Chúa Tể Chi Vương

Chương 1171: Man Hoang Thái Cổ bí cảnh



Trong khu rừng rậm rạp toả ra thứ thiên địa nguyên khí và Thái Cổ khí tức còn đậm đăc hơn cả Man Hoang Thần Vực.

Một thanh niên nam tử ánh mắt trong vắt, trên làn da màu lam nhạt phủ một lớp vảy, vẻ mặt đầy ngạc nhiên thích thú, cẩn trọng di chuyển trong rừng.

- Đây chính là Man Hoang Thái Cổ bí cảnh?

Nam tử đó có chút phấn khích.

Hắn tên là Nguỵ Kha, người của Lam Lân Tộc ở Cổ Lũng Vực, thiên phú cực giỏi, chỉ trong một trăm năm đã tu luyện tới cảnh giới Bán Thần, trở thành người của nội tộc.

Trong cuộc tranh giành suất vào Man Hoang Thái Cổ bí cảnh, Nguỵ Kha đã nổi trội lên chiếm được một suất.

Nhưng trong những người vào bí cảnh của Lam Lan Tộc thì hắn vẫn xếp ở hạng cuối.

- Xem bản đồ trước đã.

Ý niệm Nguỵ Kha đi sâu vào thế giới linh hồn, một tấm bản đồ rời rạc hiện ra trong đầu.

Đây là những thông tin bản đồ đệ tử các đời Lam Lân Tộc tổng kết được sau khi vào Man Hoang Thái Cổ bí cảnh. Trải qua vô số năm nhưng thông tin vẫn không thể liên kết được với nhau. Từ đó có thể thấy Man Hoang Thái Cổ bí cảnh rộng lớn tới mức nào.

Man Hoang Thái Cổ là bí cảnh lớn nhất trong Man Hoang Thần Vực, vạn năm mới mở một lần.

Man Hoang Thái Cổ mới mở ra cách đây một nghìn năm, nhưng giờ đã lại sắp mở lần nữa rồi.

Vì thế mới nói, được vào Man Hoang Thái Cổ bí cảnh với Nguỵ Kha giống như đang nằm mơ vậy.

- Không thể phán đoán được vị trí.

Ý niệm của Ngụy Kha trở về với thân thể.

- Nghe các tiền bối trong tộc nói nơi này vô cùng nguy hiểm. Ta vẫn nên liên lạc với người trong tộc trước đã.

Trong tay Ngụy Kha xuất hiện một tấm lệnh bài hình cá màu lam.

Đây là lệnh bài truyền tin, trong bán kính nhất định, chỉ cần xuất hiện lệnh bài này là hắn có thể truyền âm.

Nhưng lúc này, tấm lệnh bài trong tay hắn không có bất cứ phản ứng gì. Cũng có nghĩa là trong phạm vi nhất định không có người của Lam Lân Tộc.

- Man Hoang Thái Cổ bí cảnh thật sự quá rộng lớn. xung quanh đây lại chẳng có một người Lam Lân Tộc nào.

Ngụy Kha cảm thán, ánh mắt lộ sự kiên định, đã vậy thì hắn đành một mình thăm dò vậy.

Vút!

Ngụy Kha thận trọng phi hành trong khu rừng, ánh mắt trầm ổn quan sát xung quanh.

- Đây là..Huyết Hồn Thảo.

Mắt Ngụy Kha bỗng lóe sáng, bay tới một nơi nhìn chăm chăm một ngọn thảo dược màu đỏ rực.

Huyết Hồn Thảo có thể thúc đẩy khí huyết, có lợi cho tu luyện đột phá, đồng thời cũng có ích nhất định đối với linh hồn. Cũng không phải quá quý giá đối với cường giả Bán Thần.

Nhưng ở đây có phải tới vài trăm cây Huyết Hồn Thảo nên Ngụy Kha rất động tâm.

Khi hắn đang định hái Huyết Hồn Thảo thì từ phía xa bỗng vọng lại một tiếng gầm phẫn nộ.

Rồi một đạo huyết quang ảnh lao về phía hắn.

Ngay lập tức, trong tay Ngụy Kha xuất hiện một thanh trường kiếm. Kiếm vung lên tạo thành một làn sóng cuồn cuộn về phía trước, cắt đứt vài ngọn cây cổ thụ bắn về phía quang ảnh kia.

- Huyết Nguyên Tộc.

Ngụy Kha nhìn chủng tộc Thái Cổ trước mặt, đó là một chủng tộc kỳ dị được tạo ra từ một đống dịch thể đặc quánh màu đỏ mà thành.

Huyết Nguyên Tộc có thể thôn phệ huyết khí của chủng tộc khác, có thể biến thành bất cứ hình dạng nào, xếp thứ 8612 trong bảng Thái Cổ Vạn Tộc.

- Quả nhiên không sai, ở đây Thái Cổ Vạn Tộc đều ở trạng thái bản thể.

Ngụy Kha thấy kinh ngạc, chiến ý vẫn không giảm.

Huyết Nguyên Tộc cũng là Bán Thần, nhưng Ngụy Kha là Chuẩn Thần, mạnh hơn hẳn, hơn nữa huyết mạch của Lam Lân Tộc cũng mạnh hơn.

Nhưng đúng lúc đó có nhiều huyết quang ảnh từ phía xa lao tới, quang ảnh to lớn đó khiến Ngụy Kha run lên.

- Mau chạy đi!

Lúc ấy ở một phía khác xuất hiện một nam tử tóc kim, gương mặt tuấn mỹ.

Triệu Phong tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã tới bên cạnh Ngụy Kha, dùng sức mạnh ý chí đưa Ngụy Kha thoát khỏi nguy hiểm.

Sau khi phi hành một lúc, thân ảnh Huyết Nguyệt Tộc đã dần biến mất.

- Đa tạ huynh đài ra tay tương trợ.

Ngụy Kha mỉm cười, ánh mắt đầy cảm kích nói.

Tốc độ vừa rồi của Triệu Phong ít nhất cũng nhanh gấp đôi Ngụy Kha. Điều này khiến Ngụy Kha có chút kính phục Triệu Phong. Hắn nghĩ Triệu Phong ít nhất cũng là tuyệt đỉnh thiên tài của thế lực tứ tinh rưỡi nào đó.

Trong Man Hoang Thái Cổ bí cảnh nguy hiểm trùng trùng, giữa các chủng tộc vẫn xảy ra việc tàn sát lẫn nhau vì lợi ích. Nếu là người khác chắc chắn sẽ không bận tâm cho Ngụy Kha. Nhưng Triệu Phong lại chủ động cứu hắn, điều này cho thấy Triệu Phong không phải người ác.

- Không cần cảm ơn. Nhưng tại sao người lại một mình xuất hiện ở đây?

Triệu Phong hỏi.

Thật ra khi Ngụy Kha vừa tới Triệu Phong đã phát hiện ra. Chỉ là lúc đó hắn không bận tâm, vì thực lực Ngụy Kha không mạnh, Triệu Phong cũng không thèm nô dịch.

Nhưng Triệu Phong đột nhiên phát hiện Ngụy Kha lấy ra lệnh bài truyền tin khiến hắn tò mò. Nên Triệu Phong mới dần tiếp cận ngầm quan sát Ngụy Kha, Huyết Nguyên Tộc vừa rồi cũng là Triệu Phong cố tình sắp xếp.

- Không phải các hạ cũng một mình sao?

Ngụy Kha cảm thấy kỳ lạ, nói. Nhưng rồi hắn bổ sung ngay:

- Vào Man Hoang Thái Cổ bí cảnh đều là truyền tống ngẫu nhiên. Việc này cũng chẳng biết làm thế nào.

Với Ngụy Kha, hắn nói như vậy chẳng khác nào nói thừa, nhưng với Triệu Phong thì trong đầu lại nổi sóng.

- Man Hoang Thái Cổ bí cảnh.

Triệu Phong đã nghe về nơi này ở Giao Dịch Linh Điện nên biết một chút.

- Đây là bí cảnh Man Hoang Thái Cổ?

Triệu Phong đang định hỏi thì lại thôi.

Nếu Mộng Cảnh Thái Cổ thật sự là Man Hoang Thái Cổ bí cảnh, Triệu Phong mà nói ra câu này chắc chắn sẽ bị Ngụy Kha coi là thằng ngốc.

Con mắt trái của Triệu Phong giật giật mấy cái rồi yên lặng.

- Ta là Ngụy Kha. Không biết các hạ có muốn tạm cùng hành động với ta không?

Ngụy Kha đưa ra đề nghị, trong ánh mắt trong vắt kia không có bất cứ dụng ý nào khác.

Hắn vẫn chỉ nghe nói về sự nguy hiểm của Man Hoang Thái Cổ bí cảnh. Mãi tới vừa rồi mới được chứng kiến, nếu không phải Triệu Phong ra tay tương trợ thì có lẽ hắn đã mất mạng rồi.

Khi đưa ra đề nghị Ngụy Kha cũng bắt đầu đánh giá cảnh giới của Triệu Phong, dường như không phải mạnh lắm. Việc này khiến hắn có chút nghi hoặc. Tốc độ của Triệu Phong rõ ràng hơn hắn rất nhiều, nhưng tu vi dường như mới chỉ là Huyền Quang Cảnh viên mãn.

- Ta là Triệu Phong, mới tới thì vẫn nên cùng hành động sẽ an toàn hơn.

Triệu Phong mỉm cười.

Vốn dĩ hắn chỉ định tìm hiểu chút thông tin tử Ngụy Kha, nhưng suy nghĩ của Ngụy Kha đơn giản, không có ác ý, trực tiếp mời Triệu Phong.

Nhưng giờ Triệu Phong vẫn chưa dám tin đây là Man Hoang Thái Cổ bí cảnh. Vì thế tạm thời hắn sẽ cùng hành động với Ngụy Kha xem rốt cuộc là thế nào.

Nếu Mộng Cảnh Thái Cổ là Man Hoang Thái Cổ bí cảnh thật thì thiên tài trong Man Hoang Thần Vực không phải đều đang tranh giành tài nguyên của hắn sao? Triệu Phong không thể khoanh tay đứng nhìn được.

Từ trước tới nay Mộng Cảnh Thái Cổ đều là tu luyện bí cảnh của Triệu Phong tùy ý khai thác tài nguyên, nhưng lúc này lại có khả năng sẽ bị vô số thiên tài trong Man Hoang Thần Vực xông vào.

- Thực lực của Triệu huynh phi phàm, chắc hẳn là tuyệt đỉnh cường giả của thế lực tứ tinh rưỡi nào đó?

Ngụy Kha cười nói, dáng vẻ như coi Triệu Phong là hảo hữu rồi.

- Cũng bình thường thôi, thế lực sau lưng ta không phải mạnh lắm.

Triệu Phong nói mơ hồ, thế lực sau lưng hắn chỉ là Hỏa Liệt Kim Dương Tộc, thậm chí có thể nói là rất yếu.

- Ngụy Kha, chúng ta đi về hướng này đi. Ta cảm giác phía kia có một luồng khí tức nguy hiểm.

Triệu Phong nói.

Thật ra phía kia là lãnh địa của Triệu Phong, dẫn Ngụy Kha đi thăm dò nơi đó không phải là để Ngụy Kha lấy tài nguyên của hắn hay sao? Hơn nữa những loài chủng tộc Thái Cổ mà Triệu Phong nô dịch đương nhiên sẽ không tấn công hắn. Như vậy sẽ khiến Ngụy Kha nghi ngờ.

- Được.

Ngụy Kha cũng không nghĩ nhiều, cùng Triệu Phong di chuyển về hướng khác.

- Chủng tộc của Ngụy huynh đệ có bao nhiêu người vào Man Hoang Thái Cổ bí cảnh?

Chưa đi được bao lâu, Triệu Phong đã bắt đầu dò hỏi.

- Lam Lân Tộc chỉ là chủng tộc tứ tinh rưỡi, nên chỉ có 45 người vào. Nhưng tộc ta có một ngũ giai Chân Thần, nếu gặp được thì tốt rồi.

Ngụy Kha nói luôn.

- 45 người, ngũ giai Chân Thần.

Triệu Phong thầm giật mình.

Theo hắn đoán, bốn mươi lăm người này hoặc là Chuẩn Thần, hoặc là nhị giới Chân Thần. Nhưng hắn không ngờ lại có cả ngũ giai Chân Thần. Ngũ giai Chân Thần còn mạnh hơn cả Thiên Vũ Đảo chủ.

- Cẩn thận, Triệu Phong!

Ngụy Kha đột nhiên hô lên, vung trường kiếm bắn ra một làn sóng về phía một con Thiên Hỏa Lôi Viên.

Con Thiên Hỏa Lôi Viên này đương nhiên không phải con Triệu Phong nô dịch. Thực lực của nó mạnh hơn, là nhất giai Chân Thần đỉnh phong.

Thần sắc Triệu Phong lạnh đi, thực lực của Ngụy Kha chưa thể đối phó với con Thiên Hỏa Lôi Viên này, thậm chí còn nguy hiểm, nhưng dường như Ngụy Kha không nghĩ nhiều như vậy.

Việc này khiến ấn tượng của Triệu Phong về Man Hoang Thần Vực có chút thay đổi. Trước hắn vẫn nghĩ tất cả mọi người trong Man Hoang Thần Vực đều chỉ nghĩ tới lợi ích và thực lực.

Uỳnh!

Triệu Phong thi triển Kim Chi Phong Lôi xông tới.

Hắn tung ra một đạo kim quang lôi quyền đánh thẳng lên ngực Thiên Hỏa Lôi Viên. Không ai phát hiện ra trong quyền quang có mang kim chi áo nghĩa, tạo nên tổn thương cực lớn tới nội tạng của Thiên Hỏa Lôi Viên.

Thực lực của Ngụy Kha cũng không yếu, mạnh hơn nhất giai Chân Thần rất nhiều, liên thủ với Triệu Phong rất nhanh đã tiêu diệt được con Thiên Hỏa Lôi Viên.

Phần lớn thứ quý giá trên người Thiên Hỏa Lôi Viên, Triệu Phong đều để Ngụy Kha lấy.

- Triệu huynh không chỉ tốc độ nhanh mà thực lực cũng rất mạnh.

Ngụy Kha cười hiền hậu.

- Người trong tộc ta hình như ở quanh đây.

Ngụy Kha thông qua tấm lệnh bài của mình truyền tin đi.

Sau khi xác định được phương hướng, Ngụy Kha và Triệu Phong bắt đầu hành động, rất nhanh đã gặp được người trong tộc Ngụy Kha.

- Ngươi là người của Lam Lân Tộc?

Một hoàng y nam tử lông may lưỡi mác, thần sắc cao ngạo liếc Ngụy Kha.

- Hồ Thành, người này đúng là trong Lam Lân Tộc chúng ta. Nhưng người bên cạnh hắn thì không phải...

Bên cạnh hoàng y nam tử, một nữ tử dung mạo thanh tú đoan chính nói. Trên làn da mềm mại của nàng ta có hoa văn màu lam nhạt, dáng người cũng rất mảnh mai, yểu điệu.

- Hồ Thành đại ca, ta là Ngụy Kha, được gặp huynh thật quá tốt!

Ngụy Kha có phần phấn khích, đã tiến lại bên cạnh Hồ Thành và Mã Linh Thi.

- Ngụy Kha, ngươi và bọn ta cùng hành động không vấn đề gì. Nhưng người này không biết là chủng tộc nào, hơn nữa tu vi cũng chỉ là Huyền Quang Cảnh viên mãn...

Hồ Thành thân là đệ tử cường đại của Lam Lân Tộc, đương nhiên không thể bỏ rơi thành viên khác của tộc mình, nhưng ánh mắt hắn nhìn Triệu Phong thì đầy vẻ khinh bỉ.

Hắn không biết Triệu Phong là người của thế lực nào, chỉ là Huyền Quang Cảnh viên mãn mà dám chạy tới Man Hoang Thái Cổ bí cảnh.

Người của Lam Lân Tộc tới Man Hoang Thái Cổ bí cảnh ít nhất cũng là Chuẩn Thần hoặc nhị giới Chân Thần.

Nhưng nghĩ một chút, có lẽ chủng tộc của Triệu Phong quá yếu, Chuẩn Thần và Bán Thần vào hết rồi mà vẫn còn suất nên mới cho Huyền Quang Cảnh viên mãn vào.

- Hồ Thành đại ca, Triệu Phong là ta vừa gặp lúc nãy. Huynh ấy còn mạnh hơn ta nữa.

Ngụy Kha nói.

- Ha ha, để hắn đi cùng đi.

Mã Linh Thi mỉm cười nói.

Theo nàng ta thì do Ngụy Kha muốn giữ Triệu Phong nên mới cố tình nói vậy. Huyền Quang Cảnh viên mãn sao có thể mạnh hơn Chuẩn Thần?

- Linh Thi đã nói vậy thì để hắn đi cùng đi. Nhưng nếu gặp nguy hiểm hắn cũng phải góp sức.

Ánh mắt Hồ Thành nhìn Mã Linh Thi có chút nồng nhiệt, rồi khinh thường liếc Triệu Phong một cái, nói.

Với tu vi của Triệu Phong có lẽ rất nhanh sẽ chết thôi, có theo hay không cũng chẳng sao.

Hồ Thành tâm tư chủ yếu đặt ở Mã Linh Thi. Tuy Mã Linh Thi không sánh bằng đệ nhất mỹ nữ của tộc nhưng dung mạo cũng rất đẹp.

Trong bốn người, thực lực Hồ Thành là mạnh nhất, đến lúc đó có thể thể hiện một chút, chinh phục nàng.