Chúa Tể Chi Vương

Chương 1174: Cùng hưởng truyền thừa



Vốn dĩ Ngụy Kha và Mã Linh Thi đều khuyên Triệu Phong rời khỏi đây, bởi vì dù sao thực lực của bên thanh y lão giả và Kim Giác Hỏa Thử cũng đều rất mạnh.

Nhưng thanh y lão giả nói nếu họ tương trợ thì có thể chia đôi cơ ngộ trong sơn động, nên họ mới cùng Triệu Phong xông lên. Nhưng thanh y lão giả khi thấy tu vi của họ rồi lại hối hận.

- Triệu huynh, chúng ta đi thôi.

Ngụy Kha nói.

Hai thanh niên kia là Hỏa Dực Tộc Chuẩn Thần. Tuy Hỏa Dực Tộc cũng là thế lực tứ tinh rưỡi, nhưng mạnh hơn Lam Lân Tộc rất nhiều. Huống hồ bên cạnh hai Chuẩn Thần này còn có một tam giai Chân Thần.

- Nếu tiền bối đã không cần bọn ta tương trợ thì bọn ta không can dự nữa.

Triệu Phong mỉm cười cùng bọn Ngụy Kha quay lại rừng, làm như thật sự định bỏ đi.

- Ba phế vật mà cũng muốn hợp tác với bọn ta. Coi như chúng biết điều.

Một thanh niên Hỏa Dực Tộc hừ lạnh, vẻ mặt đắc ý nói.

Nhưng thanh y lão giả lại nhíu mày, thần thức quét vào rừng, phát hiện ba người Triệu Phong chưa rời đi.

- Các ngươi đây là có ý gì?

Thanh y lão giả vận linh hồn chi lực quát lớn.

Một đòn công kích linh hồn vô hình tấn công mấy người Triệu Phong.

Triệu Phong mỉm cười, linh hồn ý chí tựa lôi đình trào dâng chặn lại công kích của thanh y lão giả.

Nếu về mặt linh hồn thì Triệu Phong có thể đọ sức với tam giai Chân Thần.

- Thực lực ba người bọn ta thấp kém, chỉ muốn quan sát học tập từ trận chiến giữa tiền bối và Kim Giác Hỏa Thử, có khi lĩnh ngộ được điều gì đó.

Triệu Phong bình thản nói.

Lúc này, ba người Triệu Phong đang ngồi tu luyện trong rừng, chỉ để lại một phần ý niệm quan sát thanh y lão giả.

- Không cần lo. Ba người này muốn đánh lui Kim Giác Hỏa Thử nhất định phải mất một cái giá nào đó. Đến lúc đó thực lực của chúng bị tổn hại, cũng không đối phó được với chúng ta.

Triệu Phong thầm truyền âm cho Ngụy Kha, Mã Linh Thi.

- Được, ta nghe Triệu huynh.

Ánh mắt Ngụy Kha lộ sự kiên định. Nguy hiểm và cơ ngộ luôn đồng hành. Nếu một chút nguy hiểm đã sợ thì sao tiến bước được trên con đường võ đạo?

Thanh y lão giả ngưng tụ thần thức ở Triệu Phong. Vừa rồi Triệu Phong dễ dàng chặn được công kích linh hồn khiến hắn có chút nghi ngờ. Dường như Triệu Phong không đơn giản như bề ngoài.

Nhưng vừa rồi hắn đã từ chối ba người Triệu Phong, giờ lại mời thì không phải rất mất mặt sao?

- Hừ, có bản lĩnh thì các ngươi cứ ở đó đi.

Thần sắc thanh y lão giả lạnh băng, ánh mắt lóe hàn quang.

Hai Chuẩn Thần của Hỏa Dực Tộc dường như nhận được chỉ lệnh, lập tức kích phát huyết mạch, toàn lực xông lên.

Uỳnh!

Thanh y lão giả cũng kích hoạt huyết mạch, thực lực đại tăng, lôi điện quang khủng bố bao quanh cơ thể, mang theo sức mạnh hủy diệt.

Thanh y lão giả và Hỏa Dực Tộc muốn đánh bại Kim Giác Hỏa Thử với tổn thất ít nhất có thể thì cần thời gian. Nhưng giờ có người khác ở ngoài quan sát thì họ không giấu thực lực nữa, giải quyết xong Kim Giác Hỏa Thử rồi đối phó với bọn Triệu Phong.

Uỳnh! Bùm!

Ba người thể hiện hết thực lực, nhanh chóng áp chế được Kim Giác Hỏa Thử.

Hai người Hỏa Dực Tộc vốn là thiên kiêu trong tộc, đều có Thần khí công kích. Còn thực lực thanh y lão giả thì càng khủng khiếp hơn, lôi điện chi lực hủy diệt tất cả.

- Nhân loại đáng ghét các ngươi!

Mấy con Kim Giác Hỏa Thử bị trọng thương, không phải đối thủ của bọn thanh y lão giả nữa.

Vút vút!

Tất cả Kim Giác Hỏa Thử đều bỏ chạy, nhưng hướng lại là trong sơn động.

Đồng thời từ trong sơn động đột nhiên lan tỏa một luồng sóng thần lực dao động, kèm theo là khí tức của Kim, Viêm.

- Bên trong nhất định có bảo vật.

Ánh mắt thanh y lão giả lóe tinh quang.

- Coi như các ngươi may mắn, cút đi!

Hai Chuẩn Thần của Hỏa Dực Tộc cũng cảm ứng được trong sơn động có bảo vật, bắt buộc phải lấy được càng nhanh càng tốt. Họ không có thời gian bận tâm đến mấy người Triệu Phong nữa.

Vút vút vút!

Thanh y lão giả dẫn mấy người Hỏa Dực Tộc vào trong sơn động.

- Đi!

Triệu Phong khẽ hô, cũng cùng Ngụy Kha, Mã Linh Thi vào trong.

Vách trong sơn động toàn là khoáng thạch kim loại hiếm, tỏa ra thứ khí tức nóng bỏng, bên trong sơn động có một thông đạo bí mật.

- Xem ra có lẽ bên dưới là đất truyền thừa, chỉ là không biết truyền thừa thế nào.

Mã Linh Thi vừa mừng vừa ngạc nhiên.

Không ngờ nhanh như vậy đã gặp được một nơi có truyền thừa trong Man Hoang Thái Cổ bí cảnh này.

Triệu Phong không nói gì, đi thẳng vào trong. Ngụy Kha và Mã Linh Thi nhìn nhau rồi đi theo Triệu Phong tìm vận may.

Vừa vào trong cửa động nhỏ hẹp thì một tia lôi điện lóe lên.

- Các ngươi thật không biết sống chết, còn dám theo vào đây?

Giọng nói lạnh lẽo của thanh y lão giả vang lên theo một đạo lôi quang chưởng ảnh khổng lồ oanh kích về phía Triệu Phong.

Nếu không phải phát hiện cơ ngộ trong sơn động này bất phàm thì chắc chắn bọn thanh y lão giả đã giải quyết ba người Triệu Phong trước. Nhưng hắn không ngờ Triệu Phong lại không biết điều mà xông vào.

Ầm!

Triệu Phong cũng đã sớm phát hiện ra thanh y lão giả nấp ở đây, ngay lập tức kích phát Thánh Lôi Thể, tung ra một chưởng hủy diệt viêm lôi.

Uỳnh! Bùm!

Trong thông đạo nhỏ hẹp bạo phát một trận lôi điện viêm khí khủng khiếp. Lòng đất rung chuyển dữ dội, khoáng thạch trên bức vách kiên cố vỡ tan, rơi lả tả.

- Hả?

Thanh y lão giả lùi nửa bước, ngạc nhiên kêu lên.

Nguyên khí của hắn bị tổn hao, trong lúc không cẩn thận đã để Triệu Phong chiếm thế thượng phong. Nhưng một chưởng vừa rồi của Triệu Phong đã vượt qua nhị giai Chân Thần, tiếp cận với tam giai Chân Thần rồi.

- Bọn ta theo cũng là sợ tiền bối gặp nguy hiểm gì đó. Có lẽ chúng ta vẫn còn cơ hội hợp tác a.

Triệu Phong vẫn luôn giữ dáng vẻ nhàn nhã.

Thánh Lôi Thể của Triệu Phong có tính kháng lôi điện lớn nhất, công kích của thanh y lão giả chẳng có tác dụng gì nhiều tới Triệu Phong.

Triệu Phong cũng không cần thể hiện thực lực quá mạnh, chỉ cần thu hút sự chú ý của đối phương là được.

- Được, không sợ chết thì theo đi.

Thanh y lão giả phất ống tay áo, dẫn hai Chuẩn Thần của Hỏa Dực Tộc bay xuống phía dưới.

Thực lực của Triệu Phong hơn xa hắn tưởng, muốn giải quyết không dễ dàng, vì thế thanh y lão giả tạm thời tha cho Triệu Phong.

- Triệu huynh ẩn giấu sức manh thật kỹ. Thực lực như vậy cũng tương đương với thiên tài mạnh nhất của Lam Lân Tộc bọn ta rồi.

Ngụy Kha cảm thán.

- Ta vừa hay tu luyện được Lôi đạo công pháp luyện thể nên khắc chế được Lôi đạo công kích của vị tiền bối đó thôi.

Triệu Phong khiêm tốn giải thích.

Sáu người men theo thông đạo nhỏ hẹp xuống sâu dần. Nhiệt độ cũng ngày một tăng, khoáng thạch trên vách cũng đỏ rực lên nóng bỏng dị thường.

Rất nhanh mọi người dã tới một cái động huyệt rộng lớn dưới lòng đất.

Bốn bề động huyệt đều là khoáng tài kim loại cứng dị thường. Dưới lòng đất là dung nham nóng bỏng. Nhưng ở giữa dung nham là một tòa cung điện hỏa diệm chói lòa. Vật liệu dựng lên nó cũng bất phàm, bên trong chắc chắn có trọng bảo.

- Quả nhiên là đất truyền thừa.

Thanh y lão giả và hai người Hỏa Diệm Tộc nhìn cảnh tượng trước mặt đầy phấn khích.

Vèo vèo!

Mấy người thanh y lão giả và bọn Triệu Phong bay về phía cung điện.

Đột nhiên ở cửa vào cung điện xuất hiện mấy con Kim Giác Hỏa Thử kia ánh mắt hung hãn nhìn bọn Triệu Phong. Vết thương trong trận đấu vừa rồi của chúng đã hoàn toàn bình phục.

- Đây là đất truyền thừa tổ tiên Kim Giác Hỏa Thử để lại, các ngươi đừng hòng bước vào nửa bước!

Một con Kim Giác Hỏa Thử có khí tức mạnh nhất gầm lên.

Đúng lúc ấy, từ bên trong tòa cung điện truyền ra một luồng giao động khí tức vô cùng cường đại.

- Nguy rồi, có Kim Giác Hỏa Thử đang tiếp nhận truyền thừa.

Sắc mặt thanh y lão giả thay đổi.

Thương thế mấy con Kim Giác Hỏa Thử kia đã hồi phục, đối phó không dễ dàng gì. Một khi con Kim Giác Hỏa Thử bên trong tiếp nhận sức mạnh truyền thừa xong thì chắc chắn sẽ mạnh hơn nhiều.

- Vị tiểu huynh đệ đây, và cả Chuẩn Thần của Lam Lân Tộc, hãy cùng động thủ!

Thanh y lão giả nhìn sang bọn Triệu Phong.

Thực lực của Triệu Phong không thể coi thường, hơn nữa giờ muốn lấy được trọng bảo ở đây buộc phải nhờ sức mạnh của ba người Triệu Phong nữa.

- Nếu tiền bối đã chủ động mở lời mà tại hạ lại từ chối thì thật bất kính.

Triệu Phong cười ôn hòa, nhnưg nó lại khiến thanh y lão giả rất căm ghét.

- Động thủ đi!

Thanh y lão giả hô lên, cả sáu người cùng xông tới.

- Bảo vệ truyền thừa!

Kim Giác Hỏa Thử trực kiếp kích phát huyết mạch.

Uỳnh uỳnh!

Sâu trong cung điện, một luồng kim hỏa chi lực tràn vào cơ thể Kim Giác Hỏa Thử, sức mạnh huyết mạch của chúng được tăng cường rất lớn.

- Thì ra là vậy. Chẳng trách chúng lại chạy tới nơi này.

Một vị Hỏa Dực Tộc sắc mặt tối lại.

Tại nơi này, chiến đấu lực của bọn Kim Giác Hỏa Thử được tăng cường, mạnh hơn bên ngoài rất nhiều. Nếu chỉ có ba người bọn họ chắc chắn không đối phó được.

Uỳnh! Rầm!

Sáu người cùng lao vào Kim Giác Hỏa Thử, Triệu Phong thi triển viêm lôi, công kích bá đạo cường hãn, ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

- Chiến đấu lực của hắn so với hai Chuẩn Thần của Thiên Dực Tộc còn mạnh hơn.

Thanh y lão giả vẫn luôn chú ý tới Triệu Phong, Huyền Quang viên mãn nhưng lại có thực lực như vậy đúng là không thể tin nổi.

Nhưng thực lực của bọn họ mạnh thì có thể trợ giúp hắn đoạt cơ ngộ ở đây.

- Thánh Lôi Bá Quyền!

- Lôi Diệt Chưởng!

Sáu người liên thủ, cho dù huyết mạch của Kim Giác Hỏa Thử có được tăng cường thì vẫn bị ép lui.

Rất nhanh một con Kim Giác Hỏa Thử đã bị giết, chiến đấu lực của bốn người đã áp chế được Kim Giác Hỏa Thử, dồn tới gần cung điện hỏa diệm.

- Tiểu tử, ba người các ngươi tạm giữ chân Kim Giác Hỏa Thử, bọn ta vào đoạt bảo vật, sau khi lấy được chia đôi với các ngươi, thế nào?

Thanh y lão giả đề nghị.

- Đúng vậy, trong đó có Kim Giác Hỏa Thử đang tiếp nhận truyền thừa, chúng ta buộc phải ngăn nó lại, nếu không sau đó dù sáu người chúng ta liên thủ thì e là cũng không giành được bảo vật ở đây.

Chuẩn Thần của Hỏa Dực Tộc lập tức phụ họa.

- Vậy được, cứ giao ở đây cho bọn ta.

Triệu Phong đồng ý nhanh chóng.

Thanh y lão giả và hai Chuẩn Thần của Hỏa Dực Tộc có chút ngạc nhiên. Họ vốn nghĩ Triệu Phong sẽ nêu điều kiện, nhưng không ngờ Triệu Phong lại đồng ý nhanh như vậy, khiến họ có chút cảm giác không thực.

- Vậy các ngươi phải chặn được Kim Giác Hỏa Thử đấy.

Thanh y lão giả không quản được nhiều như vậy, cùng mấy người Hỏa Dực Tộc bay vào trong cung điện.

- Triệu huynh, sao lại đồng ý với chúng như vậy? Nếu chúng đoạt được bảo vật rồi bỏ mặc chúng ta thì sao?

Ngụy Kha có chút lo lắng nói.

Lúc này, mấy con Kim Giác Hỏa Thử tuy đã bị thương nhưng ba người họ giữ chân chúng cũng có chút khó khăn.

- Không sao, bảo vật trong cung điện đó cũng không phải dễ lấy như vậy.

Triệu Phong mỉm cười để Ngụy Kha và Mã Linh Thi yên tâm.

Triệu Phong bảo chúng vào lấy bảo vật đương nhiên không sợ họ có bảo vật rồi bỏ đi, huống hồ bảo vật muốn lấy cũng không dễ.

Mấy người thanh y lão giả vào không được bao lâu thì từ trong cung điện vọng ra tiếng gầm phẫn nộ:

- Dám lấy cắp tài nguyên truyền thừa của Kim Giác Hỏa Thử Tộc. Các ngươi chịu chết đi!

- Nguy rồi, con Kim Giác Hỏa Thử đó đã tiếp thụ một phần sức mạnh của truyền thừa, thực lực đạt tới tam giai Chân Thần rồi.

Thanh y lão giả kêu lên kinh ngạc. Tuy hắn cũng là tam giai Chân Thần nhưng Kim Giác Hỏa Thử ở đây có thể phát huy sức mạnh lớn nhất.