đỏ trong suốt, có thể nhìn thấy rõ gân xanh bên trong nó.
Khi tới gần chiếc lá Triệu Phong liền cảm nhận được thuộc tính thổ, mộc rõ ràng và ngưng thực.
Hít sâu một hơi, trong cơ thể Triệu Phong trào lên một mùi hương trong lành.
Lúc này, mọi mệt mỏi đều biến mất, tiêu hao cũng được hồi phục, thậm chí đến những ẩn hoạ nhỏ để lại khi cưỡng ép đột phá cảnh giới cũng biến mất..
- Hiệu quả thật thần kỳ.
Triệu Phong phấn chấn hẳn, thần sắc mừng rỡ.
Nhân lúc không ai chú ý, Triệu Phong nhanh chóng ngắn chiếc lá kia cất đi.
Rồi hắn lại tới một nơi khác.
Lần này khe nứt nhỏ hơn, cũng không có lá thò ra.
Nhưng nếu cảm ngộ năng lượng ý cảnh kỳ diệu tại nơi có vết nứt thì hiệu quả thực sự rất lớn.
Triệu Phong phát hiện có một dị tộc Huyền Quang đại thành đang ngồi trên một khe nứt bế quan cảm ngộ.
Nhưng rõ ràng Triệu Phong sẽ không dừng lại tại đây, từ chiếc lá kia có thể thấy, có được bất cứ vật phẩm gì trong này đều vô cùng quý giá.
Tại một nơi nào đó trong này chắc chắn ẩn giấu bảo vật tài nguyên có thể lấy được.
Rồi Triệu Phong tiếp tục tìm kiếm nơi có vết nứt và lại tìm được hai chiếc lá.
- Ủa, Địa Quỷ Thánh Vương?
Đúng lúc ấy hắn nhìn thấy Địa Quỷ Thánh Vương ở một góc nào đó.
Mắt trái Triệu Phong hiện lên kim văn xuyên qua thân cây leo và tầng tinh thể.
- Mau, mau chặt đứt nó cho ta!
Địa Quỷ Thánh Vương sắc mặt lo lắng nói.
Trong tay hắn ngưng kết một lưỡi phong đao điên cuồng chém lên một quả màu vàng.
Nhìn kỹ có thể thấy quả này đã rời khỏi cây nhưng vì một sợi tinh thể mà vẫn dính lại.
Lúc này Địa Quỷ Thánh Vương đang công kích sợi tinh thể đó.
Khi sợi tinh thể mỏng manh kia đứt thì quả màu vàng kia tự nhiên sẽ rời ra.