Khi ngồi xuống tấm đệm ngồi bằng tinh thể ngũ sắc, Triệu Phong lập tức cảm thấy Ngũ Hành áo nghĩa ồ ạt tràn về phía hắn.
Vào khoảnh khắc ấy Triệu Phong cảm giác linh hồn mình suýt chút nữa đã nổ tung, mặt mũi biến dạng.
- Ủa, tên tiểu tử kia sao vậy?
Sự dị thường của Triệu Phong đương nhiên thu hút sự chú ý của những người khác.
Hơn nữa động tĩnh của năng lượng áo nghĩa cũng không nhỏ.
Nhưng nhiều người chỉ nhìn qua hắn một cái rồi mặc kệ.
- Hà hà, có lẽ cái đệm ngồi kia là nơi tu luyện, người bình thường ngồi vào căn bản không chịu nổi năng lượng áo nghĩa lớn lao trong cung điện này.
Tử Phong Chuẩn Thần cười châm chọc.
Những nơi tu luyện thường sẽ có trận pháp đặc biệt để ngưng tụ nguyên khí trong trời đất.
Nơi này cũng không ngoại lệ, cái đệm ngồi đó nhất định là có thể ngưng tụ thần lực và năng lượng áo nghĩa xung quanh đây.
Chủ nhân của cung điện này không biết cường đại tới mức nào. Chỉ một Chuẩn Thần mà ngồi vào đó thì chẳng khác nào tìm cái chết.
Hơn nữa, những người tới đây đầu tìm mọi cách để kiếm bảo vật, rất ít người sẽ tiêu phí thời gian để tu luyện ở đây.
- Nguy hiểm thật! Trận pháp trên tấm đệm ngồi này đã mất tác dụng. Luồng hấp lực tập trung năng lượng của trời đất đó thuần túy chỉ là tác dụng tự thân của tấm đệm ngồi.
Trán Triệu Phong toát mồ hôi lạnh.
Nếu trận pháp của tấm đệm ngồi này vẫn phát huy tác dụng thì e là Triệu Phong đã bị luồng năng lượng khủng bố kia đè chết rồi.
Nhưng dù vậy, trong cung điện này, Triệu Phong vẫn phải toàn lực ứng phó với tác dụng tu luyện của tấm đệm ngồi kia mới được.
Nhưng Triệu Phong vốn không đến đây để tu luyện, hắn chỉ tò mò tại sao trung tâm trận pháp dưới lòng đất lại ở ngay quanh ba tấm đệm ngồi này.
Triệu Phong dùng thần lực ý chí chống lại luồng năng lượng đang ập tới, đồng thời phóng thích thần thức thăm dò bên trong tấm đệm ngồi.
Kết quả, thần thức Triệu Phong vào trong tấm đệm ngồi khá dễ dàng.
Điều này khiến Triệu Phong rất ngạc nhiên, vì những nơi khác trong cung điện, thần thức của Chuẩn Thần, Chân Thần bình thường rất khó chui vào trong.
Uỳnh! Vù vù!
Nguyên khí và năng lượng áo nghĩa dồi dào trong trời đất không ngừng tụ lại về phía Triệu Phong.
Khi tu luyện ở bên ngoài, Triệu Phong đều cố gắng thôn phệ năng lượng trời đất, còn bây giờ hắn phải chống lại chúng, chỉ hấp thụ từng chút một.
Chỉ một lát sau, Triệu Phong chợt phát hiện Ngũ Hành áo nghĩa của mình đã củng cố, căn cơ cảnh giới cũng vững chắc hơn.
Nhưng Triệu Phong chủ yếu vẫn để ý tới tấm đệm ngồi chứ không phải tu luyện.
Trong mặt đất phía dưới tấm đệm ngồi này dường như có thứ gì đó.
Triệu Phong có phần nghi hoặc.
Thần thức của hắn quả thực đã cảm ứng được thứ gì đó rất đặc biệt.
Vèo vèo vèo!
Lúc này lại có thêm một tiểu đội nữa tới gian mật địa này.
- Sẽ càng ngày càng nhiều người tới đây, lúc đó muốn kiếm chác được gì cũng khó.
Triệu Phong lẩm bẩm.
Lần này, Triệu Phong không gặp phải nguy cơ gì lớn, nhưng cũng chẳng có cơ ngộ gì đáng kể.
- Mặc kệ những thứ khác, xem bên trong nền của cung điện này rốt cuộc có cái gì.
Dù sao điểm đáng nghi này đến giờ vẫn chỉ một mình Triệu Phong phát hiện ra, chưa biết chừng cũng là bảo bối.
Nếu Triệu Phong có thể lấy được nó mà thần không biết quỷ không hay thì chuyến đi này đã quá đủ, sau đó hắn sẽ rời khỏi đây, tiếp tục lên đường.
Hít sâu vào một hơi, Triệu Phong tập trung tinh thần, thần thức toàn lực đi xuống dưới.
Lần này Triệu Phong đã hoàn toàn chạm tới một món vật phẩm.
Đó là một viên tinh thể ngũ sắc, kết cấu rất khác biệt với những mảnh tinh thể lục lăng tạo nên cung điện này.
- Đây hình như không phải áo nghĩa chi tinh.
Triệu Phong càng thêm nghi hoặc.
Ở đây lâu Triệu Phong cũng nghe được những người khác nói những mảnh tinh thể lục lăng kia là áo nghĩa chi tinh.
Tuy hắn không biết viên tinh thể tròn ngũ sắc này là gì, nhưng có thể chắc chắn là bảo vật.
Hơn nữa Triệu Phong mới phát hiện ra, thần thức của hắn thông qua tấm đệm ngồi đã đi được một khoảng cách rất xa.
Còn những bức vách khác trong cung điện thì Chuẩn Thần, Chân Thần bình thường rất khó cho thần thức xuyên qua được.
- Đây rốt cuộc là cái gì?
Nghĩ đến đây, Triệu Phong càng thêm hứng thú.
Hắn cảm giác dường như mình đã chạm tới cơ ngộ thật sự trong cung điện này rồi.
Thời gian chầm chậm trôi, càng ngày càng có nhiều người tới cung điện này.
Ngay trong gian mật thất này đã có gần sáu người ngồi cảm ngộ công pháp, chiến kỹ trên bức bích họa.
Còn có không ít người ngồi quanh bức tượng khổng lồ, dường như đang tìm kiếm điều gì đó.
- Là tên tiểu tử đó.
Hầu Khánh của Thiên Thủy Yêu Tộc ngay lập tức chú ý tới Triệu Phong.
- Mặc kệ hắn, tìm bảo vật trước đi!
Lân Quang Chuẩn Thần lóe hàn quang.
So với bảo vật ở đây, việc của Triệu Phong căn bản chẳng đáng nhắc tới.
- Tên tiểu tử đó lại không sao cả, còn ngồi đó tu luyện?
Tử Phong Chuẩn Thần, Thiên Tuyết Chuẩn Thần và những người khác thấy Triệu Phong đã ngồi trên đệm đó rất lâu thì cảm thấy kinh ngạc.
Đúng lúc đó tâm thần Triệu Phong bỗng nhiên rung lên.
- Ta có thể dùng thần thức và Ngũ Hành áo nghĩa luyện hóa viên tinh thể ngũ sắc này.
Triệu Phong trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Những thứ có thể luyện hóa, bình thường đều là thần khí hoặc đạo cụ đặc biệt.
Tuy Triệu Phong không đoán được viên tinh thể ngũ sắc này thuộc về cái gì nhưng chắc chắn không phải vật tầm thường.
- Nếu ta luyện hóa được nó thì có lẽ có thể cất vào trong không gian trữ vật.
Triệu Phong nghĩ bụng.
Rồi hắn tập trung tinh thần toàn lực luyện hóa viên tinh thể ngũ sắc này.
Ban đầu quá trình luyện hóa rất chậm chạp, nhưng chỉ cần luyện hóa được một chút thì quá trình bắt đầu diễn ra nhanh hơn.
Một lúc lâu sau, năng lượng áo nghĩa quanh Triệu Phong không cuồng bạo nữa mà trở nên ôn nhuận, vây quanh cho hắn hấp thụ.
Điểm này đến ngay cả Triệu Phong đang tập trung luyện hóa cũng không phát hiện ra.
- Tốt, luyện hóa được bốn phần rồi.
Triệu Phong mừng rỡ.
Đúng lúc đó Quy Nhất Chuẩn Thần tới ngồi xuống một cái đệm bên cạnh Triệu Phong.
Uỳnh!
Luồng năng lượng Ngũ Hành áo nghĩa bất ngờ ập tới khiến hắn suýt chút nữa đã ngất đi.
Nhưng Quy Nhất Chuẩn Thần là thiên kiêu mạnh nhất trong thế lực tứ tinh đỉnh phong, rất nhanh đã hồi phục lại bình thường.
- Tác dụng tu luyện mạnh thật. Ta có thể tu luyện Ngũ Hành áo nghĩa tới tầng thứ hai ở đây.
Quy Nhất Chuẩn Thần lẩm nhẩm.
Vừa rồi đội của hắn đã tìm kiếm hết một lượt nhưng không có thu hoạch gì.
Giờ Quy Nhất Chuẩn Thần định ở đây tu luyện nâng cao sức mạnh áo nghĩa để sau này có thể có thứ hạng cao hơn trong bảng Chuẩn Thần.
Hơn nữa hắn vốn rất giỏi Ngũ Hành áo nghĩa, nơi này với hắn chính là nơi tu luyện tốt nhất.
- Đã luyện hóa được năm phần rồi. Đây là…
Triệu Phong bỗng thót tim.
Khi luyện hóa được năm phần của viên tinh thể kia, Triệu Phong phát hiện thần thức của mình có thể thông qua nó lượn lờ trong cung điện để xem tình hình bên trong.
Phải biết là thực lực của Chuẩn Thần, Chân Thần bình thường muốn nhìn thấy được những bức tường dựng từ áo nghĩa chi tinh là cực kỳ khó khăn.
Nhưng lúc này thần thức của Triệu Phong lại có thể men theo cung điện, mở rộng tới những nơi khác.
- Lẽ nào, viên tinh thể ngũ sắc này lại là trái tim của của cung điện này?
Triệu Phong đột nhiên nghĩ.
Nếu thật sự là vậy, Triệu Phong chỉ cần hoàn toàn luyện hóa được viên tinh thể thì sẽ khống chế được cả tòa cung điện, không phải sao?
Nghĩ vậy tim Triệu Phong đập thình thình, hô hấp cũng trở nên gấp gáp.
Nhưng rồi hắn nhanh chóng lấy lại lý trí.
- Nếu như vậy chắc chắn ta sẽ trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người. Với thực lực hiện nay ta căn bản không thể giữ được tòa cung điện này.
Sắc mặt Triệu Phong có chút khó coi.
Cơ ngộ này tuy rất lớn nhưng hắn cũng không muốn có lắm.
- Cứ luyện hóa trước đã, cùng lắm thì không cần tòa cung điện này nữa.
Đã luyện hóa được năm phần, lúc này Triệu Phong rất khó từ bỏ.
Hơn nữa, khi đã luyện hóa được hoàn toàn tòa cung điện này thì muốn cái gì cũng không khó.
Nếu không giữ được tòa cung điện thì giao nó cho đại thế lực nào đó, tiện thể nhờ họ che chở cho, đấy cũng là vụ trao đổi không tồi.
Trong khi Triệu Phong luyện hóa viên tinh thể ngũ sắc thì cung điện cũng ngày càng có nhiều cường giả hơn.
Không lâu sau, tấm đệm ngồi cuối cùng trong ba tấm đã có một vị tứ giai Chân Thần chiếm.
- Tiểu tử tóc vàng, ngươi tránh ta, chỗ này của ta.
Lân Quang Chuẩn Thần của Thiên Thủy Yêu Tộc tới trước mặt Triệu Phong.
Bọn hắn đã tìm kiếm khắp nơi nhưng chẳng phát hiện ra cá gì, dù sao thì hắn đến đây cũng khá muộn.
Vì thế Lân Quang Chuẩn Thần liền tìm tới Triệu Phong gây rối. Ở đây không có sự ràng buộc như võ hội, hắn có thể tìm đại một lý do là có thể gây hấn với Triệu Phong.
Xung quanh có không ít người nhìn Triệu Phong với vẻ thích thú.
Họ đều biết hình như Triệu Phong và Thiên Thủy Yêu Tộc có mâu thuẫn không nhỏ.
- Ta bảo ngươi cút, không nghe thấy sao?
Lân Quang Chuẩn Thần đột nhiên gầm lên, thậm chí còn dùng tới cả linh hồn ý chí tấn công tâm thần của Triệu Phong.
- Cút!
Đúng lúc đó Triệu Phong đột nhiên mở mắt, hét lớn.
Đồng thời trong mắt trái Triệu Phong ngưng tụ đồng lực ý chí kinh người.
Đúng lúc đó mắt trái của Triệu Phong phát ra điện quang lôi kiếp kinh người.
Uỳnh! Phừng!
Một đám lôi kiếp lạc ấn bùng cháy, bùng nổ trên bề mặt linh hồn Lân Quang Chuẩn Thần.
- Á!!!
Lân Quang Chuẩn Thần không kịp phòng bị, linh hồn bị vạn lôi tấn công, tâm thần nhói lên từng cơn đau thấu tận xương.
- Chuyện gì vậy?
Mọi người liền tập trung vào Lân Quang Chuẩn Thần.
Rõ ràng vừa rồi Lân Quang Chuẩn Thần đang ra oai với Triệu Phong, nhưng đột nhiên hắn lại kêu lên thảm thiết.
Thực lực của Triệu Phong có lẽ có thể vào bảng Chuẩn Thần, nhưng cũng không thể một chiêu là khiến Lân Quang Chuẩn Thần thành ra như thế chứ?
- Lôi kiếp chi lực!
Ánh mắt Thiên Tuyết Chuẩn Thần dừng lại ở linh hồn Lân Quang Chuẩn Thần, bình thản nói.
- Ồ? Trước đó hắnvẫn che giấu thực lực?
Tử Phong Chuẩn Thần có phần kinh ngạc, nhưng rồi lại lộ vẻ khinh thường.
Cho dù Triệu Phong có che giấu thực lực thì trước mặt hắn cũng chẳng là gì.
- Tiểu tử này quả nhiên không tầm thường.
Trong góc mật điện, Hắc Đạo Chân Thần hơi mở mắt, nhưng rồi nhắm lại ngay.
- Sao có thể như vậy?
Hầu Khánh sững sờ khi nhìn cảnh tượng đó.
Lân Quang Chuẩn Thần, thiên kiêu mạnh nhất Thiên Thủy Yêu Tộc, xếp thứ mười bảy trong bảng Chuẩn Thần lại bị một chiêu đồng thuật của Triệu Phong biến thành bộ dạng thảm hại thế kia.
Lẽ nào đây mới là thực lực thật sự của hắn? Trước đó đều là Triệu Phong che giấu thủ đoạn và thực lực?
Một lúc sau Lân Quang Chuẩn Thần hồi phục bình thường, nhìn Triệu Phong có phần dè chừng, nhất thời không dám ra tay.
Đúng lúc đó một ngũ giai Chân Thần của Thiên Thủy Yêu Tộc tới bên cạnh Lân Quang Chuẩn Thần.
- Giết hắn đi!
Gương mặt Lân Quang Chuẩn Thần trở nên dữ dằn, gầm lên.