Chúa Tể Chi Vương

Chương 1195: Huyết viêm kỳ lân tộc



Trong thiên địa ầm ầm một mảnh, Áo nghĩa công kích tuôn trào bất tận, vô cùng sáng lạn.

Mấy trăm cường giả Chuẩn Thần, Chân Thần, chiến đấu thành một đoàn, va chạm giao phong kinh khủng, đem tất cả các ngọn núi phụ cận đều san thành bình địa.

Hiện tại, từ trong tòa cung điện trong suốt kia, tổng cộng rơi ra bảy kiện bảo vật. Kiện đầu tiên, tách trà màu trắng, đã bị người của Thời Không Thánh Địa đoạt được.

Mà cây lược nhỏ đám người Diệt Thế Hắc Giao Long muốn tranh đoạt kia, so với những bảo vật khác tương đối bình thường một chút, bởi vậy các thế lực tranh đoạt cũng ít đi.

Phốc xuy!

Cây lược màu vàng sẫm này thỉnh thoảng lại phóng xuất ra mấy đạo mũi nhọn không gian, cấp tốc xuyên toa khắp nơi trong hư không. Nhưng mà những cường giả đang chiến đấu đều sớm có phòng bị, dễ dàng tránh thoát.

- Nếu như chúng ta đoạt được cây lược này, chiến lực sẽ tăng cường thật lớn, đối với tranh đoạt phía sau sẽ có lợi hơn nhiều!

Một gã Chân Thần Ngũ giai làn da thâm đen, con ngươi hỏa hồng sắc, vẻ mặt tham lam, trong lòng thầm nghĩ.

Cây lược này chỉ mới tự chủ công kích, đã có thể đơn giản giết chết Chân Thần Nhị giai, nếu như luyện hóa được nó, sẽ có thể phát ra uy năng cường đại cỡ nào?

- Si tâm vọng tưởng!

Một đội nhân mã khác đang tranh đoạt cây lược này, lập tức cuồng nộ, quát lên.

- Các vị, chúng ta có thể hợp tác, tạm thời bắt lấy cây lược này!

Gã Chân Thần Ngũ giai hồng nhãn kia quay sang nói với đám người Diệt Thế Hắc Giao Long.

Tuy rằng tu vi đám người Diệt Thế Hắc Giao Long này khá thấp, nhưng thực lực cũng không tệ, hơn nữa hắn cũng tìm không ra những người hợp tác thích hợp nào khác.

- Được! Vậy chúng ta sẽ giúp tiền bối đạt được kiện bảo vật này!

Diệt Thế Hắc Giao Long mỉm cười, nói.

Nhưng thật ra, trong lòng tất cả các thế lực ở nơi này đều biết rõ, trong lòng mỗi người đều có tính toán riêng của mình.

Oanh! Bành! Bồng!

Song phương va chạm thẳng với nhau phi thường mãnh liệt.

Đám người Diệt Thế Hắc Giao Long chỉ kềm chế một nhóm ít người, đem đại lượng địch nhân giao lại cho chủng tộc của gã Chân Thần Ngũ giai hồng nhãn kia.

Hưu!

Một đạo quang mang ngân hôi sắc hiện lên, Tiểu tặc miêu phất lên Ám Kim Long Xà Tiên trong tay, quấn lấy cây lược kia.

- Hắc hắc… Một đám ngu xuẩn!

Gã Chân Thần Ngũ giai hồng nhãn kia cười lạnh một tiếng.

- Giết bọn chúng!

Thời điểm Tiểu tặc miêu đạt được cây lược này, ba thế lực lớn còn lại lập tức phóng vọt về phía đám người Diệt Thế Hắc Giao Long.

- Con tặc miêu này muốn làm gì?

Trong lòng Tiểu Linh nhất thời kinh hoảng không thôi.

Bảo vật tuy tốt, nhưng mà cường giả nơi này nhiều lắm, kẻ nào đạt được bảo vật, sẽ dẫn tới các thế lực khác tiến hành quần công!

Thế lực Chân Thần Ngũ giai vừa rồi chủ động liên hợp với Diệt Thế Hắc Giao Long, nhìn thấy bọn chúng đã đạt được bảo vật, cũng trực tiếp đánh tới.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu nhếch miệng cười một tiếng, huy động sợi roi trong tay, trực tiếp ném cây lược này tới bên cạnh một thế lực thứ tư khác đang ở gần đó.

- Khốn kiếp! Con mèo ngu ngốc này!

Ba thế lực đang tranh đoạt kia lớn tiếng mắng chửi, nhanh chóng đuổi theo cây lược kia.

Sau đó, đám người Diệt Thế Hắc Giao Long tiếp tục chạy khắp nơi hành động, chỉ quấy rối, không đoạt bảo!

Sâu trong lòng đất hai mươi vạn dặm bên dưới, ánh mắt Triệu Phong thâm thúy, đem tất cả tình huống phía chân trời xa xa nắm bắt vào trong mắt.

- Trước hết hãy để cho các thế lực lớn đều sản sinh cừu hận lẫn nhau, để cho tràng diện càng hỗn loạn càng tốt!

Triệu Phong cười hắc hắc, khẽ nói.

Nhóm vật phẩm đầu tiên rơi ra ngoài, so với những vật phẩm còn lại bên trong tòa cung điện trong suốt kia cũng không tính là trân quý bao nhiêu. Bởi vậy, hiện tại Triệu Phong vẫn chưa có ý định xuất thủ tranh đoạt.

- Đó là…

Ánh mắt Triệu Phong bỗng nhiên ngưng đọng, nhìn chằm chằm vào bên trong tòa cung điện trong suốt kia.

Chỉ thấy, tại đại điện trung tâm của tòa cung điện trong suốt, bên trong một tầng trọng trọng không gian bao phủ hư ảnh, đột nhiên xuất hiện một kiện trường bào ám ngân sắc. Trên bộ trường bào phác họa vô số các đường phù văn kỳ dị, chớp động quang huy ngân trạch.

Kiện trường bào ngân sắc kia tự động di chuyển khắp nơi bên trong tòa cung điện trong suốt.

Phốc xuy!

Một đạo không gian liệt phong kinh khủng đột nhiên thổi quét qua chỗ kiện trường bào ám ngân sắc kia.

Ông!

Trên kiện trường bào ngân sắc kia chợt hiện lên một tầng không gian rung động, dễ dàng ngăn cản hoàn toàn uy năng của đạo không gian liệt phong này.

Một màn này, đại bộ phận cường giả đang chiến đấu tại ngoại giới tự nhiên cũng nhìn thấy!

- Đó là bảo vật gì? Vừa có linh tính, có thể tự do di động, mà không gian phong bạo đáng sợ lại không thể gây thương tổn cho nó chút nào!

Bên dưới cung điện, rất nhiều cường giả đang chiến đấu, trái tim nhất thời nhảy lên phanh phanh.

Rầm rầm!

Bỗng nhiên, kiện trường báo ám ngân sắc này chợt tùy tiện va chạm lung tung khắp nơi bên trong cung điện.

Đám không gian phong bạo khủng bố lớn lớn nhỏ nhỏ liên tục trùng kích lên trên kiện trường bào ngân sắc kia, nhưng không tạo thành bất cứ thương tổn gì cho nó cả.

Ngược lại một vài bảo vật khác bên trong cung điện lại bị trường bào ám ngân sắc trong lúc vô tình đụng tới, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.

- Một kiện bảo vật thật là lợi hại!

Tất cả mọi người đều có thể nhìn ra, bộ trường bào này hẳn là bảo vật có linh tính lớn nhất trong cả tòa cung điện trong suốt kia!

- Nhất định phải đạt được bộ trường bào này!

Trong ánh mắt Chân Thần Ngũ giai của Thời Không Thánh Địa chợt hiện lên một tia ngoan sắc.

Thời Không Thánh Địa chính là quen thuộc nhất đối với Thời Không Áo Nghĩa. Căn cứ theo phán đoán của hắn, bộ trường bào này rất có khả năng chính là vật phẩm trân quý nhất bên trong tòa cung điện. Chỉ bất quá kiện vật phẩm này không phải là tính công kích, cho nên người ngoài nghề mới nhìn không ra trình độ trân quý của nó.

Oanh!

Kiện trường bào kia va chạm lung tung khắp nơi, khiến cho toàn bộ tòa cung điện cũng phải lay động nhè nhẹ. Rất nhiều vật phẩm bên trong cung điện đều bị chấn động phiêu đãng khắp nơi.

Vù vù!

Càng lúc có nhiều vật phẩm hơn từ trong khe hở của cung điện trong suốt rơi xuống.

- Lại rơi xuống một nhóm bảo vật nữa!

- Phẩm chất tựa hồ so với nhóm bảo vật vừa rồi càng cao hơn một bậc!

Rất nhiều cường giả phía dưới đều khiếp sợ không thôi, toàn thân không ngừng run rẩy, chuẩn bị xuất thủ tranh đoạt.

Trong những bảo vật này, có rất nhiều thứ là các loại hoa cỏ, rất có thể là các loại trân tài ẩn chứa lực lượng Thời Không Áo Nghĩa, có thể giúp người ta cảm ngộ Thời Không Áo Nghĩa.

Ông!

Trong đó có một tấm gương, chiếu xạ ra một tầng quang mang hư vô, rót vào trong hư không. Nhất thời, cả một phương hư không thiên địa đã bị tập trung lại, tất cả mọi người đều không thể nào vận dụng Không Gian Áo Nghĩa nữa!

- Đó là… Tỏa Không Kính!

Một vị lão giả của Thời Không Thánh Địa, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tấm gương này, tâm thần chấn động không thôi.

Tỏa Không Kính, bảo vật có thể tập trung một phương hư không, khiến cho đối thủ không thể nào sử dụng Không Gian Áo Nghĩa! Người của Thời Không Thánh Địa chính là đặc biệt e ngại loại bảo vật này!

Hưu!

Tỏa Không Kính sau khi tập trung một phương hư không, lại trực tiếp phóng chạy đi về phía phương xa.

- Đuổi theo! Không thể để cho Tỏa Không Kính chạy thoát được!

Nhất thời, hơn mười thế lực phóng thẳng về phía Tỏa Không Kính đang phóng chạy kia. Trong đó có cả người của Tam Đại Thánh Địa!

Dù sao Tỏa Không Kính này chính là bảo vật có phẩm chất cao nhất đã xuất hiện cho tới hiện tại. Phẩm chất so với những thứ trước đây như tách trà, cây lược… đều cao cấp hơn rất nhiều lần.

Nếu như nắm trong tay năng lực của Tỏa Không Kính, việc cướp giật bảo vật kế tiếp cũng sẽ càng thêm tiện lợi hơn.

- Mau! Cướp đoạt những bảo vật còn lại!

Tỏa Không Kính đã hấp dẫn đi một nhóm lớn thế lực cường đại, mà những thế lực còn lại thì phân ra tranh đoạt những bảo vật khác.

Những bảo vật này mặc dù không thể so sánh được với Tỏa Không Kính, nhưng mà so với nhóm bảo vật đầu tiên rớt xuống thì cũng đều trân quý hơn rất nhiều.

- Cướp!

Diệt Thế Hắc Giao Long khẽ quát một tiếng.

Hiện tại trên không trung bảo vật rất nhiều, mà cường giả của các thế lực cường đại đều đã bị Tỏa Không Kính hấp dẫn đi, chính là thời điểm bọn chúng ra tay tốt nhất.

Oanh! Phanh! Oành!

Hai chi đội ngũ nhỏ yếu nào đó đang tranh đoạt một gốc trân thảo ngân sắc, cường giả song phương đang toàn lực chiến đấu hăng hái.

Đúng vào lúc này, trên không trung của bọn chúng bỗng nhiên xuất hiện một con mắt đạm kim sắc, trên đó ba động vô số Phong Lôi dị sắc, tròng mắt lạnh lùng vô tình, phảng phất như tồn tại song song với thiên địa, bao quát chúng sinh bên dưới.

Hai chi đội ngũ đang chiến đấu nhất thời hồi hộp thất sắc, toàn thân khẽ run lên, tâm thần cùng linh hồn đều bị một cỗ ba động vô hình trùng kích. Chỉ có hai gã thần sắc Chân Thần Tứ giai trong đó là tương đối bình thản.

- Huyễn Cấm Mê Vực!

Ông hưu!

Chỉ thấy trong con kim mâu hổ phách khổng lồ kia chợt biến thành một cái thế giới mê cung tử kim sắc vô tận, tản ra một cỗ lực hấp dẫn trí mạng.

Tất cả cường giả trong hai đội ngũ đều bị cỗ lực lượng Huyễn đạo cường đại kia mê hoặc, ngay cả trong mắt cường giả Chân Thần Tứ giai cũng lộ ra một tia giằng co.

Bá!

Bên cạnh gốc trân thảo ngân sắc kia chợt hiện ra một vòng xoáy đồng lực nhàn nhạt, sau đó hút gốc trân thảo ngân sắc thẳng vào trong vòng xoáy.

Sau một khắc, con Di Thiên Chi Mâu kim sắc trên bầu trời kia cũng trực tiếp biến mất!

Vẻ mặt cường giả hai đội ngũ tràn ngập kinh ngạc, liếc mắt nhìn nhau, xác định không phải là thủ đoạn của đối phương.

- Là thiên tài của Thời Không Thánh Địa trốn trong bóng tối xuất thủ?

Một gã Chân Thần Tứ giai chợt kinh nghi một tiếng, lập tức dẫn theo đội ngũ của mình đi tranh đoạt những trọng bảo còn lại. Những thế lực nhỏ như bọn chúng, tự nhiên không dám đắc tội người của Thần Vực Thánh Địa.

o0o

Trong lòng đất, trên mặt Triệu Phong lộ ra vẻ mỉm cười nhàn nhạt.

Ở trên chiến trường hỗn loạn như vậy, hắn thi triển ra Di Thiên Chi Mâu, cũng không người nào có thể phát hiện ra thủ đoạn này là do ai thi triển.

Hơn nữa, đã đến tầng thứ này, thủ đoạn Di Thiên Chi Mâu như vậy cũng không tính là kinh thiên động địa gì. Ở đây cũng có người của Thời Không Thánh Địa, đại đa số mọi người còn có thể hoài nghi là do cường giả Thời Không Thánh Địa gây ra.

- Năng lực Di Thiên Chi Mâu của ta tựa hồ đã tăng cường rất nhiều!

Triệu Phong thoáng chút ngạc nhiên, lẩm bẩm.

Đây là lần đầu tiên Triệu Phong thi triển Di Thiên Chi Mâu ở trong Mộng Cảnh Thái Cổ. Một khắc này, Triệu Phong có cảm giác mình có thể mượn dùng càng nhiều lực lượng hơn trong thiên địa, để tăng phúc cho uy năng của đồng thuật.

Di Thiên Chi Mâu đối với các loại đồng thuật của Triệu Phong đều có sự tăng phúc nhất định, nhưng ở trong Mộng Cảnh Thái Cổ, loại tăng phúc này lại càng lớn hơn nữa.

- Di? Các chủng tộc Thái Cổ sắp hành động rồi sao?

Tả Mâu Triệu Phong phát hiện ra một tia động tĩnh tại phương hướng cực xa, khẽ lẩm bẩm một câu.

Địa phương nơi động tĩnh kia sinh ra, tựa hồ chính là địa phương mà mười thế lực lớn đang tranh đoạt Tỏa Không Kính.

- Đó là…

Toàn thân Triệu Phong chợt chấn động, phảng phất như đã thấy được đồ vật gì thập phần đáng sợ vậy.

o0o

Oanh! Phanh! Oành!

Tại một chỗ bên dưới tòa cung điện trong suốt, mười thế lực lớn đang vì Tỏa Không Kính mà đánh đến kinh thiên động địa, thiên hôn địa ám.

Ùng ùng!

Ngay vào lúc này, tại phía chân trời xa xa chợt truyền đến một đạo thanh âm chấn động. Một cỗ lệ khí Thái Cổ phi thường kinh khủng đột nhiên phóng thẳng lên cao.

- Cẩn thận! Có cường địch xuất hiện!

Tư Không Chuẩn Thần của Thiên Vận Thánh Địa chợt lui về phía sau một bước, không tiếp tục xuất thủ nữa.

Sưu sưu!

Đúng lúc này, từ phía chân trời, hai đạo quang ảnh khổng lồ, một đen một đỏ, trực tiếp lao tới.

Oanh!

Ý chí vĩ lực kinh khủng truyền tới, khiến cho tất cả các cường giả đang tranh đoạt Tỏa Không Kính, khí tức cơ hồ đọng lại, thân hình khẽ trầm xuống.

Hưu!

Đạo cự ảnh hồng sắc kia trực tiếp lao thẳng về phía Tỏa Không Kính.

- Dừng tay!

Một gã Chân Thần Tứ giai của Phệ Thiên Thánh Địa phẫn nộ quát lớn một tiếng, nhanh chóng xuất thủ.

Oanh hô!

Sau một khắc, trong đạo quang ảnh hồng sắc kia chợt bộc phát ra một đoàn hỏa diễm quang thúc, đánh thẳng lên trên thân thể gã Chân Thần Tứ giai này, nháy mắt đã nuốt trọn thân hình của hắn.

Thời điểm hỏa diễm biến mất, người cũng đã không còn!

- Hít…

Hơn một trăm gã cường giả tại hiện trường, linh hồn nhất thời kinh hãi, thân hình cứng đờ, nhìn chằm cằm về phía đạo cự ảnh hồng sắc kia.

- Grào!

Đây là một con Hỏa Diễm Kỳ Lân khổng lồ, toàn thân phát ra uy thế ngập trời, khuôn mặt dữ tợn kinh khủng, ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng.

Rầm rầm! Oanh!

Thiên địa ầm ầm một trận. Những cường giả cách Hỏa Diễm Kỳ Lân hơi gần một chút nhất thời cảm thụ được uy áp hỏa diễm vô cùng vô tận, thân thể linh hồn cực nóng vô cùng, huyết mạch trong cơ thể chợt run lên, dường như muốn phá thể mà ra.

- Phốc!

Những kẻ thực lực thấp hơn Chân Thần Tứ giai, đều trực tiếp phun ra một ngụm tiên huyết!

Từ phương xa, các thế lực tranh đoạt bảo vật bên dưới tòa cung điện trong suốt kia, đồng dạng cũng bị cỗ uy thế vô hình này lan đến gần.

- Rống rống rống!

Theo một tiếng rít gào của Hỏa Diễm Kỳ Lân, từ trong cổ lâm phía sau lưng nó nhất thời tuôn ra càng nhiều chủng tộc Thái Cổ khổng lồ. Thực lực của đám chủng tộc Thái Cổ này cũng không tính là quá mạnh, nhưng số lượng lại hết sức khủng bố!

Bất quá ánh mắt của mọi người vẫn nhìn chằm chằm trên người con Hồng Viêm Kỳ Lân ở phía trước nhất kia.

- Cổ Thần!

Vị cường giả Chân Thần Ngũ giai của Thiên Vận Thánh Địa thốt lên, khuôn mặt khẽ run rẩy.

Cỗ khí tức cường đại này, tuyệt đối là cường giả Cổ Thần không thể nghi ngờ!

- Không ngờ lại là cường giả Cổ Thần!

Một gã cường giả của thế lực Ngũ tinh nào đó nghe được lời này, không khỏi ngẩn ra.

Các thiên kiêu của Tam Đại Thánh Địa ở đây, ánh mắt cũng thoáng trầm xuống.

- Đây là Huyết Viêm Kỳ Lân Tộc, bài danh 125 trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng!

Một gã Chân Thần Tứ giai cổ lão nhận ra chân diện mục của hai con chủng tộc Thái Cổ này, cơ hồ là thốt lên.

Cường giả Cổ Thần của chủng tộc cường đại bài danh hơn một trăm trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, sẽ có thực lực kinh khủng đến bậc nào?