Đây là trận đấu đầu tiên cả Cổ Lũng Võ Hội có thiên kiêu trên bảng Chuẩn Thần xuất chiến nên tất cả mọi người đều náo động.
- Đỡ một quyền của ta!
Nam tử da vàng nhảy lên, lao thẳng về phía Kim Chân Chuẩn Thần.
Vào khoảnh khắc hắn di động, bụi đất trên chiến đài đều bị hắn quấy động.
- Kim Hoa Quang Trảm!
Kim Chân Chuẩn Thần ánh mắt lạnh lùng, kim quang trên bàn tay trái lóe sáng tựa mặt trời.
Vút! Bùm!
Quyền và chưởng lao vào nhau, năng lượng khủng khiếp lan tỏa bốn phía.
Nam tử da vàng và Kim Chân Chuẩn Thần đồng loạt lùi về sau vài bước.
- Thực lực của ngươi không tồi. Ta phải dùng toàn lực rồi.
Nam tử da vàng hưng phấn cười lớn, chiến ý đằng đằng, ngay sau đó thần sắc đột nhiên biến đổi.
Bụi khói trên chiến đài chầm chậm được hút vào cơ thể nam tử da vàng, biến thành vô số những viên đất rắn chắc.
Nam tử da vàng lúc này giống như biến thành quái vật đá khổng lồ vậy.
- Cho dù ngươi có huyết mạch Thái Cổ biến dị thì cũng không thể sánh bằng huyết mạch của ta.
Kim Chân Chuẩn Thần hét lớn, ánh mắt đầy sự kiêu ngạo.
Uỳnh!
Chỉ thấy huyết dịch kim sắc chầm chậm thấm ra bề mặt thân thể Kim Chân Chuẩn Thần.
Huyết dịch kim sắc nhanh chóng tụ lại trong tay Kim Chân Chuẩn Thần, biến thành một thanh trường kiếm.
- Nhanh như vậy mà hai người đã dùng tới sức mạnh huyết mạch rồi.
- Huyết mạch của Kim Chân Chuẩn Thần, có thể rút huyết dịch ngưng tụ thành binh khí ở mọi hình thái.
Trên Ngũ Tinh Sơn và xung quanh đó ai cũng chấn động.
Cổ Lũng Võ Hội chỉ là tỉ võ cọ xát, không được dùng thần khí.
Nhưng huyết mạch của Kim Chân Chuẩn Thần lại cấp cho hắn thiên phú là có thể biến thành thần khí.
Nhưng huyết mạch của nam tử da vàng kia cũng không tầm thường.
Chính vì vậy trận chiến này mới khiến mọi người phấn khích.
Uỳnh uỳnh!
Đúng lúc mọi người kinh thán thì hai người trên chiến đài đã lại lao vào nhau.
Mỗi lần giao chiêu hai người đều tạo ra thanh thế khủng khiếp, kim quang bắn bốn phía.
- Mạnh thật!
Kiếm Phong Chuẩn Thần không kìm được thốt lên.
- Vào được bảng xếp hạng Chuẩn Thần ít nhất cũng là tam giai Chuẩn Thần.
Triệu Phong quan sát trận đấu, lẩm nhẩm.
Không đột phá Chân Thần mà thực lực đạt tới tam giai Chuẩn Thần. Yêu cầu này không phải cao bình thường đâu.
Đương nhiên Triệu Phong đã đạt yêu cầu đó lâu rồi.
Hơn nữa không lâu trước đây Ngũ Hành và Phong Lôi áo nghĩa của Triệu Phong đã đột phá lên hết tầng thứ hai, thực lực của hắn đã có tiến bộ vượt bậc.
- Không dùng tới Thời Không Chi Bào, giờ ta có thể kháng cự lại tứ giai Chân Thần, đại khái có thể xếp hạng năm trong bảng Chuẩn Thần.
Triệu Phong thầm phán đoán.
Cũng có nghĩa là thiên kiêu năm hạng đầu bảng đều có thể kháng cự với tứ giai Chân Thần.
Theo Triệu Phong biết, thiên kiêu mạnh nhất Cổ Lũng Võ Hội là Thôn Thiên Chuẩn Thần của Phệ Thiên Thánh Địa. Nghe nói hắn đã có tự tin xung kích tứ giai Thần Vị.
Trong Man Hoang Thái Cổ bí cảnh, Triệu Phong từng được chứng kiến thực lực của Thôn Thiên Chuẩn Thần, nếu hắn dùng hết toàn lực chưa biết chừng có thể chống lại ngũ giai Chân Thần.
Chuẩn Thần mà có thực lực của ngũ giai Chân Thần, đây chính là chiến lực mạnh nhất của thiên kiêu Cổ Lũng Vực.
- Một khi Ngũ Hành Phong Lôi Quyết đột phá tầng mười hai, cộng với Thánh Lôi Thể và sức mạnh đa tầng áo nghĩa. Có lẽ ta có thể chống lại ngũ giai Chân Thần.
Triệu Phong có chút mong đợi.
Yêu cầu của hắn với bản thân rất nghiêm khắc. Nếu người khác đạt được trình độ đó thì hắn cũng nhất định phải làm được.
Sự trợ giúp của Thần Linh Nhãn với hắn cũng không hề thua kém huyết mạch của những năm thiên kiêu đầu bảng Chuẩn Thần.
Uỳnh uỳnh!
Trên chiến đài, tiếng nổ vang lên không ngừng nghỉ, kim quang chói lòa.
Công kích của nam tử da vàng bá đạo uy mãnh, nặng tựa nghìn cân.
Còn công kích của Kim Chân Chuẩn Thần ngưng tụ tại một điểm, tinh chuẩn vô cùng, mang trong nó sự sắc bén có thể phá vỡ mọi thứ.
- Hai người này thật không khác gì mâu và thuẫn.
- Không biết cuối cùng mâu sẽ xuyên thủng thuẫn hay thuẫn sẽ mài mòn mâu.
Tất cả những người quan chiến đều bị thu hút theo từng giây phút chiến đấu của hai người.
Trận đấu kéo dài rất lâu nhưng chưa phân thắng bại.
- Kim Hoa Diệu Thiên!
- Đại Địa Mai Táng!
Hai người đột nhiên thi triển tuyệt chiêu.
Uỳnh rầm!
Cả chiến đài chấn động dữ dội, phía trên trời kim quang hoa lệ chiếu sáng màn đêm thành ban ngày.
Ánh sáng tan dần, trên chiến đài có một người đang đứng. Là Kim Chân Chuẩn Thần.
- Kim Chân Chuẩn Thần thắng rồi.
- Trận đấu thật ác liệt. Thực lực của cả hai đều rất khủng bố!
Bốn bề chấn động, trận đấu này đúng là đáng kinh ngạc.
Tuy lần này nam tử da vàng thua, nhưng còn mấy chục năm nữa mới tới lúc xếp hạng Chuẩn Thần. Lần sau, chưa biết chừng hắn sẽ thắng.
Sau khi trận đấu này kết thúc, trận sau đã ngay lập tức bắt đầu.
Trên chiến đài không ngừng diễn ra những trận chiến ác liệt.
Tuy cũng có những người khá nổi trội nhưng vẫn không đáng chú ý như Triệu Phong và nam tử da vàng kia.
Rất nhanh một ngày đã trôi qua, nhưng tinh thần của mọi người vẫn rất phấn khích.
Bùm! Uỳnh
Các trận đấu vẫn lần lượt diễn ra không mệt mỏi.
Vút!
Kiếm Phong Chuẩn Thần lên chiến đài.
- Ta muốn thách đấu Lân Quang Chuẩn Thần.
Ánh mắt Kiếm Phong Chuẩn Thần sắc bén tựa kiếm, nhìn thẳng về phía Lân Quang Chuẩn Thần.
Đã xem trận đấu giữa nam tử da vàng và Kim Chân Chuẩn Thần, Kiếm Phong Chuẩn Thần biết mình muốn thắng Kim Chân Chuẩn Thần là rất khó.
Nhưng Kiếm Phong Chuẩn Thần lại thách đấu với Lân Quang Chuẩn Thần, người xếp hạng còn cao hơn.
Đương nhiên không phải không có lý do.
Đầu tiên, Thiên Thủy Yêu Tộc và Thiên Lam Tộc vẫn là thế lực đối địch.
Thứ hai, Lân Quang Chuẩn Thẩng ra đòn sẽ không nương tay, có thể tạo áp lực lớn hơn đối với Kiếm Phong.
Chỉ như vậy, khi tới lúc xếp hạng thì Kiếm Phong mới có khả năng lọt vào hai mươi hạng đầu.
- Cứ lượng theo sức là được.
Lão giả Thiên Lam Tộc hạ giọng nói.
Theo tiền lệ, Kiếm Phong đánh bại các thành viên khác của Thiên Thủy Yêu Tộc trước. Nhưng người của Thiên Thủy Yêu Tộc phái ra chỉ đánh ba chiêu với Kiếm Phong Chuẩn Thần là thua.
Ai cũng hiểu đây là Thiên Thủy Yêu Tộc cố tình làm vậy.
Chỉ vài trận sau Kiếm Phong lại lên chiến đài.
Vút vút!
Một luồng sáng lam sắc nhạt lóe lên, Lân Quang Chuẩn Thần xuất hiện trên chiến đài.
- Để ta xem thiên kiêu của Thiên Lam Tộc ra sao nào.
Lân Quang Chuẩn Thần cười gằn.
Trước khi giao chiến, Lân Quang Chuẩn Thần cố ý nâng cao Kiếm Phong. Để khi đánh bại Kiếm Phong Chuẩn Thần rồi sẽ sỉ nhục Thiên Lam Tộc ra trò.
- Ha ha, thiên kiêu thật sự của Thiên Lam Tộc không phải ta mà là vị xếp thứ mười sáu trong bảng Chuẩn Thần kia.
Kiếm Phong cười lớn.
Nghe thế sắc mặt Lân Quang Chuẩn Thần lạnh tanh.
Thiên kiêu mạnh nhất Thiên Lam Tộc trong bảng Chuẩn Thần cao hắn hơn một nấc, đó vẫn luôn là nỗi đau trong lòng hắn.
- Ngươi muốn chết!
Lân Quang Chuẩn Thần gầm lên một tiếng, thân hình lao vút tới.
Nhưng kiếm ý của hắn không giảm, thậm chí còn càng sắc bén hơn.
- Lăng Phong Trảm!
Kiếm Phong Chuẩn Thần mượn Phong chi áo nghĩa chém ra vô số đạo kiếm phong khổng lồ nhưng vô cùng khó nắm bắt.
- Giao Sát Thủy Mục!
Lân Quang Chuẩn Thần không chút nương tay chèn ép Kiếm Phong Chuẩn Thần.
Sau mười chiêu, Kiếm Phong Chuẩn Thần thua.
Thế nhưng kiếm ý tỏa ra từ người hắn lại ngưng luyện, sắc bén hơn trước.
- Khi nào tới lúc xếp hạng Chuẩn Thần, chắc chắn ngươi có thể lọt tốp hai mươi.
Triệu Phong nhìn Kiếm Phong Chuẩn Thần có phần hư nhược bên cạnh mình, cười nói.
- Mong là vậy.
Kiếm Phong Chuẩn Thần cười.
Cổ Lũng Võ Hội tiếp tục diễn ra, càng ngày càng có nhiều thiên tài cường đại ra mặt.
Có không ít người thách đấu với thiên kiêu trong bảng Chuẩn Thần, nhưng không một ai thành công.
- Trước khi hạ màn ta sẽ ra tay lần nữa.
Triệu Phong nghĩ bụng.
Thứ nhất, thực lực và thiên phú mà Triệu Phong thể hiện có thể được một số thế lực chiêu mộ.
Kết giao với họ có thể hóa giải nguy cơ hắn đang gặp phải.
Thứ hai Triệu Phong còn phải ép nam tử da đen kia tự làm thương chính mình. Nếu hắn ta không làm vậy Triệu Phong sẽ toàn lực thi triển Ngũ Hành áo nghĩa để trận pháp bị phá vỡ trước.
Thời gian dần trôi đi, võ hội đã tới ngày thứ ba, cũng sắp đến lúc kết thúc rồi.
- Đến lượt ta rồi.
Triệu Phong nheo mắt, nắm chuẩn thời cơ, chuẩn bị lên đài.
Vút!
Nhưng có người còn nhanh hơn Triệu Phong, nhanh hơn tất cả mọi người, lên chiến đài trước tiên.
- Quy Nhất Chuẩn Thần, lên đây chiến với ta!
Trên chiến đài, một nam tử mặt tựa rắn độc, giọng nói quái gở vang lên.
- Bích Tích Chuẩn Thần, xếp hạng mười bốn trên bảng Chuẩn Thần.
Xung quanh chiến đài bỗng chốc sôi sục.
Cổ Lũng Võ Hội lần này có tất cả sáu thiên kiêu trong bảng Chuẩn Thần, lần lượt là Tử Phong Chuẩn Thần, Thiên Tuyết Chuẩn Thần, Quy Nhất Chuẩn Thần, Bích Tích Chuẩn Thần, Lân Quang Chuẩn Thần và Kim Chân Chuẩn Thần.
Nhưng sáu người này chưa từng giao chiến với nhau.
Không ngờ khi sắp hạ màn thì Bích Tích Chuẩn Thần lại trực tiếp thách đấu Quy Nhất Chuẩn Thần.
- Được, ngươi là thiên kiêu trên bảng Chuẩn Thần, những người khác trong thế lực của ta đều không phải đối thủ cua rngươi. Vậy ta sẽ đấu với ngươi.
Quy Nhất Chuẩn Thần đứng dậy.
Võ hội kết thúc bằng trận đấu của hắn cũng không tồi.
- Hai người trong bảng Chuẩn Thần sắp khai chiến rồi.
- Lần này đúng là đến công cốc.
Xung quanh Ngũ Tinh Sơn ánh mắt mọi người đều lấp lánh dị quang, vô cùng chờ đợi.
Vèo!
Quy Nhất Chuẩn Thần chầm chậm đáp xuống chiến đài.
Đúng lúc đó Bích Tích Chuẩn Thần động thân, biến thành lưu quang biến mất trong hư không.
- Bích Tinh Độc Mang!
Bích Tích Chuẩn Thần chỉ vào hư không, một đạo lục quang xuyên qua hư không bắn về phía Quy Nhất Chuẩn Thần.
- Không Gian áo nghĩa tầng thứ hai.
Triệu Phong nheo mắt, ngoài ra Bích Tích Chuẩn Thần còn nắm giữa một loại áo nghĩa có độc tính khác.
- Ngũ Hành Càn Khôn!
Quy Nhất Chuẩn Thần vung hai tay, dẫn động sức mạnh Ngũ Hành trong trời đất biến thành một vòng sáng ngũ sắc. Năm đạo lưu quang trong vòng sáng xoay chuyển, công kích của Bích Tích Chuẩn Thần liền chui vào trong và bị hóa giải.
- Không hay rồi. Ngũ Hành áo nghĩa.
Thần sắc Triệu Phong biến đổi.
Hắn không ngờ Ngũ Hành Chuẩn Thần lại tinh thông Ngũ Hành áo nghĩa.
Sâu dưới lòng nam tử da đen kia cũng chấn động.
- Chuyện gì vậy?
Hắn ta truyền âm cho Triệu Phong.
- Một Chuẩn Thần khác đang dùng Ngũ Hành áo nghĩa để chiến đấu.
Sắc mặt Triệu Phong tối lại.
Ngũ Hành áo nghĩa của Quy Nhất Chuẩn Thần còn mạnh hơn Triệu Phong ban nãy.
Hơn nữa chiến lực của hai người đó tương đương, trận đấu sẽ không dễ dàng kết thúc.
Cứ như vậy thì trận pháp dưới lòng đất sẽ bị phá vỡ.
Nhưng Triệu Phong lại không thể ngăn trận đấu lại.
Cả hai đều là thiên kiêu của thế lực tứ tinh đỉnh phong. Triệu Phong ra mặt ngăn cản không phải tự tìm cái chết hay sao?